← Ch.0142 | Ch.0144 → |
- Đi mau, nó hướng chúng ta bay tới rồi!
Thiếu nữ kia lần nữa kinh hô, sau đó không dám chần chờ khu sử Thanh Phong Hạc chạy trốn.
Hai gã thanh niên khác cũng không dám lưu lại, cùng theo đó khu sử Thanh Phong Hạc chạy trốn.
- U!
Thiểm Điện Điêu lần nữa hí lên một tiếng, một đạo phong nhận trong nháy mắt bắn nhanh ra, hướng thanh phong hạc mà thanh niên tuấn lãng kia cưỡi đánh tới.
Thanh Phong Hạc căn bản không kịp né tránh, một cái liền bị phong nhận cắt rớt, nó kinh hô một tiếng, thân thể lập tức rơi xuống phía dưới.
- Không! Sư đệ mau cứu ta!
Thanh niên tuấn lãng kia kinh khiếu một tiếng, chỗ đặt chân của thân thể không ổn cũng từ không trung rơi xuống.
Trên cao đến mấy trăm thước a! Chỉ sợ cao thủ Linh Sư giai rơi xuống cũng đều phải chết!
- Bát sư huynh!
Thanh niên thật thà kia gọi một tiếng, lập tức để cho Thanh Phong Hạc của hắn bay đến đón thanh niên tuấn lãng kia.
- Hô!
Thanh niên tuấn lãng kia rơi xuống trên Thanh Phong Hạc của thanh niên thật thà, thần sắc hết sức trắng bệch thở phào nhẹ nhõm.
- Các ngươi mau đi xuống phía dưới trốn, ta tới ứng phó nó!
Thiếu nữ kia rút ra nhuyễn kiếm, đứng ở trên lưng Thanh Phong Hạc nghênh hướng Thiểm Điện đại điêu.
Lăng Tiếu ở dưới trảo của Thiểm Điện Điêu nhìn lam y thiếu nữ anh tư hiên ngang, trong lòng thầm hô:
- Thật đẹp!
Tam giai linh thú đã có linh thức, biết rõ cư nhiên có người ở trên không trung khiêu khích uy nghiêm hoàng giả của nó, lần nữa phun ra một đạo phong nhận hướng thiếu nữ kia oanh tới.
Song thực lực của thiếu nữ kia hết sức bất phàm, nhuyễn kiếm trong tay đồng dạng xuất ra một đạo lam sắc quang mang đối oanh tới.
Oanh!
Giữa không trung giống như nở rộ ra phó hoa lam sắc duy mỹ.
- Thật là đáng sợ, chẳng lẽ bé con kia cũng có thực lực Linh Sư giai?
Lăng Tiếu nhìn đối oanh ở trước mặt, trong lòng cuồng hãi.
- Bát sư huynh, chúng ta đi trợ giúp tiểu sư muội!
Thanh niên thật thà hỏi thanh niên tuấn lãng ở phía sau hắn nói.
Thanh niên tuấn lãng có chút mất bình tĩnh nói:
- Vẫn là... Đừng đi, thực lực của tiểu sư muội hơn xa chúng ta, tin tưởng nàng có thể thoát khỏi Thiểm Điện Điêu.
Mới vừa rồi hắn bị Thiểm Điện Điêu hù dọa cho vỡ mật, làm sao còn dám lại đi nghênh chiến, đây không phải là tự tìm đường chết sao.
- Không được, vạn nhất tiểu sư muội lại xảy ra chuyện thì làm thế nào bây giờ.
Thanh niên thật thà kia không đồng ý nói, tiếp đó khu sử Thanh Phong Hạc lần nữa bay lên phía trên.
- Ngươi điên rồi, ngươi muốn đi một mình ngươi đi đi, trước để cho ta xuống.
Thanh niên tuấn lãng kia gấp gáp hống khiếu nói.
Oanh oanh!
Giữa không trung lại là mấy đạo năng lượng đối oanh vang lên.
- Ai! Bát sư huynh, ta coi như là nhìn nhầm ngươi!
Thanh niên thật thà thán một tiếng, không cam lòng nhìn đối chiến trên cao không, sau đó sử Thanh Phong Hạc hạ xuống, để cho sư huynh của hắn ở sau lưng nhảy xuống mặt đất.
Thanh niên tuấn lãng kia không do dự nhảy xuống mặt đất, thanh niên thật thà kia lần nữa khu sử Thanh Phong Hạc bay lên, đồng thời rút ra Song Cự Phủ kia ở sau lưng hét lớn:
- Tiểu sư muội, ta tới giúp ngươi.
Thanh niên trẻ tuổi tay cầm một đôi cự phủ màu bạc sáng bóng, vừa nhìn đã biết đây tối thiểu là vũ khí trên cấp hai trung giai.
Hắn đứng trên lưng Thanh Phong hạc múa cự phủ, hai đạo hào quang màu vàng đất từ phía sau đánh về phía Thiểm Điện Điêu.
Hắn vốn tưởng rằng sẽ tạo thành tổn thương gì đó với Thẩm Điện Điêu, ai ngờ Thầm Điện Điêu giống như có mắt sau lưng né tránh lên trên, đồng thời dùng móng vuốt ngăn cản công kích của Lăng Tiếu.
Lăng Tiếu đáng thương bị hai đạo hào quang màu vàng đất trực tiếp đánh vào người.
Lăng Tiếu đành chịu bị đánh hai cái và phát ra tiếng kêu thảm thiết, miệng phun máu tươi.
Lăng Tiếu chỉ cảm thấy trong thân thể quay cuồng, hiển nhiên đã bị thương nặng, nhưng hắn vẫn gầm rú nói với người thanh niên kia.
- Đại tử, ngươi có thể sáng mắt ra hay chưa, ngươi muốn mưu tài hại mạng à!
- Ta... Ta không cố ý, thực xin lỗi, ta chỉ muốn giúp tiểu sư muội của ta mà thôi.
Người trẻ tuổi chất phác xin lỗi.
- Sư huynh, ngươi xuống trước đi, ngươi không phải đối thủ của nó đâu!
Thiếu nữ kia đứng trên người Thanh Phong hạc kêu to nói với tên thanh niên.
Lúc này, Thiểm Điện Điêu không còn để ý đến thiếu nữ nữa, trực tiếp quay đầu đánh về hướng người trẻ tuổi chất phác, hiển nhiên nó tức giận vì vừa rồi bị đánh lén.
- Con chim đáng chết, ta không sợ ngươi đâu!
Người trẻ tuổi chất phác đối mặt với Thiểm Điện Điêu cũng không e ngại, ngược lại cầm cự phủ nghênh đón công kích.
- Sư huynh chạy mau!
Thiếu nữ kia lập tức hoảng sợ hét lên, trong tay ngưng kết huyền lực cường đại, múa kiếm bay tới.
Một đạo kiếm khi còn mạnh hơn mấy chục lần công kích của Huyền Sĩ cao giai đánh thẳng vào Thiểm Điện Điêu.
Thiểm Điện Điêu dường như đã sớm có phòng bị, thân thể nhẹ nhàng nghiêng sang một bên, né tránh đạo công kích kia, đồng thời cánh của nó vỗ mạnh, có hai đạo điện quang đánh thẳng vào người trẻ tuổi kia.
- Công kích lôi thuộc tính!
Thiểm Điện Điêu chụp thẳng vào Lăng Tiếu hoảng sợ hét lên.
Nói chung thuộc tính chia thành thuộc tính ngũ hành, gồm kim, mộc, thủy, hỏa, thổ. Nhưng cũng có các loại thuộc tính hiếm thấy khác, như phong, lôi, quang, ám. Trong đó lực công kích mạnh nhất trong chín đại thuộc tính cũng không phải thuộc tính kim hay hỏa, mà là lôi thuộc tính.
Thiên lôi có thiên uy hủy thiên diệt địa, thân có lôi thuộc tính cũng phải hấp thu thiên lôi lực để tu luyện thân thể, khi thân thể đạt đến mức tận cùng, có thể dẫn động thiên lôi làm thủ đoạn công kích mạnh nhất.
Nhưng Thiểm Điện Điêu tam giai này dường như chỉ có thể sử dụng thuộc tính công kích của bản thân, vẫn không thể dẫn động thiên lôi công kích, mặc dù công kích như vậy cũng vô cùng khủng khiếp.
Điện mang màu tím phát ra tiếng vang ù ù, không khí xung quanh đều bị xé nứt.
Người trẻ tuổi biến sắc, Thanh Phong hạc căn bản không kịp trốn tránh, hắn chỉ có thể cắn chặt răng, liên tục huy động cự phủ tạo ra hơn mười đạo huyền lực nghênh tiếp điện mang kia.
Ầm!
Ah!
Chiêu số của người trẻ tuổi kia căn bản vô dụng, trực tiếp bị điện mang kia nuốt hết, điện mang trực tiếp đánh trúng thân thể của hắn, khiến hắn phát ra tiếng kêu thảm thiết, từ giữa không trung bay ngược xuống dưới, may mắn Thanh Phong hạc kịp thời tiếp được hắn, để hắn may mắn thoát khỏi đau đớn. Nhưng nhìn thảm trạng toàn thân cháy đen, chắc chắn không thể tái chiến.
- Sư huynh!
Thiếu nữ kia kinh hô, trong mắt lộ ra sát khí đậm đặc, nhuyễn kiếm trong tay vung vẩy liên tục, từng đạo linh lực như nước hội tụ tới.
- Có thể tụ tập linh lực? Chuyện này... không thể nào!
Lăng Tiếu hoảng hốt nhìn qua thiếu nữ kia rõ ràng tụ tập linh lực trong không khí, phải biết rằng đây chính là cường chiêu chỉ có cường giả siêu cấp cấp vương mới có thể đánh ra!
Huyền giả giai, có thể ngưng tụ huyền lực tu luyện, sau khi tu luyện huyền lực đạt tới trình độ nhất định, khi có thể phóng ra ngoài cơ thể chẳng khác nào đột phá Huyền Sĩ giai thành công.
← Ch. 0142 | Ch. 0144 → |