← Ch.1649 | Ch.1651 → |
Âm Quỷ Mẫu lập tức dùng Ma Dẫn Đăng ngăn cản phía trước, ngọn đèn tinh hồng không ngừng tán phát.
Hai thần khí mặc dù công hiệu bất đồng, nhưng đều có được lực lượng triệt tiêu lẫn nhau.
Nhưng quang hệ vĩnh viễn là khắc tinh của ám hệ, lực lượng tinh thuần cuồn cuộn làm ma tính của Ma Dẫn Đăng bị tẩy sạch, người bị khống chế nháy mắt có được cơ hội thanh tỉnh lại.
Họ đã tu luyện tới thực lực thánh giả, đều có ý chí kinh người, vừa thanh tỉnh lập tức liền khôi phục thân tự do.
- Đáng chết, U Linh lão thánh hoàng mau tế ra Chu Thiên trận đem toàn bộ bọn hắn diệt sát đi!
Âm Quỷ Mẫu thật không nghĩ tới trong tay đối phương có một kiện thần khí quang hệ không thua kém Ma Dẫn Đăng, thân ảnh bắt đầu khởi động, đánh thẳng tới chỗ Ngọc Nhu Phỉ, hơn nữa lúc này bà ta cũng nhìn thấy Lăng Tiếu, thét to:
- Tiểu tạp chủng, ngươi lại có gan chạy tới yếu tắc, hôm nay ta phải đem bọn ngươi luyện thành âm bạt!
Lúc trước thần niệm phân thân của bà ta hai lần hàng lâm Huyền Linh đại lục, hai lần gặp qua Lăng Tiếu, lúc trước hắn chỉ là một thiên tôn nho nhỏ, nhưng nay đã đạt tới thánh giả trung giai đỉnh, trong lòng bà ta chỉ còn lại một ý niệm, đó là "nhất định phải tiêu diệt kẻ này"!
Bà ta tưởng rằng phát ra huyền bảng là có người có thể giết chết Lăng Tiếu, đáng tiếc bà ta đã bỏ lỡ cơ hội tốt nhất, hiện tại nếu còn bỏ qua, ngày sau chính là ngày hủy diệt của Âm Bạt tông.
Sát Thiên cùng linh thú của hắn nháy mắt đánh ra ngoài.
Tuy Sát Thiên chỉ mới đạt tới thực lực thánh hoàng trung giai, nhưng chiến lực chân chính tuyệt đối không thua gì trung giai đỉnh, hơn nữa thuật ám sát của hắn muốn bám trụ Âm Quỷ Mẫu sẽ không thành vấn đề, mà Ngọc Nhu Phỉ dùng thần kính đối kháng Ma Dẫn Đăng, lấy hai địch một tạm thời sẽ không chiến bại quá nhanh.
- Giết, giết cho ta, Vạn Kiếm tông cũng không phải kẻ đào ngũ!
Duẫn Tuyết cắn chặt răng quát.
Ngay sau đó Băng Khuyết kiếm cuồn cuộn băng mang hướng U Linh chém tới.
Nhưng cảnh giới của Duẫn Tuyết kém hơn U Linh thật lớn, U Linh né tránh thật nhanh, cùng lúc đó một trăm lẻ tám âm bạt đồng thời xuất hiện trước mắt.
Âm bạt này đều có thực lực thánh hoàng trung giai, là nội tình mà Âm Bạt tông tích lũy mười mấy vạn năm.
- Hôm nay ta sẽ cho các ngươi nếm thử lợi hại của Âm Bạt Chu Thiên trận!
U Linh âm lãnh nói.
Từng đạo lực lượng tung hoành đáng sợ đem một nhóm thánh giả đứng gần lập tức diệt sát, từng thanh âm tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên bên tai không dứt.
Âm Bạt Chu Thiên trận, là một trong những trận pháp cao nhất thời thượng cổ, do một trăm lẻ tám thánh hoàng trung giai âm bạt tạo thành, cùng nhau phóng ra một lúc, uy lực quả thật có thể làm sơn hà thất sắc, trời sụp núi lở!
Những người thực lực thấp trong liên quân lập tức bị lực lượng của trận pháp oanh thành bột mịn, không ít thánh hoàng đều bị thương nặng.
Nhất thời thanh âm kêu thảm vang khắp thương thiên.
- Tất cả mọi người tập hợp lại đây cho ta, theo ta cùng nhau phát động công kích thiên trận, bằng không toàn bộ chúng ta đừng mong thoát!
Duẫn Tuyết phát huy ra khí chất của kẻ dẫn đầu quát to.
Cùng lúc thánh hoàng đi theo bên cạnh nàng tùy nàng cùng nhau phát động công kích trận pháp.
Dịch Thành Dung cũng quát:
- Mọi người không cần hoảng, đi theo người của Vạn Kiếm tông!
Vô số năng lượng từ khắp bốn phương tám hướng oanh tới, từng đạo không gian lực lượng không ngừng va đập, năng lượng trong mấy vạn dặm bị quấy đến sôi lên, cảm giác như phiến thiên địa này tùy thời đều sụp xuống.
Hắc Ma lui ra thật xa, hắn nhìn trận pháp không nhịn được than thở:
- Không hổ là một trong những sát trận cao nhất, cứ giết chóc một phen đi!
Tiếp theo hắn nhìn qua hướng Lăng Tiếu lẩm bẩm:
- Tiểu tử, là ngươi tiêu diệt Hắc Ma môn ah, nhưng chút cơ nghiệp kia đối với ta mà nói đáng là gì, thánh vật trong Quỷ Mẫu trận là của ta, một khi ta bước vào thần cảnh, trong thiên hạ không còn ai là đối thủ!
Dứt lời hắn cưỡi ma long rời đi, không tham dự cuộc chiến đấu, trực tiếp quay về không gian cứ địa Âm Bạt tông.
Lăng Tiếu chợt nhìn theo phương hướng Hắc Ma rời khỏi, lẩm bẩm nói:
- Chẳng lẽ hắn là Hắc Ma? Khó trách lúc trước tiêu diệt Hắc Ma môn không nhìn thấy hắn, thì ra là đã sớm đến Thiên Điếm yếu tắc!
Nhưng Lăng Tiếu cũng không có thời gian đi quản Hắc Ma, mà phải nghĩ biện pháp giải quyết trận pháp, bằng không toàn bộ mọi người phải chết tại nơi này.
Cách hắn không xa, Âm Quỷ Mẫu lấy một địch hai đối chiến cùng Ngọc Nhu Phỉ với Sát Thiên, càng đấu càng kịch liệt hung hãn.
Mà Duẫn Tuyết suất lĩnh mọi người vây công Âm Bạt Chu Thiên trận, nhưng đã có vẻ thất bại, nếu không lập tức rút lui chỉ sợ không chống đỡ được bao lâu.
- Lão vu bà kia là cây trụ của Âm Bạt tông, trước tiên xử lý bà ta, sau đó để Nhu Phỉ dùng Tĩnh Chỉ Kính đi đối phó Chu Thiên trận, như vậy là có thể phân ra thắng bại!
Lăng Tiếu nhủ thầm một tiếng, quyết định hợp lực đối phó Âm Quỷ Mẫu.
Hắn triệu hoán ra Kim Sắc Lang Vương.
- Tiểu Kim, định trụ lão bà nương kia cho ta!
Lăng Tiếu phân phó.
Con mắt thứ ba của Kim Sắc Lang Vương lập tức phát ra một đoàn quang mang bắn tới Âm Quỷ Mẫu.
Nhưng Âm Quỷ Mẫu không phải thánh hoàng bình thường, mà là cao giai, phản ứng vô cùng mẫn tuệ, trong tay cầm Ma Dẫn Đăng cùng một thánh khí khác, bức khai Ngọc Nhu Phỉ cùng Sát Thiên, tránh thoát kim mang bắn tới.
Kim Sắc Lang Vương liên tục bắn ra ba lượt nhưng vẫn bị Âm Quỷ Mẫu tránh né.
Bởi vì thực lực giữa đôi bên chênh lệch thật quá xa.
- Tiểu tạp chủng chết tiệt, ta đã nói phải luyện chế ngươi thành âm bạt, hiện tại ta nói được là làm được!
Âm Quỷ Mẫu quát một tiếng, thân ảnh tránh né, Ma Dẫn Đăng bắn tới Lăng Tiếu.
Tốc độ của Ma Dẫn Đăng không chậm, Lăng Tiếu không cách nào kịp thời tránh né.
Hưu!
Mấy đạo quang mang chiếu lên người Lăng Tiếu, từng luồng lực lượng quỷ dị nháy mắt truyền vào thức hải của hắn.
Thần sắc Lăng Tiếu lập tức trở nên dại ra vài phần.
- Tiếu!
Ngọc Nhu Phỉ vạn phần lo lắng, quát một tiếng, Tĩnh Chỉ Kính hướng Âm Quỷ Mẫu bắn tới.
Tốc độ Âm Quỷ Mẫu không ngừng biến ảo, Ngọc Nhu Phỉ căn bản không thể chiếu trúng.
Âm Quỷ Mẫu rơi xuống trước mặt Lăng Tiếu, một phát chụp trúng hắn cười nói:
- Khí lực cường tráng thật không sai, trước hưởng dụng một phen sau đó cho ngươi ngoan ngoãn làm âm bạt của ta!
Âm Quỷ Mẫu nắm bả vai Lăng Tiếu, muốn lôi kéo hắn chạy khỏi nơi này.
Nhưng Lăng Tiếu vốn đang si dại, ánh mắt lập tức biến thành sắc bén, song chưởng âm thầm đánh thẳng vào bụng Âm Quỷ Mẫu, hai luồng tử diễm nháy mắt thiêu đốt lên người bà ta.
Âm Quỷ Mẫu phản ứng cực nhanh, kinh hãi kêu một tiếng, nháy mắt đánh bay Lăng Tiếu ra ngoài.
Tốc độ thiêu hủy của thiên hỏa cực nhanh, nhưng tốc độ cởi quần áo của Âm Quỷ Mẫu càng nhanh hơn, trực tiếp đánh xơ xác bộ quần áo trên thân, làm thân thể mình không bị thiên hỏa thiêu hủy.
Thân thể trần truồng của bà ta lập tức xuất hiện trước mặt Lăng Tiếu, nhìn qua thật vô cùng dụ hoặc.
← Ch. 1649 | Ch. 1651 → |