← Ch.0492 | Ch.0494 → |
Ánh mắt Sát Huyết Diêm La biến chuyển, lạnh giọng nói:
- Ý ngươi muốn chúng ta thừa dịp tấn công Huyết Giới tôn chủ khi hắn đang phải ứng phó với Ma Đồng, ép hắn chịu trong ngoài giáp công để dễ dàng tiêu diệt hắn?
Vô Gian Quỷ Sát nói:
- Không sai, ý tôi là như vậy. Theo phân tích tình huống trước mắt, nhân gian chính thức có Chánh Đạo liên minh, Trừ Ma liên minh và Huyền Phong môn là ba đại thế lực, lại còn có thêm bốn Ma tôn của Ma vực, Tam Nhãn Long Lang của Yêu Vực cũng là những nhân vật khó chịu. Trước sau không dưới mười thế lực. Nếu chúng ta cứ tiếp tục án binh bất động, sợ rằng sẽ mất đi cơ hội, cuối cùng không gặt hái được gì cả.
Sát Huyết Diêm La trầm ngâm giây lát rồi gật đầu nói:
- Lời ngươi nói cũng có đạo lý, nhưng ngươi còn chưa tính tới một số nhân vật, như năm phái tu chân của nhân gian, Vân Chi Pháp Giới và Thiên Chi Đô. May mà bọn người này luôn âm thầm hơn thua nhau nên ảnh hưởng đến chúng cũng không lớn. Với thực lực trước mắt của chúng ta muốn tiêu diệt Huyết Giới tôn chủ thì thật dễ dàng, nhưng chỉ vì chuyện đơn giản này mà phải huy động nhiều người thì thật không đáng.
Vô Gian Quỷ Sát giật mình không hiểu liền hỏi:
- Ý của Diêm quân không những không đủ mà lại còn...
Sát Huyết Diêm La âm trầm nói:
- Dĩ nhiên là không đủ. Bình thường bất động, đã muốn động phải đúng thời điểm cho người ta không thể coi thường. Truyền lệnh ta, tập hợp toàn bộ lập tức đến thẳng Lục Bàn Thủy, trước tiên tiêu diệt Huyết Giới tôn chủ, sau đó phân quân đến thẳng Hoa Sơn. Ta muốn Long Ma chiến tuyến phải kinh ngạc một phen.
Vô Gian Quỷ Sát chấn động, có phần lo lắng nói:
- Diêm Quân, hình như chúng ta tiến đánh một lúc hai phương, e rằng như vậy không tốt lắm đâu. Dù giết được ngàn quân địch cũng tổn hao cả trăm quân ta, đến khi thành công được rồi sợ rằng chúng ta cũng tổn thất trầm trọng.
Sát Huyết Diêm La cười xảo quyệt nói:
- Ý của ngươi ta hiểu rõ. Nhưng có tin Lục Vân đang gấp rút đến Hoa Sơn, chắc hắn muốn tìm Hắc Ám tôn chủ báo mối thù tiêu diệt Dịch viên. Một khi hắn đã diệt được Hắc Ám tôn chủ, chắc chắn đến lượt Âm Thi Quỷ Vương. Nếu đợi hắn đến đây, chi bằng thừa dịp để hắn đến đó đánh trận đầu, đợi hai bên lưỡng bại câu thương (cả hai đều bị trọng thương), chúng ta bất ngờ tấn công nhất định sẽ thu thập được bọn chúng.
- Nhất thạch nhị điểu (một viên đá ném trúng hai con chim), Diêm La thật là nhìn xa trông rộng. Ta sẽ đi truyền lệnh lập tức xuất phát.
Nói rồi hắn đi liền, chỉ còn một mình Sát Huyết Diêm La ngẩng đầu nhìn trời, miệng cười gian xảo nói: "Đến lúc đó lại đưa tin này thông báo cho Trừ Ma liên minh. Như vậy, ta lại có thể làm ngư ông đắc lợi, ngồi yên tận hưởng rồi. Hắc hắc ..."
****************
Cũng vào lúc đó, trên ngọn núi đơn độc cao thấu trời xanh, một thân ảnh trong màn sương mù đen che kín đang đứng nhìn trời, toàn thân phát ra khí thế mạnh mẽ.
Dưới ánh mặt trời, mây đen xung quanh thân ảnh đó như sương mù mê hoặc thường xuyên biến hóa, có khi như phát tán ra ngoài, lúc lại đột nhiên thu lại, có khi lấp lánh ánh đen, có khi biến hóa năm màu. Thật làm cho người ta cảm giác biến hóa khôn lường khó mà tả được.
Cũng không quá lâu sau, thân ảnh màu đen lóe lên ánh sáng kỳ lạ chói mắt. Luồng ánh sáng ba màu đen nâu, xanh đậm, đỏ sậm tạo thành rất nhiều ma chú kỳ quái, xoay vòng xung quanh hắn theo một quy luật nhất định, cuối cùng hình thành áo giáp thần kỳ đẹp đẽ bắt mắt.
Áo giáp vừa hiện, khuôn mặt thân ảnh đó lập tức lộ ra, chính là cao thủ đệ nhất của Ma vực, Ma Thiên tôn chủ. Hai tay hắn giơ cao, chiến giáp lưu động quanh thân đen bóng, trước ngực có hình một đầu ác ma âm trầm đáng sợ nhưng lại uy nghiêm làm cho người ta nhìn phải chấn động. Trong tay phải, Vạn Ma đao phát ra ánh sáng ma quái quỷ dị giống như một cột ánh sáng xông thẳng lên trời làm cho người thấy mà rét run.
Ngẩng nhìn trời cao, khuôn mặt Ma Thiên tôn chủ lộ vẻ đấu tranh và mơ màng, tựa hồ như lúc đó đang có tâm sự đè nặng trong lòng. Bốn phía, gió bão gào rú, cương khí hùa theo rít lên như sấm động. Tất cả phối hợp với tư thế thân ảnh tựa như một vị ma vương dị giới uy nghiêm nhìn thiên hạ, ngạo nghễ gọi bốn phương.
Ma Thiên tôn chủ cúi đầu ngắm nhìn đầu ác ma ở trước ngực, trong mắt có chút thương cảm, tựa hồ những biểu tượng đó có cùng ý nghĩa: từ nay không thể quay lại như xưa. Hắn phát ra tiếng than nhẹ, trong tiếng gió bão chỉ nghe hắn tự nói: "Có lẽ là đúng, cũng có thể là sai rồi. Nhưng dù đúng dù sai, kết quả đó có khác biệt lớn chăng?"
Vẻ u mê xuất hiện trên khuôn mặt hắn, lúc này đây, cao thủ đệ nhất của Ma vực Ma Thiên tôn chủ cũng rơi vào mê hồn trận. Thật ra, bộ áo giáp thần kỳ trên người hắn có lai lịch như thế nào, vì sao lại khơi dậy tình cảm sầu đau của hắn đây?
Lúc đó, một tiếng động đột nhiên phát ra bất ngờ làm cho Ma Thiên tôn chủ quay người nhìn ra sau với ánh mắt phức tạp.
Giữa không trung, Vạn Tượng Huyền Tôn ngắm nhìn Ma Thiên tôn chủ, ánh mắt như cảm thán nói:
- Thật đáng tiếc, ngươi đã nhiều năm kiên trì rồi, lại lúc này lại bất ngờ buông xui. Ngươi không cảm thấy đau lòng thì ta cũng vì ngươi mà thấy tiếc nuối a.
Ma Thiên tôn chủ nghe thấy, sắc mặt có chút biến đổi nhưng chỉ chốc lát lại bình tĩnh trở lại, lạnh nhạt nói:
- Con người nhìn chung đều có những đường đi khác nhau, ngươi cả đời nhìn thấy bao nhiêu loại người có đường lối khác nhau, lại còn không thể hiểu được sao?
Vạn Tượng Huyền Tôn lắc đầu nói:
- Đó là bởi ta đã hiểu rõ về người, nên ta mới vì ngươi mà cảm thấy hối tiếc. Ngươi làm điều này vì ngươi gặp phải Địa Âm Tà Linh, cảm nhận được hắn đáng sợ, toàn tâm nghĩ cách đánh bại hắn, nhưng ngươi nhận thấy chỉ có cách này mới có thể sao?
Ma Thiên tôn chủ lạnh lùng cao ngạo nói:
- Nếu không thử qua, ai có thể nói ta lại không làm được đây? Ngươi luôn luôn đi lại bí hiểm, tại sao đột nhiên có lòng chạy đến đây thăm ta?
Vạn Tượng Huyền Tôn lắc đầu than:
- Thăm ngươi là bởi vì nghĩ đến giao tình ngày xưa muốn cứu vãn ngươi, đáng tiếc là đã quá trễ. Ma vương giáp hiện, vạn ma phục tô, thái âm chi nhật, ma tâm loạn chí!(Ma Vương giáp hiện, vạn ma hồi phục, ngày có thái âm, lòng ma bị loạn) Ngươi phải dựa vào mình thôi.
Lạnh lùng nhìn Vạn Tượng Huyền Tôn, Ma Thiên tôn chủ quát:
- Điều đó ta biết, không cần ngươi đến đề tỉnh ta. Bây giờ ta hỏi lại ngươi một câu, với thực lực trước mắt của ta, chủ nhân của năm binh khí đại tà còn có ai đáng đối chọi với ta, thiên hạ còn có bao nhiêu người đủ tư cách là địch thủ của ta?
Vạn Tượng Huyền Tôn ngắm nhìn hắn, ánh mắt đau buồn nói:
- Điều này ta vốn không nên nói với ngươi, nhưng niệm tình đã gặp mặt tại đây, cứ xem như là lời khuyên cuối cùng. Với thực lực trước mắt của ngươi, tuy có mặc bảo vật trấn môn của Ma vực là Ma Vương giáp giúp cho tu vi tăng lên gấp bội, nhưng ngươi còn chưa hoàn toàn dung nạp được. Chỉ đến ngày Thái Âm tế nhật ngươi mới có thể hoàn toàn hấp thu hết sức mạnh của Ma Vương giáp, chính thức trở thành Vạn Ma chi vương (vua của vạn ma). Nhưng đến lúc đó, tâm trí ngươi sẽ bị sức mạnh tà ác khống chế toàn bộ, từ từ biến đổi tính tình khác trước cho đến khi ngươi thành ma hoàn toàn. Lúc đó, người trên thế gian có thể cùng ngươi tranh đấu thật sự đã ít càng ít hơn, nhưng Sát Huyết Diêm La mượn Diêm Vương Lệnh tái sinh, thực lực cũng vô cùng mạnh mẽ, có lẽ không dưới ngươi. Đến khi Thái Âm tế nhật, khí âm tà tràn ngập trong trời đất, thực lực ngươi gia tăng thì thực lực hắn cũng gia tăng như vậy, cho nên có thể tính hắn là một đối thủ mạnh mẽ của ngươi.
Hơn nữa, trên thế gian ngoài Địa Âm Thiên Sát, còn có vài người ngươi phải để tâm. Cụ thể là ai tạm thời không thể nói cho ngươi biết, đến lúc đó ngươi sẽ tự mình hiểu ra. Cuối cùng, cho ngươi thêm chút thông tin tham khảo, tin hay không tùy ngươi. Cho dù ngươi mạnh mẽ đến như thế nào, cũng đã định sẵn là không bao giờ thắng được.
Ánh mắt lạnh băng, Ma Thiên tôn chủ hừ lạnh nói:
- Ta không tin, chỉ cần ta nắm được toàn bộ sức mạnh của Ma Vương giáp, thế gian này còn ai mà ta không thắng được.
Vạn Tượng Huyền Tôn phát hiện tính cách của hắn đã bắt đầu thay đổi, không nhịn được thở dài nói:
- Ta đã muốn nói cho ngươi biết để hy vọng ngươi có khả năng tỉnh ngộ, đáng tiếc ngươi không muốn nghe. Thật sự mà nói, thực lực của ngươi so với Sát Huyết Diêm La cũng chỉ nửa cân tám lượng. Nhưng nếu ngươi gặp phải Yêu Hoàng Liệt Thiên của Yêu vực, ngươi bại là chắc chắn không còn gì để nghi ngờ. Nói không ngoa, Địa Âm và Thiên Sát đáng sợ thế nào ngươi không thể tưởng tượng được. Hơn nữa, chuyện trên thế gian đều đã định sẵn, không phải thực lực mạnh mẽ là nhất định thắng. Tin hay không là tùy ngươi, đợi ngày sau sẽ tự mình hiểu được.
Ma Thiên tôn chủ nổi giận rống lên một tiếng rồi quát:
- Câm miệng, ngươi gạt ta, ngươi cố ý gạt ta thôi. Ta mang Ma Vương giáp thì đã trở thành vĩnh viễn bất tử, ai giết được ta đây, ta chính là người mạnh nhất thiên hạ.
Vạn Tượng Huyền Tôn thấy vậy cười khổ một tiếng, xoay người chớp mắt đã đi mất không còn tung tích, chỉ còn tiếng lão từ giữa không trung truyền lại:
- Ngươi đã quá tự tin. Ma Vương giáp, Diêm Vương lệnh đều là bảo vật trấn giới của vực chi tam giới. Nhưng ngươi còn không biết, thần khí mạnh mẽ "Hậu Nghệ Thần Cung" gặp thần diệt thần, gặp ma diệt ma cũng đã xuất hiện. Ngươi nghĩ xem nếu Ma Vương giáp mà gặp Hậu Nghệ cung tình huống sẽ như thế nào?
Ma Thiên tôn chủ giật mình, nhìn mãi vào hư không, thần sắc biến hóa mãi, cuối cùng cười lạnh nói: "Thần cung xuất hiện có thế nào đi nữa, bản tôn chủ có lý nào cũng phải sợ nó. Từ giờ trở đi, ta sẽ thống nhất ma giới trước, rồi sau đó quay lại tranh bá nhân gian. Không lâu nữa ta sẽ trở thành bá chủ thất giới, ngạo nghễ nhìn thiên hạ. Hắc hắc..." Giữa gió bão, tiếng cười đắc ý vang lên tận mây, bao trùm cả ngọn núi đơn độc.
Dưới ánh mặt trời, một thân ảnh bay nhanh như gió tạo thành một cái đuôi sắc trắng rạch trời mây chạy về nơi xa. Đang chạy trốn, Thiên Ma giáo chủ Âu Dương Vân Thiên luôn lưu ý trên mặt đất, hy vọng tìm được nơi yên tĩnh để có thể trị thương cho Phần Thiên. Lúc này, trước mắt bất ngờ xuất hiện một sơn cốc và một đầm nước phản chiếu màu xanh lục của núi non thật u nhã thanh tịnh.
Bay người đến trên đầm nước, Âu Dương Vân Thiên tìm kiếm xung quanh một lượt xem có điều gì dị thường không rồi hạ mình xuống một gốc cây lớn, nhẹ nhàng đặt Phần Thiên xuống. Xem xét qua thương thế của gã, Âu Dương Vân Thiên nói:
- Ngươi bị thương thật nặng. Sợ rằng phải mất nhiều thời gian mới hồi phục được.
Phần Thiên yếu ớt cười khổ:
- Thoát được đã là may mắn rồi. Thương thế này cần nhiều thời gian hồi phục cũng không sao. Còn ngươi, không phải cũng bị thương nặng sao?
Âu Dương Vân Thiên nhè nhẹ gật đầu, thản nhiên nói:
- Còn tốt hơn người, chỉ cần hai ngày là thuyên giảm hẳn. Tốt rồi, không nói điều đó nữa, ta trước hết giúp ngươi chữa thương xem có kết quả gì không.
Nói rồi không đợi gã phản đối, tay phải áp trực tiếp lên đỉnh đầu, một luồng chân nguyên mạnh mẽ không ngừng được truyền vào thân thể gã.
Phần Thiên vốn muốn cự tuyệt nhưng chuyện đã thế này gã cũng không tiện nói, chỉ chuyên tâm phối hợp với Âu Dương Vân Thiên trị thương.
← Ch. 0492 | Ch. 0494 → |