← Ch.1879 | Ch.1881 → |
- A, vậy thì thế nào?
Lăng Tiếu không sao cả nói.
Nếu như là Tẩy Kiếm trang mà nói, Lăng Tiếu ngược lại là có chút cố kỵ, nhưng đó chỉ là thế lực phụ thuộc vào Tẩy Kiếm trang, nghĩ đến sẽ không có phiền toái gì.
Vân Mông Điềm nhìn Lăng Tiếu ung dung, trong lòng thầm nghĩ nói:
- Nhân gia là người của Thiên Long môn, ta cần gì phải tốn nhiều miệng lưỡi như vậy chứ, để cho bọn họ đi can thiệp không phải là tốt sao.
Vân Mông Điềm cũng không muốn lại giải thích thêm cái gì, lập tức liền tính toán tự mình mang Lăng Tiếu đi tìm Thư Tử Thiến.
Chỉ là lần này Lăng Tiếu cự tuyệt hảo ý của Vân Mông Điềm, mà là để cho hắn tùy tiện an bài một người dẫn đường là được.
Lần này bọn họ chủ yếu là đến tìm người, không phải gây chiến!
Vân Mông Điềm chỉ có thể tiếp nhận ý kiến của Lăng Tiếu, nhưng là an bài một vị Thần Vương trưởng lão mang đám người Lăng Tiếu đi đến nơi đó.
Bởi vì cái gọi là đại ẩn thì ẩn ở thành thì, tiểu ẩn thì ẩn ở trong rừng!
Thư gia muốn tìm hạ lạc của Thư Tử Thiến, nhưng không biết nàng lại trực tiếp ẩn nấp ở trong Vân Cương thành.
Mà nàng vẫn một mực ở trong nhà, lại lợi dụng thánh vật đặc biệt thay đổi dung mạo, nhưng mà tai mắt của Vân Cương giáo nhưng từ lâu đã biết đến tồn tại của nàng.
Nàng hiện đang ở trong một trang viện không chút nào thu hút, còn thuê mướn võ giả phổ thông làm người làm.
Lúc đám người Lăng Tiếu đi tới, người làm trong trang viện này đem bọn họ ngăn cản lại.
- Mấy vị đại nhân có chuyện gì sao?
Một gã người làm khom người vấn an nói.
- Ta là trưởng lão của Vân Cương giáo, có chuyện muốn tìm chủ nhân của các ngươi!
Tên trưởng lão Vân Cương giáo kia trầm giọng nói.
Những tên người làm kia nghe được người đến là người của Vân Cương giáo lập tức run run một chút, tránh đường ra.
Bởi vì Vân Cương giáo nhưng là đại thế lực của phiến địa vực này, là phạm vi quản hạt của bọn họ.
Đám người Lăng Tiếu rất không khách khí đi vào.
Chỉ là trước lúc bọn hắn còn chưa tới phòng, một lão phụ nhân lưng còng từ bên trong đi ra nói:
- Các ngươi là ai?
Thực lực của Lăng Tiếu đã là đê cấp Thần Vương, cho dù là trung cấp Thần Vương bình thường hắn cũng sẽ không đặt ở trong mắt.
Nhưng mà lúc đối mặt với lão phụ nhân này hắn có một loại cảm giác nhìn không thấu, hơn nữa cảm thấy thực lực của lão phụ nhân này hẳn là trên xa hắn, hắn có thể kết luận đối phương ít nhất là cảnh giới cao cấp Thần Vương!
Lúc này Lăng Tiếu đối với lão phụ nhân chắp tay nói ngay vào điểm chính:
- Tiền bối, chúng ta là có việc tìm đến Thư Tử Thiến tiểu thư, chúng ta biết nàng ở bên trong, kính xin nàng đi ra ngoài gặp một chút!
- Chỗ này không có cái gì Thư Tử Thiến mà ngươi tìm, các ngươi đi mau, bằng không đừng trách lão thân ta không khách khí rồi.
Lão phụ nhân kia tương đối không khách khí mà nói.
Trưởng lão kia của Vân Cương giáo ở một bên nói:
- Ta là trưởng lão của Vân Cương giáo, ngươi không cần giấu diếm, chúng ta đã sớm biết Thư Tử Thiến tiểu thư ở chỗ này.
Lão phụ nhân trong nháy mắt trở nên nóng giận nói:
- Chẳng lẽ ngươi cho là lão thân sợ Vân Cương giáo các ngươi sao?
Nói xong cả người nhỏ gầy kia của nàng phát ra khí thế đáng sợ hướng về phía trưởng lão kia của Vân Cương giáo áp tới.
Trưởng lão kia của Vân Cương giáo trong nháy mắt bị bức tới liên tục lùi mấy chục bước, thần sắc trở nên tái nhợt khó coi.
Chỗ này nhưng là địa bàn của Vân Cương giáo bọn họ, cư nhiên bị người lấn đến trên đầu rồi.
- Ngươi...
Lúc trưởng lão kia của Vân Cương giáo chỉ lấy lão phụ nhân muốn nói gì đó, lại là bị Lăng Tiếu cắt ngang.
- Ngươi đi về trước đi, chỗ này giao cho chúng ta là được rồi!
Lăng Tiếu phất phất tay nói, ngừng một chút hắn lại nói:
- Đúng rồi, nhớ nói với Vân giáo chủ một tiếng là đa tạ hắn đã giúp đỡ, ngày khác Lăng Tiếu nhất định sẽ báo đáp.
Trưởng lão kia của Vân Cương giáo có chút không cam lòng, nhưng cũng không dám vi phạm ý tứ của Lăng Tiếu, sau khi thi lễ với Lăng Tiếu một cái liền lui ra.
- Các ngươi cũng rời khỏi cho ta, bằng không chớ trách ta không khách khí rồi!
Lão phụ nhân trừng mắt nhìn ba người Lăng Tiếu nói.
- Lớn mật, ngươi có biết thiếu gia nhà ta là ai không?
Khang Vũ tính tình táo bạo không nhịn được quát lên.
- Ta bất kể các ngươi là ai, tóm lại chỗ này không hoan nghênh các ngươi!
Lão phụ nhân không chút lưu tình nói.
Khang Vũ còn muốn nói cái gì, Lăng Tiếu lại là ngăn cản hắn, tiếp theo đối với lão phụ nhân kia nói:
- Tiền bối, thật thất lễ rồi, chúng ta cũng không phải là muốn đến làm phiền Thư tiểu thư, mà là muốn hướng nàng nghe ngóng tin tức của người khác, ta có nghe nói người nọ từng có tiếp xúc qua với nàng, người nọ đối với ta rất trọng yếu, hi vọng ngươi có thể nói với Thư tiểu thư một tiếng có được hay không?
- Đã nói rồi, chỗ này không có Thư tiểu thư gì, các ngươi đi đi thôi!
Lão phụ nhân thấy Lăng Tiếu còn coi là khách khí, lập tức cũng đình trệ ngữ khí nói.
Lăng Tiếu có chút buồn bực, hắn không nghĩ đến thái độ của đối phương lại thế này, nghĩ đến Thư Tử Thiến ở chỗ này là không muốn người của Thư gia bọn họ biết rồi.
Sau một phen do dự, hắn đem họa tượng của Tà Đế đưa cho lão phụ nhân kia nói:
- Tiền bối, ta chỉ muốn hướng Thư tiểu thư hỏi một chút có nhận ra người này hay không, ta chỉ cần một đáp án, nếu như vậy mà cũng không được, vậy thì đừng trách ta cứng rắn xông vào rồi!
Lăng Tiếu cũng là bất đắc dĩ rồi, hắn cấp thiết muốn tìm hạ lạc của Tà Đế, hắn tuyệt đối không thể bỏ qua bất kỳ cơ hội nào.
Thuận theo lời của Lăng Tiếu hạ xuống, Khang Văn cùng Khang Vũ lập tức phóng thích ra khí thế cường đại của riêng mình.
Lão phụ nhân kia híp híp mắt lại, lúc nàng còn muốn nói cái gì lại là liếc về bức họa trong tay Lăng Tiếu, lập tức trầm giọng hỏi:
- Người trong họa tượng này là gì của ngươi? Cừu nhân?
Lăng Tiếu lắc lắc đầu nói:
- Là một người rất trọng yếu với ta!
Lão phụ nhân nhìn Lăng Tiếu một chút, do dự một lúc nói:
- Ngươi đứng ở đây chờ, ta tới chỗ tiểu thư nói một tiếng!
Nghe lời này Lăng Tiếu mừng rỡ, hắn biết chắc có hi vọng rồi.
Một lúc sau, lão phụ nhân kia lần nữa đi tới nói:
- Tiểu thư chỉ cho phép một mình ngươi đi vào!
Khang Văn cùng Khang Vũ có chút bất mãn, bọn họ đều lo lắng Lăng Tiếu có thể xảy ra cái vấn đề gì hay không.
Lăng Tiếu tài cao gan lớn, sau khi đối với bọn họ ném một cái ánh mắt ra hiệu, liền sải bước hướng về bên trong phòng đi tới.
Vừa mới tới bên trong phòng, chỉ thấy một trung niên nữ tử ăn mặc hết sức giản dị mang theo vài phần giới bị nhìn Lăng Tiếu.
Trung niên nữ tử này mặt vàng tóc trắng, không có huyết sắc gì, nhưng mà thân hình nàng lại là dị thường bạo mãn phong vận, cùng với khuôn mặt của nàng có sai biệt cực lớn, khiến ai cũng có thể nhìn ra được nàng nhất định là dùng một loại thuật cải trang nào đó, đem dung mạo thật của nàng giấu đi.
← Ch. 1879 | Ch. 1881 → |