← Ch.1904 | Ch.1906 → |
Về phần Khang Văn cùng Khang Vũ hai người thì lưu lại.
Không phải Lăng Tiếu không tín nhiệm bọn họ, mà là Lăng Tiếu mấy ngày nay cho bọn họ phục dụng thần đan đột phá lên Thần Vương cao giai.
Lăng Tiếu có huy chương thần dược sư, dẫn mọi người đi qua cửa không gian miễn phí.
Bọn họ đi tới Thiên Huyền địa vực thì trước tiên phải đi qua Thiên Long bắc vực, chỗ đó có vực môn đi Thiên Huyền địa vực.
Từ Thiên Long Môn muốn đi qua bên đó vừa vặn phải trải qua Liệt Viêm thương minh, Lăng Tiếu cũng không vội vàng rời đi, dứt khoát đi tới Liệt Viêm thương minh bái phỏng Liệt Như Ngọc cùng Chu Chỉ Tĩnh hai nữ.
Đồng thời Ngọc Nhu Phỉ cũng muốn biết nghĩa phụ những năm này có tìm nàng hay không.
Trở lại trang viện từng ở lúc trước, lưu thủ nơi này không nhiều, nhưng mà Liệt Viêm thương minh vẫn giữ nơi này cho Lăng Tiếu.
Thì ra thu được thánh đan do Lăng Tiếu ban thưởng, Sài Quán đã đạt tới Thánh giả cao giai, hắn lưu thủ nơi này.
Sài Quán trong lúc tu luyện tuyệt đối không nghĩ đến Lăng Tiếu còn đi tới lần nữa, kích động quỳ xuống, nói:
- Tham kiến thiếu gia!
- Đứng dậy đi!
Lăng Tiếu thản nhiên nói, tiếp theo nói:
- Xem ra vài năm này ngươi thu hoạch không nhỉ, thực lực lại tiến một giai!
- Đây là nhờ phúc của thiếu gia, Sài Quán mới có hôm nay!
Sài Quán trung tâm nói.
Xác thực, nếu không có Lăng Tiếu mang hắn ra khỏi Thạch Thiên thành thì hắn không có ngày hôm nay.
Hắn càng trung tâm với Lăng Tiếu không nghi ngờ!
- Đứng dậy đi!
Lăng Tiếu nói một tiếng, nói tiếp:
- Vài này năm qua có ai tìm phu nhân không?
Sài Quán lắc đầu, nói:
- Không có ai tìm phu nhân cả, nhưng mà người tới tìm thiếu gia thỉnh thoảng vẫn có, là hai vị tiểu thư xinh đẹp, hai nàng cách một thời gian lại tới đây hỏi thăm bao giờ ngươi về.
Lăng Tiếu không cần hỏi cũng biết là ai tìm hắn.
Lăng Tiếu an bài mọi người ở đây, hắn không cần quan tâm nhiều.
Đi tới chỗ nầy tự nhiên đầu tiên phải đi bái phỏng quán chủ Liệt Như Ý.
Nữ nhân này nhìn như nam nhân, thế nhưng mà tính tình của nàng không tệ, cũng đáng kết giao.
Liệt Như Ý nhìn thấy Lăng Tiếu về thì nhiệt tình chào đón.
Mặc dù tươi cười xán lạn, nhưng mà Lăng Tiếu vẫn không dám nhìn nhiều.
Liệt Như Ý mời Lăng Tiếu nhất định phải đi tới Liệt Viêm thương minh xem, Lăng Tiếu cũng không khách khí với nàng.
Hắn lần này quay về chủ yếu là Liệt Như Ngọc cùng Chu Chỉ Tĩnh.
Hôm nay Chu Chỉ Tĩnh cũng không xuất đầu lộ diện trên thuyền hoa, tin tưởng nàng và Liệt Như Ngọc đã thành tựu Thần Vương rồi, trong thương minh đứng hàng trưởng lão.
Lúc đó hắn cho hai nữ này hai bình U Hồn Thần Tuyền.
Lăng Tiếu có thân phận thần dược sư còn chưa truyền ra, hắn dùng thân phận Thần Vương không đủ cho Liệt Vô Địch đi ra chiêu đãi hắn.
Nhưng mà Liệt Vô Địch phi thường xem trọng Lăng Tiếu, vài năm trước Lăng Tiếu trở về Kim tộc một màn kia hắn còn lịch lịch đang nhìn, Thiên Long Môn môn chủ Lăng Thần thế nhưng mà tự mình đi tiếp hắn trở về đây này.
Cho nên Lăng Tiếu đi tới Liệt Viêm thương minh, Liệt Vô Địch dẫn Liệt Như Ngọc, Chu Chỉ Tĩnh đi chiêu đãi hắn.
Liệt Như Ngọc cùng Chu Chỉ Tĩnh nhìn thấy Lăng Tiếu thì vô cùng mừng rỡ.
Hai nữ đều yêu sâu sắc nam nhân này.
- Đã bao lâu rồi, ngươi rốt cuộc cam lòng tới thăm ta!
Liệt Như Ngọc dung mạo kiều mị như hoa, mang theo vài phần u oán nói với Lăng Tiếu.
Chu Chỉ Tĩnh bên cạnh khí chất thanh nhã, nói:
- Nếu ngươi không tới, chỉ sợ sư muội sẽ tới Thiên Long Môn đi tìm ngươi đề thân đấy.
- Sư tỷ ngươi nói cái gì đó, người ta mới không có, là ngươi nghĩ đấy!
Liệt Như Ngọc e thẹn nói ra, đôi mắt dễ thương nhìn Lăng Tiếu đầy tình cảm.
- Khục khục... Lăng Tiếu người ta là khách từ xa đến, các ngươi dọa người ta chạy đi à?
Liệt Vô Địch nhịn không được ho khan nói ra.
Liệt Như Ngọc cùng Chu Chỉ Tĩnh nhất thời xấu hổ, không dám nhìn Lăng Tiếu.
Lăng Tiếu gượng cười, không có tỏ vẻ cái gì.
- Đúng rồi, Lăng Tiếu ngươi tới đây tìm chúng ta có chuyện gì không?
Liệt Vô Địch lên tiếng hỏi.
- Kỳ thật ta chỉ đi ngang qua, đang chuẩn bị đi tới Thiên Huyền địa vực, thuận tiện thăm tam tiểu thư!
Lăng Tiếu nói.
- Thì ra là như thế, ta còn tưởng môn chủ nhà ngươi giao nhiệm vụ gì đấy!
Liệt Vô Địch nói.
Liệt Như Ngọc có chút bất mãn nói:
- Còn tưởng là tới thăm người ta đấy, thì ra là tiện đường.
Chu Chỉ Tĩnh cũng đầy u oán.
Lăng Tiếu có chút không đường chọn lựa, đây đây không phải là tiện đường, còn đặc biệt chạy tới, hắn vô cùng bận rộn đấy.
Liệt Vô Địch nhìn thấy con gái của mình tình thâm ý nặng với Lăng Tiếu, mà nhìn Lăng Tiếu không quá để ý, trong nội tâm của hắn lại lo lắng cho con gái.
Tuy nói con gái của hắn có hỏa thần thể, nhưng mà thiên phú của Lăng Tiếu cũng không yếu, tốc độ tiến giai nhanh quá rõ ràng, bây giờ đã đạt tới Thần Vương thấp giai.
Huống hồ con gái của hắn sau khi mang U Hồn Thần Đàm trở về thì càng nói rõ Lăng Tiếu ở trong U Hồn Thần Đàm giết đám người ở Thiên Hổ địa vực, dẫn dẫn thiên tài Thiên Long địa vực đi khắp nơi, dùng ít thắng nhiều, chiếm được thần tuyền và tặng cho nàng.
Việc này chứng tỏ Lăng Tiếu cũng là nhân vật thống lĩnh mới của Thiên Long địa vực, chưa tới Thiên Thần Vương đã có chỗ cắm dùi cho hắn rồi.
Hoặc là nói chưa tới vòng tròn Thiên Long Môn thì Lăng Tiếu đã tỏa sáng, có thể đánh tốt quan hệ với hắn thì với Liệt Viêm thương minh mà nói được lợi rất nhiều.
Sáu khi mọi người nói chuyện một hồi, Liệt Vô Địch bảo con gái rời đi, lưu mình ở lại nói chuyện với Lăng Tiếu.
- Lăng Tiếu, ngươi ở bên trong Thiên Long Môn như thế nào?
Liệt Vô Địch thử hỏi.
Lăng Tiếu không rõ Liệt Vô Địch có ý gì, nói:
- Còn tốt, vừa được thăng làm trưởng lão cao cấp, nếu như minh chủ ngày sau có cần Lăng Tiếu giúp thì cứ lên tiếng.
Lăng Tiếuvẫn còn mang thân phận khách khanh trưởng lão của Liệt Viêm thương minh, lời này xem như nói rõ thân phận.
- Như thế là tốt rồi, nếu Lăng Tiếu khách khanh hôm nay có thể thả tư thế, ngày sau chắc chắn phóng dị sắc ở Thiên Vực!
Liệt Vô Địch cảm thản một tiếng, tiếp theo đổi chủ đề.
- Lăng Tiếu, có câu ta cần nói trực tiếp với ngươi, cái gọi là nam đại đương hôn, nữ đại đương gả, ta nhìn ra con gái của mình có ý với ngươi, mà Liệt Viêm thương minh của ta dù kém Thiên Long Môn, nhưng ở Thiên Long địa vực này cũng có chút thế lực, mà Ngọc nhi đã thành tựu Thần Vương, hai người các ngươi là kim đồng ngọc nữ, vì sao ngươi không nhận?
Lăng Tiếu không nghĩ đến Liệt Vô Địch hỏi trực tiếp như vậy, lúc đó Liệt Vô Địch cũng ám chỉ ý này, nhưng mà cũng không có ép buộc.
- Minh chủ, ta biết rõ ý của ngươi, Như Ngọc đúng là người con gái tốt, nhưng mà ta sớm nói với nàng rồi, ta đã có không ít thê thiếp, ta sớm muộn cũng sẽ mang các nàng đi tới nơi này, cũng bởi vì như vậy ta không thể dễ dàng tiếp nhận Như Ngọc, nàng đường đường đại tiểu thư của thương minh, thế này theo ta sẽ bị ủy khuất, minh chủ ngươi cảm thấy thế nào?
Lăng Tiếu nói.
← Ch. 1904 | Ch. 1906 → |