← Ch.1298 | Ch.1300 → |
Cổ Ngải nhìn chằm chằm vào Lăng Tiếu trong mắt chớp động lửa giận:
- Ngươi... Ngươi rõ ràng giết Cổ Động, ngươi tiểu tạp chủng này, thật tâm ngoan thủ lạt!
Lăng Tiếu đùa nghịch đầu cười trong tay cười lạnh nói:
- Một phế vật chết cũng đã chết rồi, cần gì tức giận thế chứ!
Nói xong, hắn khẽ động bàn tay, đầu Cổ Động trong nháy mắt liền biến thành huyết thủy.
- Đáng chết, lên cho ta, nhanh băm bọn chúng thành thịt vụn đi!
Cổ Ngải trừng mắt hét lớn, tiếp theo, hắn lần nữa triển khai lôi xà thế giới chi lực ép về phía bọn người Lăng Tiếu.
- Lão đại, hắn giao cho ta đối phó, những người khác giao cho ngươi!
Bại Gia Tử xung phong xách theo thương lao vào lôi xà thế giới của Cổ Ngải.
Sau đó này, người Cổ gia cũng đều gọi ra linh thú của mình.
Mỗi đầu linh thú đều có thực lực thất giai, càng có hai đầu là giao long linh thú, chiến lực cũng tương đối hung hãn.
Trong lúc nhất thời, trên không hồ nước đều bị một cổ khí thế cường hoành chấn động khiến cả phương Thiên Địa đều lắc lư.
Mà uy lực lôi xà thế giới của Cổ Ngải càng khiến người phải kinh hãi.
Lăng Tiếu cầm Băng Hỏa Kiếm trong tay, khí thế không ngừng bốc lên cao, tiểu kim thì một mực đứng cạnh hắn.
- Hôm nay để ta giết cho thống khoái đi!
Lăng Tiếu thần sắc còn có chút tái nhợt, nhưng khí thế đã khôi phục bảy thành, mà tinh thần lực vẫn đang ở trạng thái viên mãn.
Từ lúc khai chiến với Võ Bất Phàm tới nay, Lăng Tiếu đều không vận dụng tinh thần lực, chỉ khi vừa rồi đối phó Cổ Động hắn mới sử dụng một lần, có thể nói tinh thần lực bây giờ đã trở thành chỗ dựa cực lớn của hắn.
Hắn cũng không gọi Địa Liệt Viêm Hổ và Long Nữ ra.
Hiện giờ tinh thần lực hắn một phân thành hai, đồng thời đánh úp về phía hai gã đê giai Huyền Đế, mà Băng Hỏa Kiếm trong tay cũng thoát khỏi bàn tay bay ra ngoài.
Hai gã Đế cấp bị tinh thần lực đánh trúng đều lập tức mất đi lực chiến đấu kêu thảm lên, mà Băng Hỏa Kiếm lại như thần binh lợi khí thu lấy nhân mạng, hai khỏa đầu lâu lập tức bị chém bay.
Người Cổ gia còn không rõ chuyện gì xảy ra đã mất mạng, khiến bọn hắn đều trở nên ngốc trệ.
Phương Thần vốn xuất thân sát thủ, trong nháy mắt người Cổ gia sững sờ thì hăn đã như một đầu báo đi săn, thân hình như thiểm điện chụp ra ngoài, trường kiếm trong tay cũng cực kỳ nhanh thu hoạch lấy đầu hai gã Bán Đế.
Những người còn lại của Cổ gia đều phẫn nộ kinh hô lên.
- Chết tiệt, mau tiêu diệt bọn chúng!
Cổ Tái là người đầu tiên hô lên, đại phương thế giới chi lực bao phủ qua Lăng Tiếu.
Đối mặt trung giai Huyền Đế, Lăng Tiếu cũng không dám khinh thường, tinh thần lực toàn bộ tập trung đánh tới đầu Cổ Tái.
Kim Long thương ảnh vô hình vô ảnh đánh tới, tuyệt đối là một kiện đại sát khí khiến người khó lòng phòng bị.
Tinh Thần Giới Cổ Tái cũng lập tức bị tập kích, trong thức hải mãnh liệt rung chuyển, khiến ý thức hắn loạn cả lên.
Ngay khi thân hình hắn dừng lại cũng là lúc đầu bị chém bay.
- Ha ha, người Cổ gia các ngươi cũng không hơn gì cái này, đều là phế vật, cũng dám lấy mạng bản thiếu gia sao?
Lăng Tiếu sát ý tăng mạnh, sau khi chém đầu Cổ Tái liền nhịn không được cuồng tiếu.
Hắn một mực không trở mặt với Cổ gia cũng là do cảm thấy thời cơ chưa thành thục.
Hiện giờ cánh chim hắn đã đủ, Cổ gia và Sát Thiên đã là thế lực hắn nhất định phải diệt trừ.
Theo Cổ Tái bị giết, mấy người khác của Cổ gia đều bị dọa cho sợ hãi, bọn hắn đều không hiểu nổi đường đường hai gã đê giai Huyền Đế và một gã trung giai Huyền Đế sao trong nháy mắt đã chết đi như thế
Nếu như Lăng Tiếu thật sự có chiến lực mạnh mẽ như vậy, vì sao lúc đánh với Võ Bất Phàm lại không lập tức miểu sát hắn, mà vẫn một mực khổ chiến đến cuối cùng chứ?
Một gã trung giai Huyền Đế của Sát Thiên tựa hồ ý thức được gì đó, lập tức kinh hô với người bên mình:
- Người này đã không thể giết được, lập tức lui lại!
- Nếu đã đến, vậy thì đừng đi nữa!
Lăng Tiếu đã là cảm ứng được những người của Sát Thiên muốn rút lui.
Hắn cũng không muốn trơ mắt nhìn bọn hắn rời đi như vậy, hắn tạm thời buông tha tiếp tục đánh chết người Cổ gia, Phương Thần, tiểu kim cùng với Viên Chiến Thiên đã đủ để ứng phó đám người Cổ gia còn lại rồi.
Lăng Tiếu tăng tốc độ lên đến cực hạn, tinh thần lực càng không ngừng tản ra, phân biệt đánh úp về phía hai gã trung giai Huyền Đế.
Tinh thần lực phân yếu, khẳng định không thể tạo thành tổn thương lớn cho bọn chúng, tuy nhiên lại có thể tạm hoãn tốc độ.
Tử Sắc Thiên Hỏa của Lăng Tiếu lập tức bảo phủ lấy hai người bọn họ.
Thiên Hỏa không có gì không đốt, mà hai gã trung giai Huyền Đế bị dính vào, cũng khó có thể dập tắt, cuối cùng vẫn bị đốt thành tro tàn!
Mặt khác ba gã đê giai Huyền Đế càng khó tránh khỏi tốc độ vô song cùng với công kích tinh thần lực vô hình vô ảnh của Lăng Tiếu.
Năm tên Đế cấp cơ hồ không có bất kỳ sức phản kháng đã táng mạng dưới tay hắn.
Loại khoái cảm giết người này thật sự khiến Lăng Tiếu cảm thấy vô cùng thoả mãn.
Trải qua lần này giết chóc, tinh thần lực Lăng Tiếu cũng đã tiêu hao không ít.
Khi hắn chạy về hồ nước, mấy người còn đang không ngừng chiến đấu lấy, mà Phương Thần rõ ràng ở vào hạ phong, bị đối phương đánh cho chật vật không chịu nổi, mà thất giai Thử linh thú của hắn cũng bị thất giai Giao Long của Cổ Ma cắn cho mình đầy thương tích.
Tiểu kim thì dựa vào uy lực của con mắt thứ ba cùng với thể trạng cường hãn trực tiếp chống đỡ gã đê giai Huyền Đế và một đầu thất giai linh thú vẫn không bại, chỉ là tổn thương trên người lại nhiều thêm không ít.
Mà bên phía Viên Chiến Thiên lại thừa lực, đối phó một gã đê giai Huyền Đế, một gã Bán Đề cùng với hai đầu thất giai linh thú vẫn bất bại, thậm chí còn chiếm thượng phong.
Thương thế của hắn nhờ Sinh Mệnh Tuyền Dịch của Lăng Tiếu đã được khôi phục lại, trạng thái còn tràn đầy chưa từng có.
Chỉ thấy thế giới vô số Đấu Chiến Thánh Viên phân hoá thành bốn nhóm đối kháng với linh thú của hai người, uy lực đấu thiên côn pháp cực kỳ cường đại.
Một phương khác Bại Gia Tử đại chiến với Cổ Ngải lại kịch liệt nhất.
Bại Gia Tử có thần hỏa trợ giúp, mà bản thân lại là thần thú, chiến lực cũng bức thẳng đến cao giai Huyền Đế, Cổ Ngải lại là cao giai Huyền Đế hàng thật giá thật, không biết đã sống bao nhiêu năm rồi, cả đời chinh chiến vô số, càng có Lôi Lực tương trợ, một mực đều chiếm lấy thượng phong.
Thế nhưng hắn lại phát hiện thân thể người trẻ tuổi trước mắt này lại cực kỳ biến thái, nhiều lần bị lôi xà của hắn đánh trúng nhưng rõ ràng chỉ kêu lên đau đớn, bộ dạng không chút bị thương, khiến lòng hắn nổi lên sóng to gió lớn.
Lôi xà của hắn trung giai Huyền Đế bị dính vào cũng sẽ lập tức trọng thương, mà cao giai Huyền Đế bình thường muốn tiếp được cũng không dễ dàng, mà thiếu niên không rõ thực lực trước mắt này bị đánh trúng vẫn không bị làm sao, điều này sao không khiến hắn kinh ngạc cho được.
← Ch. 1298 | Ch. 1300 → |