← Ch.1496 | Ch.1498 → |
- Hảo, khó được hai vị sư muội thông tình đạt lý như vậy. Sư bá, sư phụ các người liền ra tay giúp giúp các nàng đi!
Cát Thần thập phần vui mừng đáp.
Lúc này, Hoa Nhân Phượng nói
- Không biết ta dùng nữ đệ tử chân truyền cho Cát Đại Sư làm bầu bạn có thể được không?
Hoa Nhân Phượng biết rõ không có khả năng, nhưng vẫn không cam lòng hỏi một tiếng. Hai người đồ đệ này của nàng chính là người nàng ưa thích, còn muốn bồi dưỡng ra một người như thế là không dễ dàng.
- Hoa Tông chủ ngươi cho rằng chuyện này có thể sao?
Lao Chiêm Đức thản nhiên hỏi.
Hoa Nhân Phượng nhìn qua một chút hai đồ đệ của mình, khẽ thở dài một tiếng rồi nói
- Thì cứ như vậy đi, nếu như các ngươi có thể luyện chế Bát Phẩm Giải Độc Đan thì sẽ đáp ứng yêu cầu của các ngươi!.
Mọi người ở đây mặc dù không quen nhìn như vậy, nhưng mà lại không nói thêm điều gì.
Ngược lại là Lăng Tiếu sau khi tới đây, cũng đã thành một người đứng xem, không ai để ý đến sự hiện hữu của hắn.
Chỉ có Cát Thần ngẫu nhiên quay đầu nhìn sang phía hắn, tựa hồ đang khiêu khích Lăng Tiếu.
- Ha hả, bớt đắc ý đi, đợi lát nữa ta xem ngươi khóc như thế nào!
Lăng Tiếu âm thầm nói ở trong lòng.
Bản thân hắn chính là không quen nhìn người khác ép buộc nữ nhân, như vậy rất không có nhân phẩm.
- Vẫn còn xin Hoa Tông chủ chuẩn bị tốt sân bãi Luyện Đan cho chúng ta, chúng ta không muốn đến lúc đó có người quấy rầy!
Công Tôn Thái Nhiên nói.
Hoa Nhân Phượng gật đầu, lập tức mang theo mọi người ra khỏi Hoa Điện, sau đó đi tới trong một phòng Luyện Đan Thất.
Luyện Đan Thất này là nơi Thất Phẩm Luyện Dược Sư của Vạn Hoa Tông bọn họ bình thường dùng để Luyện Đan, cũng đủ rộng rãi yên tĩnh.
Hoa Nhân Phượng lại hạ lệnh tuyệt đối không phép bất cứ đệ tử nào tới gần, ở đây chỉ còn lại có hơn mười người.
Bọn họ đều là có thân phận Thất Phẩm Luyện Dược Sư, muốn quan sát hợp luyện thuật của hai người Lao Chiêm Đức cùng Công Tôn Thái Nhiên rốt cuộc có điều gì thần kỳ.
- Hoa Tông chủ, như vậy không thể làm được. Nhiều người ở chỗ này như vậy, vạn nhất có người ra tay quấy rối thì làm sao bây giờ?
Công Tôn Thái Nhiên nói.
Không đợi Hoa Nhân Phượng mở miệng, Mộc Vịnh Bác cũng cười khẩy nói
- Chẳng lẽ ngay cả để cho chúng ta nhìn một lần mà cũng không có dũng khí? Không phải là khoe khoang mà thôi ư?.
- Có đúng là khoe khoang hay không, chả mấy chốc sẽ có kết quả sau cùng. Ta chỉ là lo lắng có đôi người đố kị, trong lúc chúng ta Luyện Đan lại ra tay quấy nhiễu mà thôi. Đến lúc đó Luyện Đan không được cũng không lo, chỉ sợ sẽ làm lỡ chuyện lớn của Hoa Tông chủ.
Công Tôn Thái Nhiên đáp.
Lúc này, Hoa Nhân Phượng khẽ nhíu mày, do dự một chút rồi nói
- Phiêu Nguyệt đi mời Bích bà bà lại đây!.
- Vâng, sư phụ.
Hoa Phiêu Nguyệt lên tiếng, liền lui ra ngoài.
Cũng không lâu lắm, Hoa Phiêu Nguyệt dẫn theo một bà lão đã đi tới.
Bà lão này thân thể lưng còng không chịu nổi, da mặt đều nhăn nheo giống như vỏ cây. Những nếp nhăn trên mặt xếp tầng chồng chất, dáng vẻ xem ra cũng có hơi hung ác.
Mọi người ở chỗ này thấy vị lão bà bà này đều vội vàng hành lễ với bà.
Bọn họ đều là nhìn không thấu tu vi của lão bà bà này. Nhưng lại biết vị lão bà bà này tất nhiên là cao thủ tuyệt thế sâu không lường được, bọn họ không dám có chút xíu ý bất kính.
Hoa Nhân Phượng tiến lên có hơi hành lễ với với lão bà bà kia rồi nói
- Bích bà bà, phiền toái bà trông nom cục diện một phen!
Bích bà bà há miệng đã không còn có được bao nhiêu cái răng mà cười nói
- Ha hả, Tông chủ ngươi khách khí, lão thái bà ta đây còn có thể làm chút chuyện cho tông môn!
Hoa Nhân Phượng khẽ gật đầu, tiếp theo nhìn mọi người ở chỗ này mà nói
- Các vị đều là một đời Đại sư, hiện nay Lao Đại sư cùng Công Tôn Đại sư đang luyện chế Bát Phẩm Giải Độc Đan cho ta Vạn Hoa Tông chúng ta. Sự việc liên quan đến tính mạng của lão Tông chủ Vạn Hoa Tông, tuyệt đối không thể xảy ra chút xíu sai lầm. Cho nên chư vị ở một bên quan sát thì có khả năng, nhưng tuyệt đối không thể gây ra chút xíu động tĩnh làm ảnh hưởng đến hai vị đại sư, bằng không... Đừng trách chúng ta Vạn Hoa Tông không khách khí!.
Phong thái kiên quyết của Hoa Nhân Phượng tuyệt đối không cho phép người khác khinh thường, tất nhiên nàng chính là thực lực cấp bậc Huyền Đế.
Mọi người đều gật đầu, coi như là người nào cố tình muốn ngáng chân thì tất cả cũng thu hồi tâm tư. Tất nhiên có vị lão bà bà kia tọa trấn thì ai dám tìm cách gây ra chút xíu động tĩnh, đây không phải muốn chết sao.
Về cái này thì Lao Chiêm Đức cùng Công Tôn Thái Nhiên cũng không có ý kiến khác.
Ngay sau đó, hai người dưới ánh mắt mọi người nhìn kỹ bắt đầu luyện Bát Phẩm Giải Độc Đan.
Một chiếc Dược Đỉnh không trau chuốt sẫm màu xuất hiện ở trước mặt mọi người. Dược Đỉnh này có vẻ rất có phong cách cổ xưa. Trên thành đỉnh có chạm khắc những đường hoa văn huyền ảo, bên thân đỉnh lại có ba cái tai đỉnh mang hình dáng đầu Giao Long. Nó làm như đang gào thét phun mù, bốn phía Dược Đỉnh đều như hiện ra những vầng sáng màu lam, trông có vẻ cực kỳ phi phàm.
Người ở chỗ này đại bộ phận đều lộ ra vẻ kinh ngạc. Bọn họ đều nhìn ra đây là Địa bậc đỉnh Giao U Đỉnh là vật trấn tông của Hồi Thiên Tông. Trong số ba mươi sáu đỉnh Địa bậc thì nó xếp hạng thứ mười tám.
Đối với Luyện Dược Sư mà nói, có hai món đồ là tối quan trọng. Một là Cao Giai đỉnh, hai là dị Hỏa Chủng.
Bất cứ một thứ nào trong số đó đều là chí bảo bọn hắn tha thiết ước mơ. Nếu như có thể thu thập toàn bộ cả hai, điều này sẽ khiến cho bọn họ mừng rỡ như điên.
Lao Chiêm Đức cùng Công Tôn Thái Nhiên sau khi liếc mắt nhìn nhau, hai người đều cùng hít sâu một hơi rồi liền bắt đầu hành động.
Những gốc linh thảo giống như hoa bay đầy trời tuôn ra từ trong Không Gian Giới Chỉ của bọn họ.
Hai người đồng thời khẽ quát một tiếng, hai loại Hỏa Diễm cùng một màu sắc trong nháy mắt thiêu đốt phun ra.
- Vù vù!
Từng đạo ngọn lửa giống như linh xà múa lượn bập bùng, những gốc linh thảo treo ở giữa không trung bị dòng nhiệt bốc hơi đang héo dần ngưng tụ thành tinh hoa, những giọt nhỏ giống như hạt mưa rơi vào trong Dược Đỉnh.
Chế thuốc thành mưa, là điều bất cứ Luyện Dược Sư cao phẩm nào đều phải nắm vững.
Nhưng mà nhìn hai người Lao Chiêm Đức cùng Công Tôn Thái Nhiên xuất ra chiêu này thì tốc độ tinh luyện quả thật là nhanh hơn nhiều lắm so sánh với Thất Phẩm Luyện Dược Sư thông thường.
Hai người bọn họ càng không ngừng thay nhau múa bàn tay, Hỏa Diễm lúc cao lúc thấp. Tinh khí giống như nối liền chung một chỗ, mỗi người xuất chưởng đều là trong lòng có phối hợp khéo léo cũng khá mật thiết, làm cho người ta nhìn mà thấy thật tuyệt vời.
Mọi người ở chỗ này đều là nhân vật cấp đại sư. Bọn họ quan sát hai người xuất ra Hợp luyện thuật chỉ là hy vọng có thể tham khảo một phen, để rồi sau khi trở về có thể thử một chút hợp luyện thuật cũng như người ta hay không.
← Ch. 1496 | Ch. 1498 → |