← Ch.0664 | Ch.0666 → |
Có lẽ đây là lần đầu gặp cảnh tượng như vậy, Trương Ngạo Tuyết tuyệt không lập tức động thân, mà chỉ yên yên tĩnh tĩnh nhìn lướt qua cảnh tượng đáng yêu nơi này, phảng phất như đang du ngoạn. Giây lát sau, Trương Ngạo Tuyết thoát ra khỏi tâm trạng say mê, ý thức bắt đầu dò xét tình huống lân cận.
Bởi vì tu vi ngày nay của Trương Ngạo Tuyết đã tiến vào cảnh giới Quy tiên, mọi phương diện đều đạt đến mức độ giới hạn, cho nên ý nghĩ vừa hiện, mọi hành động đã tự động triển khai không hay không biết, rất nhanh chóng thu thập không ít thông tin. Thông qua phân tích chỉnh lý các thông tin thu về, Trương Ngạo Tuyết phát hiện không gian này hoàn toàn khác so với không gian vừa rồi, nơi đây ẩn tàng một luồng khí tức kì dị, khiến cho người ta cảm thấy cảnh giác.
Thản nhiên bất động, biểu hiện Trương Ngạo Tuyết vô cùng bình tĩnh, hào quang rực rỡ quanh thân dao động lớp lớp như sóng thủy triều, từng tầng từng lớp lan tỏa ra ngoài. Chỉ sau giây lát, liệt hỏa chân nguyên đã tràn ngập khắp không gian. Cứ như vậy, những đám mây màu sắc khác nhau dưới sự chiếu sáng của liệt hỏa, dần dần hiện lên các hình dạng rõ ràng cùng với những mối liên hệ với nhau, cũng không còn che chắn tầm nhìn của Trương Ngạo Tuyết.
Thông qua liệt hỏa chân nguyên để tìm hiểu, Trương Ngạo Tuyết đã hiểu được, nơi này tổng cộng có một trăm lẻ tám đám mây, tổ hợp lẫn nhau tạo thành một trận pháp tinh xảo, âm thầm vận chuyển. Trận này có chút kỳ quái, tuyệt không hạn chế hành động của người nhập trận mà chỉ phát ra một loại khí tỏa quỷ bí vô thanh vô tức xâm nhập vào kinh mạch con người.
Đối với việc này, Trương Ngạo Tuyết vô cùng cẩn thận, tuyệt không dám hành động bừa bãi, mà chỉ thúc động liệt hỏa chân nguyên hóa thành vô số hỏa diễm, để cản trở sự vận chuyển của trận pháp.
Thông qua thử thăm dò và quan sát, Trương Ngạo Tuyết đã có một kết luận, đây là trận pháp do một trăm lẻ tám đám mây mà lập thành, hư hư thật thật biến hóa ngàn vạn, liệt hỏa chân nguyên tưởng là có thể ngăn trở đường vận chuyển, nhưng thực tế lại không có một chút tác dụng nào. Điều này làm Trương Ngạo Tuyết bất ngờ chấn động.
Hàng mi thanh tú khẽ cau lại, Trương Ngạo Tuyết nhìn các đám mây đang bay lượn xung quanh, tự nói: "Trận pháp này thật ra có gì kì lạ đặc biệt, tồn tại của nó muốn ám chỉ điều gì đây?"
Trong suy nghĩ, Trương Ngạo Tuyết tập trung tinh thần cao độ, sau khi việc ngăn trở không có tác dụng, để tìm được ảo diệu của trận pháp, nàng nhịn không được đã thúc động liệt hỏa chân nguyên vận hành theo phương thức vận chuyển của các đám mây.
Vừa thực hiện, nàng kinh ngạc phát hiện đường lối di chuyển của trận pháp không ngờ cùng một loại với phương pháp tu luyện chân nguyên của Đạo gia, bên trong mơ hồ ẩn chứa những điều huyền diệu chưa biết. Có được phát hiện này, Trương Ngạo Tuyết tạm thời bỏ hết mọi chuyện, chuyên tâm chú ý phương thức vận chuyển của các đám mây. Sau khi quan sát một lúc lâu, cuối cùng nàng đã có thể xác định, phán đoán của bản thân quả thật không sai.
Nắm rõ được diễn biến của trận pháp, Trương Ngạo Tuyết thử điều chỉnh đường lối vận chuyển chân nguyên nội thể, chuyển biến theo phương thức tu luyện vừa tìm được. Ban đầu, Trương Ngạo Tuyết có phần chưa thích ứng, nhưng may nhờ có tu vi kinh người, thiên tư tuyệt cao, chỉ sau một khoảng thời gian ngắn đã nắm được yếu quyết, dễ dàng vận hành chân nguyên theo đúng đường lối.
Như vậy, Trương Ngạo Tuyết cảm thấy khí tức toàn thân như tăng mạnh lên, toàn thân chỉ trong sát na đã biến thành một từ trường, điên cuồng hấp thụ mọi thứ xung quanh. Bên ngoài thân thể, một trăm lẻ tám đám mây bị sức hút mãnh liệt của nàng, trận pháp vốn hoàn chỉnh bắt đầu phát sinh biến hóa kì diệu, từng đám mây trật tự bay thẳng về phía nàng, khi tiếp cận thân thể nàng thì tự động hóa thành một ngôi sao lóe sáng khảm lên thân nàng, sức mạnh ẩn chứa trong nó cũng chuyển vào trong cơ thể nàng.
Quá trình kỳ diệu này liên tục diễn ra giây lát, khi đám mây cuối cùng tan biến trên thân thể nàng, toàn thân Trương Ngạo Tuyết hào quang rực rỡ, Tử Ngọc chiến giáp ẩn giấu trong cơ thể tự động xuất hiện, trên bề mặt chiến giáp xuất hiện một cảnh tượng kinh người.
Nhìn từ xa, Tử Ngọc chiến giáp còn có hào quang màu tím sáng chói, nhưng chỉ khi đến gần mới có thể nhận ra, Tử Ngọc chiến giáp lúc này đã phát sinh biến hóa cực kỳ to lớn, trên bề mặt của nó xuất hiện vô số quang đồ nhiều màu, đó chính là các đám mây lúc trước. Các quang đồ này rải rác có tổ chức, phân bố lại cực kỳ xảo diệu, một trăm lẻ tám đồ án kết thành nhất mảng, không ngờ tạo thành hình một con phượng hoàng vô cùng diễm lệ.
Đồng thời, trên Tử Ngọc chiến giáp còn có một đồ án kỳ quái, đó là tinh đồ(đồ hình các ngôi sao) thần bí đã khảm trên thân chiến giáp khi xuyên qua quang bích trước đây. Tinh đồ này kết hợp chặt chẽ với đồ án phượng hoàng, hai bên một sáng một tối, toàn cảnh tạo thành hình ảnh phượng hoàng tung cánh lên trời, cảnh tượng kì dị này chính là cảnh tượng của một đêm trăng.
Trong không gian thần bí, Trương Ngạo Tuyết tĩnh lặng giữa không trung, toàn thân mờ hiện các loại quang mang. Các đám mây xung quanh đã bị hấp thu hết, cả trong không gian rộng lớn vô biên này, chỉ còn lại hào quang diễm lệ chói mắt trên thân nàng. Vô tình thử tìm hiểu khiến nàng phát hiện những biến đổi bất ngờ, điều này đối với nàng mà nói là hoàn toàn nằm ngoài dự liệu. Chấn động kinh hãi xuất hiện trên khuôn mặt nàng, kinh ngạc sung sướng hiện lên nơi khóe môi. Sau khi bình tĩnh hoàn toàn trở lại, Trương Ngạo Tuyết rơi vào trầm tư, quang mang toàn thân cũng từ từ biến mất.
Thời gian trôi qua khá nhanh, không biết đến lúc nào, Trương Ngạo Tuyết đang yên lặng bỗng nhiên ngẩng đầu lên, ánh mắt lạnh lẽo nói:
- Đã đến rồi sao còn không tự hiện thân?
Bốn bề không gian mênh mông, không có một chút dị thường. Nhưng sau khi Trương Ngạo Tuyết dứt lời, một thanh âm thanh đạm ưu nhã từ hư không truyền lại: -
- Không cần nóng nảy, con mới chỉ gần như vượt qua được hai cửa thôi, vẫn còn cửa thứ ba đang chờ đón con. Nếu như con có thể thuận lợi vượt qua cửa thứ ba thì con sẽ hiểu rõ mọi điều thôi. Cố gắng nhé, Trương Ngạo Tuyết!
- Người là ai, tại sao lại biết được tên của tôi?
Nhìn về phía trước, Trương Ngạo Tuyết có chút kinh sợ hỏi lại, đáng tiếc lại không có một lời hồi đáp.
Một lúc lâu sau, Trương Ngạo Tuyết thấy không có động tĩnh gì, trên mặt lộ vẻ kiên định, hai tay tùy tiện đẩy ra, chân nguyên toàn thân mạnh mẽ cuồn cuộn phát ra, theo sự khống chế của nàng hình thành một biển lửa lan tỏa ra tứ phía xung quanh với tốc độ kinh người. Ngay khi không gian đã tràn ngập lửa nóng, Trương Ngạo Tuyết quát nhẹ một tiếng, hai tay hợp lại kết ấn trước ngực, sau thân một phượng hoàng đỏ rực từ trong biển lửa bay lên, lượn vòng trên đầu nàng.
Quan sát bốn bề, toàn thân Trương Ngạo Tuyết lộ ra khí chất thánh khiết, miệng phát ra một tiếng như phượng ngâm, hai tay huy động về phía trước, phượng hoàng trên đầu như mũi tên phóng ra hóa thành một luồng quang diễm rực rỡ. Sau đó, Trương Ngạo Tuyết phi thân theo sau, cách phượng hoàng khoảng mười trượng, một trước một sau nhanh chóng tiến về phía trước.
Không gian thần bí dường như vô tận, nhưng thực tế bất quá chỉ là một khu vực đặc thù, có khả đánh lạc thị giác của con người. Khi phượng hoàng sắc máu mang theo lực lượng cứng rắn mạnh mẽ vô cùng xuyên qua một cự ly nhất định, cuối cùng chạm phải một kết giới vô hình, giữa hai bên sấm sét chớp nháy, vùng va chạm bộc phát muôn vàn hào quang.
Vô hình kết giới là dạng tĩnh, phượng hoàng bay lượn lại là dạng động, hai thứ động và tĩnh mãnh liệt gặp nhau, kết quả tự nhiên là kết giới bị phá hủy, phượng hoàng khai thông lối đi. Bay theo phượng hoàng sắc máu, Trương Ngạo Tuyết liên tục xuyên qua tám tầng kết giới, khi gặp tầng kết giới thứ chín thì phượng hoàng sắc máu cũng bị phá hủy.
Việc này Trương Ngạo Tuyết cũng không để ý, nàng chỉ khua tay phải lên, lòng bàn tay phát ra Cửu Thiên Hồng Liên với tu vi cao nhất, mãnh liệt chấn vỡ trở ngại trước mắt, tiến nhập vào một không gian quỷ dị. Nói là quỷ dị, bởi vì không gian này tựa như một luồng xoáy nước to lớn. Trương Ngạo Tuyết vừa tiến vào liền bị lực lượng mạnh mẽ phong tỏa, xoay tròn với tốc độ cực nhanh.
Bởi vì bất ngờ, Trương Ngạo Tuyết có chút khẩn trương, vội vàng gia tăng phòng ngự, ý đồ muốn thoát khỏi sự dây dưa của sức mạnh này. Nhưng sau khi thử qua, Trương Ngạo Tuyết kinh ngạc phát hiện, với tu vi của nàng không ngờ lại không cách nào thoát khỏi.
Kinh ngạc khiến nàng lập tức bình tĩnh trở lại, Trương Ngạo Tuyết định thần đưa mắt xem xét xung quanh, phát hiện mình đang ở trong một không gian vốn là một dòng khí xoáy, có vô số mây khí màu tro hệt như nước trong biển, xoay vòng quanh vùng trung tâm với vận tốc cực cao. Bị hãm thân tại trung tâm của dòng khí, Trương Ngạo Tuyết cảm thấy như đang ở trong dòng nước, tùy theo dòng chảy mà chuyển động. Dòng khí lớn mạnh mẽ này vốn là sức người không thể xoay chuyển được.
Thấu hiểu tình huống trước mắt, Trương Ngạo Tuyết không muốn hao phí sức lực nữa mà cẩn thận quan sát kỹ càng hơn. Sau một khoảng thời gian tự mình phân tích và cảm nhận, Trương Ngạo Tuyết lưu ý thấy dòng xoáy này ngoài đường kính cực lớn, tốc độ của nó cũng cực nhanh, sức trói buộc lại mạnh mẽ, vô cùng đáng sợ. Hơn nữa, dòng xoáy này sinh ra như thế nào, vì sao nó có khả năng bảo trì không biến đổi, là lực lượng nào đang điều khiển nó đây?
Suy nghĩ kỹ càng, Trương Ngạo Tuyết phát hiện được, dòng xoáy mạnh mẽ có được tốc độ nhanh đến vậy, sức trói buộc của nó mạnh như vậy cũng là chuyện bình thường, sau cùng việc xoay tròn còn có thể sinh ra lực li tâm, tất cả kết hợp khiến cho mọi vật khác bên trong đều chịu sự trói buộc mạnh mẽ. Chỉ có điều dòng xoáy mạnh như vậy, nếu nó muốn giữ nguyên tốc độ vận chuyển cao, nó cần có một động lực duy trì, vậy lực này phải mạnh đến mức nào?
Nghĩ đến đây, tâm tư Trương Ngạo Tuyết trở nên nặng nề. Đối diện với cửa ải này, nàng chìm vào mơ hồ, bối rối. Theo phân tích của nàng, muốn thoát khỏi lực trói buộc, hoàn toàn không phải không có biện pháp, chỉ cần tự mình xoay chuyển với tốc độ cao hơn tốc độ của dòng xoáy, có thể thoát khỏi sự kìm chế của lực lượng này. Chỉ có điều ở trong đám mây khí màu tro này, tự nàng có thể vượt qua được tốc độ cố định này không, trong lòng Trương Ngạo Tuyết không có tự tin. Hơn nữa, nếu đã thoát khỏi lực trói buộc này, tình hình kế tiếp sẽ như thế nào?
Trong trầm tư, thân hình Trương Ngạo Tuyết từ từ theo đám mây khí trôi vào gần trung tâm. Bởi vì thay đổi vị trí, đường kính liền có biến hóa, tốc độ theo đó cũng có thay đổi, khiến cho Trương Ngạo Tuyết đang chìm trong suy nghĩ tức thì tỉnh lại.
Phát giác thân thể đang tiếp cận trung tâm dòng xoáy, Trương Ngạo Tuyết trong lòng chấn động, hơi suy nghĩ một chút, hai tay theo đó vung lên, lòng bàn tay phát ra hào quang đỏ xanh hệt như hai cánh, bất ngờ mãnh liệt đánh lên khối mây khí ở hai bên.
Một kích mạnh mẽ phát ra tiếng nổ vang dội như sấm động, cảm giác này giống hệt như đánh trúng trên mặt nước, lục đạo cương mãnh rất nhanh bị chế ngự, nhưng phản lực trong chớp mắt ngắn ngủi đó lại khiến cho thân hình Trương Ngạo Tuyết bị chấn bay, khiến cho tốc độ di chuyển của nàng đột ngột tăng lên, lập tức vượt qua tốc độ của dòng xoáy, mơ hồ có dấu hiện thoát khỏi lực trói buộc. Phát hiện điểm này, Trương Ngạo Tuyết trong lòng thoáng mừng, hai tay liên tục múa lên, không ngừng phát ra chưởng lực, cuối cùng đã thoát khỏi hấp lực của dòng xoáy.
Dừng thân giữa không trung, Trương Ngạo Tuyết thở phào một tiếng, ánh mắt chú ý phía dưới chân. Từ trên không nhìn lại, dòng xoáy bên dưới giống như một dải các ngôi sao giới hạn trong không trung, bốn phía mây khí màu tro này giống như là tinh vân, chuyển động bao quanh các ngôi sao cố định ở giữa. Chỉ có điều vận hành của dải các ngôi sao này là để chống lại lực hấp dẫn, nhưng dòng xoáy này lại hình thành như thế nào đây?
← Ch. 0664 | Ch. 0666 → |