← Ch.1327 | Ch.1329 → |
Độc Ưng cùng Lý Cuồng Hổ thực lực còn có hạn, cũng không nhìn ra thực lực của Diệp Vân Phong và người bên cạnh hắn, bọn hắn họ chỉ biết thiếu gia không có tới, nếu như thiếu gia ở đây thì tất cả sẽ cùng quay về.
Nhưng mà bọn họ tuyệt đối không quay về như thế.
- Độc Ưng, Cuồng Hổ hai vị đại ca, thiếu gia phái ta tới đây đón các ngươi quay về.
Diệp Vân Phong nói, tiếp theo nhìn qua đám người không xa, quát:
- Nhưng mà chúng ta phải mang đầu của đám này quay về mới được, bằng không chúng ta không thể bàn giao với thiếu gia.
Diệp Vân Phong dứt lời, bọn người Dung Phục Bắc bay tới lần nữa, còn có thêm nhiều người bay tới.
Tổng cộng có hơn trăm người tới, vây khốn đám người Diệp Vân Phong vào bên trong.
- Trốn đi... Các ngươi trốn thế nào, tưởng có trợ thủ là được cứu ra hay sao? Trước tiêu diệt các ngươi, sau đó bắt con kỹ nữ kia về cho các huynh đệ chơi.
Dung Phục Bắc gương mặt tức giận quát.
Vừa rồi suýt nữa bị Độc Hạt Tử giết, hắn vô cùng tức giận.
Hôm nay có đám người vây quanh, hắn nhất định phải báo thù cho con của mình.
- Giết sạch bọn chúng, lưu đầu lão gia hỏa này cho ta, ta muốn giao hắn cho thiếu gia xử quyết!
Diệp Vân Phong nhíu mày một cái và nói với người bên cạnh.
Phương Thần cùng Lạc U không có động, hơn mười tên Thiên Tôn khác đã động thủ.
Thế nhưng mà đám người mới tới không chỉ có Thiên Tôn cao cấp, mà là cao thấp không đều.
Mà bên cạnh Diệp Vân Phong đều là những Thiên Tôn cao cấp, còn có hai tên Thiên Tôn đỉnh phong, bọn họ giết đám dong binh quá dễ dàng, khí thế sát phạt còn nồng đậm hơn đám Dung Phục Bắc này nhiều lắm.
Dung Phục Bắc lúc trước tức giận mất lý trí, không chú ý viện thủ của đối phương toàn là cao thủ.
Dám người Diệp Vân Phong sau khi hiển lộ khí thế toàn bộ, sắc mặt của Dung Phục Bắc biến thành khó nhìn.
- Khó trách dám quay lại đây, thì ra là có trợ thủ, nhưng mà... Các ngươi tưởng như vậy là có thể sống sót rời đi sao?
Dung Phục Bắc phi thường bình tĩnh nói một tiếng, trong tay xuất hiện thứ gì đó và giơ lên bầu trời.
Một tiếng nổ mạnh vang dội, một vòng huyết hoa bắn thẳng ra ngoài.
Đám người Độc Ưng, Lý Cuồng Hổ thần sắc biến đổi, Độc Ưng nhìn qua Diệp Vân Phong nói:
- Vân Phong, hắn đang dùng báo hiệu, đang gọi cao thủ khác tới đây, không bằng chúng ta đi trước đi.
- Hừ, tới rất tốt, ta cũng có thể diệt sạch toàn bộ bọn chúng!
Diệp Vân Phong hừ lạnh nói ra.
Bên cạnh hắn có hai Huyền Đế trung giai, trừ mười tám thế lực lớn ra, hắn nghĩ không ra còn có người nào có thể động tới đoàn người bọn họ
Hai đạo nhân mã bắt đầu đại chiến, chiến đấu vang trời xuất hiện trong sơn mạch.
Năm màu rực rỡ, hình thái quái dị, các loại thế giới chi lực chồng chéo lẫn nhau, để người ta thấy loạn cả mắt, kinh tâm động phách.
Người do Diệp Vân Phong mang đến đều có thực lực mạnh hơn đám người Dung Phục Bắc nhiều, dùng ít địch nhiều vẫn chiếm thượng phong.
Đoàn người Phong Sư dong binh đoàn không ngừng bị chém giết, máu tươi không ngừng bắn ra tung tóe.
Trong nội tâm Dung Phục Bắc chấn kinh, hắn không nghĩ tới một dong binh đoàn nho nhỏ vì sao có thực lực mạnh như vậy.
Hôm nay hắn không có bao nhiêu tâm tư suy nghĩ, hắn chỉ biết phải toàn lực chống đỡ, đợi chờ cường viện của mình đi tới nơi này tiêu diệt đối phương.
Chuyện sau đó Diệp Vân Phong, Độc Ưng, Lý Cuồng Hổ cùng bát tướng bắt đầu tụ tập với nhau, cũng an trí Độc Hạt Tử sắp chết nghỉ ngơi.
Độc Ưng cùng Lý Cuồng Hổ nhân cơ hội này hỏi Diệp Vân Phong vì sao xuất hiện ở đây, mà Lãnh Xà bây giờ vậy có tình huống gì.
Diệp Vân Phong cũng giải thích đơn giản, đồng thời nói Lăng Tiếu muốn nghênh đón bọn họ quay về.
- Vốn lão đại định tự mình tới, nhưng mà bây giờ lão đại có quá nhiều địch nhân, thế lực tông môn đang xây dựng, hắn cũng có quá nhiều chuyện quấn thân, các ngươi không nên nghĩ cái gì!
Diệp Vân Phong nói.
Hắn sợ đám người Độc Ưng, Lý Cuồng Hổ còn cho rằng Lăng Tiếu không tới sẽ có gánh nặng tâm lý gì.
Ai biết rõ Độc Ưng, Lý Cuồng Hổ cùng bát tướng không có nửa câu oán hận, ngược lại còn áy náy.
Lý Cuồng Hổ nói:
- Được thiếu gia để mắt chúng ta, cho chúng ta không gian trưởng thành, thế nhưng mà bây giờ càng ngày càng xa thiếu gia, đến cuối cùng vẫn làm thiếu gia mất thể diện, nếu thiếu gia tự mình đến thì chúng ta không có mặt mũi gặp hắn.
Vi Đại Nhi là nữ nhân của Lăng Tiếu, nàng mặc dù mài luyện tăng thực lực với bọn họ, nhưng bọn họ thân là người hầu của Lăng Tiếu, có nghĩa vụ chiếu cốt tốt cho nàng, không cho nàng bị thương tổn gì, bây giờ nàng sinh tử không biết thì bọn họ càng áy náy nhiều hơn.
- Chuyện này không hoàn toàn là lỗi của các ngươi, việc này ta sẽ tính sổ với bọn chúng.
Diệp Vân Phong vỗ vỗ vai Lý Cuồng Hổ nói.
Sau đó nhiều khí tức cường đại từ bốn phương tám hướng lao tới nơi này.
Không cần nói chính là viện thủ của Phong Sư dong binh đoàn đã tới đây.
Hai tên bán Đế giai và mấy chục cao thủ Thiên Tôn giai không ngừng cưỡi linh thú chạy tới nơi này
- Nhị ca, Tam ca nhanh diệt sát đám tạp chủng này đi!
Dung Phục Bắc vẫn toàn lực phòng thủ, cũng không có bị bao nhiêu tổn thương, hôm nay thấy viện binh đã tới thì lập tức chấn bay hai tên đối thủ, bay tới chỗ hai tên bán đế kêu to lên.
Hai tên bán đế này chính là huynh đệ kết bái của Dung Phục Bắc, một người tên là Vương Nghĩa, một người tên là Phan Hữu Quý, hơn nữa không có đoàn trưởng Phong Sư Quách Tiến Thái, bọn họ xưng hào "Tứ đại hùng sư ", đều là mãnh nhân trong Vạn Đoạn sơn mạch.
Sau đó Diệp Vân Phong mang người tới cũng quay về bên cạnh Diệp Vân Phong.
Bọn người cứu viện Dung Phục Bắc đến hơn trăm người, trảm sát bảy tám chục xem như hoàn thành nhiệm vụ.
Lúc này đối thủ lại có viện binh tới thêm, bọn họ sau đó cần phải cẩn thận.
- Lão Tứ, ở đây xảy ra chuyện gì?
Vương Nghĩa nhìn qua Dung Phục Bắc vô cùng chật vật hỏi.
Dung Phục Bắc đau khổ nói:
- Chất nhi của ngươi bị một tiện nữ giết, hai vị ca ca nhất định phải báo thù cho con của ta.
Vương Nghĩa cùng Phan Hữu Quý biến sắc, bốn huynh đệ bọn họ tình sâu nghĩa nặng, mà hôm nay con của Dung Phục Bắc được ba người khác xem như con nối dõi, bọn họ vẫn xem con của Dung Phục Bắc như con ruột của mình.
Tại sao đột nhiên bị người ta giết?
Trong Vạn Đoạn sơn mạch này dám công nhiên giết người của Phong Sư dong binh đoàn thì không nhiều.
- Hỗn đản, phải báo thù rửa hận cho chất nhi!
Phan Hữu Quý hét to một tiếng, hắn đơn thân độc mã lao tới đám người Diệp Vân Phong, mà linh thú của hắn cũng bay tới.
Khí thế bán đế của hắn trong nháy mắt bộc phát ra ngoài, thực lực xưng "Đế" có chênh lệch to lớn với Thiên Tôn, khí thế của hắn khiến người ta chấn động.
← Ch. 1327 | Ch. 1329 → |