← Ch.0114 | Ch.0116 → |
- Đoàn trưởng bọn họ đã tiến vào ngày thứ ba rồi, đến bây giờ còn không có bóng dáng, sợ rằng...
Kim Lang thấp giọng nói, hai mắt cẩn thận chú ý phản ứng của mấy tên cao giai Huyền Giả.
Mấy tên cao giai Huyền Giả này ở trong đoàn có uy vọng không tệ, hơn nữa cũng là hảo thủ có tiềm lực đột phá Huyền Sĩ giai, Kim Lang mấy ngày qua một mưc tính toán, đem bọn họ kéo vào, nếu như Thanh Lang mấy người thật không ra dược, vậy chức đoàn trưởng này không phải là hắn thì ai có thể hơn.
Hôm nay thực lực của Thanh Lang đoàn không bằng lúc trước, nhưng mà hắn tin tưởng chỉ cần có Kim Lang hắn ở đây, nhất định từ từ có thể khôi phục thực lực dĩ vãng.
Một gã cao giai Huyền Giả thở dài nói:
- Vừa vào Mê Huyễn cốc, cửu tử nhất sinh, đoàn trưởng quá vọng động rồi.
Tên còn lại lại nói:
- Lời tuy nói như vậy, nhưng ban đầu Phong đội trưởng lại có thể từ trong nơi này trốn ra được, tin tưởng nhất định có cách xuất nhập cũng nói không chừng, đoàn trưởng bọn họ nhất định có thể thuận lợi trở về.
- Nhưng mà chúng ta chờ đợi như vậy không phải là biện pháp, thanh thủy cùng rượu của mọi người đều nhanh hết rồi, huống chi lại không biết lúc nào sẽ có linh thú đi ra ngoài công kích, tối hôm qua không phải là đột nhiên thiếu mấy huynh đệ sao, tiếp tục như vậy chỉ sợ chưa đợi đến khi đoàn trưởng bọn họ đi ra ngoài, chúng ta đều chết ở chỗ này rồi.
- Đúng vậy a, tiếp tục như thế thật không phải là biện pháp.
- Nhưng mà mệnh lệnh của đoàn trưởng không thể trái, nếu là chúng ta một mình rời đi, đến ngày sau đoàn trưởng đi ra, chỉ sợ...
Lời này nói ra mọi người đều là trầm mặc lại.
Thục lực cùng thủ đoạn của Thanh Lang bọn đều được chứng kiến, nếu như bọn họ một mình rời đi, Thanh Lang chết ở trong Mê Huyễn cốc thì còn hoàn hảo, nếu có thể sống đi ra ngoài, chỉ sợ bọn họ cũng sẽ không có kết quả tốt.
Lúc này Kim Lang mở miệng lần nữa nói:
- Bản thân ta có một hảo chủ ý, vừa có thể khiến cho đoàn trưởng không trách tội chúng ta, lại để cho mọi người hiện tại có thể an toàn rời đi.
- Kim đội trưởng, chúng ta tất cả nghe theo ngươi, ngươi nói làm như thế nào liền làm như thế đấy.
Một gã cao cấp Huyền Giả bình thời cùng Kim Lang có quan hệ vô cùng tốt ứng tiếng nói.
Những người khác cũng liên tục gật đầu tỏ vẻ đồng ý.
Hôm nay nơi này lấy Kim Lang là thực lực mạnh nhất, bình thường ở trong đoàn coi như là nhân vật thứ ba, hắn lên tiếng tự nhiên có lực hiệu triệu cao nhất rồi.
Kim Lang nói nhỏ:
- Nếu tất cả mọi người nghe ta, ta đây đề nghị mọi người cùng nhau rời đi trước, trở về trạm dịch nghỉ ngơi, nếu như đoàn trưởng có thể từ nơi này đi ra ngoài, quay về lại tìm được chúng ta mà nói, ta liền cùng đoàn đội giải thích nói mọi người gặp phải tập kích của Hoa Cự Tích, mọi người vạn bất đắc dĩ mới rời đi, tin tưởng đoàn trưởng hắn sẽ không trách tội chúng ta, chẳng lẽ hắn hi vọng chúng ta bị những Hoa Cự Tích kia quần công mà chết sao? Đoàn trưởng nghĩa khí can vân, tự nhiên là không đành lòng, mặc dù chúng ta lừa gạt đoàn trưởng nhưng là biện pháp này của ta cũng là vì nghĩ cho tính mạng của huynh đệ an toàn, các ngươi tán thành mà nói liền đi đến nói với mọi người một chút, nếu không tán thành mà nói liền coi như ta thả một cái rắm là tốt rồi, mọi người tiếp tục ở nơi này đợi đoàn trưởng bọn họ ra ngoài.
Mấy tên cao giai Huyền Giả trầm mặc một hồi, tên cao giai Huyền Giả mới vừa hưởng ứng Kim Lang kia dẫn đầu nói:
- Ta cảm thấy được Kim đội trưởng nói có lý, chẳng lẽ đoàn trưởng nhẫn tâm để cho chúng ta đợi chết ở chỗ này sao?
Sau khi mấy tên cao giai Huyền Giả riêng mình liếc nhau một cái, đều rối rít gật đầu.
Kim Lang ở trong lòng không khỏi đắc ý, đồng thời cầu nguyện đám người Thanh Lang đừng từ trong Mê Huyễn cốc đi ra.
Đúng lúc này, không xa truyền đến tiếng kinh hô của một người:
- Không tốt, có Xuyên Sơn Thú!
Tất cả dong binh của Thanh Lang đoàn rối rít cầm lấy vũ khí hướng chỗ người nọ kinh hô chạy tới.
Kim Lang thầm mắng "Xui xẻo", hắn phải giành nói "Cùng đi!", sau đó dẫn đầu lướt tới.
Mấy tên cao giai Huyền Giả kia cũng đuổi bám theo.
Chỉ thấy một con Xuyên Sơn Thú mập mạp, trên cái miệng nhọn đang xuyên lấy thân thể của một gã dong binh, thỏa thích mút huyết nhục của hắn.
Con Xuyên Sơn Thú này chính là con nhị giai cao cấp Xuyên Sơn Thú trước kia đánh lén qua Lãnh Xà huynh muội, nơi khóe mắt còn có vết thương do bọn họ lưu lại, quanh thân cũng lưu lại không ít vết kiếm, bất quá cũng không tổn thương tới chỗ yếu hại.
- Đồ súc sinh, chịu chết đi!
Kim Lang dẫn đầu gương mẫu, Hoàng Kim kiếm đánh ra mấy đạo kim quang hướng Xuyên Sơn thú đánh tới.
Mọi người đều biết Xuyên Sơn Thú tốc độ chậm, công kích cũng không mạnh, cho nên Kim Lang cũng không sợ đối kháng với nó.
Xuyên Sơn Thú vung thi thể khô khốc, mấy đạo bùn đất lại từ trong cái miệng nhọn phun ra, cùng kim mang đụng vào một chỗ.
Oanh!
Lúc này Xuyên Sơn Thú nhân cơ hội chui xuống mặt đất, khi nó lại xuất hiện cũng đã ở duois chân một gã dong binh khác, cắn hắn trực tiếp kéo vào trong lòng đất.
- A!
Dong binh kia chỉ kịp phát ra một tiếng hét thảm, liền biến mất ở trước mặt mọi người.
Mọi người liên tục hoảng hốt, vội vàng tìm đại thụ trèo lên.
- Gia hỏa đáng chết, khẳng định là có chuẩn bị mà đến!
Kim Lang không khỏi mở to miệng nói.
Khi Xuyên Sơn Thú xuất hiện lần nữa, không có mục tiêu công kích, phải chui ra khỏi mặt đất, hướng một cây đại thụ trong đó đánh tới, ý đồ đem đại thụ đánh ngã, để cho người ở phía trên rơi xuống.
Kim Lang lập tức triển khai thân thể hướng Xuyên Sơn Thú công tới, mấy kiếm chém vào trên người nó.
Đinh đinh đương đương!
Trong tay của hắn chính là nhị giai đê cấp kiếm khí, song chém vào trên người Xuyên Sơn Thú trừ phát ra từng đợt tiếng va chạm ra, căn bản không thể chém vào trong xương thịt nó.
Thú giáp của Xuyên Sơn thú có thể so với nhị giai cao cấp vũ khí, nếu như có thể đánh chết Xuyên Sơn Thú lấy được một thân thú giáp, có thể bán ra hơn vạn kim tệ, là tài liệu tốt nhất để luyện chế nhị giai trung cấp, thậm chí là cao cấp quyền sáo cùng với vệ giáp.
Xuyên Sơn Thú sau lưng thụ địch, cái đuôi lớn nhanh chóng vung lên.
Kim Lang lui lại không kịp, cự vĩ hung hăng oanh trên người của hắn, cả người bay ra hơn mười thước, một ngụm nghịch huyết phun ra ngoài.
- Mọi người cùng nhau tiến lên, chém chết gia hỏa này!
Một gã cao giai Huyền Giả kinh hô một tiếng, giơ đại đao hướng Xuyên Sơn Thú chém tới.
Dong binh còn lại đều từ trên cây nhảy xuống, giơ vũ khí hướng Xuyên Sơn Thú giết tới.
Bọn họ đều là người trải qua sinh tử, biết giờ khắc ày chỉ có đoàn kết mới có thể không bị từng cái đánh bại.
Công kích của mười mấy tên dong binh Huyền Giả giai, lực lượng có thể so với mấy tên đê giai Huyền Sĩ, khiến cho Xuyên Sơn Thú liên tục lùi về phía sau, nó thỉnh thoảng lợi dụng thân thể cùng thuộc tính công kích lấy đi tính mạng của vài tên dong binh.
← Ch. 0114 | Ch. 0116 → |