← Ch.1405 | Ch.1407 → |
Tông Thủ nghe vậy ngẩn người, thì ra Quan Giới Nghi này vốn không chỉ là khí giới của Mặc gia mà Hi Tử cũng cùng tham gia.
Bên tai lại truyền đến tiếng Ngao Khôn tức giận:
- Xem lại một lần? Nghĩa đệ này của ta sẽ cát bụi về với cát bụi.
Ngao Di nghe vậy ngượng ngùng cười, cũng không nói gì thêm.
Ngao Khôn sắc mặt phức tạp hướng sang Tông Thủ, ý muốn trách cứ, cuối cùng chỉ khẽ thở dài:
- Đại ân không lời nào có thể cảm tạ hết được! giữa ngươi và ta không nên như vậy. ta chỉ hi vọng sau này nếu Tông đệ còn muốn làm chuyện này thì hãy bàn bạc trước với ta Ngao Thần ta có thể yên tâm, bằng không thì cũng không còn là huynh đệ gì nữa...
Tông Thủ nhất thòi rất nghiêm túc chăm chú nghe lời Ngao Khôn.
Thầm cười khổ trịnh trọng xác nhận, lại lập tức hiếu kì hỏi:
- Là sao?
- Nắm lấy phúc phận của ngươi, có thể coi như là bù đắp!
Ngao khôn nói vậy, trên mặt không kìm được phấn chấn.
- Chí cảnh còn quá xa, nhưng nếu đoạt được đủ số Long Đan Long Hồn, ta có thể tiến thêm một bước vào kỳ sau của Thánh cảnh.
Ngao Di nghe xong không khỏi có chút ảm đạm.
Ngao Khôn lúc này rõ ràng đã không còn là người của Long tộc, nói đến cướp đạt Long Đan Long Hồn của người đồng tộc mà không hề áy náy.
Thật là đau lòng muốn chết, đối với Long tộc là tuyệt vọng đến triệt để.
Lại lo lắng Ngao Khôn tu luyện Thôn Long bí thuật, hậu họa không hề nhỏ, nếu sau này bị phản phệ (phản tác dụng) khi đó không biết phải làm sao.
Còn có Tứ đại Long điện nếu biết được Ngao Long còn sống nhất định sẽ truy sát đến cùng.
Long tộc hiện nay mặc dù suy yếu nhưng vẫn còn mấy bậc lão nhân Chí Cảnh.
Những người Thánh cảnh bình thường không thể làm gì được họ, nhưng nếu mấy vị lão nhân kia ra tay chỉ sợ muốn lưu chút hồn tàn để luân hồi cũng đủ khó rồi.
Tông Thủ lại có ý kiến khác, ta hôm nay ta thật ngưỡng mộ Ngao huynh, tỉ mỉ mà suy xét phương pháp tồn tại và tiêu vong này chỉ sợ là phương pháp luyện thành đại đạo thần thông độc nhất vô nhị. Người ngoài vì nền tảng không vững chắc mà phiền não, Ngao huynh lại không lại không phải lo lắng điều này, đến khi đạt đến đỉnh cao có thể tự mình bù đắp. chỉ có sự phản phệ của Thôn Long bí thuật là còn phải kiêng kị một chút...
Thật là vô cùng ngưỡng mộ, thứ hắn tu luyện là sự hợp nhất của rất nhiều môn phái, phỏng chừng khi đạt đến Thần Cảnh là hắn có thể có bản lĩnh nắm giữ tồn vong.
Dù không có thể thuần khiết như Ngao Khôn, Tông Thủ vẫn có lòng tin có thể bổ sung được căn cơ của Chí cảnh.
- Chính là như vậy!
Ngao Khôn cũng cười nhẹ ra tiếng, giọng phóng khoáng:
- Đáng tiếc là lần này tuy có thể bổ sung phương pháp tạo ra nhưng vẫn còn kém một chút, còn về phản phệ của Thôn Long...
Lại cười "Ha" một tiếng, tỏ vẻ không để ý, cũng không bận tâm, lại càng không có một nửa điểm bất an.
Điều an nhàn nhất là thong dong đứng ngoài sự thế.
Tông Thủ và Ngao Di nghe vậy không khỏi liếc mắt nhìn nhau, cũng thoáng nhìn ra sự an tâm trong mắt đối phương.
Để ứng phó với phản phệ của Long Hồn, cũng gần tương đương với việc phải đối phó với ma tâm. Mặc dù không biến ảo như ma tâm, nhưng Long Hồn lại ngang ngược hơn rất nhiều, bất cứ lúc nào cũng tấn công vào linh hồn, đây là điều mà ai cũng biết...
Trừ khi có một ý chí thật mạnh mẽ, càng cần có một tâm lí bình thản.
Lúc này Ngao Khôn bình thản như vậy, chắc hẳn là đã đạt đến Tam Muội.
Ngao Khôn thấy vậy nhất thời bật cười:
- Mối thù năm xưa, ta đã trả được một nửa. Một nửa còn lại... cũng không phải là không có hi vọng. Sắp đến ngày thành công, đương nhiên là không thể nóng vội xao động. Chỉ cần còn chưa hiểu lòng người, đám phế vật ấy có thể làm gì được ta. Đã vậy thì hai người còn gì phải lo nữa?
- Tóm lại là ngươi phải tự mình cẩn thận.
Nói xong câu này, Tông Thủ cũng không nhiều lời nữa. Hắn tin Ngao Khôn tự biết chừng mực.
Sau đó hắn nhìn đống hỗn độn này đầy tiếc nuối.
Một tháng tĩnh tu, kết quả khiến hắn vô cùng hài lòng. Chỉ là nhìn bên trong phòng chỉ còn đám bột phấn của Tiên Thạch nát vụn, Tông Thủ không kìm được lòng đau như cắt, nét mặt tái nhợt.
- Bảy nghing bốn trăm viên Tiên thạch...
Từ khi lấy được từ trên người đám người Liểu Mộ Trần, cộng với bản thân hắn cũng có một ít, đã phục hồi kha khá linh năng trên tiên thạch, mà toàn bộ dùng vào thời gian này.
Mà đến bây giờ hoàn toàn đã tiêu hao hết.
Tất cả đều toán loạn, không có thể khôi phục lại được nữa, không thể bổ sung linh năng nữa.
Từ lúc Tông Thủ bắt đầu kích hoạt bí thuật quay ngược thời gian, đã bị năng lực cuồng bạo của thời gian trùng kích, phá hỏng kết cấu căn bản.
Đã bị nghiền nát, thời gian sau chỉ để cất giữ một nguồn linh lực, bình thường phát huy ra mà thôi.
Từ khi đạt được Trụ Thư, của cải và linh thạch, tiên thạch cũng các vật phẩm cùng loại đều không có duyên với hắn.
Thường là đến khi vào tay hắn thì đã hạ nhiệt, lại thêm một lần nữa rơi vào cảnh chán ngàn vô cùng tận.
Tông Thủ cười tự giễu rồi mở mắt, đôi mắt đỏ màu nhìn thấu hư không, nhìn về phía con thuyền to lơn ỏ bên ngoài.
Cách đây không xa là thế giới Thiên Phương, hắn rất xem trọng Thiên Phương tu hội, đây là cơ hội tìm kếm của cải vô cùng...
Nhất định có thể lâng thứ hai lấp đầy cái tùi càn không của y.
Thế giới Thiên Phương buôn bán phồn hoa, lúc nào cũng có hơn mười không hạm, hàng trăm tu sĩ độc lai độc vãng trong không trung, xuất nhập biên giới.
Nhưng khi chín chiếc Thái Ất Thần Lôi hạm, cùng với tàu lớn Kiền Thiên tạo thành một hạm đội tiến đến.
Tất cả mọi người quanh đó đều cảm thấy có gì không đúng, các không hạm đều không có người. cũng không có tu sĩ nào dám một mình xuất hành trong thời điểm này.
Mà bên ngoài khoảng không của tgtp, còn có đến sáu mươi chiến thuyền đang dàn trận chờ sẵn.
Không chỉ là rất nhiều chiến hạm kiên cố giống như Thái Ất Thần Lôi hạm, còn có đến mười sáu chiến thuyền cực lớn.
- Đây là Diệu Toái Tinh hạm? Thanh danh ngang với Thái Ất Thần Lôi hạm?
Tông Thủ ngồi ở chỗ ngồi được thiết kế dành riêng cho hắn ở đầu thuyền lớn, có chút tấm tắc cảm than.
Thiên Phương tu hội quả nhiên là khí thế xuất chúng, phú đắc lưu du!
Sức chiến đấu của Diệu Toái Tinh hạm không hề thua kém Thái Ất Thần Lôi hạm. Mà giá cả lại đắt hơn Hàn Tinh Ảnh Nhận hạm hai phần, mua bên ngoài lại càng đắt hơn.
Những người theo sau gồm có Cửu Đô tiên đình của thế giới Bách Dư, tổng cộng chẳng qua mới có khoảng bảy mươi chiến thuyền. Nhưng ở Thiên Phương tu hội, tổ chức ở mười địa điểm mà số chiến hạm đã bằng một phần tư số chiến hạm của Cửu Đô tiên đình, thật khiến người ra thèm rỏ rãi.
Nhưng người ta trong một nghìn năm trở lại đây mới dần dần trở nên phồn hoa.
Trước đây khu vực xung quanh vẫn chỉ là một mảnh hoang sơ. Vì vậy mặc dù hiện nay thế giới Thiên Phương tuy là vị trí trọng yếu, lại giáp ranh với hơn mười địa giới khác nhưng cũng không được coi trọng, thu nhập cũng không quá cao.
← Ch. 1405 | Ch. 1407 → |