← Ch.1901 | Ch.1903 → |
Trong tộc của hắn còn chưa có ai có được đãi ngộ này cả, cho dù hắn là tộc trưởng cũng không được.
Dĩ vãng những những đệ tử trong tộc muốn tìm thần long làm hộ thân linh thú cũng chỉ có thể lợi dụng một ít bổn nguyên dụ dỗ những Long tộc huyết mạch không cao, dẫn bọn chúng ra ngoài bồi dưỡng.
Cho dù hắn là tộc trưởng cũng chưa từng dụ được một chân long biến hóa bao giờ, chỉ có thể chọn một chân long thất giai, sau dần dần bồi dưỡng nó lên đẳng cấp cao.
Mà như Lăng Tiếu là chưa bao giờ.
Đúng là người so với người thật tức chết mà.
Nhưng mà trong nội tâm Lăng Bác phi thường vui mừng, có thể được hậu bối xuất sắc như vậy, ngày sau quan hệ của bọn họ và long tộc cũng thân cận hơn nhiều, cũng kéo dài phương thức này.
- Đây là việc của hài tử, xem ra bọn chúng cũng muốn đi ra ngoài a!
Long Vương cũng là lộ ra một cười khổ nói.
Long tộc chân long rất ít xuất thế, bọn chúng vẫn sinh hoạt trong Long cốc này, không phải bọn chúng thích sinh hoạt như thế, mà là bị bức bách không thể không như vậy.
Không ít chân long cực kỳ khát vọng được đi ra ngoài, nhưng mà dưới tình huống bình thường bọn họ không thể đi được, chỉ có thể ở lại nơi này, Long Vương chuẩn cho bọn họ ra ngoài, còn cần bọn họ lựa chọn.
Mà Kim tộc nhân cận với Kim tộc nhất cho nên không cần lo bọn họ thương hại chúng.
Nhưng mà ánh mắt của đám thái tử, công chúa này cao hơn đỉnh đầu, sẽ không thân cận với người bình thường.
Bây giờ Lăng Tiếu có được long huyết và long khí, tự nhiên đạt được bọn chúng quan sát, bọn chúng cũng muốn đánh tốt quan hệ với Lăng Tiếu, hy vọng Lăng Tiếu mang bọn chúng ra ngoài nhìn xem.
Lăng Tiếu đi theo thái tử, công chúa này đi dạo Long cốc.
Thấy không gian nơi này rất rộng lớn, đồng thời cũng sinh tồn không ít linh thảo có quan hệ với Long tộc.
Lăng Tiếu cũng không có khách khí, xem ra đặc biệt vui vẻ, tìm hiểu thái tử, công chúa này, chỉ cần bọn họ không có ý kiến thì hái đi.
Nhưng mà Lăng Tiếu không thể lộ ra là kẻ lòng tham không đáy, chỉ chọn mười gốc mà thôi.
Hắn đã có thể tự do ra vào Long cốc, ngày sau chỉ cần vào đây lấy thứ cần là được.
Nếu như phóng mỗi cây ra ngoài, tuyệt đối khiến Thần Vương điên cuồng.
Bây giờ Lăng Tiếu có chút đau khổ.
Thông qua thân cận với thái tử và công chúa này, Lăng Tiếu phát hiện bọn họ cũng khát vọng đi theo hắn ra ngoài.
Cũng bởi vì như thế hắn không biết nên chọn ai ra ngoài.
Hắn muốn dẫn ai đi ra quá khó khăn.
Cuối cùng Lăng Tiếu chỉ có thể giao quyền quyết định cho bọn họ.
Ai đạt được Long Vương ân chuẩn thì người đó đi ra ngoài.
- Tộc trưởng không phải nói rất khó chọn chân long tùy tùng sao? Vì sao mọi người đều muốn ta, nhân phẩm tốt cũng không có biện pháp!
Lăng Tiếu tự kỷ nói một câu.
Lời này nếu để cho người Kim tộc nghe được sợ rằng phải thổ huyết.
Bọn họ thấy chuyện tốt như vậy còn cầu không được, Lăng Tiếu bây giờ còn cảm thấy không có đường lựa chọn, cẩn thận như bị sét đánh.
Lăng Tiếu trở lại bên cạnh Lăng Bác.
Lăng Bác lạ lùng nói:
- Vì sao không có thái tử công chúa nào theo ngươi đi ra ngoài?
Từ tình huống mà nhìn, Lăng Tiếu phải được hoan nghênh mới đúng.
Lăng Tiếu khoát tay nói:
- Bọn họ đều muốn đi ra ngoài, nhưng mà ta không thể mang theo nhiều người, đành phải cho bọn họ đi nói với Long Vương, ai có thể thu được phê chuẩn thì người đi theo ta ra ngoài.
Lăng Bác cảm thấy khóe miệng co giật, cũng không biết nên nói cái gì cho phải.
Không bao lâu một thái tử long tộc đi tới, trên gương mặt lạnh lùng đầy tươi cười.
- Về sau ta có thể theo khách khanh ra ngoài, nhưng mà... Phụ vương nói, chỉ có thể cho ta theo ngươi trăm năm, trăm năm sau phải thay huynh đệ tỷ muội khác.
- Ách... Còn có như thế sao?
Lăng Tiếu có chút khó tin nổi.
Long tộc thái tử nói:
- Chúng ta đi ra ngoài không dễ dàng, các huynh đệ tỷ muội khác cũng muốn đi ra ngoài, nhưng mà phụ vương quy định chỉ có một người được đi ra ngoài, cho nên chúng ta ước định lại, mỗi người theo ngươi trăm năm, chúng ta đều có cơ hội đi ra ngoài.
Lăng Bác nghe giải thích như thế, thiếu chút muốn biến mình thành Lăng Tiếu.
Hắn hò hét trong lòng.
- Ta đường đường là tộc trưởng một tộc còn không được vinh hạnh này!
Long tộc thái tử nói rất rõ ràng, Lăng Tiếu hài lòng tươi cười:
- Như thế rất tốt, ta sẽ cho ngươi ăn tốt, uống tốt, chơi tốt!
Như vậy Lăng Tiếu dẫn theo Long tộc thập tam thái tử ra khỏi Long cốc.
Long tộc thập tam thái tử, Lăng Tiếu cũng xưng hô hắn là thập tam.
Lăng Tiếu dẫn nó đi dạo Long cốc một vòng, thu thập không ít thánh thảo và thần thảo sau đó mới theo Lăng Bác rời đi.
Nếu là người bình thường, ai cũng không thể dễ dàng động tới thánh thảo, thần thảo này.
Thế nhưng mà Lăng Tiếu đã có tầng quan hệ này với Long tộc, hơn nữa hắn là luyện dược sư, Lăng Bác tự nhiên sẽ không ngăn cản.
Sau khi trở về Kim tộc, Lăng Tiếu dẫn thập tam quay về ngọn núi của mình.
Vốn Lăng Bác muốn dẫn Lăng Tiếu khoe khoang trước mặt đám trưởng lão, nhưng là bị Lăng Tiếu cự tuyệt.
Hắn bây giờ không có nhiều thời gian đi làm chuyện nhàm chán như thế.
Hôm nay hắn đã công khai thân phận thần dược sư, vậy tận lực đi luyện đan đi, sau đó lại kết giao với trong tộc và ngoại tộc, thứ hai là sau khi tới Thiên Huyền địa vực hắn cũng cần gấp thần đan.
Lăng Tiếu luyện đan lần này tốn hơn nửa năm.
Lăng Bác cùng Lăng Thần đều đồng ý cho hắn không ít thần tài, để hắn luyện ra không ít thần đan.
Trong Kim tộc chi địa có dị tượng kinh hiện liên tục, người của Kim tộc ban đầu còn thích thú và thở dài.
Nhưng mà thời gian lâu thì chết lặng.
Bởi vì bọn họ biết rõ Lăng Tiếu thúc công đang luyện chế thần đan.
Bọn họ đều khát vọng có thể được Lăng Tiếu thúc công thưởng cho một ít thần đan đấy.
Trong động phủ của Lăng Tiếu, hắn nửa thân trên trần trụi, lộ ra cơ bắp căng cứng, đang luyện một lò đan cuối cùng.
Trải qua nửa năm khổ luyện, hắn luyện chế thần đan có tâm đắc và thuần thục hơn nhiều, mà hắn cũng tiêu hóa tâm đắc dược thần, cũng hiểu được thế nào là Chí Tôn dược thần.
Sau khi luyện xong lò đan dược cuối cùng này, Lăng Tiếu lúc này đã luyện hao hết bảy tám phần tài liệu, nhưng mà trong dược đỉnh có không ít thần đan.
Hắn thỏa mãn cười cười:
- Bây giờ có thể lên đường rồi!
Lăng Tiếu chuẩn bị xuất quan, thế nhưng mà do dự một chút vẫn lấy Kim Long Quả ra.
Đây chính là Kim Long Quả, có thể giúp bất cứ Thần Vương nào đạt tới cảnh giới đỉnh phong, còn có thể ngưng tụ long khí.
Nửa năm trước trong Long cốc, Lăng Tiếu thu được Kim Long Quả vẫn không phục dụng.
Nhưng mà hắn đã tiến giai Thần Vương thấp giai, thần cơ còn chưa củng cố, mạo muội phục dụng Kim Long Quả này dù thực lực tăng lên nhưng cũng bất lợi với phát triển.
Hiện tại đã trôi qua nửa năm, thần cơ của Lăng Tiếu đã củng cố, hắn do dự có nên ăn hay không, như vậy hắn trực tiếp đạt tới Thần Vương thấp giai đỉnh phong.
Lăng Tiếu chần chờ một chút vẫn thu hồi Kim Long Quả.
← Ch. 1901 | Ch. 1903 → |