← Ch.1102 | Ch.1104 → |
- Tiếu ngươi đừng đi, bên kia đều là đại chiến giữa Thiên Tôn giai không phải ngươi có thể tham dự đâu!
Băng Nhược Thủy lo lắng hướng Lăng Tiếu gào lên.
- Ồ, chúng ta đã có thể hành động!
Dao Thanh Mẫn kinh ngạc một tiếng, tiếp theo nói với Băng Nhược Thủy:
- Sư muội đừng hô, chúng ta đi qua giúp sư phó!
- Úc, tốt... Không, chúng ta không thể đi, chúng ta thực lực như vậy đi qua chỉ là chịu chết thôi!
Băng Nhược Thủy phục hồi tinh thần lại nói.
- Vậy phải làm thế nào, chẳng lẽ trơ mắt nhìn sư phó đi chết sao?
Dao Thanh Mẫn dậm chân nói.
- Sư tỷ đừng nóng vội, ngươi xem...
Băng Nhược Thủy sắc mặt mang theo vẻ ngốc trệ chỉ lên trên nói.
Dao Thanh Mẫn theo hướng nàng chỉ nhìn lại, thần sắc cũng biến hóa nhiều lần.
Chỗ năng lượng mấy thế giới lớn nhỏ kia đang va chạm, võ giả Thiên Tôn trở xuống một khi tới gần chỉ sợ sẽ bị cổ năng lượng kia chấn thành cặn bả, nhưng một đạo nhân ảnh rõ ràng cưỡng ép tiến nhập vào trong ngũ thải thế giới kia, tựa hồ như vốn không hề tốn sức vậy.
- Sư muội... Ngươi nói hắn gọi Lăng Tiếu?
Dao Thanh Mẫn ngây ngốc hỏi.
Băng Nhược Thủy trùng trùng điệp điệp gật gật đầu:
- Đúng vậy a, đã nói với ngươi cả ngàn lần rồi!
- Vậy hắn đã từng nói qua mình là Đệ Nhất Hoàng Tọa đúng không?
- Đúng vậy, hắn đã nói như vậy, bất quá chúng ta đều không tin tưởng.
- Vậy bây giờ ngươi cảm thấy hắn thật sự Đệ Nhất Hoàng Tọa Lăng Tiếu kia sao?
- Không biết, ta chỉ biết là hắn có thể cứu sư phó chúng ta, ngươi sẽ phải làm nha hoàn ấm giường rồi.
...
Lăng Tiếu cho dù không tăng chiến lực lên gấp hai mươi nhưng thực lực của hắn cũng có thể sánh với đê giai Thiên Tôn, Ngũ Hành Thế Giới chi lực tuy rằng thập phần bạo táo, nhưng cũng không thể ngăn hắn.
- Tên nào, rõ ràng dám vào Ngũ Hành Thế Giới, quả nhiên là muốn chết!
Một gã đê giai Thiên Tôn kinh quát.
- Mặc kệ hắn, chẳng qua chỉ có thực lực đỉnh phong Địa Hoàng, thật sự là không biết sống chết
Một tên đê giai Thiên Tôn khác nói
- Nhanh giết tiểu tử này, lại bắt giữ lấy Lê Tuyết, lão đại bên kia dường như đã xảy ra chuyện rồi.
Lại có một người nói.
Mấy người phân tâm lải nhải vài câu, từng người liền dốc toàn lực đánh tới Lê Tuyết và Lăng Tiếu đang trong Ngũ Hành Thế Giới.
Lê Tuyết sớm đã đổi công làm thủ, dùng thực lực của nàng miễn cưỡng còn có thể chống cự một hồi.
Nếu không có kế phá địch, nàng có thể sẽ cứ như vậy bị hao tổn đến chết.
Nhưng mà, khi thấy Lăng Tiếu đột nhiên xông tới thì nàng liền cảm thấy có chút chuyển cơ.
Người trẻ tuổi trước mắt này rõ ràng chỉ có khí thế đỉnh phong Địa Hoàng như rõ ràng lại như bỏ qua Ngũ Hành công kích, hắn cầm trong tay một cây trường thương màu vàng tương đối thoải mái vung vẩy lấy, những năng lượng đánh tới hắn từng cái bị hắn đánh tan.
Nàng nhìn nam nhân trẻ tuổi như có tư thế Đế Hoàng trước mắt này, khuôn mặt như đóng băng hồi lâu rõ ràng nhảy lên vài cái.
- Ta trước đưa ngươi ra ngoài, bọn hắn để ta đối phó!
Lăng Tiếu nhàn nhạt nói với Lê Tuyết một tiếng, Kim Long thương trong tay đánh ra một đạo năng lượng hình rồng đáng sợ về phía ngũ thải thế giới.
Rầm rập!
Năm tên đê giai Thiên Tôn thao túng ngũ thải thế giới chỉ cảm thấy khí thế của mình rõ ràng xuất hiện tình huống bất ổn, trong đó năng lượng một chỗ liền bị đánh ra một lổ hổng.
- Còn không đi thì chờ đến khi nào nữa, bọn hắn đều giao cho ta là được!
Lăng Tiếu cùng lúc bộc phát ra chiến lực gấp hai mươi ngăn cản được năng lượng do năm người kia đánh xuống.
Lê Tuyết phục hồi tinh thần lại đáp:
- Đa tạ ngươi tương trợ, ta và ngươi cùng nhau đối phó bọn hắn đi!
- Không cần, bọn hắn vừa vặn để ta coi như luyện tập, ngươi không cần nhúng tay, ngươi vẫn nên đi chiếu cố hai đồ nhi đang lo lắng cho mình đi!
Lăng Tiếu lộ ra dáng cười thong dong đáp.
- Hai đồ nhi ta?
Lê Tuyết thì thào nói một tiếng, tiếp theo liền cảm ứng được hai cổ khí tức quen thuộc, lúc này liền chắp tay nói với Lăng Tiếu:
- Đa tạ cứu giúp, ngươi phải cẩn thận đấy, nếu không ứng phó nổi, ta nhất định sẽ giúp ngươi!
Dứt lời, Lê Tuyết liền vọt ra từ lỗ hổng Lăng Tiếu đánh ra lúc nãy.
- Không hay rồi, nữ nhân kia chạy thoát!
Trong đó một gã đê giai Thiên Tôn nói.
- Chạy đi rồi, bằng chúng ta cũng đuổi không kịp, cho dù đuổi theo chỉ sợ cũng sẽ bị nàng đánh bại từng người, trước tiên giết chết tiểu tử này đã tính sau.
Một tên đê giai Thiên Tôn khác tức giận nói.
- Đến đây đi, để cho ta nếm thử uy lực chính thức của Ngũ Hành tiểu phương thế giới, ngàn vạn đừng khiến cho ta thất vọng, bằng không các ngươi sẽ chết rất thảm.
Lăng Tiếu cầm trong tay Kim Long thương rất hưng phấn nói.
Hắn ẩn ẩn cảm thấy thông qua một trận chiến này, hắn nhất định sẽ có thu hoạch lớn lao.
- Chẳng qua là một tên đỉnh phong Địa Hoàng, có chút bổn sự cũng dám hung hăng càn quấy, xem bản tôn một ngón tay tiêu diệt ngươi!
Tên Thiên Tôn áo bào vàng cực độ khinh thường nói một tiếng, trong tay càng không ngừng huy động ra rất nhiều Kim Đao đao ảnh bổ xuống Lăng Tiếu.
Một hồi Kim Đao ảnh này hoàn toàn có thể đánh cho một ngọn núi thành nát bấy.
Ở trong mắt năm người bọn hắn, Lăng Tiếu đã là một người chết rồi.
Thế nhưng sau một khắc, bọn hắn lại chấn kinh.
Chỉ thấy người trẻ tuổi kia sau khi vung mạnh trường thương trong tay, những Kim Đao ảnh kia đều bị đánh cho thất linh bát lạc.
- Nhị ca, tiểu tử này có cổ quái, không bằng chúng ta hợp lực giết hắn lại đi giúp cho lão đại!
Một tên đê giai Thiên Tôn khác nói.
- Cũng tốt, tiểu tử này đầu óc nước vào rồi, lại dám lấy một địch năm!
Lại có một người đáp.
Lăng Tiếu cũng không chủ động xuất kích, mà yên lặng chờ năm người tụ tập Ngũ Hành Thế Giới lại một chỗ.
Khi năm loại lực lượng dùng quỹ tích tương sinh tương khắc điệp gia dung hợp thì mắt Lăng Tiếu càng lộ ra mâu thuẫn.
- Ngũ Hành có thể tương sinh tương khắc, nhưng ta lại không phải Ngũ Hành, nên làm thế nào để dung hợp chúng một chỗ đây?
Lăng Tiếu ngẩng đầu nhìn một phương ngũ thải quang mạc kia lẩm bẩm nói.
Năng lượng Ngũ Hành công kích như lũ quét bộc phát, nện xuống Lăng Tiếu.
Lăng Tiếu toàn thân hiện ra Ngũ Thải Long Lân Chiến Giáp, tùy ý để luồng sóng kia nện vào trên người.
Sực bén nhọn của kim thuộc tính, cứng cỏi của mộc thuộc tính, liên tục của thủy thuộc tính, cuồng bạo của hỏa thuộc tính, dày đặc của thổ thuộc tính, năm loại công kích năng lượng không đồng nhất càng không ngừng đánh lên người Lăng Tiếu, phảng phất mỗi lần nện xuống Lăng Tiếu liền hiểu ra thêm một phần vậy.
Uy lực Ngũ Hành tương sinh điệp gia khiến Ngũ Thải Long Lân Chiến Giáp của Lăng Tiếu cũng xuất hiện vết rách nhỏ bé.
Băng Nhược Thủy và Dao Thanh Mẫn ở không xa nhìn Lăng Tiếu bị ngũ thải quang mạc bao phủ cũng nhịn không được kinh hô lên.
- Tiếu!
Băng Nhược Thủy trong đôi mắt đẹp dịu dàng nổi lên hơi nước cả kinh kêu lên.
← Ch. 1102 | Ch. 1104 → |