Vay nóng Tima

Truyện:Thất Giới Truyền Thuyết - Chương 0729

Thất Giới Truyền Thuyết
Trọn bộ 1114 chương
Chương 0729: Phấn lực phản kích
0.00
(0 votes)


Chương (1-1114)

Siêu sale Lazada


Ma Thiên tôn chủ suy nghĩ, nhận ra tình trạng này cũng không phải là biện pháp, nên gật đầu nói:

- Cũng được, Ma Vương ta trước tiên đột phá vùng phòng ngự của hắn, còn những việc khác giao cho các ngươi xử lý.

Nói xong, hắn giơ cao hữu thủ rồi bổ xuống, một hắc quang trụ từ trên trời bỗng xuất hiện, mang theo khí thế phá toái không gian, hung hãn kích thẳng vào hình lập phương lục sắc bao phủ Âu Dương Vấn Thiên.

Trong một kích trực diện này, Ma Thiên tôn chủ tuy không thi triển toàn lực, nhưng lại dùng Vạn Ma chi đao thôi động chân nguyên, kết hợp với lực lượng đồ thần diệt ma đó, kèm theo hủy diệt chi khí, tức thì khiến cho Âu Dương Vấn Thiên trở tay không kịp.

Một đao kinh thiên động địa, quỷ khóc thần sầu!

Trong tiếng hét phẫn nộ của Âu Dương Vấn Thiên, nhát chém phá vỡ hình lập phương lục sắc, đánh cho Âu Dương Vấn Thiên lún sâu vào lòng đất, còn Thái Phượng tiên tử bị chấn bay ra xa.

Nhận thấy tình hình như vậy, Thái Phượng tiên tử vừa kinh hãi vừa giận dữ, trợn mắt nhìn Ma Thiên tôn chủ trong không trung, hung hãn quát lớn:

- Ti bỉ vô sỉ, dám ra tay đánh lén, có bản lĩnh thì hãy quang minh chính đại đánh một trận, chứ hành vi như thế thật khiến cho thiên hạ khinh bỉ.

- Câm mồm, bản vương hành sự há để cho ngươi hỗn láo. Hơn nữa, ta là Ma Vương, không phải là người tốt, muốn thế nào thì làm thế đó, ngươi là cái thá gì mà dám có ý kiến.

Âm hiểm nhìn Thái Phượng tiên tử, Ma Thiên tôn chủ lạnh lùng nói.

Nghe vậy Thái Phượng tiên tử biến sắc, đang muốn phản bác lại, bỗng nhân ảnh trước mắt lay động, rồi theo đó một cỗ tinh thần dị lực đáng sợ không hề báo trước lao tới, bao trùm lấy thân thể tiên tử.

Công kích tinh thần của Ma vực uy chấn Thất giới, cái loại lực lượng tinh thần gây nên nỗi đau đớn khôn cùng, tàn hại hồn phách của con người đó dường như không có cách nào đề phòng được. Do vậy khi bà cảm thấy không ổn thì đã quá muộn rồi. Kêu lên một tiếng thảm thiết, Thái Phượng tiên tử mang theo một nỗi đau thương cùng cực, đau đớn lăn lộn trên mặt đất, vang vọng khắp cả sơn cốc.

Trên không trung, cao thủ Ma vực thấy tình trạng như vậy, liền không nhịn được những tiếng cười âm hiểm, niềm vui chịến thắng khiến bọn chúng vô cùng đắc ý. Ma Ảo tôn chủ luôn trầm mặc, tuy hắn thấy tình huống của Thái Phượng tiên tử rất rõ ràng, nhưng tuyệt không hứng thú với điều đó, song mục của hắn chỉ tập trung vào chiếc hố sâu trên mặt đất, đợi xem hành động tiếp theo của Âu Dương Vấn Thiên.

Thời gian trôi đi, khi Thái Phượng tiên tử đã dần quen với công kích tinh thần, toàn thân bà phát ra hồng quang nhàn nhạt, chầm chậm đứng dậy.

Nhìn sắc mặt trắng bệch của Thái Phượng tiên tử, Ma Thần Chích Thiên cười lạnh, tiếp tục gia tăng lực độ của công kích tinh thần, từng chút từng chút ép hỏa diễm xung quanh cơ thể Thái Phượng tiên tử vào bên trong, dáng vẻ trông như mèo vờn chuột. Sự chú ý của cao thủ Ma vực lúc này đều tập trung trên mình của Thái Phượng tiên tử, bọn chúng cũng có chút bội phục trước sự kiên trì của bà.

Nhưng trong khoảng khắc đó, phía bên ngoài mấy trượng, một đạo thân ảnh đột nhiên lao tới, với tốc độ tựa như vô hình, trong chớp mắt hóa thành ngàn vạn đạo nhân ảnh, phân bố tới tất cả mọi nơi trong phạm vi trăm trượng.

- Đáng chết! Mau tránh ra!

Ma Thiên tôn chủ cùng Ma Ảo tôn chủ đồng thời phát ra cảnh cáo, đề tỉnh cao thủ Ma vực. Nhưng tất cả đã muộn, khi Ma Thần cùng Ma Tiên nhận ra nguy hiểm đang tới gần, chỉ thấy trên đỉnh đầu xuất hiện một màn ánh sáng, bên trong ma quang lấp lóe, vô số vòng xoáy với lực hấp vô cùng mạnh mẽ bao vây lấy đám cao thủ Ma vực, từng bước từng bước cuốn bọn chúng vào bên trong.

Đồng thời trong không trung, ánh sáng đen kịt bao phủ khắp bốn phía. Diệt Ma toa phát ra công kích, mang theo lực lượng hủy diệt, trong nháy mắt xuyên thủng thân thể của không ít Ma vực cao thủ, khiến cho bọn chúng kêu lên thảm thiết, tức thì mất đi sức phản kháng, bị cuốn vào màn ánh sáng ở trên đỉnh đầu, biến mất vô thanh vô tức.

Tất cả chỉ xảy ra trong chớp mắt, khi Ma Thiên tôn chủ thu hồi cảm giác, đã phát hiện Âu Dương Vấn Thiên đang ôm Thải Phượng tiên tử nhanh chóng bỏ chạy, hắc quang bao trùm không gian cũng biến mất theo hắn.

Quay đầu nhìn bốn phía, Ma Thiên tôn chủ nổi cơn đại nộ, đám người của hắn lúc này trừ Ma Ảo tôn chủ ra, chỉ còn lại bốn cao thủ là Ma Thần Tàn Vô Nguyệt, Ma Thần Hàn Tinh, Ma Thần Chích Thiên cùng Ma Thần Khiếu Phong, ngoài ra Ma Thần Đồ Diệt cùng mấy tên Ma Tiên khác do nhất thời sơ ý, toàn bộ đều bị màn ánh sáng thần bí thôn phệ.

- Đuổi theo cho ta, hôm nay cho dù thế nào bản vương cũng phải giết bọn chúng, nếu không làm sao hả được cơn giận này!

Nói xong hắc mang lóe lên, Ma Thiên tôn chủ biến mất. Còn lại năm người đám Ma Ảo tôn chủ đưa mắt nhìn nhau rồi cũng đuổi theo.

Trong không trung, một đạo hắc ảnh đang lao rất nhanh về phía nam. Phía sau mấy trăm trượng, có năm đạo nhân ảnh đuổi theo rất gấp. Ngẩng đầu, Thái Phượng tiên tử nhìn Âu Dương Vấn Thiên cười khổ nói:

- Thiên, chàng bỏ thiếp xuống, nếu không sớm muộn gì chàng cũng bị bọn chúng đuổi kịp.

Âu Dương Vấn Thiên kiên định đáp:

- Không cần nói nữa, nàng đang trọng thương, nên tận dụng thời gian nhanh chóng khôi phục.

Thái Phượng tiên tử miệng định nói, đang mấp máy bỗng bị Âu Dương Vấn Thiên trừng mắt nhìn đành thở dài buồn bã, nhắm mắt trị thương.

An ủi Thái Phượng tiên tử đang nằm trong lòng, Âu Dương Vấn Thiên bắt đầu suy nghĩ phương pháp đối phó. Phía sau truy binh ngày càng gần, với tình hình hiện tại, nhiều nhất khoảng một trăm dặm nữa sẽ bị đuổi kịp, lúc đó có muốn dùng lại chiêu số khi nãy e rằng cũng không còn hữu dụng nữa rồi.

Lần trước Âu Dương Vấn Thiên có thể may mắn trốn thoát, chủ yếu do hắn ra tay bất ngờ, âm thầm thay đổi vị trí xuất hiện, sau đó thi triển vũ khí bí mật, đánh ra một đòn kinh tâm động phách mới có thể trốn thoát. Còn lần sau, nếu bị đuổi kịp, lúc đó nên làm thế nào đây?

Phía sau, Ma Ảo tôn chủ đuổi kịp Ma Thiên tôn chủ, thấp giọng hỏi:

- Ma Vương đại nhân, vừa rồi Âu Dương Vấn Thiên thi triển pháp bảo đó, ngài có nhận ra không?

Ma Thiên tôn chủ khuôn mặt tức giận, lạnh giọng đáp:

- Không nhận ra, nhưng có cảm giác là đã nhìn thấy ở nơi đầu rồi, tiếc rằng không nhớ rõ mà thôi. Còn ngươi, ngươi biết thứ đó hả?

Ma Ảo tôn chủ ánh mắt có chút kì dị, lắc đầu trả lời:

- Thuộc hạ cũng có chút kinh ngạc, do vậy mới hỏi ngài, lát nữa cũng nên đề phòng cẩn thận.

Ma Thiên tôn chủ âm hiểm lạnh lùng nhìn hắn, nghi ngờ hỏi:

- Quả thật như vậy chứ, không còn gì khác nữa hay sao?

Ma Ảo tôn chủ cười ha hả đáp:

- Nếu Ma Vương đại nhân không tin, thuộc hạ cũng không còn cách nào khác?

Trong mắt Ma Thiên tôn chủ hắc mang lưu động, chăm chú nhìn Ma Ảo tôn chủ một lúc rồi di chuyển ánh mắt nói:

- Không có gì là tốt, giờ chúng ta gia tăng tốc độ, trong vòng mười dặm phải đuổi kịp hắn, tránh cho đêm dài lắm mộng.

Ma Ảo tôn chủ ứng lệnh, không nói năng gì nữa, theo Ma Thiên tôn chủ gia tăng tốc độ, bức bốn tên Ma Thần phía sau một khoảng khá xa. Như vậy, giữa hai người bọn chúng với Âu Dương Vấn Thiên, cự ly đã được rút ngắn đáng kể, thời khắc quyết định đã tới rồi.

Sống chết trốn chạy, liều mạng đổ một phen.

Trên bầu trời hoang dã, Âu Dương Vấn Thiên ôm Thái Phượng tiên tử phi hành cực nhanh, trong đầu vạn phần lo lắng, nhưng lại không nghĩ ra được đối sách gì tốt. Ma Thiên tôn chủ cùng Ma Ảo tôn chủ chỉ còn cách gần trăm trượng, một cự ly cực kỳ nguy hiểm, thời gian cũng không còn nhiều. Âu Dương Vấn Thiên mặc dù lại gia tăng tốc độ thêm một lần nữa, nhưng hắn ta ôm theo một người, thêm phía sau hai người đuổi theo bản lĩnh không. Truy đuổi như vậy, cuối cùng ngoài mười dặm tại một nơi hoang vu, Âu Dương Vấn Thiên bị Ma Thiên tôn chủ đuổi kịp.

Cảnh giác nhìn đối phương, Âu Dương Vấn Thiên một mặt đặt Thái Phượng tiên tử xuống, mặt khác bố trí phòng ngự kết giới, mở miệng hỏi:

- Ma Thiên tôn chủ, ngươi muốn như thế nào?

Ma Thiên tôn chủ giận quá hóa cười, phong cuồng đáp:

- Ta muốn thế nào? Ha ha ... Ngươi giết bao nhiêu hảo thủ của bản vương, ngươi nói xem bản vương muốn như thế nào?

Âu Dương Vấn Thiên lạnh lùng nói:

- Tất cả đều do ngươi chuốc lấy, là do ngươi động thủ trước, sao lại còn oán ta.

Ma Thiên tôn chủ hét lớn:

- Câm mồn, bổn vương không muốn nhiều lời với ngươi, nạp mạng đi!

Ma đao vung lên, trong phạm vi trăm trượng đao cương lao tới, dòng không khí bốn phía nhanh chóng di chuyển khiến cho không gian ngưng đọng, tuyệt không cho Âu Dương Vấn Thiên có đường né tránh.

Ma Ảo tôn chủ không hề động thủ, chỉ thản nhiên nhìn tất cả mọi việc trước mắt, dáng vẻ đơn độc khiến người khác không tài nào hiểu được. Xung quanh bốn tên Ma Thần cũng yên lặng chờ đợi, không tên nào dám nhúng tay vào, cũng bởi chưa nhận được mệnh lệnh.

Trên mặt đất, Âu Dương Vấn Thiên chăm chú nhìn một đao này, tay phải cong lại, toàn thân Diệt Ma toa ma quang lấp lóe, một cỗ khí tức đáng sợ, dưới sự thôi động của hắn, liền hóa thành một quang trụ đen kịt, nghênh đón đòn tấn công trong không trung.

Cuộc tranh phong chỉ diễn ra trong chớp mắt. Vạn Ma đao mang theo uy thế xẻ dọc sơn hà nhằm đầu bổ xuống. Khí thế bá đạo cương mãnh như vậy, cho dù là Ma Ảo tôn chủ cũng khó mà chịu nổi. Nhưng Âu Dương Vấn Thiên lại dùng Diệt Ma toa ngạnh tiếp một đòn này, ngạc nhiên thay, còn khiến cho Ma Thiên tôn chủ bắn ngược lên không trung. Truyện Tiên Hiệp -

Từ miệng Ma Thiên tôn chủ phát ra tiếng gầm giận dữ, chỉ thấy thân thể hắn nhanh chóng xoay chuyển, hai tay nắm chặt lấy Vạn Ma đao, thân thể giống như một vòng xoáy đen kịt, hung dữ lao thẳng tới Âu Dương Vấn Thiên.

Phía bên trong, Âu Dương Vấn Thiên thử tìm cách di chuyển né tránh, nhưng bốn phía dòng không khí như một vòng xoáy, không ngừng thu nhỏ lại, khiến hắn ta không còn đường trốn tránh.

Bị dồn vào ngõ cụt, Âu Dương Vấn Thiên gầm lên một tiếng, ném Diệt Ma toa lên không trung, hai tay bắt quyết trước ngực, hình thành một quang cầu chói lọi, bao trùm lấy Diệt Ma toa.

Được ma lực của Âu Dương Vấn Thiên thôi thúc, Diệt Ma toa bắt đầu chuyển động. Ban đầu không nhanh lắm, nhưng dần dà đã nhanh tới mức như một bong vụ phát ra quang mang rực rỡ, bốn phía còn bao bọc bởi vô số quang phù, tạo thành thế Cửu Tinh Liên Châu, mỗi lần lấp lóe lại phát ra một luồng sáng khác nhau. Sóng ánh sáng này rất kì quái, có vẻ yếu ớt vô lực, nhưng thực tế lại chí hung chí sát, cho dù gặp phải thứ gì, đều hủy diệt đến đó.

Trong trận chiến, Ma Thiên tôn chủ cùng Thiên Ma giáo chủ đồng thời phát ra công kích, hai người một trên một dưới đối kháng, trong nháy mắt liền va chạm với nhau, khiến mặt đất chấn động, bách thú kêu gào.

Bốn phía, dòng không khí sắc bén tung hoành ngang dọc, cuồng phong quét đến đâu, cỏ cây nơi đó thành tro bụi, rung trời chuyển đất, núi non nhấp nhô đều trở thành bình địa. Quang cảnh trong phạm vi mấy chục dặm trở thành bình địa, thật kinh tâm động phách.

Trong không trung, hai quang trụ màu sắc phản nghịch cùng giao nhau tại một điểm, hai bên nhấp nhô lên xuống liên tục, kèm theo đó là hàng loạt những tiếng nổ kinh khủng cùng với ngũ sắc quang mang chói lòa, khiến cho cả khu vực hoang vu xuất hiện một quang cảnh kì diệu hiếm thấy.

Thời gian trôi đi, hai bên, sau hàng trăm lần đối kháng giằng co kịch liệt, đã dần dần giảm bớt. Cuối cùng cột ánh sáng biến mất, Âu Dương Vấn Thiên bị lún sâu vào lòng đất, Ma Thiên tôn chủ lần nữa bay lên không trung, miệng ứa máu đen, rõ ràng thương thế cực nặng.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1114)