Vay nóng Tima

Truyện:Thất Giới Truyền Thuyết - Chương 0547

Thất Giới Truyền Thuyết
Trọn bộ 1114 chương
Chương 0547: Phản khách vi chủ (đổi khách thành chủ)
0.00
(0 votes)


Chương (1-1114)

Siêu sale Shopee


Nhờ tỉnh lại, Lục Vân lập tức khống chế được thân thể khiến cho chân nguyên do Thiên Tàn lão tổ ép ra giờ muốn thu lại cũng không được. Thời gian cứ vậy trôi đi một hồi lâu, Lục Vân cũng có cơ hội ra tay tấn công lén. Bất quá chàng không làm bởi vì chàng xưa nay luôn tự phụ, khi địch nhân lâm vào tình huống không thể phản kháng thì không bao giờ ra tay. Đó chính là khí chất cao ngạo của chàng.

Hơn nữa, còn một điều trọng yếu đó chính là Lục Vân phát hiện Vong linh trớ chú trong thân thể mình trước đây tuy chưa giải khai được, nhưng khí huyết sát đã giảm rất nhiều. Điều này giúp cho chàng không cảm thấy lo lắng như lúc xưa. Ngoài ra, sau khi dung hợp chân nguyên Lục Vân có thử qua liền phát giác tu vi tăng lên ít nhất cũng ba tầng. Điều này cũng giúp cho chàng tiến vào bước đầu của cảnh giới thứ tám của Thiên Địa Vô Cực.

Lục Vân thu hồi Như Ý Tâm Hồn kiếm đang nằm bên mình, rồi tùy tiện huy động kiếm khí tận trời, một luồng kiếm mang chiếu sáng ngời ngời phá trời xuất hiện, chỉ một cái đã chấn tan kết giới của Thiên Tàn lão tổ. Nhìn thấy vẻ lo lắng của mọi người, Lục Vân mỉm cười, rồi nhìn Thiên Tàn lão tổ, chờ đợi lão hồi tỉnh. Kết giới đã bị phá hủy mất, khí mạch của Thiên Tàn lão tổ cũng bị ảnh hưởng ít nhiều, lão lập tức tỉnh lại.

Nhìn thấy Lục Vân đối diện, Thiên Tàn lão tổ biến sắc, kinh ngạc lên tiếng:

- Không thể như thế, ngươi rõ ràng là đã bị chết, tạo sao lại không thấy thương tổn gì mà còn sống lại được như thế?

Lục Vân cười lạnh chế nhạo:

- Chỉ một phút trước đây, ngươi nhất định vì chuyện thu được toàn bộ sức lực của ta mà hân hoan cuồng ngạo lắm. Đến cuối mới có thể biết thật ra ai lợi hại hơn ai, ngươi đã biết chưa? :

Thiên Tàn lão tổ vẻ mặt đầy giận dữ, rồi lập tức tỉnh táo trở lại, thần sắc lạnh lùng khốc liệt nhìn thẳng vào Lục Vân cười nói:

- Ngay cả ngươi không chết cũng không thành vấn đề. Lão tổ ta đã có thể giết ngươi một lần thì cũng có thể giết ngươi lần thứ hai tương tự như vậy. Chỉ là ngươi đã quá ngu xuẩn, hồi nãy chính là cơ hội tốt nhất ngươi có mà không biết lợi dụng. Có thể nói hôm nay đã định là ngày ngươi phải chết không sai.

Lục Vân tự cao nói:

- Muốn giết ngươi, căn bản không cần phải chờ cơ hội xuất thủ. Bây giờ chúng ta hãy chân chính giao chiến, để xem ai chết trong tay ai.

Thần kiếm chỉ lên trời, bá khí sắc bén, tinh hỏa của ánh kiếm phá mây xuất ra vô cùng mạnh mẽ như cột ánh sáng.

Lúc đó, Lục Vân nhờ có chân nguyên bên trong đã được dung hợp, có đầy đủ năm loại, vì vậy biết rõ sức mạnh của mình, tất cả đều có thể tùy tâm sở dục (1), thế công đột nhiên tăng lên gấp bội.

Nhận ra biến hóa khí tức của Lục Vân, Thiên Tàn lão tổ nhãn thần thất kinh, lập tức tiến công trước khi Lục Vân khởi động thế công. Giữa tiếng quát to "Tàn Thiên Khuyết Địa", thân thể của Thiên Tàn lão tổ xoay chuyển bay ra, trong chốc lát đã hoán chuyển trên cả ngàn vị trí đạt đến tốc độ làm người khác kinh hãi, lại bố trí tầng tầng lớp lớp sát khí bên ngoài thân thể của Lục Vân, đợi sau khi đã hoàn thành lớp bố phòng liền khép thành lưới. Lập tức, quang ảnh xuất hiện vô số đầy trời, hàng ngàn hàng vạn thân ảnh của Thiên Tàn lão tổ với những tư thế khác nhau, lần lượt đánh ra những thế tấn công sắc bén, cuối cùng dung hợp thành một thể thống nhất, hình thành hai mươi bốn cột sáng trắng đen, tựa như một thanh thần kiếm tru tiên, vây khổn Lục Vân bên trong.

Nhìn thấy thế tiến công kinh thế hãi tục như thế, Trần Ngọc Loan cùng mọi người chung quanh tất cả đều biến sắc. Cuối cùng, mọi người cũng hiểu rõ được danh tự Thiên Tàn lão tổ thật sự có ý nghĩa lớn như thế nào. Bản thân Lục Vân cũng cảm thấy cực kỳ kinh hãi, Thiên Tàn lão tổ đã thi triển pháp quyết tuy không tương đồng nhưng thật sự cùng đẳng cấp cao thủ với Cửu Âm Thánh Mẫu.

Đang suy tính, Lục Vân nhờ có Ý Niệm Thần Ba hỗ trợ phân tích, phát hiện được thế đánh đó muốn né tránh được thì phải lập tức hành động, đợi đến lúc để hiểu rõ được thì e rằng không kịp nữa.

Lúc đó, ánh mắt Lục Vân lạnh lùng, thần kiếm trong tay bay lượn trong không trung, bất ngờ thi triển kỹ thuật ngự kiếm (2). Chỉ thấy đầy trời ánh kiếm giao nhau, lại biến thành hàng ngàn pháp quyết điều khiển Như Ý Tâm Hồn kiếm rẽ trời chia đất, tạo nên một kết giới hoàn toàn bằng linh kiếm phong bế toàn thân Lục Vân. Sau đó kiếm quyết của Lục Vân đột ngột thu lại, hình thành kết giới giữa hai tay với đủ pháp ấn của Phật và Ma chưa từng thấy. Thân thể nhanh chóng phân thành hai, bên trái lấp loáng ánh vàng như hình dáng Phật, bên phải Ma thần bay lên ánh ma lập lòe. Hai hình tượng Phật, Ma đối diện với nhau, cả hai toàn lực xuất chưởng, bốn tay chớp mắt đã khởi tạo kết ấn.

Nhưng vào lúc đó, pháp quyết đáng sợ "Tàn Thiên Khuyết Địa" của Thiên Tàn lão tổ đã đến gần, dễ dàng phá hủy chướng nhãn pháp (3) – kết giới của linh kiếm do Lục Vân tạo ra, gặp Phật Ma liền va chạm mạnh mẽ phát ra sóng sáng hủy diệt. Hai luồng sức mạnh cực kỳ mãnh liệt gặp nhau, nhìn vào như hai luồng quang mang gặp nhau, nhè nhẹ chuyển động rồi kết hợp với nhau hoàn toàn.

Thật ra chuyển động nhẹ nhè như vậy lại gây nên gió bão mạnh kinh trời, không chỉ toàn bộ bầu trời ánh sáng chói lọi mà còn làm cho mọi người mở mắt không lên. Sức mạnh của va chạm phát nổ đó giống như đào non dốc bể, làm cho bọn Trần Ngọc Loan đứng xem ở xa mà khí huyết vẫn đảo lộn, sợ hãi không ít.

Ở ngay giữa chiến trường, Thiên Tàn lão tổ và Lục Vân chỉ cách nhau khoảng một trượng, cả hai thần sắc nghiêm túc, quang ảnh bên ngoài thân cả ngàn cả vạn, tư thế không giống nhau của cả hai cho thấy đã phát xuất phần chân nguyên tinh túy. Nhìn từ xa, quang mang trắng đen phía sau thân người của Thiên Tàn lão tổ đan xen, tạo nên hình thái cực bát quái kéo dài vô hạn do Thiên Tàn lão tổ liên tục cung cấp năng lượng.

Lục Vân ở bên thì chỉ thấy hào quang ngũ sắc quyện lẫn vào nhau, lại tạo ra vòng tròn năm sắc chuyển động từ từ, phủ trùm khu vực năm luồng sáng mười màu, hình phật, ác quỷ, ác ma, yêu thú, tam thanh cùng vô số quang ảnh (4) ẩn hiện bên trong, hợp lại thành một phong cảnh rất mỹ lệ.

Bốn mắt nhìn nhau không hề chớp, không hề quan tâm đến sấm chớp bên ngoài thân thể cũng như tinh vân lóe mắt.

Đứng đối diện, Thiên Tàn lão tổ giọng kinh hãi nói nhỏ:

- Thật không ngờ, té ra tu vi của ngươi thật sự tinh thâm, lão tổ ta đã xem thường ngươi rồi.

Lục Vân tự nhiên đối đáp, giọng lạnh lùng:

- Một chút kinh hãi đó không quan trọng, cái chính là ngươi hiện tại làm sao có thể thoát khỏi tay của ta.

Không cười một tiếng, Thiên Tàn lão tổ rên rỉ:

- Tu vi của ngươi kinh thiên, lão tổ ta đã không tính được ra ngươi. Nhưng ngươi muốn hạ gục được ta, cũng không làm được đâu.

- Thật không? Ngươi hãy xem cho cẩn thận.

Quát to một tiếng, toàn thân Lục Vân quang mang lấp loáng, hàng ngàn hàng vạn pháp quyết bao gồm cả Phật, Ma, Quỷ, Đạo, Nho, Yêu sáu loại đồng thời xuất hiện bên ngoài thân thể, chớp mắt đã hình thành một kết giới lấp lánh ánh sáng kỳ lạ phân bố bên ngoài cả hai người.

Kết giới đó thật là cổ quái, không hề phong ấn kín hoàn toàn. Chỉ thấy ở những cự ly nhất định có một quang phù, cả sáu loại pháp quyết bất đồng lại hỗ trợ liên kết với nhau, phảng phất như một lưới ánh sáng bao phủ bên ngoài thân hai người. Tạo ra kết giới xong, hai tay Lục Vân chợt tách ra, "Trấn Hồn phù" và "Hóa Hồn phù" lấp loáng quang mang lạnh lẽo khiếp người, loáng lên đã xuất hiện trên đỉnh đầu của Thiên Tàn lão tổ.

Nhận thấy tình hình không hay, Thiên Tàn lão tổ hét lên một tiếng mạnh mẽ, chân bước phương vị tý ngọ tay phân ra thành âm dương, chân nguyên toàn thân phát ra lớp lớp, toàn bộ một nửa mây khí trên không hung dữ nở ra, tựa như muốn hủy diệt cả đất trời, khí thế thật ngông cuồng, hoang dã, âm thanh mạnh bạo to lớn, thật sự làm cho người khiếp sợ. Thế công vừa phát ra, thân thể Thiên Tàn lão tổ chớp mắt đã lùi ra sau ba trượng rồi lập tức dừng lại, hai tay chắp lại thành hình hoa sen, toàn thân lập tức nổi lên bão tố, như có gió xoáy bão táp mang theo ánh sáng lấp lánh nhắm thẳng vào Lục Vân đánh tới.

Cú đánh mạnh như ngàn quân phát ra, chớp mắt đã đến. Lục Vân đã phát hiện ngay được thế đánh của Thiên Tàn lão tổ. Vì vậy nhìn như không có phòng bị nhưng thật ra đã sớm có kế hoạch. Trước tiên, Lục Vân thi triển Ma tông pháp quyết "Tâm Dục Vô Ngân", sử dụng sức mạnh kỳ lạ của tinh thần phát động công kích. Ngay sau đó thân ảnh hóa thành trăm, sử dụng kỳ thuật "Bách Thú Lăng Thiên" đã học được khi vào Yêu vực liên tục đánh ra những quyền mạnh mẽ tiếng nổ ầm ầm xông thẳng lên trời. Kế đến, sử dụng thuật Không Gian Khiêu Dược liên tục biến ảo thành chín lần chín tám mươi mốt hình ảo ảnh, tạo thành một trận đồ hình vuông, tự mình tĩnh tọa giữa không trung, nghiêm trang bay lên, toàn thân phát ra bá khí hùng hồn.

Cuồng phong xoay chuyển làm tê liệt không khí, rồi với tốc độ cực nhanh bao phủ mọi thứ. Khi cột sáng hóa thân của Thiên Tàn lão tổ lúc nãy liên tục đột phá sức mạnh tinh thần kỳ lạ cùng với công kích của quyền bách thú mạnh mẽ rồi, đến trước mặt của Lục Vân, một bộ hình ảnh u ám làm cho tâm thần lão bị chấn động kịch liệt, miệng phát ra tiếng kêu thét.

Lúc đó, hào quang ngũ sắc bên ngoài thân thể của Lục Vân đã hoàn toàn mất hết. Tiếp theo đó chỉ thấy một màu đen tối cũng như vô số quang phù cổ xưa xoay chuyển bên ngoài thân thể Lục Vân hình thành một không gian thật đặc biệt. Trên đỉnh đầu của Lục Vân, hào quang màu đen lấp loáng, tiểu đao toàn thân khắc đầy những hình ảnh phù chú xoay chuyển theo những phương thức quỷ dị phát ra một loại khí tức hủy trời diệt đất xâm chiếm vạn vật làm cho Thiên Tàn lão tổ có cảm giác sợ hãi vô biên.

Dù không biết tiểu đao trên đỉnh đầu của Lục Vân là vật gì nhưng trực giác sáng suốt nhờ thời gian tu luyện hàng trăm năm của Thiên Tàn lão tổ đã phát hiện vật đó đối với lão có sức mạnh uy hiếp chết người. Vì vậy lão vừa kinh hãi vừa giận dữ, một mặt nâng cao tu vi lên đến cực hạn hy vọng với một chiêu kinh thiên có khả năng hạ được Lục Vân. Đồng thời cũng tăng cường phòng ngự để nếu như có sự gì xảy ra thì lập tức thoát thân.

Lạnh lùng nhìn Thiên Tàn lão tổ, Lục Vân tựa hồ soi thấu tâm tư của lão, cười tà dị nói:

- Đã quá trễ rồi, hãy coi ta thẳng thắn tiêu diệt ngươi như thế nào, để coi vận khí của ngươi có tốt hay không. Diệt Hồn xuất, quỷ thần tru!.

Ngữ khí lạnh lẽo làm rung động tâm linh, rồi còn rung động mạnh hơn nữa khi Diệt Hồn đao phát xuất từ đỉnh đầu của Lục Vân. Lúc đó hào quang phát ra vạn trượng, mỗi ánh đao giống như một thanh thần kiếm, gặp thần giết thần, gặp ma diệt ma, toàn bộ không gian cũng phảng phất như bị chém lìa thành hai.

Bão tố điên cuồng mạnh bạo xoay chuyển cột sáng màu đen như mực thật là bắt mắt, hai bên tiếp xúc mãnh liệt như sức mạnh sấm sét của vạn quân, mây gió biến đổi, ánh lửa lấp lánh trước đó tự nhiên ảm đạm, kế đến các tia lửa điện cũng không còn lóa mắt. Cả không gian bị rung động không ngừng, cả trời đất trở nên bi thảm. Toàn bộ các sức mạnh lần lượt biến mất tạo thành dòng khí lưu chuyển tràn ngập mọi vùng không gian. Trên mặt đất, cát bay đá chạy cây cỏ nghiêng đổ. Trên không, mây trời bị chia cắt, cuồng phong rít thấu trời. Tất cả mọi thứ đều biến mất không còn, duy có kết giới do Lục Vân tạo ra vẫn tiếp tục lấp lánh ánh sáng.

Giữa chiến trường, thân thể Lục Vân liên tục ba lần chấn động, bị lảo đảo muốn rớt xuống dưới lực đánh trùng lắp đáng sợ của Thiên Tàn lão tổ, nhưng chàng cố gắng gượng lại được. Ngược lại, Thiên Tàn lão tổ dù ba lần đánh trúng, tuy đã làm cho Lục Vân trọng thương, cũng vẫn không thể đột phá được thế công của Lục Vân, cuối cùng bị Diệt Hồn đao gây trọng thương, khó khăn lắm mới tạm thời thoát khỏi nguy hiểm. Ngay sau khi thoát khỏi phạm vi khống chế của Diệt Hồn đao, Thiên Tàn lão tổ liền hóa thân thành luồng sáng hướng ra ngoài tháo chạy. Tuy nhiên kết giới bốn phía thật cổ quái đó đã làm lão nhận ra chỉ hoàn toàn uổng công thôi.

Đã nhiều lần thử nhưng kết quả cũng như nhau, sắc mặt Thiên Tàn lão tổ xám như tro, trong mắt xuất hiện sự sợ hãi.

Ghi chú:

(1) Tùy tâm sở dục (tùy theo ý nghĩ mà sử dụng)

(2) Kỹ thuật ngự kiếm (điều khiển kiếm như thể điều khiển ngựa bằng dây cương)

(3) chướng nhãn pháp (phép che mắt)

(4) quang ảnh (hình ảnh tạo bởi ánh sáng)


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1114)