← Ch.1856 | Ch.1858 → |
Băng Hỏa kiếm nhưng là trung cấp Thần khí rồi, nhưng mà cũng chỉ có thể lưu lại cho nó một đạo vết thương, mà không thể một kiếm đem nó chém thành hai nửa, nhưng là trên kiếm thế uẩn hàm lực lượng thiên hỏa đã bắt đầu từ từ thiêu đốt lên.
Mà Tam Vĩ Biên Bức này nhưng là Ám thuộc tính, sợ nhất đúng là công kích Hỏa thuộc tính.
Thiên hỏa này dính vào thân thể đơn giản là muốn mạng của nó, nó cũng không còn quan tâm đến kích sát Lăng Tiếu, lại điều chiểu thân thể sợ hãi mà trốn đi.
Thập giai thánh thú da dày thịt béo, cho dù là thiên hoa cũng không thể lập tức làm được gì nó.
Lăng Tiếu cũng không có thời gian đi quan tâm tới sống chết của nó, hướng về phương hướng tiểu bối của chính mình lướt qua.
Hiện tại đám người Lăng Mộ Hâm, Lăng Mọ Nhân cùng Lăng Nguyệt Lộ đang đối phó với hai đầu thập giai thánh thú.
Trong mười sáu người bọn họ đã có mấy người bị trọng thương, vạn hạnh chính là còn chưa có ai tử vong.
Lăng Mộ Hâm, Lăng Mộ Nhân cùng Lăng Nguyệt Lộ ba người là tồn tại cường đại nhất, toàn lực chiến đấu không kém hơn so với Thường Hạo Hữu cùng Lôi Chính Dương, nhưng mà gặp phải hai đầu thập giai thánh thú vẫn lộ ra vẻ cố hết sức.
Huyết mạch lực mà ba người kích hoạt đều là tương đối nồng đậm, ngưng tụ ra đều là Chân Long hư ảnh, chỉ là hư ảnh này so sánh với loại cảm giác ngưng thực kia của Lăng Tiếu mà nói còn kém vài lần.
Ba người bọn họ phân biệt có thể tăng lên hai mươi bảy lần, hai mươi lăm lần, hai mươi bốn lần chiến lực.
Lực lượng tăng lên này đã là tương đối kinh khủng rồi.
Phải biết rằng Lăng Phi chính là ngưng tụ Giao Long đỉnh phong cũng chỉ có thể đề thăng hai mươi mốt lần chiến lực, nhưng là cũng đủ cho hắn ngạo thị Thần Vương đồng giai rồi.
Giống như ba người bọn họ đều đã có được tư cách đối chiến với đê cấp Thần Vương bình thường rồi.
Cũng chính là bởi vì như thế, bọn họ mới là hậu bối mà Kim tộc tương đối trọng thị.
Tốt ở đoàn người bọn hắn cũng tương đối đoàn kết, không giống với những người khác đơn độc chiến đấu, mà là đoàn thể ứng chiến, cũng không có xem nhẹ một ai, cũng để cho bọn họ ở trước mặt hai đầu thập giai thánh thú có thể đứng vững.
Lúc Thần hồn của Lăng Tiếu cùng chân thân đuổi đến, Lăng Mộ Hâm cùng Lăng Nguyệt Lộ đều đa xbij trọng thương, tuy nói có Cổ Hoàng thần công phục hồi thương thế, nhưng mà lực lượng của bọn họ đã là bị giảm sút nhiều.
Một đầu Tam Túc Kim Ô NHa trong đó đnag hướng về phía Lăng Nguyệt Lộ phun ra iệt hoa hừng hực.
Lăng Nguyệt Lộ tinh tu chính là Kim thuộc tính chán ghét hỏa diễm nhất, hơn nữa động tác của nàng đã trì hoãn rất nhiều, lại tiếp tục như vậy chỉ sợ chỉ có một cái tử lộ mà thôi.
Liền ở một khắc này thần hồn của Lăng Tiếu từ trên trời hạ xuống, đem Lăng Nguyệt Lộ đẩy sang một bên, hơn nữa huy vũ lấy Băng Cực đao quyết oanh hướng đầu Tam Túc Kim Ô Nha này.
Từng đạo băng đao từ trên trời mà xuống, uy lực kia kinh thiên động địa, đem không gian ở chỗ này đều oanh đến từng phiến sụp đổ xuống, đao kình băng hàn kia càng là khiến người cảm giác được lăng lệ bá đạo.
Đầu Tam Túc Kim Ô Nha kia thì là phun ra từng đạo hỏa diễm đặc nồng thiêu đốt tứ phương.
Trong lúc nhất thời thần hồn của Lăng Tiếu đấu với Tam Túc Kim Ô Nha tương đối kịch liệt.
Cùng lúc đó chân thân Lăng Tiếu cũng đến một bên khác tương trợ Lăng Mộ Hâm, hắn đã tăng lên tới năm mươi lần chiến lực hướng về đầu thập giai thánh thú kia oanh tới.
Hàng Long Chưởng không ngừng đánh ra mang theo từng đạo chưởng ấn long ảnh, chưởng ấn đáng sợ kia tựa như có thể phiên giang đảo hải, uy lực kinh khủng chí cực.
Trừ tăng lên chiến lực ra, Lăng Tiếu trong này còn uẩn hàm chưởng ý cảnh giới thâm tầng, lực lượng đã hoàn toàn đạt tới lực lượng của Thần Vương bình thường.
Hai đầu thập giai thánh thú này cũng không có lợi hại như đầu Tam Vĩ Biên Bức vừa mới rồi kia, chỉ bất quá là vừa mới vào thập giai không lâu.
Lăng Tiếu ứng phó còn không phải là vấn đề.
Hắn đối với Lăng Mộ Hâm, Lăng Mộ Nhân cùng Lăng Nguyệt Lộ kêu gọi nói:
- Các ngươi lập tức mang theo người bị thương xông vào thần đàm đi, những cửu giai thánh thú kia không làm gì được các ngươi, hai đầu thập giai thánh thú này giao cho ta!
Ba người bọn họ nhìn hai cái Lăng Tiếu đều lợi hại như thế, trong lúc nhất thời đều không phân biệt được, trong mắt đều là vẻ chấn kinh nồng đậm.
Hơn nữa bọn họ cảm nhận được chiến lực mà Lăng Tiếu tăng lên, cùng với long ảnh giống như caah thật kia để cho bọn họ có một loại vọng động tin phục.
Nghe tiếng quát của Lăng Tiếu, bọn họ cũng không dám chần chờ, lập tức hướng về phía trong thần đàm xông vào.
Cũng không phải là bởi vì bọn họ không giảng nghĩa khí, mà Lăng Tiếu là trưởng bối của bọn hắn, lại là lãnh tụ lần này của bọn hắn, lời nói của hắn phải phục tùng, hơn nữa Lăng Tiếu có thể nắm chắc ở trước mặt hai đầu thập giai thánh thú này toàn thân trở ra, vậy bọn hắn lưu lại chính là phiền toái rồi.
Nhìn đám người Lăng Mộ Hâm đã xông ra khỏi một con đường, Lăng Tiếu cũng không muốn lãng phí chiến lực, sau khi thần hồn quy vị trực tiếp lợi dụng ưu thế của thân pháp hướng về phía trong thần đàm xông vào.
Thoát ra khỏi truy kíc của tất cả thánh thú, Lăng Tiếu đuổi theo đám người Lăng Mộ Hâm.
Trừ bọn họ ra, còn có nhị nữ là Liệt Như Ngọc cùng Chu Chỉ Tĩnh đang đợi hắn.
- Lăng Tiếu ngươi không có chuyện gì chứ?
Liệt Như Ngọc cùng Chu Chỉ Tĩnh hai đại tuyệt sắc mỹ nữ này đều là tiến lên nhất trí hỏi.
Nhị nữ đầu tiên là sửng sốt, tiếp theo lẫn nhau nhìn đối phương một cái đều nổi lên vẻ hồng nhuận.
Lăng Tiếu buông buông tay nói:
- Ngươi thấy ta giống như bị gì sao?
Ngừng một chút hắn hướng về phía đám người Lăng Mộ Hâm lại nói:
- Các ngươi còn không vào thần đàm còn đợi đến khi nào?
Ở trước mặt bọn hắn liền là U Hồn thần đàm mà bọn họ hướng tới rồi.
Chỗ này phảng phất có một loại lực lượng nào đó để cho những thánh thú kia đều không dám đi tới gần.
Một vũng thanh đàm bích lam, từng trận khí tức uân nhân từ từ dâng lên, giống như có một kiện bạch sa thần bí để cho người ta có một loại mỹ cảm mông lung.
Rất nhiều lực lượng bổn nguyên ở chỗ này phát tán ra, để cho trong lúc người ta hô hấp đều có một loại cảm giác nhẹ nhàng muốn lên tiên, lực lượng ẩn ẩn có dấu hiệu đề thăng, hơn nữa linh hồn ở trong thức hải cũn nhẹ nhàng nhảy lên, khiến cho người khác hận không được có một loại vọng động lập tức ngưng tụ thành thần hồn.
Ở trong thần đàm đã có không ít người đi xuống, nghĩ biện pháp ngưng tụ thần hồn.
Đám người Lăng Mộ Nhân nào dám chần chờ, liên tục hướng về trong thần đàm nhảy vào, tìm lĩnh ngộ đàm vực thích hợp với chính mình.
Đến cỗ này không ai sẽ lại sinh sự, nếu là kinh động đến người khác lĩnh ngộ thần hồn, đó tuyệt đối sẽ nhận lấy kết cục quần công mà chết.
Liệt Như Ngọc cùng Chu Chỉ Tĩnh nhìn hình dạng khí phái này của Lăng Tiếu, cũng biết hắn ở bên trong Thiên Long môn là hỗn đến phong thanh thủy khởi rồi, trong mỹ mâu đều phóng ra tình cảm không nói nên lời.
← Ch. 1856 | Ch. 1858 → |