Vay nóng Homecredit

Truyện:Thần Hoàng - Chương 0748

Thần Hoàng
Trọn bộ 1741 chương
Chương 0748: Vô lượng chung thủy
0.00
(0 votes)


Chương (1-1741)

Siêu sale Lazada


- Trên đời này nắm đấm lớn chính là đạo lý. Hiện tại Càn Thiên Sơn mạnh hơn chúng ta.

Nghiêm Phi Bạch khẽ lắc đầu, biết rõ lúc này sư muội hắn chỉ mượn cơ hội thổ lộ thôi. Chỉ sợ hơn phân nửa không có địch ý với người nọ.

Nhìn Ca Hàm Vận bình tĩnh lại, thần sắc Nghiêm Phi Bạch đạm mạc mở miệng lần nữa.

- Dù muốn báo thù cũng không phải lúc này, ta và ngươi là đệ tử đích truyền còn lại của tông ôn, có truyền thừa chính thống đạo Nho, trách nhiệm bảo vệ tông. Trước mắt không chỉ muốn cầu hòa Càn Thiên Sơn môn mà còn nghĩ biện pháp mượn lực của hắn, nếu có khả năng hiệu lực dưới trướng hắn cũng chưa hẳn là không thể.

Ca Hàm Vận trợn mắt, lộ vẻ ngoài ý muốn và không dám tin.

- Nửa ngày trước đó, tông môn thế gia Đông Lâm bị hủy ở Huyết Vân Kỵ đã lên tới mười bảy. Chỉ còn lại bốn nhà là bị hủy bởi Ma Đạo chi thủ! Hôm nay bên ngoài Vân Giới có vô số Ma Tông tu sĩ, thậm chí một ít Linh Phủ Tông Môn cũng nhìn chằm chằm chúng ta.

Nói đến tận đây, thần sắc Nghiêm Phi Bạch không thấy nửa phần biến hóa, phảng phất nguy cơ tông hủy người vong mà Càn Thiên Sơn tùy thời làm ra không có liên quan.

- Tông ta đụng chạm cùng Càn Thiên Sơn vị Yêu Vương kia không mở miệng thì ở trong giới này ai dám giúp Lăng Vân ta?

Ca Hàm Vận lộ vẻ mặt tái nhợt một câu này nàng đã thanh tỉnh lại.

Lúc này Càn Thiên Sơn mạnh tới như thế.

Nếu không được vị Yêu Vương kia đồng ý dưới thánh địa, ai dám trợ giúp Lăng Vân?

Về phần thánh địa tông môn, chỉ sợ sẽ hỏi giúp Lăng Vân ngươi có gì tốt?

***

Phía trên một tòa sơn mạch vắng vẻ, theo từng tiếng ầm ầm nổ vang khiến cho Linh Năng nơi đây bành trướng không ngớt.

Mấy chục vạn người hội tụ ở chỗ này nổi trống tiếng động vang trời. Phần lớn đều là ăn mặc áo giáp lộn xộn hàng ngũ không chỉnh tề.

Bất quá giáp sĩ rậm rạp chằng chịt thanh thế cũng rất hùng tráng.

Dưới sườn núi, Duẫn Dương vỗ nhẹ huyết sắc đại kích trong tay, thần sắc tự nhiên lạnh lùng nhìn trước mắt.

Những binh mã này đều tự phát tụ lại ở phụ cận chư thành chi chủ, kỳ thật ngoại trừ cường tráng và thanh thế thì không quá nhiều tác dụng, bất quá là mượn chúng để bày ra ý thần phục Càn Thiên Sơn.

Lúc này hơn mười vị Linh Sư đi theo đang điều khiển hai mươi khẩu ngũ giai Nguyên Diệt Thân Nỗ thay nhau oanh kích.

Linh trận kiên cố lúc này đã gắn đầy vết rách.

Chỉ cần nửa khắc đồng hồ nữa là có thể đánh nát, cho dù là trên núi có chống được thì 2400 Huyết Vân Kỵ dưới trướng hắn cũng đủ đập bẹp ngọn núi này.

Một bộ Huyết Vân Kỵ 300 người, nếu do thất giai tu sĩ thống soái đủ chống lại cửu giai. Còn nếu là ngàn người trở lên thực lực lại có thể công kích tiên cảnh.

Đáng tiếc lúc này tu sĩ thất giai huyết kỵ chỉ có hắn và Tông Nguyên mà thôi.

Để tránh làm cho người ta thừa cơ hội, chỉ có thể tách ra hai đội, do hắn cùng với Tông Nguyên từng người thống soái đi đồ tông diệt môn.

Tốc độ trong dự liệu chậm hơn rất nhiều. Đa số thế gia tông phái có thủ đoạn dấu diếm thực lực vượt xa bề ngoài.

Tỷ như Vân Đàm Tông trước mắt, một tiểu phái chưa tới 300 người mà lai có hộ sơn đại trận chắc chắn như thế?

Duẫn Dương cảm giác kích động vô cùng, mắt ẩn một chút không kiên nhẫn. Huyết dịch trong cơ thể thiêu đốt lên khiến khí huyết trong cơ thể hắn sôi trào khó mà dằn lại.

Lần đầu tiên chiến ý của hắn cường thịnh như vậy.

Sau khi bước vào thất giai, tích lũy của mình đã hết, tiến cảnh tu hành sẽ trì hoãn xuống.

Chỉ là ngày ấy được Tông Thủ thống soái khiến mọi người lực lượng phản kháng Thần Tiêu Chân Nhân.

Nguyên thần toàn thân phảng phất được tẩy kinh phạt tủy, dịch cân rèn cốt khiến cho người ta bất ngờ.

Trong cơ thể đại đa số Huyết Vân Kỵ bởi vì còn có độc tố lúc này không lộ ra.

Tu vi Duẫn Dương cũng đã hiện ra dấu hiệu buông lỏng như muốn đột phá.

- Đô Thống Đại Nhân hôm nay hình như có chút nóng nảy?

Bên cạnh truyền tới thanh âm hỏi thăm, Duẫn Dương quay đầu lại chỉ thấy Linh Pháp Không Thống soái hơn trăm Linh Sư theo hắn tới.

Nhíu nhíu mày, Duẫn Dương cũng biết chính mình nỗi lòng, xác thực là có chút không bình thường, hắn gật đầu nói: 

- Thật là nóng lòng! Đại hôn của Quân thượng sắp tới, những tông phái này lại còn chưa tru diệt, vì vậy trong lòng ta nôn nóng chăng?

Lúc trước hắn nhìn tận mắt Y Nhân tiểu tỷ đi cùng Tông Thủ, lúc này đại hôn của hai người có thể nào không có mặt được?

Linh Pháp Không cũng kinh ngạc thất thần, trong lúc lơ đãng đứa bé kia lúc trước cũng đã trưởng thành rồi.

Hai năm trước chính mình cũng không nhận ra hắn có thể trưởng thành trong loạn thế tàn khốc, thậm chí tới ngày đại hôn.

Chính mình bỏ lỡ một lần tuyệt không thể bỏ qua lần thứ hai.

- Những tông phái này quả nhiên là ngoan cố!

Dùng thanh thế của Càn Thiên Sơn lúc này, uy danh của Huyết Vân Thiết Kỵ, những tông phái này cũng chỉ có sáu thành lựa chọn thoát đi Đông Lâm, còn có hai thành trực tiếp lựa chọn hiệu lực cho Càn Thiên giữ lại Linh Sơn chính thống đạo Nho. Còn lại lực lượng môn phái có vài phần như Vân Đàm Tông lựa chọn co đầu rút cổ chờ đợi ở trong sơn môn.

Không biết là ngu ngốc hay là tự tin quá mức đối với thực lực tông phái.

- Vân Đàm Tông quả nhiên là buồn cười? Rõ ràng còn trông cậy vào cùng tông phái bọn họ có thể đến giúp?

Theo Linh Pháp Không biết, kề bên này có ba cái tông phái không kém Vân Đàm Tông, là chân chính đồng khí liên chi.

Chỉ là ngay tại nửa canh giờ trước đó, ba cái tông môn đã chạy hai, một còn lại đã đầu hàng nguyện chịu quản hạt của Càn Thiên Sơn.

Trong mắt hắn, cử động lần này của Vân Đàm Tông đơn giản là muốn áp chế phong mang của Huyết Vân Kỵ, sau đó tại Đông Lâm thắng được địa vị siêu nhiên hơn, bản thân không có ý niệm tử chiến.

Duẫn Dương yên lặng nghe, chợt chỉ thấy xa xa hơn mười đạo linh quang dâng lên, trong chốc lát linh trận gần như toái tán lại phục hồi hơn phân nửa.

Một tia kiên nhẫn cuối cùng cũng biến mất hầu như không còn.

Thụ Huyết Sát Song Kỳ! Trước khi tàn sát tông này không phong đao!

Cho dù sau đó bị Hiên Viên Y Nhân trách cứ, hắn cũng nhận biết. Âm thanh rơi xuống, hắn đã thống soái kỵ đội đã bắt đầu xông trận.

Duẫn Dương bỗng dưng lấy ra một kích đột nhiên ném đi, huyết kỵ đằng sau cũng có động tác như vậy.

2000 huyết sắc kích quang lập tức như sao băng oanh xuống đỉnh núi.

Toàn bộ sơn thể lay động hồi lâu.

Mà lúc này Duẫn Dương cũng đến trước linh trận, huyết sắc họa kích trong tay hắn chém mạnh hóa thành trăm ngàn trượng, sau đó trong tiếng nổ ầm ầm đánh nát phòng hộ đại trận.

Gần trăm Linh Sư dốc sức duy trì đại trận miệng phun máu tươi.

Mà lúc này vài chục vạn trong phiến thiên địa này. Uy danh của huyết kỵ trăm nghe không bằng một thấy.

Trong phòng u ám trống trải yên tĩnh chỉ có một người nằm nghiêng, một bên không hề có thành ý miệng niệm kinh Phật, một bên uống rượu ăn thịt.

Trước người hắn bày đầy các loại mỹ thực hiếm thấy cùng với hương thuần mỹ rượu.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1741)