← Ch.0812 | Ch.0814 → |
Nhưng mà cho dù như thế, Vô Nhân Tọa cũng đã được ít nhiều lợi ích. Tiếp theo chỉ cần có thể xóa đi ấn ký sinh mệnh của Sát Huyết Diêm La, dung hợp nguyên thần của hắn, Vô Nhân Tọa có thể thu hoạch được sức mạnh kế thừa của "Diêm Vương lệnh", trở thành một bá chủ mới.
Đến lúc đó, lão tự nhiên có được sức mạnh thoát khỏi mấy người Trần Ngọc Loan, thậm chí còn có khả năng tiêu diệt bọn họ. Nhưng làm sao trong khi giao chiến lại có thể dung hợp được nguyên thần của Sát Huyết Diêm La, Vô Nhân Tọa mãi vẫn chưa tìm được phương pháp an toàn.
Áp lực dần dần tăng lên, lưới sáng phòng ngự do Vô Nhân Tọa bố trí đã bị phá hư một nửa, thế công của chín con rồng bên ngoài càng lúc càng mạnh, nếu là người khác đã sớm không phản kháng được. Thấy vậy, Vô Nhân Tọa hơi nóng nảy, suy nghĩ giây lát liền mạo hiểm thử một lần, đánh cuộc với vận khí của mình.
Đã có quyết định, Vô Nhân Tọa bắt đầu hành động. Trước tiên lão thu hồi quá nửa lưới sáng phòng ngự, từng bước từng bước dẫn dắt thế công của Trần Ngọc Loan đến chính diện, sau đó mới mở ra một lổ hổng, khiến cho khí thần thánh ăn mòn chính bản thân mình.
Cảm giác này tự nhiên không sảng khoái được, nhưng Vô Nhân Tọa cố gắng chịu đựng, sau khi dẫn khí thần thánh vào rồi, bản thân bắt đầu biến đổi tính chất chân nguyên, chuyển sang khí huyết sát của Sát Huyết Diêm La, dừng nó để đối địch với công kích của Trần Ngọc Loan.
Quá trình này nói ra đơn giản, nhưng thật ra phức tạp vô cùng, Vô Nhân Tọa nếu không có được thân thể bất diệt, thì làm như vậy chẳng khác tự sát.
Bên ngoài, Trần Ngọc Loan cảm nhận rõ ràng biến hóa của lão, nhưng lại không hiểu rõ dụng ý của lão là thế nào, chỉ có thể tăng gia sức mạnh công kích, lợi dụng cơ hội này xem có thể tiêu diệt được lão không.
Cứ như thế, toàn thân Trần Ngọc Loan ánh tím rực lên, những quả cầu ánh sáng sắc tím phân bố ở đáy cốc nhanh chóng hợp lại, mang theo sức mạnh vô cùng, xuyên qua bề mặt kết giới vây lấy Vô Nhân Tọa.
Đối với điều này, Phần Thiên, Bách Linh, Ma Phật Huyền Túc và Tư Đồ Thần Phong đang quan sát liền tập trung cao độ, đợi chờ kết quả chiêu này. Còn Vô Nhân Tọa lại toàn lực thúc động sức mạnh huyết sát của Sát Huyết Diêm La đối kháng với sức mạnh thần thánh mạnh mẽ đó.
Sức mạnh chánh tà giao nhau, do bởi tính chất khác biệt, cả hai không cách nào cùng tồn tại, vì thế lần lượt tương hỗ tiêu hủy ma sát với nhau, sản sinh ra tiếng nổ kịch liệt, bốn bề Vô Nhân Tọa hình thành ánh sáng mạnh mẽ chói mắt, lập tức che phủ lấy hắn.
Bên ngoài, Trần Ngọc Loan toàn lực thúc động chân nguyên, thông qua trận Cửu Long Khốn Tiên khuếch đại, uy lực của ánh sáng sắc tím gia tăng gấp bội, cứ như thế liền từ từ áp chế sự phản kháng của Vô Nhân Tọa đến mức không thể nhúc nhích được.
Trong làn sáng, toàn thân Vô Nhân Tọa bị trói chặt, toàn bộ phòng ngự bị phá hủy, thực lực nhanh chóng hạ xuống. May mà chiếc ghế thần kỳ, đặc tính bất diệt của nó phát huy ưu thế nhất định, tóm lại khi sức mạnh của Vô Nhân Tọa yếu đến một mức độ nhất định liền tự động bổ sung, để bảo trì tình trạng bình ổn tương đối.
Hiểu được điểm này, Vô Nhân Tọa tuyệt đối không lo bản thân sẽ bị tiêu diệt, ngược lại tâm tư hướng đến nguyên thần của Sát Huyết Diêm La, phát hiện thông qua công kích mãnh liệt của Trần Ngọc Loan, ấn kí sinh mệnh lưu lại ở nơi thâm sâu nhất của linh hồn Sát Huyết Diêm La, không ngờ lại bị khí thần thánh của Trần Ngọc Loan phát ra tịnh hóa đi.
Cứ như thế, khi Vô Nhân Tọa bị trọng thương, nguyên thần của Sát Huyết Diêm La cũng vừa biến thành không còn ý thức, nhưng lại có được sức mạnh tinh thuần mạnh mẽ.
Vui mừng xuất hiện trong lòng Vô Nhân Tọa. Thời điểm này lão suy đoán cơ hội chờ đợi đã lâu đã đến. Chỉ cần dung hợp được nguyên thần của Sát Huyết Diêm La, lão liền trở thành chủ nhân mới của Diêm Vương lệnh, từ đó có thể đạt được sức mạnh to lớn của Quỷ vực.
Nghĩ đến điều này, tâm tình Vô Nhân Tọa kích động, vội vàng tập trung tinh thần, đem nguyên thần tinh thuần hấp thu vào trong cơ thể, bắt đầu chuyên tâm thi hành bước quan trọng nhất là "Dung Hợp".
Trong lúc đang tiến công, Trần Ngọc Loan liên tục chú ý đến tình huống của Vô Nhân Tọa, từ những tin tức thu được thông qua việc dò xét bằng linh thức, Vô Nhân Tọa đã bị trọng thương, khí tức đang bị giảm yếu. Nhưng khi khí tức của lão yếu đến một mức độ nhất định, liền có một luồng khí tức kỳ dị đặc biệt xuất hiện, khiến lão ổn định lại, cho dù Trần Ngọc Loan công kích thế nào cũng uổng công thôi.
Phân tích loại tình huống này, Trần Ngọc Loan suy đoán, có thể nguyên nhân chính bởi sự bất diệt của lão. Thấy vậy, Trần Ngọc Loan cảm thấy bất lực, từ khi bắt đầu đã biết Vô Nhân Tọa bất tử giết không chết, sao phải khổ như vậy đây?
Bách Linh liên tục quan sát cẩn thận động tĩnh cuộc chiến, đối với tình huống của Trần Ngọc Loan nàng hiểu rất rõ, trong lòng cũng đang suy tư đối sách. Nhưng mà suy tư thật lâu, Bách Linh nghĩ được vài biện pháp, nhưng có được hay không cần phải thử mới biết.
Chần chừ giây lát, Bách Linh đã tính nói cho Trần Ngọc Loan biết biện pháp của mình, nhưng đúng lúc đó, một luồng khí tức khác thường bùng phát trong đáy cốc, một triệu chứng bất an xông thẳng đến ngực.
Trong tuyệt cốc, Vô Nhân Tọa lúc này còn chìm trong ánh sáng mạnh mẽ, xem tình thế không ổn. Nhưng mọi người lại không biết, Vô Nhân Tọa lúc này đã khác với trước kia, chỉ trong chớp mắt, lão đã có chuyển biến rất lớn.
Vô Nhân Tọa vốn thôn tính được nguyên thần của Sát Huyết Diêm La rồi, kẻ mạnh nhất Quỷ vực từ nay không còn xuất hiện được nữa. Nhưng khi nguyên thần của Vô Nhân Tọa và nguyên thần của Sát Huyết Diêm La dung hợp rồi, sức mạnh ẩn chứa trong Diêm Vương lệnh liền chuyển vào người Vô Nhân Tọa.
Như vậy, một bá chủ mới liền tự nhiên sinh ra, hơn nữa sức mạnh và tu vi của Vô Nhân Tọa so với Chiêu Hồn Quỷ Tẩu ngày đó còn mạnh mẽ hơn nhiều, vì thế khi lão đã thừa hưởng được sức mạnh của Diêm Vương lệnh, sức mạnh của lão cũng mạnh hơn Chiêu Hồn Quỷ Tẩu khá nhiều.
Thêm nữa, Chiêu Hồn Quỷ Tẩu lúc xưa có thân thể huyết nhục, vì thế Diêm Vương lệnh hóa thành một bộ chiến giáp bao phủ lấy thân thể hắn. Còn Vô Nhân Tọa không có cơ thể huyết nhục, Diêm Vương lệnh liền thay đổi phương thức khác, dùng hình thức lệnh bài khảm vào trên chiếc ghế. .
Mặt chính của Vô Nhân Tọa vốn có chữ "Vương" lấp lánh, nhưng sau khi bị trúng một tên của Hậu Nghệ thần cung để lại một lổ hổng lớn. Hôm nay Diêm Vương lệnh liền khảm vào đúng chỗ đó, cả lệnh bài lấp lánh ánh máu, một dòng đỏ hồng đậm đặc hệt như máu mờ hiện trên đó.
"Vô Nhân vương tọa" vốn là một vật thể kỳ diệu, có đặc tính bất diệt. Nhưng sau khi một nguyên thần tiến vào bên trong, không những thu được sức mạnh to lớn, đồng thời nguyên thần cũng bị kềm chế giữa trung ương. Như thế, khi Diêm Vương lệnh và "Vô Nhân vương tọa" dung hợp rồi, nguyên thần bên trong "Vô Nhân vương tọa" sau khi thôn tính được nguyên thần của Sát Huyết Diêm La, bản thân nó cũng liền tiến vào bên trong Diêm Vương lệnh.
Cứ như thế, nguyên thần của Vô Nhân Tọa liền có thể lưu động qua lại giữa vương tọa và Diêm Vương lệnh, phạm vi hoạt động càng lớn hơn. Ngoài ra, khi nguyên thần của Vô Nhân Tọa tiến vào Diêm Vương lệnh, lão liền có thể phát động khá nhiều pháp quyết của Quỷ vực để tiến hành công kích, quay về lại vương tọa, hắn liền trở thành như cũ, nhưng sức mạnh đã tăng lên.
Kỳ ngộ như vậy vốn là chuyện mong cầu của Vô Nhân Tọa, hôm nay cuối cùng đã thỏa nguyện ước. Đến lúc này Vô Nhân Tọa không muốn che giấu nữa, lão muốn bắt đầu dùng diện mạo mới xuất hiện để theo đuổi mộng ước tranh bá thất giới.
Một tiếng cười điên cuồng cùng với khí thế rung trời xuất hiện, chớp mắt đã phân bố toàn bộ đáy cốc, lập tức đánh tan thế công của Trần Ngọc Loan, hất bắn tất cả mọi người có ở đó. Biến hóa này xảy ra rất nhanh, không đợi đến lúc Bách Linh mở miệng nhắc nhở thì mọi việc đã kết thúc rồi.
Ngạo nghễ giữa không trung, toàn thân Vô Nhân Tọa lấp lánh ánh xanh lam, ánh đỏ chói mắt, Diêm Vương lệnh đỏ như máu không ngừng truyền động, từng trận cười điên cuồng hoang dã kinh động bốn phương.
- Ha ha ha... Ta cuối cùng đã dung hợp thành công nguyên thần của Sát Huyết Diêm La, thu được sức mạnh bên trong Diêm Vương lệnh, trở thành một bá chủ to lớn mới. Tất cả đều nhờ các vị ban cho, ta sẽ cảm tạ các vị, đặc biệt là Ma Đà, nếu không có độc kế của hắn, ta sẽ không thuận lợi như vậy được. Ha ha ha...
Kinh hãi nhìn Vô Nhân Tọa, tất cả năm người tại đó đều cảm ứng được ngọn khí kinh trời đang không ngừng bộc phát từ trên người lão, ai nấy đều chấn động trong lòng, mơ hồ bật lên câu hỏi đau thương không diễn tả được.
Ma Phật Huyền Túc vẻ mặt ảm đạm, than thở nói:
- Được mất đảo ngược, thế sự thật là khó dự định được.
Phần Thiên trầm giọng nói:
- Bất ngờ quả nhiên kinh người, nhưng còn chưa đến lúc cuối cùng, thắng thua còn rất khó dự liệu được. Hiện tại tuy Vô Nhân Tọa có được sức mạnh của Diêm Vương lệnh, nhưng luồng sức mạnh này to lớn vô cùng, đã vượt quá sức mạnh bản thân của lão, vì thế về phương diện vận dụng, Vô Nhân Tọa trong thời gian ngắn khó mà nắm vững vận dụng tinh thuần được. Đây chính là sơ hở trước mắt của lão.
Ma Phật Huyền Túc hơi không đồng ý, rõ ràng lúc này sức mạnh do Vô Nhân Tọa phát ra khiến lão không còn hy vọng gì nữa. Lão vốn dẫn mấy người Trần Ngọc Loan đến đây, chính là muốn mượn đao giết người, còn mình lợi dụng cơ hội đoạt lấy Diêm Vương lệnh, ai ngờ Vô Nhân Tọa lại càng tinh ranh hơn, đã mượn gió bẻ măng rồi.
Giữa không trung, Bách Linh liếc nhìn lên trên không, đưa tay vẫy Tư Đồ Thần Phong đến, dặn dò:
- Trước mắt sức mạnh của Vô Nhân Tọa đã vượt hẳn Sát Huyết Diêm La lúc mạnh nhất, chúng ta muốn bỏ đi rõ ràng không dễ dàng, đồng thời lão cũng không chịu bỏ qua, vì thế ta quyết định ra tay chiến đấu để tiêu diệt lão. Bây giờ huynh đi hỗ trợ Phần Thiên, cần phải ngăn lão cho được, còn những chuyện khác cứ để ta và Ngọc Loan làm là được rồi.
Tư Đồ Thần Phong vâng một tiếng, bay đến bên cạnh Phần Thiên, cả hai đưa mắt ra hiệu, một trái một phải phát động tiến công Vô Nhân Tọa.
Đưa tay kêu Trần Ngọc Loan đến bên cạnh, Bách Linh liếc nhiền Ma Phật Huyền Túc, điềm nhiên nói:
- Ma Đà, ngươi cũng tính khoanh tay đứng nhìn chăng?
Ma Phật Huyền Túc chần chừ một lúc, hỏi ngược lại:
- Bọn ngươi thật sự nắm chắc có thể tiêu diệt được hắn chăng?
Bách Linh tự tin đáp:
- Không nắm chắc sự tình, bọn ta phạm vào để chết ở đây chăng?
Nghe vậy, Ma Phật Huyền Túc cũng không nói nhiều, thân thể lóe lên liền xuất hiện giữa chiến trường, cùng liên thủ tấn công Vô Nhân Tọa với Phần Thiên và Tư Đồ Thần Phong.
Trần Ngọc Loan nhìn tình huống giao chiến, nhỏ giọng nói:
- Bách Linh tỷ, ngoại trừ việc huy động nhiều người ra, tỷ thật sự nắm chắc tiêu diệt được Vô Nhân Tọa chăng?
Bách Linh lắc đầu nói:
- Tỷ cũng không khẳng định được, bất quá chúng ta có thể thử một lần, xác suất hẳn cũng không nhỏ. Bây giờ tình huống của bọn họ có thể tạm thời kiềm chế được Vô Nhân Tọa, nhưng thời gian lâu hẳn sẽ bị đánh phá từng người, vì thế thời gian chúng ta không nhiều. Theo tỷ suy nghĩ, muội dùng Thiên Hậu linh phối hợp với Tàn Thần quyết, vào đúng lúc quan trọng đột nhiên đánh ra, thử xem có ảnh hưởng như thế nào đến thân thể bất diệt của lão. Ta dùng Định Thiên thần châm hỗ trợ, mục tiêu chính là Diêm Vương lệnh, cần phải ép cho nó rời khỏi Vô Nhân Tọa. Một khi như vậy, sức mạnh của lão hẳn phải giảm đi, hẳn nguyên thần của lão sẽ di chuyển từ vương tọa vào trong Diêm Vương lệnh. Đến lúc đó lại để Phần Thiên dùng "Cửu U Tinh Diễm" đánh ra một chiêu, hẳn có thể gây trọng thương, thậm chí hủy diệt được lão.
← Ch. 0812 | Ch. 0814 → |