← Ch.2295 | Ch.2297 → |
Thế nhưng hắn lại không để ý đến sự thật nơi này là địa bàn của người ta, càng không để ý đến Thân Khôn Báo là Vạn Thú Minh minh chủ, Vạn Thú Minh và Viêm Tộc đều là siêu cấp thế lực lớn, sao có thể không có một ít chỗ dựa cường đại được chứ!
Hắn lại muốn bắt lấy Vạn Thú Minh minh chủ, quả nhiên là quá mức tự tin rồi!
Chỉ là, hiện giờ thực sự không phải lúc hối hận, trong lúc Lăng Tiếu cấp tốc lui về sau, ánh mắt không chớp lấy một cái nhìn chằm chằm vào âm ba công kích tới.
Những thánh thú hư ảnh kia như còn sống, mang theo từng đạo thú rống đến tự Viễn Cổ, có thể chấn giết vạn vật!
Màng tai Lăng Tiếu vỡ toang ra, sau đó con mắt, cái mũi, miệng... thất khiếu đều chảy máu, lộ ra khủng bố đến cực điểm.
Một chiêu này còn chưa chính thức đến nơi, Lăng Tiếu đã trọng thương không nhẹ, đủ thấy sự khủng bố của nó rồi.
Chỉ là Lăng Tiếu thật sự ngay cả chút cơ hội phản kháng cũng không có sao?
Không, hắn còn cơ hội, phương hướng hắn rút đi chính là chỗ thần hồn phân thân và Thứ Giáp Báo đối chiến.
Ngay khi sát âm cực tốc đánh tới trên người Lăng Tiếu, thần hồn phân thân Lăng Tiếu dùng tốc độ nhanh nhất, lôi kéo chân thân thối lui đến sau lưng Thứ Giáp Báo.
Thứ Giáp Báo còn không chưa ý thức được chuyện gì, muốn tiếp tục truy kích thần hồn phân thân của Lăng Tiếu.
Chỉ tiếc, nó đã lập tức bị sát âm thiên quân vạn mã kia bao phủ lấy rồi.
Rầm rập!
Từng đợt không gian lực lượng sụp đổ, vô số thú ảnh không ngừng giao thoa nổ tung, bình chướng trên đỉnh Cửu Thiên cũng bị chấn nứt, vô số cương phong tràn xuống, thổi lên vù vù, đủ để tạo thành tổn thương cực lớn đối v ới Thần Vương hoặc là thập giai thánh thú rồi.
Lúc lớp sát âm kia biến mất, Thứ Giáp Báo đã bị đánh bay đi thật xa, nhục thứ giáp trên người đã bị xoắn đứt gãy rất nhiều, da thịt quanh thân trở nên mơ hồ không chịu nổi, vết máu loang lổ đầm đìa khắp nơi!
Thứ Giáp Báo rõ ràng còn không chết, cho dù nó bị thương rất nặng, nhưng vẫn đang không ngừng phát ra tiếng gào thét, những đau đớn kia đã khiến nó mất đi đại bộ phận phần chiến lực, còn có thể miễn cưỡng phi hành, cái này đã chứng minh phòng ngự cường đại của thập nhất thánh thú rồi!
Nhìn thảm trạng của Thứ Giáp Bá, Lăng Tiếu thầm hô một tiếng may mắn!
Thứ Giáp Báo bị trùng kích chính diện đến, mà hắn cũng bị dư ba chấn cho bị thương không nhẹ, cũng may thần hồn phân thân của hắn kịp thời mang theo hắn trốn xa, mà phòng ngự của hắn cũng phát huy năng lực lớn nhất, ngăn cản dư âm kia lại, những thương thế trong cơ thể kia dùng Cổ Hoàng Thần Công liền có thể nhanh chóng chữa trị được rồi.
Thân Khôn Báo mắt trợn tròn nhìn tọa kỵ của mình, vẻ mặt thống khổ hô lên:
- Thứ Giáp Báo!
Hắn cầm Cơ Thiên Chiến Giác lướt tới Thứ Giáp Báo, nhất định phải bảo trụ lấy nó, không thể để cho đối phương thừa cơ giết đi được, đây chính là một trong các tọa kỵ hắn yêu nhất ah!
Chỉ là Lăng Tiếu há lại buông tha cho cơ hội tốt này!
Mục tiêu của hắn không ở chỗ Thứ Giáp Báo, mà vẫn ở trên người Thân Khôn Báo!
Thần hồn phân thân của hắn nhanh chóng lướt tới chỗ Thân Khôn Báo.
Thân Khôn Báo tâm thần có chút kinh loạn rồi, hắn không ngờ tới Lăng Tiếu rõ ràng lại tá lực đả lực, khiến yêu báo của hắn bị thương.
Mà hắn sở dĩ tiến đến chiếu cố Thứ Giáp Báo, cũng là vì hắn đã sai rất nhiều thánh thú che chở bản thân rồi, mà Lăng Tiếu lại ở phương xa, chắc hẳn đã bị tiếng kèn vừa rồi dọa cho kinh hãi, tuyệt đối không dám lập tức xông qua đối pho hắn.
Đáng tiếc, hắn nghìn tính vạn tính, nhưng lại tính sai phân thân Lăng Tiếu.
Giờ này Thứ Giáp Báo đã trọng thương, tiếp cận trạng thái hấp hối, nó muốn phát hiện ra thần hồn phân thân của Lăng Tiếu là việc không thể nào rồi!
Cái này cũng khiến Lăng Tiếu có được thời cơ tốt nhất để bắt giữ Thân Khôn Báo!
Lăng Tiếu nắm giữ thời cơ thập phần tốt, hơn nữa mục tiêu cũng thập phần minh xác.
Thân thể hắn không ngừng lướt động, vượt qua tất cả thánh thú, chúng căn bản không hề phát giác ra, hắn đã đến bên người Thân Khôn Báo.
- Muốn giết ta, ta cũng cho ngươi nếm thử thủ đoạn của ta xem sao!
Lăng Tiếu thì thào nói một tiếng, thần hồn phân thân thi triển ra Đế Long Diệt Thiên Quyết.
Bang bang!
Thân Khôn Báo cũng không biết chuyện gì xảy ra, trực tiếp bị một hồi lực lượng đáng sợ đánh cho không biết phải làm sao.
Lực lượng thần hồn phân thân Lăng Tiếu có thể sánh v ới Chí Tôn, hắn cũng không dám toàn lực đuổi giết Thân Khôn Báo, ngược lại khống chế lực lượng, chỉ giày vò hắn một chút thôi
Nếu giết Thân Khôn Báo, chỉ sợ Lăng Tiếu hắn cũng không cách nào rời khỏi Vạn Thú Sơn Mạch này được!
Ngay khi Lăng Tiếu dùng tốc độ ánh sáng bắt lấy Thân Khôn Báo thì Chu Tước thần thú kia rõ ràng lao về phía hắn, hơn nữa hắn còn nghe được một câu khiến hắn thập phần kinh quái:
- Ngươi... Ngươi là Lăng Tiếu Đại ca ca sao?
Lăng Tiếu đại ca ca?
Xưng hô này với Lăng Tiếu tựa hồ không có ai gọi hắn như vậy đi?
Có thể có, nhưng đó là hẳn thật nhiều năm trước lúc ở trong tộc, những hài tử còn nhỏ hơn so với hắn mới gọi hắn như vậy, có lẽ còn có những người hắn nhưng mà hắn cũng không nhớ được rồi.
Dù sao từ khi hắn thành danh tới nay tựa hồ chưa có ai gọi hắn như vậy.
Cho dù là những nữ nhân của hắn ngưỡng mộ hắn thì bình thường cũng sẽ không xưng hô hắn như vậy.
Không, còn có một người là Tiêu Linh gọi hắn như vậy, chỉ là nàng hẳn là ở Thiên Huyền địa vực xa xôi mới đúng, căn bản không thể nào xuất hiện được ở chỗ này!
Lời này nghe ở trong tai hắn lại là thân thiết như vậy, quen thuộc như vậy, nhưng mà hắn lại cảm thấy vô cùng xa xôi!
Lăng Tiếu một tay nắm lấy Thân Khôn Báo, quay đầu lại nhìn đầu Thần thú Chu Tước nhỏ bé kia, ở trên người nó đang đứng một nữ tử thanh thuần giống như là tiểu muội gần nhà.
Nữ tử này chính là Thiên nữ của Vạn Thú minh, khuôn mặt tinh xảo kia của nàng không trang điểm một chút son phấn, trong mỹ mâu thấu ra vài phần chờ mong!
Đây là một nữ nhân xinh đẹp khả ái, nhưng mà Lăng Tiếu phát thẹ là hắn chưa từng thấy qua nữ nhân này.
- Chẳng lẽ nàng muốn dùng mỹ nhân kế, để cho ta bỏ qua Thân Khôn Báo? Quá khinh thường bổn cung rồi, bất quá nhìn xem bé con này muốn làm gì rồi lại nói!
Lăng Tiếu thầm suy đoán ở trong lòng, tiếp theo hắn nhìn Thiên nữ của Vạn Thú minh nói:
- Ách... Tiểu muội muội ngươi biết ta sao?
Lăng Tiếu gọi nàng là Tiểu muội muội đều bởi vì nhân gia gọi hắn là ca ca trước đi!
Huống hồ hắn nhìn ra niên kỷ của Thiên nữ nếu so với hắn còn phải nhỏ hơn ước chừng mười tuổi, gọi nàng là muội muội cũng không quá đáng.
Bất quá trong lòng hắn cũng là rất giật mình, thiên phú của Thiên nữ này cư nhiên biến thái như thế, lại đã là trung cấp Thần Vương rồi, so với những Thần thể kia lại cũng không kém bao nhiêu.
Trên Thiên vực này, thực sự là loại người kinh diễm gì đều có a!
← Ch. 2295 | Ch. 2297 → |