← Ch.1275 | Ch.1277 → |
Không khỏi nhẹ giọng thầm than, chẳng lẽ dâm niệm này chính là kiếp nạn của mình?
Nhưng nó từ đâu mà đến, rồi phải thế nào mới có thể hóa giải được, đều không có manh mối gì.
Sư tôn không ở đây, mà cũng không có ai có thể thỉnh giáo được. Tổng đình Từ Phương đại sư đã đạt đến Khung cảnh, lại là người có tu vi thâm hậu, tính tình thuần hậu chân phương, phong thái có thiên hướng của bậc trưởng giả, gần đây lại có công lao truyền đạo nên đã đạt đến quả vị La Hán.
Nhưng loại chuyện như vậy khiến nữ nhân cảm thấy rất khó xử, tuyệt đối không thể kể với đại sư được.
Trong lúc suy nghĩ rối loạn, chỉ thấy một đạo linh quang rọi vào Nguyên Tĩnh Cung tiên phủ. Cũng không hỏi han gì mà đánh thẳng qua đây.
Là Triệu Yên Nhiên...
Tịnh Âm chỉ liếc mắt đã biết người đến là ai. Vô thức quay sang nhìn bốn phía, lúc này mới buông lỏng tinh thần, không chột dạ nữa.
Sau đó khi trông thấy Triệu Yên Nhiên theo luồng sáng hạ xuống, ánh mắt của Tịnh Âm liền biến đổi.
- Sao lại bị thương nặng đến vậy? Rốt cuộc là do kẻ nào gây ra?
Chỉ thấy vai của Triệu Yên Nhiên tựa hồ như bị một vật rất nặng đánh vào, toàn bộ xương bả vai bị đánh gãy, thụt hết vào bên trong.
Vết thương nhìn mà giật mình, điều may mắn nhất là không chảy quá nhiều tiên huyết.
Cho thấy Triệu Yên Nhiên còn có thể khống chế được thương thế của mình.
- Không sao, kẻ làm ta bị thương đã bị ta một kiếm trảm sạch rồi.
Rõ ràng đang bị thương nặng nhưng nụ cười của Triệu Yên Nhiên lại lộ ra vẻ lãnh khốc.
- Về phần là kẻ nào, còn phải hỏi sao? Ba tên Linh cảnh cao cường mà cũng dám đến mai phục Triệu Yên Nhiên ta sao? Lần này cho chúng tha hồ mà đẹp mặt, còn trả mối thù mười đệ tử của ba giáo phái bị mất mạng!
Tịnh Âm lặng lẽ, biết được mấy câu sau của Triệu Yên Nhiên, là chỉ chuyện gần đây các đệ tử trong đội tuần tra biên cảnh thuộc Kiếm Tông phật môn và Thương Sinh đạo trong Nguyên Liên giới liên tiếp bị sát hại.
Từ trận đánh công diệt thế lực ở Hồng Cửu giới, Nguyên Liên Giới mới yên ổn được nửa năm.
Nhưng mà hôm nay, con sóng ngầm vừa động, phong ba bão táp cũng nổi lên.
Không chỉ là đệ tử của ba giáo phái liên tục bị sát hại, chốn biên cảnh cũng xảy ra xung đột. Những cuộc xung đột nhỏ càng ngày càng gia tăng.
Hầu như mỗi ngày, đều có không ít người chết và bị thương. Đệ tử Lục Tông Phật môn cũng cũng không ít người phải về miền cực lạc yên tĩnh.
Tịnh Âm không muốn thấy sinh linh đồ thán, mà muốn đưa toàn bộ đệ tử phật môn rời khỏi Nguyên Liên là chuyện không thể!
- Lẽ nào vẫn như cũ không thể kiểm chứng lai lịch của những người này ...
Triệu Yên Nhiên cười khổ:
- Những người này đều là tử sĩ, chưa từng có một ai sống sót. Phương pháp Sưu Hồn cũng không có tác dụng gì.
Nếu có thể tra xét đến cùng thì cũng không phải đau đầu đến vậy.
Trong lúc ấy tại Đại Kiền tiên đình, mặc dù là hợp tác cùng nhau nhưng thế lực Mộ Phương và Phục Việt lại dần dần rơi vào thế đối đầu.
Nhưng như vậy cũng không đủ chứng minh những tu sĩ của Đại Kiền tiên triều có liên hệ với bọn chúng.
Ngược lại tất cả các bằng chứng lại đều hướng về Cửu Đô tiên đình, cùng với Hồng Cửu giới vốn đa nên rút lui từ lâu.
- Quả nhiên là vây!
Hơi chút trầm ngâm, Tịnh Âm liền lại lắc đầu:
- Yên Nhiên tỷ sau này càng phải cẩn thận hơn, những kẻ đó nhất định không chịu từ bỏ ý đồ. Lúc này mới là Linh cảnh, nhưng nếu Quân thượng vẫn chưa đứng ra thì việc vận động các tu sĩ Tiên cảnh cũng là việc sớm muộn...
Muốn nghiên cứu kĩ Nguyên Liên giới cũng không ngoài việc muốn quan sát xem Đại Kiền tiên đình sẽ có phản ứng như thế nào.
Thậm chí kẻ đứng đầu Đại Kiền tiên đình là Tông Thủ, còn ở Nguyên Liên giới không, còn sống hay là đã chết?
Cường độ thăm dò cũng sẽ từ từ tăng lên.
Khiêu khích đến vậy mà không hề đáp lại, tự nhiên có thể biết được Đại Kiền tiên đình đang suy yếu.
Tiếp tục như vậy sẽ khiến cho mọi người hoảng sợ. Đến lúc ấy tất sẽ có kẻ động thủ.
- Việc này ta càng đỡ tốn công! Trong Vân giới, đội không hạm thứ hai đã đến rồi, chỉ trong giữa tháng này là đến nơi. Chỉ riêng Thương Sinh đạo của ta đã có đến hơn ba nghìn đệ tử, đến lúc ấy chỉ sợ thiếu người am hiểu tường tận mà thôi...
Triệu Yên Nhiên nét mặt mỉm cười, tam giáo đều tăng thêm nhân lực, cũng đủ hiểu Nguyên Liên giới được coi trọng đến đâu, chứ không chỉ khoanh tay quan sát.
- Cũng may là Từ Phương đại sư và Phong Thái Cực sư huynh một bước đạt đến Tiên cảnh. Dù là đỉnh cao của Linh cảnh đã có thể chống lại Tiên cảnh, trấn áp lũ đạo chích. Bằng không mấy tháng này sẽ càng thêm gian lao. Quả thật là công lao to lớn...
Còn có một Sát Hậu Thổ thuộc A Tu La tộc, hành động gần đây rất quỷ dị, dường như là âm thầm giúp đỡ Đại Kiền tiên đình.
Khiến Trang Vũ thay Tông Thủ tọa trấn Nguyên Liên giới cũng có thể ung dung chỉnh đốn quân đội.
Nàng vừa nói dứt câu, đằng sau lại truyền đến một tiếng chua chát cười khẽ.
- Không dám nhận lời khen của Yên Nhiên tiên tử!
Một bóng người thong thả bước đến, chính là Phong Thái Cực, trong mắt là uể oải và bất đắc dĩ.
- Lúc này Phong Thái Cực cũng cảm thấy lực bất tòng tâm. Cũng không biết có thể kéo dài thêm bao nhiêu lâu nữa. Những kẻ ấy dùng trăm phương ngàn kế, kẻ đứng đằng sau cũng không chỉ có vậy. Nhưng lần này trong các không hạm đến đây chỉ có ba vị Tiên cảnh. Hiện giờ chỉ có thể hi vọng Quân thượng sớm ngày trở về, không để xảy ra chuyện gì là tốt rồi...
Lời này nói ra khiến biểu cảm của Tịnh Âm có chút thay đổi.
Làm sao có thể không biết Hồng Cửu giới có thể điểm tĩnh như vậy chờ người mà không hề có phản ứng gì, nhất định là đã có được thông tin gì đó.
Chỉ có duy nhất Triệu Yên Nhiên là cười đến xán lạn không gì sánh bằng.
Phong Thái Cực kỳ quái liếc nhìn nàng một cái, sau đó nếu có chút suy tư:
- Yên Nhiên tiên tử chẳng lẽ cũng sắp tấn giai? (kiểu như lên cấp ấy ạ)
- Chuyện này còn sớm quá! Chỉ là đuổi theo ngươi, mà ngày đó cũng không còn xa nữa.
Phong Thái Cực và Tịnh Âm nhìn nhau, đều lộ ra vẻ kinh hỉ. Lúc này có thêm một phần sức mạnh thì quá tốt rồi. Triệu Yên Nhiên không lâu trước mới nắm giữ được Linh Vũ hợp nhất, cũng là một bước đạt đến đỉnh cao của Linh Cảnh, lại có thể vượt qua người của Tiên cảnh,
Triệu Yên Nhiên lại nghĩ đến Tông Thủ, tu vi tăng cao như vậy cũng chính là đáp lại nhứng gì hắn ban tặng.
Nói cách khác người này nếu không gặp chuyện gì thì thực lực nhất định là tiến triển cực nhanh.
Ánh sáng cực mạnh chiếu ra bên ngoài thuyền, Tông Thủ đạp vào hư không, lẳng lặng đứng sừng sững.
Đây là một điểm giáp ranh trong thế giới hư không, vậy nên chỉ cần một bước độn tốc là có thế nhìn thấy năng lượng bạo liệt.
Vô số hạt nguyên tử đang va chạm vào nhau với tốc độ cực nhanh thiêu đốt thành tro bụi, nhiệt năng kinh người tản ra.
Sự khốc liệt của môi trường này cũng không hề kém Hư Vọng hải.
Sắc mặt Tông Thủ cực kì âm trầm, cho dù trước khi tới đây đã nghe Lục Vô Bệnh miêu tả qua về nơi này.
← Ch. 1275 | Ch. 1277 → |