← Ch.1700 | Ch.1702 → |
Thần sắc Lăng Tiếu có chút xanh lên, nhìn dáng vẻ nghe rất khó chịu, nhưng mà ở trong lòng hắn hận không thể tán dương Phong Hậu Lâm:
- Lời này nói quá dễ nghe, nếu là thuận tiện mà nói bổn cung liền thưởng cho ngươi hai khối hạ phẩm huyền tinh a!
Lăng Tiếu cũng không muốn gia nhập Thanh Nguyệt cung gì, lấy năng lực của hắn đạt tới cảnh giới Thần Vương chỉ là vấn đề thời gian, vì sao phải gia nhập vào Thanh Nguyệt cung chịu người ước thúc đây.
Huống chi Thanh Nguyệt cung quá nhỏ, căn bản không nhập vào pháp nhãn của hắn, trừ phi là Thiên Long môn hắn còn có thể cân nhắc một chút có muốn gia nhập hay không.
Phùng Bình trầm tư một cút đối với Lăng Tiếu hỏi:
- Lăng Tiếu trung thực nói đi, ngươi tổng cộng tu luyện bao nhiêu loại thuộc tính? Từ trong thủy tinh châu ta đã thấy được Băng, Phong, Hỏa ba loại thuộc tính, nếu như liền ba loại này có lẽ ngươi còn có hi vọng vào Thần Vương cảnh.
Lăng Tiếu lộ ra vẻ khó xử nói:
- Lăng Tiếu không dám dối Phùng trưởng lão, kỳ thật... Kỳ thật Lăng Tiếu tu luyện năm loại thuộc tính, trừ ba loại mới nói ra còn có Kim, Mộc hai loại thuộc tính!
- Là năm loại thuộc tính, đáng tiếc không phải là ngũ hành chi thể, thật là đáng tiếc!
Phong Hậu Lâm ở một bên vui vẻ khi thấy người gặp họa nói.
- Gia hỏa này, có một ngày đừng rơi vào trong tay ta, nếu không nhất định phải đem ngươi đánh thành phế nhân!
Lăng Tiếu ở trong lòng khó chịu nói.
- Ai, xác thật đáng tiếc, bất quá ngươi chỉ cần tu luyện đến cao cấp Thánh Hoàng, dựa vào năm loại thuộc tính tích lũy của ngươi cũng có thể trở thành đệ nhất nhân dưới Thần Vương, ngươi liền ở lại Trương gia hảo hảo tu luyện đi!
Phùng Bình hơi có chút thất vọng mà than thở nói.
Lời này của hắn không nghi ngờ gì là biểu lộ sẽ không mang Lăng Tiếu vào Thanh Nguyệt cung.
Phạm Quan Trường ở một bên cũng là thất vọng hết sức, bất quá hắn có chút nghi ngờ:
- Năm loại thuộc tính cùng tu, lại lấy cái niên kỷ này đạt tới cảnh giới Thánh Hoàng, hắn hẳn là tu luyện công pháp đặc thù nào đó mới đúng, chẳng lẽ thật khó có thể thành tựu cảnh giới Thần Vương sao?
Phùng Bình đến vội vã đi cũng vội vã, Trương Trấn Hoa lên tiếng giữ lại cũng đều cự tuyệt.
Phạm Quan Trường cũng không có ý tứ lưu lại, cũng rời khỏi.
Chỉ có Phong Hậu Lâm tựa hồ còn chưa có ăn chán phong tao của Trương Liên Hoa, vẫn làm thực khách lưu lại ở bên trong Trương gia.
Thái độ của Trương Trấn Hoa lại khôi phục như lúc trước không lạnh không nhạt rồi.
Bởi vì Lăng Tiếu không có cách nào vào Thanh Nguyệt cung, chỉ là ngoại môn trưởng lão của Trương gia bọn họ, tự nhiên không cần cho Lăng Tiếu mặt mũi.
Đang ở lúc Lăng Tiếu muốn cáo từ rời khỏi thì Phong Hậu Lâm vẫn không quên chế nhạo nói:
- Tiện dân thủy chung là tiện dân, muốn phải Thanh Nguyệt cung chúng ta đổi đời sao!
Lăng Tiếu đối với người này đã là không nhẫn nhịn được nữa, không nghĩ tới gia hỏa này cư nhiên còn không thức thời như thế.
Lăng Tiếu nhìn Phong Hậu Lâm nói:
- Ngươi là đệ tử nội môn của Thanh Nguyệt cung phải không?
Phong Hậu Lâm ngưỡng lên khuôn mặt ngạo nghễ đáp:
- Không sai!
Ở trong Thạch Lĩnh địa giới này Thanh Nguyệt cung là tông môn đệ nhất, có thể trở thành đệ tử nội môn xác thật là có vốn để kiêu ngạo.
- Vậy thiên phú cùng tu vi của ngươi nhất định rất cao!
Lăng Tiếu tiếp tục nói.
Phong Hậu Lâm lướt qua vẻ khiêm nhường nói:
- Cũng được, nhưng đối với ngươi mà nói còn coi như là không tệ!
Thanh Nguyệt cung tuyển đệ tử đều là vạn người chọn một, quý tinh không quý đa, Phong Hậu Lâm có thể được tuyển chọn tự nhiên có chỗ hơn người.
- Đã như vậy ta đây hướng ngươi khiêu chiến, không biết ngươi có dám đáp ứng hay không?
Lăng Tiếu nhàn nhạt mà hỏi.
- Lăng trưởng lão không được vô lễ!
Trương Trấn Hoa lên tiếng trách cứ nói.
- Gia chủ, ta chỉ muốn nhìn một chút anh tài của Thanh Nguyệt cung có cái dáng vẻ như thế nào, cũng tốt để cho Lăng Tiếu chiêm ngưỡng một lần, chẳng lẽ Phong huynh không dám nhận lời? Sợ thua tiện dân như ta sao?
Lăng Tiếu đối với Trương Trấn Hoa đáp một tiếng, tiếp theo lại hỏi lại Phong Hậu Lâm, giữa thần sắc tràn đầy vẻ khinh miệt.
Phong Hậu Lâm trong nháy mắt bị Lăng Tiếu khơi dậy hỏa khí:
- Ta làm sao không dám!
- Tốt lắm, chỗ này liền có diễn vũ tràng rồi, không bằng chúng ta bây giờ đi tỉ thí một phen, cũng tốt để cho ta hiểu dược chênh lệch với Phong huynh!
Lăng Tiếu gật đầu đáp.
Thần sắc của Phong Hậu Lâm trở nên nghẹn đỏ lên, lại không tiếp tục đáp ứng xuống.
Hắn nhưng biết thực lực của Lăng Tiếu, thực lực trung cấp Thánh Hoàng lại có thể liên tục đánh bại ngũ đại cao cấp Thánh Hoàng, bên trong đồng giai cơ hồ là tồn tại vô địch.
Hắn dù khi dễ Lăng Tiếu là tiện dân, nhưng mà không có nghĩa là lấy chính hắn có thể thắng được Lăng Tiếu a!
Cần biết hắn chỉ là vừa mới nhập vào cảnh giới trung cấp Thánh Hoàng mà thôi.
- Phong sư huynh, nếu Lăng trưởng lão muốn kiến thức thực lực của ngươi một chút, ngươi liền để cho hắn xem một chút đi, cũng không thể để cho nhân gia xem thường!
Thanh âm của Trương Liên Hoa từ phía ngoài truyền tới.
Tiếp theo nàng cũng tiến ại, một khuôn mặt nở nụ cười nhìn Phong Hậu Lâm.
- Nếu Trương sư muội đã lên tiếng, sư huynh không thể cự tuyệt rồi!
Phong Hậu Lâm lập tức trở nên trịnh trọng mà đáp.
Chỉ là khi hắn cùng Lăng Tiếu tiến vào diễn võ tràng thì hắn lại đột nhiên ôm lấy bụng nói:
- A, bụng ta có chút không khỏe, có thể lúc ăn uống làm hại bụng rồi, đợi ngày sau ta cùng ngươi chiến một trận!
Nói xong lại không đoái hoài đến ánh mắt của người khác, vội vã từ bên trong Trương gia rời khỏi.
Mọi người nhìn thấy Phong Hậu Lâm bay nhanh rời đi đều trợn tròn mắt.
Bọn họ làm sao thấy qua một người đau bụng còn trốn cực nhanh như thế, chẳng lẽ là trong người có ba việc cấp bách hay sao?
- Ha ha, thật là chết cười ta!
Trương Liên Hoa không đoái hoài đến hình tượng mà cười to lên.
- Còn cho là rất giỏi đi!
Lăng Tiếu ở trong lòng thầm khinh thường nói.
- Hắn người này đi tới đây đều cho là chính mình đệ nhất thiên hạ, không nghĩ tới ở trước mặt Lăng trưởng lão vẫn là một cái tôn tử, thật là không ra gì!
Trương Liên Hoa mị nhãn như to nhìn Lăng Tiếu nói.
Lăng Tiếu cười mỉm nói:
- Tiểu thư, Phong huynh có thể là bụng không khỏe thật đó!
- Ngươi người này thật là xấu!
Trương Liên Hoa quở mắng nói, xuân sắc trong mắt phóng đãng càng lúc càng nồng rồi.
Lăng Tiếu có chút không chịu được rồi, vội vã nói một tiếng, lập tức thối lui đến trong phòng bế quan của hắn.
Bất kể là thế lực nào đều sẽ đối với trưởng lão an bài đất bế quan tu luyện, tốt để cho bọn họ ở bên trong gia tộc làm ra cống hiến cùng tu luyện.
Sau khi Lăng Tiếu vào phòng bế quan, liền thiết kế tầng tầng cấm chế cách tuyệt khí tức, trừ phi là Thần Vương, bằng không người bình thường căn bản không dò xét đến được.
Ngay lập tức hắn đem một đạo nhân ảnh triệu hồi ra.
Nếu là đám người Phạm Quan Trường, Trương Liên Hoa ở chỗ này nhìn thấy người này, tuyệt đối nhận thấy chính mình là thấy quỷ rồi.
← Ch. 1700 | Ch. 1702 → |