Vay nóng Homecredit

Truyện:Thần Hoàng - Chương 0429

Thần Hoàng
Trọn bộ 1741 chương
Chương 0429: Cửu cửu long ảnh (2)
0.00
(0 votes)


Chương (1-1741)

Siêu sale Shopee


Lúc này triệt để kinh sợ, không ngờ được Tông Thủ còn chưa chờ song phương đối mặt đã ra tay động thủ quyết liệt như vậy.

Mà sau một khắc, chỉ thấy một nam tử trung niên mặc áo đen từ chỗ rẽ đi ra.

Thân ảnh Tông Thủ gia tốc lần nữa, không thi triển ẩn nấp âm thanh. Toàn thân hắn lóe lên, một đạo kiếm quang lóe lên, huyết quang rơi vãi như mưa.

- Thôn Nguyên!

Thôn Thiên Nguyên Hóa hút toàn bộ khí huyết tinh khí của người này vào trong kiếm, tiếp theo Tông Thủ lại không ngừng nghỉ chút nào, bóng kiếm cực nhanh khiến đoàn người này không kịp đề phòng. Tông Thủ dùng kiếm trong tay tru ba người. Sau đó thân ảnh lại nhanh như gió phiêu thối sau lưng.

Cơ hồ tại cùng lúc, đám Hắc y nhân liên tiếp vang lên những tiếng quát lớn. Nhận quang lộn xộn bắn ra, có người triệu hoán hộ giá, thi triển linh pháp gia trì, có người thần sắc dữ tợn truy tới.

Tông Thủ cầm kiếm chém liên tục, trong thời gian ngắn đánh bay mấy trăm ám khí giống như bão tố đánh tới.

Lại liên tục vài kiếm đẩy ra toàn bộ nhận quang gần trong gang tấc.

Chờ rời khỏi mười tám trượng, Tông Thủ bỗng dưng quăng kiếm mặc cho Lôi Dực Kiếm xoay quanh quanh người.

Trong mắt hắn bùng lên hàn mang, miệng niệm chân ngôn, phạm vi mười trượng bỗng nhiên phát ra vô số tiếng bạo nổ, ánh lửa bao trùm toàn bộ chỗ rẽ ở đầu động quật.

Một cỗ loạn phong từ phía sau nổi lên.

Tông Thủ đã ngừng lui lại, sau đó thân hình hắn theo sức gió đẩy tới, thân ảnh gia tốc đến cực hạn điên cuồng đâm về phía trước.

Bồng!

Một quyền oanh kích chạm vào nhận quang đối diện. Khí huyết tinh nguyên của bốn vị Huyền Võ được Tông Thủ bộc phát ngay lập tức.

Một quyền này của hắn cũng bỗng nhiên tăng vọt lực lượng gấp trăm lần! Một quyền đánh bay mấy thanh linh khí, dư thế không dừng lại đâm thủng bụng một Huyền Võ tông sư phía sau.

Bàn tay to kia tóm được bộ phận huyết nhục đan điền rồi nắm chặt, huyết dịch bắn lên ngoài. Lại một cỗ nguyên lực hùng hậu dũng mãnh tràn vào cánh tay của Tông Thủ.

Một quyền khác của hắn đấm ra, vô số lôi quang trên cánh tay trái bùng lên, chỉ nghe "Oanh!" một tiếng vang lớn.

Lập tức huyết nhục toàn thân một người tạc.

Hai mươi trượng, Tông Thủ tổng cộng bước ra ba bước. Mỗi một quyền đánh ra, một vị Huyền Võ tông sư bị đánh nát người.

Cuối cùng quyền thứ tư, Tông Thủ mới cảm giác một cỗ lực phản chấn vô cùng cường hãn từ cánh tay phải đánh úp lại.

Lập tức tâm thần hắn ngưng lại, biết được người này trước mặt tuyệt đối là không kém hơn cường giả Việt Quan Vân, Tuyết Toái Phàm.

Cốt cách toàn thân Tông Thủ rung động, lông mày hắn nhíu lại thu cực lực vào ngoại cốt.

Bộ ngoại cốt mới chế được một tháng đã nát bấy toàn bộ.

Tông Thủ hoàn toàn mặc kệ, mắt thấy người nọ bị một quyền của hắn đánh bay ra mười trượng. Thân hình hắn gia tốc vọt tới trước nhảy vào trước mặt mấy Linh Sư.

Lôi Dực Kiếm rớt xuống, kiếm quang chớp liên tục, vài đầu hộ giá lập tức nát bấy.

Sau đó vài đạo huyết quang bắn ra, ba gã Linh Sư hai chết một tổn thương!

Giờ phút này người nọ mới bị đánh lui nhảy tới, hắn vung một cái thiết trùy cự đại không biết nặng mấy trăm cân nện xuống bên này. Cương phong đầy trời đánh úp lại, những nơi chùy tiêm đi qua, thạch bích cũng chống đỡ không nổi, mảnh đá bay tán loạn.

Ánh mắt Tông Thủ co rụt lại, lúc này mới nhìn rõ ràng đối diện là một lão nhân tóc trắng thân hình cao tới chín. Ánh mắt phún lửa nhưng đang muốn thôn phệ người.

Kiếm thế của hắn giờ phút này đã hết, thân hình cũng không thể lui. Trong cơ thể mặc dù lại chút ít nguyên lực mới thôn phệ nhưng đối mặt cự chùy này đánh tới thì vẫn chưa đủ.

Một kích này chính mình chắc chắn trọng thương!

Bất đắc dĩ thở dài, mái tóc dài màu đen trở thành màu trắng.

Lúc môt tia minh tử khí dần dần tụ tập, trong lòng Tông Thủ chợt khẽ nhúc nhích nhớ tới hoa văn và những cái nhô lên, 49 đồ án.

Sau đó trong nháy mắt, mọi tạp niệm đều bị ném đi. Chỉ có chín đầu cự long xoay quanh trong nước.

Tâm ý đến tĩnh đến minh, không có chút suy nghĩ. Kiếm trong tay của Tông Thủ gần như vô ý thức vung lên.

Sau đó trong thời gian ngắn, ở trong động quật đột ngột vang lên tiếng gào thét của cự long. Đạo tử sắc bóng kiếm chém một kiếm.

Kiếm quang cắt đôi một thanh linh khí lục giai trọng chùy.

Lão giả chùy không kịp phòng bị, bị kiếm quang kinh diễm chém đứt đầu.

Kim Bất Hối đằng sau gần như hít thở không thông. Ánh mắt bình tĩnh nhìn Tông Thủ, mơ hồ trồi lên chín đầu cự long đang vũ động xoay quanh.

- Long ảnh? Chẳng lẽ thật sự là cửu cửu long ảnh kiếm?

Long âm gào thét mãi không chấm dứt, trong động quật trở nên tĩnh mịch.

Tóc của Tông Thủ trong tích tức triệt để chuyển trở thành màu trắng.

Không phải loại xám tro mà là Thiên Hồ Nhất Tộc ngân bạch!

Sau lưng vung ra năm cái đuôi hồ, lăng không vẫy vẫy.

Ngược lại Long ảnh vốn là hư ảo bất định, khi kiếm quang Tông Thủ vung lên tiêu tán thì chúng cũng biến mất.

Khuôn mặt Tông Thủ biến dài ra khiến người ta sợ hãi, con ngươi của hắn giờ khắc này cũng biến thành màu rượu đỏ. Ánh mắt lưu chuyển lộ ra sự hung hãn, đồng thời phong lưu tà mị nói không nên lời.

Khi ánh mắt hắn quét về phía ba người còn sót lại thì sắc mặt ba Huyền Võ tông sư Tuyệt Long Thành tím tái, dưới chân nhấc lên lùi lại một bước, vẻ mặt mê mang giãy dụa cùng lo lắng.

- Thiên Hồ yêu thân!

Kim Bất Hối hít hà một tiếng, sau một hồi lâu mới dùng ngữ khí không thể tưởng tượng nổi:

- Tông Thủ, ngươi thực lĩnh ngộ chín loại chân long kiếm ý? Còn lĩnh ngộ cửu cửu long ảnh kiếm?

Thiên Hồ yêu thân và những thứ khác hắn cũng không thèm để ý. Dùng Thiên Hồ huyễn pháp và lúc trước lão giả cầm chùy chém giết tạm thời nhiếp tâm thần ba người này thực sự không phải là việc khó, cũng không có gì lạ. Hắn thậm chí nhìn ra bên trong còn có bóng dáng của Kinh Vân Thần Diệt Kiếm.

Duy chỉ có cửu cửu long ảnh kiếm Long Ảnh lão nhân lưu lại mới làm hắn kinh hãi nhất.

Đệ thập đẳng, cấp bậc Thánh linh võ đạo tuyệt học, đám người Hạo Huyền Tông một môn hơn mấy trăm người, trải qua vạn năm cũng không nắm vào tay.

Anh tài đột phá tiên đạo chi môn, ly khai Vân Giới đã hơn ba mươi người.

Chính hắn cũng tìm hiểu qua họa đồ, chỉ cảm thấy là huyền diệu khó giải thích, khó nói hết kỳ diệu.

Nhưng hôm nay kiếm thuật như vậy đã xuất hiện trước mắt.

Hắn nhớ người này tiến vào nội môn chỉ mới hai ngày.

Chẳng lẽ cửu cửu long ảnh kiếm thực bị Tông Thủ lĩnh ngộ toàn bộ.

Sư tôn nói muốn tìm hiểu cửu cửu long ảnh kiếm, nhất định phải hiểu chín loại chân long kiếm ý trước, quả nhiên là thực?

Màu đỏ trong mắt Tông Thủ càng đậm, lại một kiếm chém ra, kiếm khí kích xạ khiến ba Huyền Võ tông sư đầu thân hai đoạn.

Hắn cảm giác ý niệm trong lòng vô cùng thô bạo! Hận không thể tìm trên trăm ngàn người, hung hăng giết cho đủ!

Một phần là do thiên hồ yêu thân, một phần là do bộ phận khác.

Tông Thủ trấn trụ một hơi trong lồng ngực ức chế sát niệm sôi trào trong lòng mình. Hắn yên lặng thể nghiệm và quan sát, mãi tới khi phát hiện thần hồn hơi có khác thường mới giật mình.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1741)