Vay nóng Tinvay

Truyện:Thất Giới Truyền Thuyết - Chương 0293

Thất Giới Truyền Thuyết
Trọn bộ 1114 chương
Chương 0293: Thương Tang Bại Bắc
0.00
(0 votes)


Chương (1-1114)

Siêu sale Lazada


Chỉ thấy quái vật này có hai mặt, chính diện là đầu lang yêu, hai tay hai chân đều là móng sói, phía trước ngực có dấu tròn màu đỏ hình đầu rắn, luôn lúc lắc đầu dáng vẻ khủng bố. Mặt kia là đầu báo yêu, tứ chi có móng vuốt, trên ngực có hình con thứu yêu (chim kền kền), đôi cánh dài nằm giữa những cánh tay và chân quái vật không ngừng huy động.

Nhìn thấy Kiếm Vô Trần một kiếm Diệt Thiên bổ xuống, quái vật được hình thành từ Thiên Thú Hợp Thể đại pháp rống lên một tiếng phẫn nộ, lang yêu ở mặt trước dùng song thủ ngay chưởng tâm ngưng tụ thành một quầng lửa màu đen lơ lửng giữa không. Đồng thời, đầu rắn phía trước ngực phun ra một luồng khí xanh kết hợp với quầng lửa đen tại một điểm, hợp thành một lá chắn lục sắc thần kỳ lập lòe những tia lửa đen ở giữa.

Đang khi Diệt Thiên kiếm lao đến nơi, quái vật song thủ chấp lại thành lá chắn hình tháp giơ cao hướng lên không, chống đỡ một kiếm công kích đầy uy lực của Kiếm Vô Trần. Nhìn từ xa chỉ thấy một đạo kiếm trụ ngũ thái quang hoa giữa không trung, ở bên dưới tấm thuẫn bài màu xanh nơi trung tâm lóe lên một cỗ hắc sắc quang mang quỷ dị, không thể ngờ được đã làm tiêu tan dần kiếm trụ ngũ sắc thần thánh.

Kinh hãi nhìn quái vật chưa từng biết đến này, Kiếm Vô Trần không thể không thừa nhận bên trong Yêu vực có nhiều sự quái gở kỳ lạ, làm cho người ta khó mà dự đoán được. Cảm nhận được tấm thuẫn bài cổ quái có chứa lực lượng xâm thực, Kiếm Vô Trần trong tâm chấn động, tay phải thu hồi lại rồi lập tức phát ra một chưởng mãnh liệt, tránh tiếp xúc lâu với tấm thuẫn bài. Vì thế, trận chiến giữa Kiếm Vô Trần và quái vật biến thành cuộc đối kháng của thanh kiếm và tấm thuẫn bài cùng nhau tỷ đấu.

Diệt Thiên trảm của Kiếm Vô Trần không còn tác dụng, sau khi hợp thể quái vật đã bành trướng thực lực, lập tức sự chênh lệch giữa hai bên trở nên thấy rõ, chỉ trong chốc lát Kiếm Vô Trần đã cảm giác lực bất tòng tâm. Kinh hãi giận dữ, hắn thu lại thần kiếm, tay bắt pháp quyết chuyển động, toàn thân bộc phát hồng quang, một cỗ sát khí hùng dũng vô biên tràn ngập thiên địa, lập tức quái vật kinh hãi thối lui, nhãn thần lộ vẻ cảnh giác thận trọng.

Lúc này, Kiếm Vô Trần cuối cùng đã phải thi triển Huyết Hà đồ sát khí mạnh nhất thiên địa. Chỉ thấy toàn thân Kiếm Vô Trần hồng quang lóe sáng ẩn hiện pháp chú, một đóa hồng vân hiện ra trên không, hình thành một đạo huyết sắc bát quái luân chuyển, bao trùm lên toàn bộ Lương sơn, khí lưu cuồng phong bạo thổi bốn phía. Bát quái xuất hiện, Huyết tháp lập tức xuất ra, Thiên Yêu và Khấp Huyết Ma Mị cuồng nộ gầm thét lượn vòng trên không âm thanh khủng bố, quái vật dù đã hợp thể cũng cảm thấy run sợ trong lòng.

Nguy hiểm cận kề, quái vật huy động đôi cánh, thân thể mượn lực bay lên không xoay chuyển như cơn lốc. Trong lúc né tránh, bốn tay quái vật kết ấn trên đỉnh đầu, bốn chân chuyển động vòng tròn giao hội ở dưới, hình thành một chính một phụ âm dương song cực, nửa thân ở trên hiện lên màu đỏ như máu, nửa dưới hiện màu xanh đen, âm dương nhị khí gặp nhau ở ngay giao điểm trung tâm, lập tức một đạo quang luân vọt thẳng lên không, ngay chính giữa xuất hiện một vòng âm dương bát quái toàn lực xoay chuyển phát ra âm dương cương khí, hướng lên Huyết Ngọc Linh Lung tháp đối kháng.

Bên ngoài, Thiên Yêu cùng Ma Mị cấp tốc tiến gần, quái vật hai mặt đầu rắn và đầu chim lần lượt phát động công kích chống trả sự tấn công của thiên địa lưỡng đại hung vật. Đòn tấn công đầu tiên của quái vật vô cùng mãnh liệt, Thiên Yêu và Ma Mị tạm thời vô phương tiếp cận. Lần hồi, quái vật vừa phải chống lại sự công kích của Huyết Ngọc Linh Lung tháp, vừa phải phòng ngự Thiên Yêu và Ma Mị tập kích, dần dần trở nên suy yếu, lực bất tòng tâm.

Lãnh khốc nhìn yêu vật, Kiếm Vô Trần nhãn thần chợt ẩn hiện những tia máu đỏ, một cỗ sát khí cực cường mãnh thôi động Huyết Hà đồ toàn lực phát động, từng bước từng bước bức quái vật vào tuyệt lộ. Quái vật dường như hiểu rõ tình trạng sắp xảy ra, miệng rống lên cuồng nộ, thần sắc tang thương không cam lòng, bốn mắt lóe sáng ẩn hiện bốn đạo bóng ảnh khác nhau, chính là tứ đại thần tướng trước khi hợp thể.

Thân thể rung động, toàn thân quái vật bắt đầu có biến hóa, sức mạnh dần yếu đi, thu nhỏ trở lại thành ba thước, từ từ hướng về huyết sắc bát quái đang xoay chuyển trên đỉnh đầu. Càng tiếp cận bát quái, thân thể nó càng thu nhỏ lại. Đến lúc chỉ nhỏ còn ba tấc, quái vật bất thần kịch liệt vùng vẫy, thân thể nó tự động bùng nổ tạo nên một cỗ khí rung chuyển khắp bầu trời, không khí cuồng mãnh phát ra xunh quanh. Nhưng trong luồng khí đó, bốn cỗ nguyên thần đã hết ba bị Huyết Hà đồ thôn phệ tại đương trường, duy chỉ có thứu yêu nguyên thần thừa cơ đào thoát, đột nhập vào Thiên Yêu Diệt Thần đại trận.

Nở nụ cười đắc ý, Kiếm Vô Trần thu lại Huyết Hà đồ, mục quang hướng về Hắc Sát Hổ Vương, phát hiện Chiến Tâm tôn giả và Kim Cương Thánh Phật vẫn còn bảo trì cục diện không phân thắng bại, tựa hồ thực lực tương đương. Nhìn trở lại mấy người Pháp Quả đại sư, cuộc chiến đã kết thúc, chỉ là tình hình thụ thương rất nghiêm trọng, thực lực đại giảm. Phiêu hốt hạ mình xuống đất, Kiếm Vô Trần lên tiếng:

- Tình hình này, trước mắt chúng ta chỉ có thể liên thủ tiêu diệt Hắc Sát Hổ Vương, sau đó cố gắng tìm ra phương pháp truy sát yêu vật. Bây giờ Pháp Quả đại sư sẽ cùng ta xuất thủ tiêu diệt Hắc Sát Hổ Vương, số còn lại tranh thủ liệu thương, thuận tiện chú ý tình hình xung quanh.

Pháp Quả đại sư gật đầu rồi cùng Kiếm Vô Trần chuyển mình phi thân đi, ngay lập tức xuất hiện gần bên Hắc Sát Hổ Vương toàn lực thi triển sở học tấn công. Nhưng trước khi hai người tiếp cận, Hắc Sát Hổ Vương đã minh bạch ý đồ của hai người họ, vừa khi hai người động thân tới gần, Hắc Sát Hổ Vương thân thể lăng không hóa thành muôn vạn bóng ảnh phân bố khắp nơi.

- Nhân loại đáng ghét, bọn mi tưởng hễ liên thủ là giết được ta sao, hãy còn kém xa lắm. Bổn vương hôm nay không thể cùng bọn mi đùa giỡn, lần sau nhất định sẽ xé xác các ngươi ra thành muôn vạn mảnh.

Nhân ảnh thưa dần, khi bóng người cuối cùng tan biến thì xung quanh sớm đã không còn tung tích Hắc Sát Hổ Vương. Chiến Tâm tôn giả quan sát bên ngoài Thiên Yêu Diệt Thần đại trận nhíu mày thốt:

- Khí tức Hắc Sát Hổ Vương cuối cùng đã biến mất phía trong trận pháp, có lẽ hắn đang ẩn tàng bên trong đề phòng bọn ta truy sát.

Kim Cương Thánh Phật lên tiếng:

- Khả năng này rất lớn, chỉ là bên trong trận pháp yêu thú rất nhiều, nhưng vẫn không gây khó dễ cho chúng ta được, hắn làm vậy có phải là muốn che giấu điều gì không?

Kiếm Vô Trần quan sát Thiên Yêu Diệt Thần đại trận, nhãn thần hắn biến đổi bất định, cuối cùng lạnh giọng thốt:

- Trận chiến hôm nay chúng ta quyết không thể dừng tay lúc này được, hiện tại Nhã viên đã bị hủy trong tay chúng, chúng ta phải nhổ từng gốc cây ngọn cỏ ở đây, trảm tận sát tuyệt thực lực của Hắc Sát Hổ Vương, lấy máu trả cừu hận những ngày đã qua. Hiện tại bốn người chúng ta hãy tiến nhập vào trong, tận lực truy tầm hành tung Hắc Sát Hổ Vương, diệt sạch bọn chúng.

Nói xong hắn liền chuyển mình phóng thẳng vào trong trận pháp, chốc lát đã biến mất tăm mất tích. Bên ngoài ba người Chiến Tâm tôn giả thở dài, tuy không tán đồng phương pháp của Kiếm Vô Trần nhưng cũng không thể phản bác, đành vội vàng theo sau.

Một trường chiến đấu đã tạm thời ngừng lại, nhóm Kiếm Vô Trần có mười hai người thì hai chết bốn thụ trọng thương, tổn thất tính ra chẳng nhẹ, tổn thất nghiêm trọng nhất là nhóm của Hắc Sát Hổ Vương. Nhưng nhóm mười một người Diệp Tâm Nghi lúc này cũng bị hãm thân vào huyễn cảnh, kết quả cuối cùng ra sao không một ai có khả năng dự đoán.

Ở bên ngoài, Đồ Thiên luôn quan sát trận chiến, lãnh đạm thốt:

- Xem ra lần này chính đạo liên minh có thể sẽ không bị thất bại nữa đâu.

Ân Hồng Tụ mỉm cười nói:

- Hy vọng thế! Chỉ là trước khi có kết quả, rất nhiều sự việc không thể nhìn rõ bằng mắt thường.

Đồ Thiên hừ một tiếng trong miệng, Ân Hồng Tụ lãnh đạm cười không nói nhiều nữa.

Tại nơi ẩn, Thanh Hư đạo trưởng của Vô Vi phái chau mày:

- Cứ theo tình hình hiện giờ, e rằng vận may của Hắc Sát Hổ Vương đã là dĩ vãng. Chúng ta không có nhiều hy vọng đoạt được Thông Linh điểu từ tay hắn. Nhưng vạn nhất để lọt vào tay Kiếm Vô Trần thì chúng ta hoàn toàn không có cơ hội ra tay, thật là quá tồi tệ.

Thiên Túc đứng bên cạnh nói:

- Điểm này chưa chắc, huynh không phát hiện ra Hắc Sát Hổ Vương lúc nãy cố ý ẩn dấu thực lực sao? Nhóm người của Diệp Tâm Nghi đang bị vây khốn tại một nơi nào đó, còn thực lực của Hắc Sát Hổ Vương thì chúng ta đều không rõ, tất cả những điều này đều rất quan trọng. Theo ta đoán có khả năng trận đấu này cũng sẽ có biến hóa, bởi ở phía trên Quỷ vực và Ma vực cao thủ tiềm phục vẫn chưa thấy động tĩnh gì.

Thanh Hư đạo trưởng nghe nói liền nhìn lên bầu trời, nhỏ giọng đáp:

- Đích xác có một số biến đổi, chỉ là chúng không có hành động gì ngoài thái độ quan sát, nên thám thính hư thật thế nào đây?

Thiên Túc đạo trưởng lên tiếng: -

- Giả thuyết này chưa hẳn đã đúng, trước tiên chúng ta tạm thời chờ xem một chút nữa mới có thể định đoạt.

Trong đám mây trên cao, một âm thanh phát ra từ tán mây hồng nhạt:

- Bất kể song phương ai thắng ai bại đều có lợi cho chúng ta, khi thời cơ đến chúng ta chỉ cần lợi dụng hành động, có thể dễ dàng trừ tận gốc bọn chúng.

Một giọng nói âm u khác hừ lạnh nói:

- Đừng vui mừng quá sớm, cho dù Hắc Sát Hổ Vương có thua, dựa vào sức Kiếm Vô Trần cũng khó mà giết được hắn. Lại nói, Ma vực Hắc Ám giới và các cao thủ thuộc hạ của Yêu vực Tam Nhãn Long Lang chẳng phải những kẻ chay tịnh, chúng cũng đang chú ý đến chuyện này, một khi bọn ta xuất hiện e rằng bốn bề thọ địch, ngươi nghĩ rằng vượt qua được chăng?!

Thanh âm đầu tiên trả lời:

- Điểm này ta đương nhiên đã nghĩ tới, nhưng với thực lực bọn ta lẽ nào lại e sợ chúng sao? Đồng thời, bọn chúng lúc này chẳng đáng để bọn ta lo lắng, sau này cũng chẳng cần bọn ta ra tay, chỉ cần đứng bên quan chiến là tốt rồi. Khi thời cơ tốt đến chúng ta không nên bỏ qua, ý ta là nên hành động đánh một kích như sấm sét tốc chiến tốc thắng, việc này nên quyết đoán một chút.

- Tóm lại dưới tay ngươi có nhiều thủ hạ, ngươi nghĩ rằng muốn xuất thủ là xuất thủ được sao? Ta nghĩ có thể tương trợ ngươi, nhưng không phải là đi giám sát giúp ngươi, ta cũng không muốn phụ lòng của Diêm quân.

Giọng nói nhẹ nhàng vang lên, tất cả chung quanh chìm vào trầm mặc.

Bên trong thạch bảo trên Thanh Long phong, Thiên Tinh Đoạt Hồn trận lúc này trận chiến lan tràn, mười sáu cao thủ hoàn toàn hỗn loạn, không ai rõ mình phải công kích ai nữa. Trong cuộc hỗn chiến, Diệp Tâm Nghi đã thử nhiều phương pháp, đáng tiếc không một phương pháp nào có thể khai phá được huyễn trận, ngược lại sau vài lần công kích, một số cao thủ trúng phải làn mê vụ dày đặc, nàng cũng bị bức đánh trả, nhất thời rơi vào trung tâm mê loạn.

Phía chính đạo cao thủ, Phong Lôi chân quân và Thái Phượng tiên tử có tu vi cao nhất, sau khi tiến nhập vào huyễn trận, lập tức đã ý thức được mục đích của Hắc Sát Hổ Vương, liền tận lực tìm phương pháp phá giải kỳ trận. Tuy hai người tu vi cao thâm nhưng không phải là chuyên gia phá giải trận pháp, sau một hồi vất vả cuối cùng cũng không tìm ra lối thoát.

Huyền Âm chân nhân của Dịch viên lại thật sự có nghiên cứu về phương diện này, sau cơn kinh hãi đã nhanh chóng trấn tĩnh lại, cùng lúc thận trọng nghĩ cách phá giải, đồng thời đề phòng địch nhân công kích. Rất nhanh chóng, lão đã minh bạch điểm then chốt của trận pháp.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-1114)