Vay nóng Tima

Truyện:Thần Hoàng - Chương 0360

Thần Hoàng
Trọn bộ 1741 chương
Chương 0360: Phong Đạo Tuyết Sư
0.00
(0 votes)


Chương (1-1741)

Siêu sale Lazada


Lúc nhìn về phía mấy miếng Hồn thạch trong tay, ánh mắt hắn càng lộ ra lợi hại. Phảng phất có thể nhìn toàn cấu thành và chỗ thiếu hụt bên trong thú hồn.

Đây là hắn từ trong mấy Hồn thạch lựa chọn ra, Thú hồn thạch của Đoạn Nhạc Hùng.

Giờ phút này Tông Thủ, đúng là chuẩn bị khiến hộ giá ' Tiểu Yêu ' của hắn tăng lên giai vị.

Tiểu Yêu khi còn sống, vốn là lục giai, sau khi luyện thành hồn thú hạ xuống ngũ giai. Bản thân chính là từ Đoạn Nhạc Hùng biến dị mà thành Yêu Nhãn Ngân Hùng.

Mà Tông Thủ giờ phút này cần phải làm chính là chọn lựa ra hồn thạch đồng loại phù hợp, dùng bí pháp để nó thôn phệ là được. Phương diện số lượng cũng cần tính toán, Hồn thạch cùng giai bình thường sẽ không vượt qua gấp hai mươi. Mà Hồn thạch siêu giai, chỉ cần ba miếng là được.

Hồn thú tấn giai, vốn chỉ đơn giản như thế. Chỉ cần tiền tài đủ, bản thân lại có thể khống chế thì tăng lên giai vị rất dễ dàng.

Bất quá lần này, hắn tại ở trong thú một lấy được hồn thạch của Đoạn Nhạc Hùng chỉ lục giai đã hơn 100. Thậm chí thất giai cũng có hai quả. Tự nhiên phải yêu cầu tốt hơn, mục tiêu thấp nhất là khiến nó lần nữa thức tỉnh ý thức.

- Tông Thủ ngươi vừa rồi ăn chính là Băng Nguyên Hồn Ý Đan sao?

Giờ phút này người hỏi chính là Triệu Yên Nhiên. Vừa nói, một bên nhìn về phía bên cạnh Tông Thủ. Một cái chai thuốc, đang bày ở trên cái bàn kia. Tông Thủ cơ hồ cách mỗi một phút đồng hồ t sẽ phục một quả.

Trước kia Triệu Yên Nhiên còn không để ý lắm, thẳng đến khi phát giác màu sắc và hương khí của Dược Đan kia đều cùng đan dược trong truyền thuyết của Đan Tuyền Tông cực kỳ tương tự, lúc này mới chú ý đến.

Tông Thủ giờ phút này, xác thực chỉ cảm thấy ngực bụng lạnh buốt một mảnh, đây là một trong tác dụng phụ của Băng Nguyên hồn ý đan. Bất quá theo lôi quang kia sắp vỡ, hàn ý liền biến mất vô tung, chuyển thành ấm áplàm cho người thoải mái dễ chịu.

Giờ phút này nghe vậy liền hơi có vẻ kinh ngạc ngẩng đầu nói:

- Đan dược này ngươi nhận ra sao?

Triệu Yên Nhiên trái tim lập tức một hồi xiết chặt, quả nhiên là nó! Cái này cao tới tam giai, tác dụng lại có thể so với tứ giai Băng Nguyên hồn ý đan, ở Vân Giới đại danh đỉnh đỉnh, chỉ cần là người tu hành, ai không nhận biết? Hơn nữa nhìn tình hình, rõ ràng phẩm chất bất phàm.

Vừa rồi Tông Thủ, qua mỗi lưỡng khắc chung sẽ phục dụng một quả, hoàn toàn chính là ăn như đường kẹo. Quả thực chính là chà đạp linh đan cực phẩm này rồi.

Tông Thủ cầm chai thuốc đưa trước mặt nàng nói:

- Muốn ăn?

Triệu Yên Nhiên lập tức tâm động, mà ngay cả Hiện Vận Lam cũng khẽ nhếch mày. Linh đan bực này, chỉ một quả đã có thể khiến cho người được ích lợi không nhỏ, ai không muốn chứ?

Sau đó tiếp theo trong nháy mắt, chỉ thấy Tông Thủ, lại ha ha cười cười, thu hồi chai thuốc kia ném cho Nhược Thủy nói:

- Thứ này quý vô cùng, ta nếu cứ như vậy cho ngươi, đoán chừng sẽ bị mắng chửi. Vẫn nên lấy ra đồ vật để đổi thì tốt hơn. Tuyết Nhi, há miệng! Thứ này ăn rất ngon đấy.

Sơ Tuyết ngạc nhiên mở miệng nhỏ ra, rồi sau đó một viên đan dược liền bay vào miệng nàng, quả nhiên vô cùng ngọt, không khỏi trông mà thèm, nhìn về phía Nhược Thủy. Nhược Thủy nhịn không được cười lên, dùng sức nhéo nhéo mũi ngọc của Sơ Tuyết, thứ này không có đầy đủ tu vị thì không thể ăn nhiều được.

Khóe mắt Triệu Yên Nhiên lập tức một hồi run rẩy. Cảm giác Tông Thủ này sao lại muốn ăn đòn như vậy chứ?

Lại âm thầm cực kỳ hâm mộ, tên này quả thật là vận khí tốt. Xem Băng Nguyên hồn ý đan này thì rõ ràng mới chỉ được luyện gần đây, tài liệu hơn phân nửa cũng là lấy từ trong thú mộ. Tám chín phần mười là Hiên Viên Y Nhân luyện chế, vị hôn thê là tuyệt thế đan sư, ngày sau cũng không cần buồn vì đan dược.

Đáng tiếc nàng cũng không phải đàn ông, nếu không nhất định phải đoạt lấy!

Đùa giỡn Triệu Yên Nhiên một phen, Tông Thủ lại lần nữa kiềm chế tâm thần, cầm lấy một cây phù bút, bắt đầu vẽ phù lên trên Hồn thạch.

Khi đang dần dần chuyên chú thì chợt lông mày nhíu lại, nhìn về phía phương xa. Chỉ thấy bên ngoài vạn trượng, một ít thuyền lờ mờ đang từ trong sương mù dày đặc lái tới.

Ánh mắt Tông Thủ lập tức có chút nheo lại, thầm nghĩ hẳn là thủ đoạn phản kích của mấy người Việt Quan Vân? Tốc độ cũng thật nhanh!

Không lâu sau, chỉ thấy vô số vân hạm, lục tục xuất hiện trước mắt hắn. Thanh thế to lớn, bất quá chỉ liếc qua cũng đã chừng sáu bảy ngàn.

Thuyền phần lớn rách tung toé, không biết từ nơi nào tìm thấy tài liệu, may may vá vá, bộ dáng cổ quái, khiến cho người hoài nghi sau một khắc có thể sẽ lập tức sụp đổ không. Chiến Sĩ trên thuyền cũng như thế, chiến giáp binh khí, đủ loại.

- Đây là Phong Đạo!

Tông Thủ tâm thần lại hơi hơi buông lỏng, trong Vân Hải cũng không phải là không có nhân loại sinh tồn.

Đều là tội nhân bị các triều đại đổi thay, khu trục xuống, ở nơi hoàn cảnh hiểm ác này tiếp tục sinh tồn xuống dưới. Bị thống nhất gọi là tội dân. Một ít người càng cả đàn cả lũ, dưới vân hải bốn phía đánh cướp đội tàu. Xuất nhập trong khói đen, có đôi khi càng sẽ xông lên trên Vân Hải đánh cướp tài nguyên. Theo theo gió mà đến, mượn phong mà đi, phiêu hốt bất định, vì vậy được xưng là Phong Đạo.

Bất quá những người này, thực sự không ở trong quy định không được tự giết lẫn nhau của chư tông.

Khẽ lắc đầu, Tông Thủ nhìn về phía Cổ Liệt Không, dựng lên một thủ thế không cần lưu tình. Người kia hiểu ý, chốc lát sau, hơn ngàn tàu chiến hạm, đã chỉnh tề kết thành chiến trận. Cũng đang khi những đội thuyền đội hình tán loạn kia đánh tới thì 800 Nguyên Diệt Nỏ cũng đã bóp cò!

Cả phiến không gian, đều bị bạch quang chiếu sáng ngời. Mà sau đó, vân hạm số lượng hơn bảy ngàn kia đã có gần 600 ầm ầm nổ bung rơi xuông dưới.

Toàn bộ chiến trường, lập tức tĩnh mịch. Rồi sau đó những Phong Đạo Thuyền kia lập tức một hồi tán loạn, chạy loạn bốn phía/

- Có lẽ chỉ là trùng hợp. Bọn hắn nếu biết chỗ ngươi có 800 Nguyên Diệt Nỏ thì đều sẽ trốn xa. Việt Quan Vân Hùng Bá kia cũng sẽ không làm việc vô dụng như vậy.

Triệu Yên Nhiên ngữ khí, lập tức lại chuyển thành châm chọc khiêu khích:

- Một ít đám ô hợp đã khẩn trương như vậy sao? Đâu cần vận dụng Nguyên Diệt Nỏ chứ? Càng hiếm thấy chính là chủ soái toàn quân rõ ràng lại ra tay không lưu tình chút nào, nhưng trong lòng rõ ràng vẫn có lòng trắc ẩn.

Tông Thủ hắc cười, chẳng muốn phản ứng. Tiếp theo thị giác ánh mắt liếc qua, bỗng nhiên trông thấy trong đó hơn mười chiếc thuyền. Thân ảnh lộ ra tất cả đều là toàn thân tuyết phát, thân hình khôi vĩ tráng kiện, thậm chí còn còn hơn cả Thiết Hổ nhất tộc.

- Đó là Tuyết Sư nhất tộc của Sư bộ?

Lông mày Tông Thủ lập tức có chút nhảy lên, nhớ tới một chuyện trong trí nhớ. Không khỏi vươn người đứng lên nói:

- Đuổi theo mau! Tốt nhất đừng khiến cho bọn hắn phát giác.

Cổ Liệt Không ở xa xa thần sắc khẽ giật mình, có chút khó hiểu. Hơn một ngàn chiếc vân hạm, muốn che dấu cũng không dễ dàng. Bất quá vẫn truyền lệnh xuống, ngay khi tất cả phong đạo thuyền, toàn bộ đi xa thì toàn bộ đội tàu, cũng bỗng nhiên rẽ theo.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1741)