← Ch.0761 | Ch.0763 → |
Thiên Ảo Quỷ Tiêu hừ nhẹ một tiếng, cất giọng trào phúng:
- Khá khen cho Sát Huyết Diêm La thông minh, tính ra chỉ có ngươi biết được những điều này có thể như thế nào?
Sát Huyết Diêm La giọng tức giận:
- Biết những điều này ư, đó chính là ngày tàn của ngươi không còn xa nữa đâu. Một khi bổn Diêm Quân khôi phục thương thế, đó cũng chính là thời khắc tận diệt của ngươi.
Thiên Ảo Quỷ Tiêu nghe vậy bật cười lớn, giọng lợi hại:
- Nếu như ngươi biết được còn có thể xảy ra tình hình thế này, há lại phạm phải sai lầm hoàn toàn. Ngày nay ta đưa ngươi đến đây, chính là muốn hủy đi nhục thể của ngươi, chiếm hữu lấy nguyên thần của ngươi. Và như vậy ta sẽ là chủ nhân mới của Diêm Vương lệnh. Ha ha ha...
Giận dữ nhìn hắn, Sát Huyết Diêm La rống nhỏ:
- Ngươi đừng quá tự mãn, tình hình chưa đến hồi kết, ai thắng ai bại cũng thật khó mà nói trứơc được.
Thiên Ảo Quỷ Tiêu phớt lờ, giọng tràn đầy tự tin đáp lại:
- Bây giờ ngươi không tin cũng không quan hệ, bất quá ngươi sẽ hiểu tất cả nhanh thôi, lời ta nói sẽ thành thật. Hôm nay qua đi, ta có thể bắt đầu tranh thiên hạ, đối kháng với người khác rồi. Ha ha ha...
Nhìn vẻ mặt đắc ý của hắn, Sát Huyết Diêm La giận dữ đến rống lên liên tục, đáng tiếc Thiên Ảo Quỷ Tiêu không hề để ý, vẫn cười điên cuồng như cũ. Như vậy, âm thanh kêu gào chói tai trong cốc bị đè nén, bốn phía ngập đầy khí âm trầm khoa trương.
Lúc này, một tiếng hừ lạnh đột nhiên xuất hiện, hệt như một thanh gươm sắc bén phá vỡ sự cân bằng.
Thiên Ảo Quỷ Tiêu ngưng cười, quét mắt xung quanh, quát lên:
- Kẻ nào, mau xuất hiện.
Bốn phía không hề có chút động tĩnh, phảng phất như vừa nghe lầm. Thấy vậy, Thiên Ảo Quỷ Tiêu vô cùng cảnh giác, Sát Huyết Diêm La lại châm biếm:
- Đường lang chạy trước, hoàng tước phía sau, ngươi không nghĩ ra phải không?
Vẻ mặt âm trầm lạnh lẽo, Thiên Ảo Quỷ Tiêu giận dữ nói:
- Câm miệng, dù cho có bất kỳ ai tồn tại quanh đây cũng không thể thay đội vận mệnh ngưoi được.
- Phải vậy không? Ngươi thật quá cuồng ngôn.
Âm thanh từ bốn phương tám hướng truyền lại, cùng với một tràng cười châm biếm, cứ vang vọng không ngừng trong cốc.
Thiên Ảo Quỷ Tiêu tuyệt đối không giận dữ, chỉ lạnh lùng cười nói:
- Ta nghĩ ngươi có thể nhẫn được khá lâu, cuối cùng cũng cũng chỉ một lúc thôi. Ra mặt đi, nếu dám mở miệng lẽ nào còn không dám gặp người.
Giọng nói hàm chứa sự châm chọc, Thiên Ảo Quỷ Tiêu cố ý chọc tức.
- Hiện thân không khó, nhưng sau khi hiện thân ngươi đừng hối hận.
Còn đang nói giữa chừng, một luồng sắc vàng xuất hiện giữa u cốc, một hòa thượng gầy gò ngập đầy ánh Phật từ trên vách đá bay ra, dừng lại ngay phía trước Thiên Ảo Quỷ Tiêu.
Vẻ mặt thất kinh, Thiên Ảo Quỷ Tiêu vội vàng phát xuất quỷ khí âm lạnh chống lại sự tấn công của ánh Phật đó, đồng thời người dịch về sau, vừa lên tiếng hỏi:
- Nhìn ngươi Phật pháp uyên thâm, hẳn là Phật môn cao thủ, không biết lai lịch như thế nào, sao lại xuất hiện tại nơi âm u như vậy?
Hòa thượng gầy gò mặt không có chút biểu tình, liếc nhìn Sát Huyết Diêm La trong lòng hắn, điềm nhiên đáp:
- Là Phật hay Ma, nhân quả của một ý nghĩ. Đất thiện hay ác, có gì khác nhau?
Không hề đáp lại, hòa thương gầy gò hỏi ngược ẩn chứa huyền cơ nào đó.
Thiên Ảo Quỷ Tiêu hơi nghi hoặc, ánh mắt dò xét hòa thượng hồi lâu rồi suy đoán:
- Truyền thuyết kể Vạn Phật tông có Ma Phật Huyền Túc, cũng chính là Ma Đà ở Ma vực lúc xưa, không biết ngươi có thể ...
Hắn không nói tiếp phần sau, chỉ chú ý đến biểu tình của hòa thượng, ngầm dò xét.
Hòa thượng gầy gò khẽ mỉm cười, nhẹ giọng nói:
- Phật là ta, Ma cũng là ta, Ma Phật hay Ma Đà cũng là ta.
Mặc dù đã đoán trước, nhưng thật sự nghe được lời xác nhận từ hòa thượng, Thiên Ảo Quỷ Tiêu không khỏi giật mình hô lên.
- Nghe nói ngày trước khi Bồ Đề học viện bị hủy ngươi biến mất không thấy đâu, không ngờ lại ẩn thân nơi này.
Mất đi nụ cười, Ma Phật Huyền Túc giọng lạnh băng nói:
- Nơi đây là tuyệt địa, ẩn chứa huyền cơ, ngươi không phải cũng vì thế mới đến đây chăng?
Cười hắc hắc, Thiên Ảo Quỷ Tiêu hỏi:
- Nghe những lời ngươi vừa nói, không lẽ ngươi cũng quen thuộc nơi này sao?
Ma Phật Huyền Túc lạnh lùng nói:
- Ta nếu không quen thuộc, ngươi nghĩ ta có thể đến đây được chăng?
Đập thẳng trở lại, Ma Phật Huyền Túc trong giọng nói bình thản lại chứa uy phong sắc bén.
Thấy không thể biết thêm điều gì, Thiên Ảo Quỷ Thiên thẳng thắng đi vào vấn đề:
- Huyền Túc, ta và người trước giờ không có bất kỳ ân oán xâm phạm nào cả, ngày hôm nay gặp nhau tại đây là sự xảo hợp ngoài ý muốn. Ta thấy hay là ai đi đường nấy, không phạm chuyện người khác, ngươi thấy thế nào?
Ma Phật Huyền Túc nghe vậy im lặng một lúc, cười lạnh đáp lại:
- Lúc này ngươi nói như thế, nhưng nếu sau này ngươi lại thay đổi, cục diện biến đổi như thế nào không ai biết trước được, lúc đó có còn nói được như bây giờ, không ai xâm phạm ai chăng?
Thiên Ảo Quỷ Tiêu thần sắc âm trầm, hừ giọng nói:
- Ý ngươi là không tin ta sao?
Ma Phật Huyền Túc phản bác lại:
- Lời của ngươi có thể tin được sao?
Nghe vậy giận dữ, Thiên Ảo Quỷ Tiêu gầm lên:
- Huyền Túc, ngươi đối xử như vậy sao?
Liếc nhìn hắn, Ma Phật Huyền Túc giọng không chút dao động:
- Ý của ta rất đơn giản, thứ nhất ngươi mang Sát Huyết Diêm La đi chỗ khác, ta có thể bỏ qua coi như không có chuyện gì. Thứ hai, ngươi có thể động thủ với ta, kẻ thắng sẽ ở lại, kẻ thua phải ra đi.
- Nếu ta không đồng ý thì sao?
Ánh mắt sắc bén nhìn Huyền Túc, Thiên Ảo Quỷ Tiêu toàn thân xuất lộ sát khí quỷ dị tàn độc.
– Lúc này ngươi không còn sự chọn lựa nào khác.
Ánh Phật lóe lên, Ma Phật Huyền Túc không chút sợ hãi, lạnh lẽo đáp lại.
Lập tức, không khí trong cốc trở nên khẩn trương đến cực độ, một trường ác đấu sắp sửa nổ ra. Trong cốc, Ma Phật Huyền Túc và Thiên Ảo Quỷ Tiêu đối diện nhau khoảng ba trượng, ai nấy lạnh lùng nhìn đối phương, khí quỷ âm hiểm lạnh lùng cùng tản ra đồng thời với ánh Phật quang, chớp mắt đã soi sáng tòan bộ nơi này.
Khí tức hai người tràn ngập trong cốc, khiến cho bốn vách tạo nên âm thanh ri ri, vô số độc vật sinh sống trong cốc cảm nhận được khí tức không bình thường, nháo nhào lao ra từ những miệng động trên vách đá.
Dưới ánh sáng Phật, cảnh vật trong cốc trở nên rõ ràng, chỉ thấy năm khe hở dài cả trượng, chia cắt cốc hình tròn ra làm năm phần, mổi phần có kích cỡ khác nhau, nhưng có điểm chung hình thù như những tổ ong, cái nhỏ nhất không nhìn thấy rõ, cái lớn nhất cỡ chừng vào xích.
Quay đầu, Thiên Ảo Quỷ Tiêu liếc nhìn độc vật bốn phía, ngữ khí đột nhiên thay đổi hỏi:
- Huyền Túc, giới luật của Phật không cho sát sinh, ta và ngươi quyết chiến tại đây sẽ gây ra rất nhiều thương vong, ngươi không sợ tổn hại công đức sao?
Ma Phật Huyền Túc nhếch mép cười lạnh nói:
- Ngươi đừng quên, phật cũng là ta mà ma cũng là ta. Hiện tại sự do dự ngươi cứ kéo dài, không biết trong lòng có điều gì cố kị, sợ trong lúc chúng ta giao chiến, Sát Huyết Diêm La lợi dụng cơ hội có thể hồi phục. Cuối cùng ngươi được ít hơn mất đó.
Ánh mắt thất kinh, Thiên Ảo Quỷ Tiêu dường như bị nói đúng tâm sự, ngữ khí lập tức trở nên đáng sợ:
- Một số sự tình không biết có lẽ tốt hơn biết. Có một số chuyện người nào biết rồi thông thường mệnh thường rất ngắn!
Ma Phật Huyền Túc hừ giọng nói:
- Đúng, nếu đã như vậy, tại sao ngươi không ra tay giết ta đi?
Vừa dứt lời liền bước lên một bước, tòan thân ánh Phật từng lớp sóng như những cánh hoa vút lên phóng tới.
Thấy thế, Thiên Ảo Quỷ Tiêu quát lên một tiếng dữ tợn, vừa nhanh chóng lùi lại, vừa rống lên:
- Huyền Túc, ngươi đừng nên khinh người quá đáng. Ta có nhẫn nhịn không có phải sợ ngươi, chỉ vì ta không muốn lãng phí tinh lực để làm việc không có ý nghĩa.
- Lãng phí tinh lực ư? Ngươi muốn dùng tinh lực tiêu hóa Sát Huyết Diêm La, sớm đoạt lấy Diêm Vương lệnh, rồi thay thế hắn ta à?
Nhãn thần tà ác, Ma Phật Huyền Túc khi bị bức liền biến đổi như thành một người khác, toàn thân lộ ra khí ma sát.
Nhạy bén phát hiện những thay đổi trên người Huyền Túc, Thiên Ảo Quỷ Tiêu vội vã để Sát Huyết Diêm La sang bên, sau đó toàn thân quỷ khí hùng dũng tuôn ra, vừa phản kích với ánh Phật của Huyền Túc, vừa hét lớn:
- Ngươi đã thay đổi, Ma khí của ngươi đã lấn át Phật khí trong ngươi, còn không nhanh chóng tỉnh ngộ lại đi?
Ma Phật Huyền Túc nghe vậy cười to, châm biếm:
- Ác quỷ khuyên người ta hướng thiện, ngươi không thấy nực cười sao?
Lời nói vừa dứt, Ma Phật Huyền Túc thân hình lóe lên bao trùm khắp ba trượng quanh thân. Trong ánh mắt kinh ngạc của Thiên Ảo Quỷ Tiêu, tay phải Ma Phật Huyền Túc mang theo ánh sáng vàng kim của Phật ấn thẳng vào ngực của Thiên Ảo Quỷ Tiêu.
Nguy hiểm đến gần, Thiên Ảo Quỷ Tiêu quát lên một tiếng, khi chưởng này còn chưa thực sự đụng đến, cơ thể đen tuyền đột nhiên tan biến, hóa thành một luồng quỷ khí, tiêu tan trong không trung.
– Chút kỹ xảo nhỏ bé còn dám lòe người, hãy xem ta làm sao phá giải như thế nào.
Hai tay kết ấn Kim Cương trước ngực, miệng niệm chân ngôn hàng ma, cả hai bổ sung cho nhau thành một khối, ánh Phật phát ra bên ngoài từ yếu chuyển thành mạnh mẽ, chỉ trong giây lát, tám bước tượng Phật lấp lánh ánh kim xuất hiện bao quanh thân thể Huyền Túc, mỗi tượng thi triển Phật pháp khác nhau, chiếu sáng toàn bộ không gian mờ tối trong cốc. Dưới ánh Phật, một luồng mù đen di chuyển nhanh chóng, chính là Thiên Ảo Quỷ Tiêu ẩn thân vô hình trong đó.
Cảm nhật được tấn công của Phật pháp, Thiên Ảo Quỷ Tiêu trong lòng kinh giận, tu vi Ma Phật Huyền Túc mạnh hơn rất nhiều so với tưởng tượng của hắn. Thêm vào đó, Huyền Túc nếu thi triển pháp quyết của Ma vực có khí hắc ám âm tà tương tự như Quỷ vực pháp, chính mình cũng thấy ứng phó tốt hơn. Huyền Túc lại thi triển pháp quyết Phật môn cực thánh cực cứng, chính là cách tốt nhất để khắc chế khí âm trầm của Quỷ vực, khiến cho Thiên Ảo Quỷ Tiêu cố kỵ khá nhiều.
Trước mắt, Thiên Ảo Quỷ Tiêu không phải sợ Ma Phật Huyền Túc, mà hắn muốn bảo toàn thực lực để chiếm lấy Diêm Vương lệnh, không cần thiết liều mạng với đối phương. Vì lẽ đó, Thiên Ảo Quỷ Tiêu chọn tránh nặng tìm nhẹ, nhưng Ma Phật Huyền Túc có cho hắn như ý không?
Ánh Phật từng chút một bức bách tới, bước lùi đang dần bị chặn kín. Trong âm thầm, thế công mạnh mẽ của Ma Phật Huyền Túc phân bố từng góc của cốc, dĩ nhiên đã áp Thiên Ảo Quỷ Tiêu không cách nào lựa chọn.
Đến lúc này, Thiên Ảo Quỷ Tiêu giận dữ hét lớn, quỷ khí đang vội vàng né tránh liền nhanh chóng hội tụ lại, khôi phục hình dáng ban đầu, hai tay phát ra hai quả cầu sáng ánh đen quỷ dị. Đây chính là Quỷ vực Hóa Hồn đại pháp, rất âm rất tà rất độc có sát cơ rất lớn, dùng nó để nuốt hồn đoạt phách sẽ có sức mạnh tiêu hủy thịt xương.
Thấy hắn hiện thân phản công, Ma Phật Huyền Túc trên mặt lộ ra nét quỷ dị, hai tya đang bắt Phật ấn đột nhiên buông ra, ánh Phật mạnh mẽ hóa thành hai luồng Cự Linh thần chưởng, nghênh đón hai quả cầu ánh sáng của Thiên Ảo Quỷ Tiêu.
Tiếp theo sau, Ma Phật Huyền Túc nở nụ cười âm trầm, thân thể lóe lên liền xuất hiện kề bên Sát Huyết Diêm La, năm ngón tay phải biến thành trảo, ánh Phật màu kim và Ma khí đen tuyền dung hợp làm một, hình thành một đóa hoa sen đảo ngược, từ từ ấn lên đỉnh đầu Sát Huyết Diêm La.
Nguy hiểm bất ngờ khiến cho Sát Huyết Diêm La vừa giận vừa sợ. Cảm nhận đóa hoa sen được Ma Phật Huyền Túc dung hợp có khí hủy diệt, Sát Huyết Diêm La nhịn không được gào lên giận dữ.
Giờ này phút này, cơ thể hắn đang mang trọng thương tuy có thể di động né tránh, nhưng lòng hắn hiểu rất rõ, với tu vi của Ma Phật Huyền Túc, dù có muốn trốn cũng vô dụng. Một khi như vậy, dưới chiêu tấn công này, cuối cùng sẽ có kết quả thế nào đây?
← Ch. 0761 | Ch. 0763 → |