← Ch.2052 | Ch.2054 → |
Nói không chừng ở trong một chút Không Gian Giới Chỉ còn có được thần đan Chí Tôn nào đó, có thể làm cho Thần Vương đỉnh cao đi được một bước gian nan nhất kia.
Lăng Tiếu phát hiện phiến không gian này thật sự là rất rộng lớn, hắn cũng không muốn lại đi tìm điểm cuối của phiến không gian này rốt cuộc là cái gì.
Vì vậy liền tìm một quả núi nhỏ để nghỉ ngơi, suy nghĩ nên giải quyết vấn đề trước mắt như thế nào.
Nên lại lần nữa quay trở lại từ khu vực điên cuồng dữ dội, hay là đi thăm dò tìm tòi bí mật của quan tài cổ?
Sau khi do dự rất lâu, Lăng Tiếu vẫn quyết định trước hết của tiêu hóa những lực lượng tàn hồn này, hơn nữa sau khi tu luyện tuyệt chiêu hạng nhất của Khống Thần Quyết rồi hãy nói tiếp.
Chỉ cần học xong một chiêu kia, tin tưởng cho dù hắn trực tiếp đi thăm dò bí mật quan tài cổ kia cũng không phải là không thể được. Có lẽ coi như không vào được vùng đất trung tâm, nhưng ở ngoại vi cũng có thể cướp đoạt không ít thứ tốt.
Nghĩ tới đây, Lăng Tiếu lập tức bắt đầu hành động.
Những lực lượng tàn hồn này đều là có được từ Thần Âm Bạt, thi độc ở trong đó đã bị Lục Ông hấp thu hết sạch. Lão gia hỏa này có lẽ cảm giác được những thi độc này có trợ giúp đối với nó.
Lực lượng tàn hồn còn lại đã là không nhiều lắm, hơn một trăm Thần Âm Bạt tích lũy toàn bộ mà cũng không đủ hắn tiêu hóa nửa ngày thì đã hết sạch.
Tất nhiên bọn chúng đã là những thi thể duy trì từ thời Thượng Cổ, còn có thể giữ được một chút tàn hồn đều đã không tồi rồi.
Lăng Tiếu vốn định từ trong những tàn hồn này thì có thể hấp thu hiểu rõ một chút điều cực kì bí ẩn ở nơi này, đáng tiếc những tàn hồn này quá bạc nhược, ngay cả về phương diện những đoạn kí ức ngắn cũng không có.
Lăng Tiếu cực kì thất vọng, lại lần nữa hắn lấy lại tinh thần để tu luyện bí thuật hạng nhất "Ẩn hồn" này.
Chỉ cần hoàn toàn tu luyện nó tới cảnh giới đại thành, vậy thì thần hồn phân thân của nó có thể đạt tới hiệu quả ẩn thân tàng hình, những ai so với hắn mà không phải cường đại hơn quá nhiều thì sẽ không có khả năng cảm ứng được.
Cái này đối với ám sát kẻ địch mà nói, tuyệt đối là một bí thuật thập phần thực dụng hạng nhất.
Lúc đầu Lăng Tiếu cũng tu luyện qua bí thuật này, chính là chỉ có thể đạt tới trạng thái bán ẩn hình, còn cách cảnh giới đại thành rất xa.
Hiện nay bị kẹt ở chỗ này, hắn vừa lúc lại lần nữa dốc lòng tu luyện bí thuật này, khiến cho hắn đạt tới yêu cầu lý tưởng.
Lăng Tiếu trấn tĩnh tâm thần hạ quyết tâm, bắt đầu hoàn toàn lặng lẽ vận chuyển một lần khẩu quyết khống chế quyết, liền bắt đầu dựa theo các bước chỉ thị của nó để bắt đầu tu luyện bí thuật hạng nhất này.
Nếu như mà thần hồn của Lăng Tiếu cũng giống hệt như thần hồn của các Thần Vương khác đều cùng là hư ảnh, nay muốn tu luyện bí thuật này thì khẳng định là không quá vất vả.
Nhưng mà Lăng Tiếu ngược lại là loại thần hồn huyết nhục hiếm thấy nhất, điều đó cũng làm cho việc hắn tu luyện bí thuật hạng nhất gặp phải khó khăn gia tăng.
Cũng may mấy năm nay Lăng Tiếu đi dạo vòng vòng ở chỗ này, tính ra cũng đã được mười năm. Điều đó khiến cho tính tình của hắn đều được rèn giũa trở nên trầm tĩnh.
Cho nên, khi hắn tu luyện thật sự cũng không phải vì bất cứ lợi ích gì trước mắt, mà chỉ là tu luyện được tính tình nhẫn nại chịu đựng.
Hơn nửa năm sau, thần hồn phân thân của hắn rốt cục đạt tới hiệu quả hắn muốn.
Thần hồn phân thân của hắn đi ra từ trong Thức Hải, một chút bóng dáng đều không hề xuất hiện, cũng không hề lộ ra chút xíu khí tức nào. Quả thực làm cho người ta khó có thể phát hiện được rằng trên trời cao đã xuất hiện ra một người nữa.
Chính bản thân Lăng Tiếu đương nhiên có thể cảm ứng được nhất cử nhất động của phân thân. Hắn thoáng nở một nụ cười mà lẩm bẩm nói
- Không biết dùng phân thân thần hồn mà đến chỗ cỗ quan tài cổ kia thì có thể bị những Thần Thi Ma này phát hiện ra hay không?.
Lăng Tiếu vừa nói vừa nói, liền lập tức bắt tay vào hành động.
Hắn để một ít hồn lực ở lại trong Thức Hải, mà phân thân thần hồn liền bắt đầu tàng hình đi về hướng tới chiếc quan tài cổ kia.
Hắn để lại một chút hồn lực là vì đề phòng phân thân thần hồn xảy ra sai lầm gì đó, thì hắn cũng có cơ hội phục hồi, không đến mức phân thân bị hủy diệt rồi làm liên lụy chân thân.
Phân thân của Lăng Tiếu đương nhiên không dám ngay lập tức nhảy vào chỗ chiếc quan tài cổ ở chính giữa trung tâm kia, mà là bắt đầu từ những quan tài cổ ở bên ngoài này rồi từ từ đi vào.
Thần Âm Bạt ở trong những quan tài cổ phía trước này đã bị hắn tiêu diệt, bên trong những quan tài cổ này chỉ còn lại có Thần Khí cùng với Không Gian Giới Chỉ.
Cho nên, Lăng Tiếu tính toán trước hết cứ thu lấy những thứ tốt này đã rồi hãy nói sau.
Đến khi Lăng Tiếu đi tới phía bên ngoài ở trước quan tài cổ này, hắn tịnh không nóng nảy lập tức thò tay lấy đồ, mà là trước cứ nhìn một chút xem Thần Thi Ma có phát hiện ra sự hiện hữu của hắn hay không.
Hắn đi về phía trước vài bước, phát hiện tịnh không có động tĩnh gì thì trong lòng mừng rỡ, lập tức bắt đầu cướp đoạt những món đồ bên trong gần trăm chiếc quan tài cổ nằm ở phía bên ngoài rìa.
Hắn phát hiện bên trong thật sự là có không ít Thần Khí và Không Gian Giới Chỉ. Đương nhiên hắn cũng phát hiện có khoảng một phần ba số quan tài cổ thì trong đó lại là cũng không có bất kì cái gì.
Hắn đang suy nghĩ có thể là bị một chút tiền bối tổ tiên lấy đi hay không, hoặc là vị Thần Vương bị kia chết đi kia quả thật đều không có để lại thứ gì.
Sau khi Lăng Tiếu lấy được các thứ bên trong các quan tài cổ ở vành ngoài cùng, sự can đảm của hắn đã tăng lên thêm. Hắn liền đi về hướng tới bên trong một chút quan tài cổ.
Hắn biết bên trong những chiếc quan tài cổ này rất có thể có thêm Thần Thi Ma tồn tại. Hắn nhất định phải phải thật cẩn thận, tuyệt đối không thể để cho đối phương gây ra thương tổn cho mình.
Hắn len lén mở ra một cái nắp quan tài cổ, phát nằm Thần Thi Ma nằm ở bên trong ngay tức thì bắn dựng lên, phát ra âm thanh khàn khàn.
Lăng Tiếu thì đứng ở một bên vẫn không nhúc nhích. Trong lòng lại là có hơi thấp thỏm không thôi, hắn lẩm bẩm nói
- Ngươi không phát hiện được ta... Ngươi không phát hiện được ta!.
Lăng Tiếu đang nói lẩm bẩm, thần sắc cũng mang theo vài phần căng thẳng.
Hiện tại đúng là lúc để kiểm nghiệm ẩn hồn bí thuật của hắn đã đạt tới cảnh giới đại thành hay không.
Đôi mắt của Thần Thi Ma kia tản ra ánh sáng yêu dị đang không ngừng đảo quanh, đến khi quét qua người Lăng Tiếu thì tựa hồ thực sự không phát hiện được sự tồn tại của Lăng Tiếu.
← Ch. 2052 | Ch. 2054 → |