← Ch.0084 | Ch.0086 → |
Khuôn mặt xinh đẹp của Sơ Tuyết không khỏi càng khổ sáp:
- Thiếu chủ, chúng ta thật sự phải vào Huyết Cốc này sao? Ta nghe nói ở đây tinh thú chí ít cũng là nhị giai. So với Hắc Nê Chiểu Trạch Chiểu Lang, còn khó ứng phó hơn. Nghe nói võ sư đạt tới cảnh giới Tiên Thiên căn bản là vào không được, dưới Tiên Thiên đi vào cũng ít có người có thể đi ra...
Tông Thủ lại không thèm để ý chút nào, thẳng thắn lấy ra một lọ dược trấp bôi loạn ở trên người, cười nói:
- Nào có khoa trương như vậy? Tuyết Nhi, ngươi đã biết đây là Huyết Cốc. Như vậy lại cũng biết nó từ đâu mà có?
Trong lòng Sơ Tuyết không giải thích được, lại vẫn nén nhịn tính tình nói:
- Biết một ít, truyền thuyết là Hoang Cổ thời đại, có một vị dị tộc Ma thần, bị chém giết ở đây. Dựa theo ý niệm vạn năm không tiêu tan, vì vậy chỉ cần là sinh linh, tới gần nơi hắn ngã xuống, đều sẽ dần dần mất đi lý trí, tính tình cuồng bạo! Có người nói vô luận là người hay thú, đều không ngoại lệ. Cho nên mới được xưng là Huyết Cốc. Còn nghe nói không hề thiếu tinh thú có thể ở chỗ này tấn chức giai vị, vì vậy trong Tô Điện sơn mạch này cứ qua vài năm, đều sẽ phát sinh một lần thú triều, đuổi tới nơi này. Khi đó cũng thường thường là thời gian nguy hiểm nhất trong Huyết Cốc này.
- Nàng biết cũng khá nhiều, bất quá tinh thú ở đây sở dĩ bị như vậy, cũng là do nguyên nhân khác. Cùng với ý niệm của Ma thần kia có thể không có quan hệ gì!
Tông Thủ khẽ cười một tiếng, sau đó lại lấy ra một dược bình, ném cho Sơ Tuyết vẫn còn trong ngạc nhiên:
- Đem cái này xoa lên, chí ít ở trước mặt ngũ giai tinh thú có thể bảo chứng vô sự. Đừng xem chỉ một chút như vậy, nhưng là giá trị không ít tiền đấy....
Sơ Tuyết trong lòng không tin, những dược trấp này, nàng đã tận mắt thấy Tông Thủ dùng không đến ba mươi lược bạc dược thảo, phối trí mà thành tương trấp, nào có thể giá trị bao nhiêu tiền chứ?
Về phần dược hiệu theo như lời Tông Thủ là càng không tin. Bất quá ngẫm lại thiếu chủ nhà mình, thần kỳ vô cùng, thế nên cũng tin tưởng mà xoa ở trên người, theo Tông Thủ cùng nhau bước vào Huyết Cốc.
Nói đến kỳ quái, dược trấp này mùi vị cũng không đặc lắm, chỉ lộ ra một luồng hương nhẹ coi như dễ ngửi.
Bên trong Huyết Cốc những mãnh thú hoành hành kia, đối với hai người đi vào, lại đều phảng phất như là không nhìn thấy gì, không con nào để ý tới. Mặc dù là thỉnh thoảng tới gần, sau khi ngửi thấy được mùi vị trên người họ, cũng sẽ khó chịu không gì sánh được vội vàng hướng phía xa tránh né ra.
Hai bóng người nho nhỏ, mau lẹ ở trong cốc nguyên này di chuyển. Ngoại trừ những đàn thú hơi lớn một chút, cần phải tránh né ra. Dọc theo đường đi, hầu như là thông hành không trở ngại.
- Dược dịch này thật sự hữu dụng!
Sơ Tuyết mở to hai mắt, có chút không thể tưởng tượng nhìn những tinh thú tranh nhau tránh né kia.
Chúng đều có thần tình sợ hãi, phảng phất như hai người bọn họ mới chân chính giống như hung thú khiến người ta sợ hãi vậy.
Càng khiến người kinh dị là Tông Thủ, đối với nơi này tỏ ra vô cùng quen thuộc. Trên một đường đi tới, là xe nhẹ quen đường, hầu như không hề đình trệ.
Cốc nguyên này trống trải, chỉ cần nhận chuẩn phương hướng, trực tiếp hướng phía trước mà đi là được. Nhưng mà Tông Thủ đối với đặc tính và tính tình của các chủng loại muông thú ở nơi đây, lại rõ ràng không phải thường nhân có thể sánh bằng.
Sơ Tuyết trong lòng nghi hoặc, cuối cùng vẫn là nhịn không được hỏi:
- Thiếu chủ! Huyết Cốc này, người trước đây có phải là đã tới rồi không?
Tông Thủ lại không đáp lời, chỉ thần bí khó lường cười cười. Trong Thần Hoàng du hý, một trong những khu trung cấp tân thủ nổi danh nhất, hắn tự nhiên đã tới. Hơn nữa cùng với mãnh thú ở đây, chiến đấu hăng hái qua vô số lần. Cũng là ở chỗ này, mở ra con đường võ đạo của hắn.
Bất quá dược dịch này, cũng không phải là là đến từ trò chơi, mà là phát minh trong hiện thực.
Hàng năm đều có một vài tay thợ săn hoặc giả người yêu thích nghiên cứu tinh thú, sẽ bôi lên người một chút dược vật này, sau đó tiến nhập Huyết Cốc.
Mà kiếp trước Tông Thủ đảm nhiệm Đồ Thư Quán kia, cũng vừa mới nắm giữ loại phối phương dược vật này.
Bên trong Huyết Cốc này, cố nhiên là còn sót lại hồn ý của Thượng Cổ dị tộc cái thế cường giả không tiêu tan, khiến cường giả cấp Tiên Thiên, thường thường đều chỉ có thể dừng lại ở bên ngoài Huyết Cốc. Nhưng mà những tinh thú này sản sinh biến hóa như vậy, trở nên thị huyết cuồng bạo, lại cùng với nó không hề có quan hệ mà là một kiện sự vật khác ảnh hưởng. Phàm là tinh thú bị nhiễm qua, đối với mùi vị của loại dược dịch trên người hắn đều mẫn cảm chán ghét tới cực kỳ.
Thấy Tông Thủ không hề để ý tới, Sơ Tuyết không khỏi tức giận mở miệng lên, rầu rĩ đi theo ở phía sau. Bất quá nhãn thần lại càng đề phòng, rất sợ có tinh thú nào đó, đột nhiên làm khó dễ, đánh thương Tông Thủ.
Dược dịch kia tuy tốt, bất quá phát huy cũng là cực nhanh. Cứ qua hai canh giờ, sẽ phải một lần nữa chà xát khắp toàn thân.
Tông Thủ ngược lại không cảm thấy cái gì, chỉ là mở rộng tầm mắt, thi thoảng quay đầu ngó nghiêng một chút, nhưng Sơ Tuyết mỗi lần nhìn thì khuôn mặt xinh đẹp lại hưng phấn đến đỏ bừng lên.
Huyết Cốc khoảng chừng rộng chỉ có hơn hai mươi dặm, lại hướng đi hẹp dài. Hai người dùng thời gian nửa ngày, đi khoảng chừng trăm dặm, mắt thấy tiền phương có thân ảnh tam giai tinh thú yêu thú thường lui tới. Thân ảnh Tông Thủ cũng bỗng dưng dừng lại.
Càng là tinh thú cao giai, lại càng có nhiều linh trí hơn. Mặc dù chịu đựng khí tức của nó lây nhiễm, cũng có thể miễn cưỡng bảo trì bản thân. Tất nhiên dược trấp trên hai người hắn tác dụng đã càng nhỏ.
Tự nhiên những tam giai tinh thú này, còn xa chưa đạt được trình độ này. Chân chính khiến hắn lo lắng, là những tinh thú đã đạt tới ngũ giai, có thể so sánh với Nhân Tộc Tiên Thiên cường giả kia.
Sơ Tuyết cũng biết nơi này hung hiểm, ngón tay tại chỗ mi tâm điểm một cái, sau đó mắt bạo thần mang.
- Hộ giá!
Từng luồng khói nhẹ, lập tức ngưng tụ ở trước thân hai người. Thân thể dài chừng mười thước, từng đợt âm hàn chi khí tán dật khắp nơi. Nanh vuốt cứng rắn, sắc bén, trong mắt hổ hung quang lóe ra.
Chính là đầu Hàn Minh Hổ lần trước đoạt được kia, ngay trước khi ra khỏi thành một ngày, do Tông Thủ trợ giúp thu phục. Tuy chỉ là tam giai hồn thú, bất quá bởi trước kia là ngũ giai yêu thú nên dư uy vẫn còn. Khiến cho tinh thú phụ cận càng lộ vẻ kiêng kỵ.
Không biết là người cùng hổ loại có quan hệ huyết mạch hay không, một người một thú trong lúc đó dường như là có loại liên hệ không hiểu nào đó. Không chỉ Sơ Tuyết một thân khí tức có điều tăng trưởng, uy thế của Hàn Minh Hổ cũng tăng một mạch tới tứ giai.
- Hàn Minh Hổ và Sơ Tuyết này huyết mạch quả nhiên là hợp nhau. Kết hợp lại càng tăng thêm sức mạnh. Đáng tiếc Tuyết Nhi thực lực còn quá thấp, nếu hồn lực có thể đi vào cảnh giới Xuất Khiếu, lại lợi dụng thủ đoạn đặc thù đủ để đem Hàn Minh Hổ này cường hóa tới tứ giai...
← Ch. 0084 | Ch. 0086 → |