← Ch.2502 | Ch.2504 → |
Lại nói Việt Chiêu Phong vốn là đồ đệ nhỏ nhất của Phó minh chủ Lệnh Phong Nghĩa của bọn họ, cũng là người nối nghiệp được nhìn trúng nhát, ở bên trong đồng giai cũng là hiếm khi gặp địch thủ, nhưng mà bây giờ cùng cứng đối cứng với một đối thủ so với hắn còn yếu nhược hơn cư nhiên bị chấn đến bay ra ngoài, đây rốt cuộc là cái khái niệm gì?
Liễu Phiêu Phiêu ở bên cạnh Lăng Tiếu thì là cảm thụ sâu nhất, nàng vừa mới rồi có thể cảm giác được khí thế mà Lăng Tiếu bất thình lình đánh ra đơn giản là không yếu hơn bao nhiêu so với áp lực của sư phụ nàng cấp cho nàng, cùng với thực lực mặt ngoài của hắn quá không phù hợp rồi.
- Ta còn không tìm các ngươi tính sổ, lại còn dám đến lớn lối, thật là kẻ vô tri!
Lăng Tiếu khinh thường mà nhìn Việt Chiêu Phong nói.
Việt Chiêu Phong dù là trung cấp Chí tôn nhưng mà còn chưa đạt tới cảnh giới hậu kỳ hoặc đỉnh phong, đối với Lăng Tiếu mà nói thì uy hiếp không lớn.
Mà những người khác ở chỗ này cũng đồng dạng như thế, không có cao cấp Chí tôn đều không đáng để hắn nhìn thẳng một cái rồi.
- Chúng ta đi thôi!
Liễu Phiêu Phiêu kéo lấy Lăng Tiếu nói một tiếng, nàng biết hậu đài của Việt Chiêu Phong rất lớn, cho dù Lăng Tiếu thực lực cường đại nhưng cũng không thể đối kháng với Việt Chiêu Phong.
Nếu như sư phụ nàng ở bên trong Thanh Phong minh, cho dù là Việt Chiêu Phong cũng không có đảm lượng đối với nàng như vậy, chỉ là sư phụ nàng lại sau khi đem nàng đến chỗ này liền đi ra ngoài, nhiều năm qua chưa từng trở về, nàng bây giờ là tự thân khó bảo toàn, tự nhiên là không hi vọng Lăng Tiếu thật cùng Việt Chiêu Phong nháo ra cái gì.
CHỉ là cho dù Lăng Tiếu chịu bỏ qua, nhưng mà Việt Chiêu Phong lại là không muốn bỏ qua như vậy rồi.
- Muốn đi, các ngươi đã hỏi qua ta chưa? Đem bọn họ vây lại cho ta!
Việt Chiêu Phong ổn định thân hình giận dữ hét lên.
Hắn vừa mới rồi đối chiến một chiêu với Lăng Tiếu, biết được thực lực của tiểu tử trước mắt này không yếu hơn so với hắn, thậm chí còn phải mạnh hơn hắn không ít, nhưng mà hắn lại là không sợ hãi, bên phía hắn có nhiều người như vậy chẳng lẽ còn không làm gì được bọn họ sao?
Huống hồ ở chỗ này nhưng là tổng bộ của Thanh Phong minh bọn họ, chỉ cần hắn ra lệnh một tiếng là có thể hiệu triệu rất nhiều trợ thủ đem Lăng Tiếu tàn sát.
Cho nên hắn tự nhiên sẽ không sợ Lăng Tiếu, hơn nữa còn muốn hảo hảo chiêu đãi Lăng Tiếu, để Lăng Tiếu biết được kết cục đắc tội Việt Chiêu Phong hắn có bao nhiêu thê thảm!
Bảy người khác đều là bình tĩnh trở lại, đều yên tĩnh lại tâm trạng bị dọa sợ, từng người đem Lăng Tiếu cùng Liễu Phiêu Phiêu bao vây lại, tỏa định khí tức của bọn họ, đợi đến Việt Chiêu Phong ra lệnh một tiếng, bọn họ nhất định muốn tiểu tử ở trước mắt này chết không có chỗ chôn.
- Tiểu tử, ngươi không biết Việt sư huynh chúng ta là người phương nào, cư nhiên còn đắc tội hắn, hôm nay đừng mơ rời khỏi chỗ này!
- Không sai, lại dám cùng với Việt sư huynh chúng ta cướp nữ nhân, thật là không muốn sống nữa rồi, cũng không nghe ngóng uy danh của Thanh Phong minh chúng ta, thức thời liền tự bó tay chịu trói đi, nói không chừng Việt sư huynh sẽ tha cho ngươi một mạng!
- Làm sao có thể thả hắn được, đem hắn làm thành khôi lỗi lại là vừa tốt, nhìn đến lực lượng của hắn còn không tệ.
- Di, tiểu tử kia làm sao đeo huy chương của Thanh Phong minh chúng ta? Đừng nói hắn cũng là người của Thanh Phong minh chúng ta? Đây nhưng không nên a, thật giống như chưa từng thấy qua hắn!
Bọn họ đầu tiên là lên tiếng nhục mạ Lăng Tiếu, nhưng mà lại thấy được huy chương ở trước ngực Lăng Tiếu, hóa ra lại là đồng minh của bọn họ!
Liễu Phiêu Phiêu cùng Việt Chiêu Phong cũng thấy được huy chương ở trước ngực Lăng Tiếu, bọn họ đều là trở nên kinh ngạc.
- Ngươi... Ngươi lúc nào lại trở thành người của Thanh Phong minh rồi?
Liễu Phiêu Phiêu hỏi.
Lăng Tiếu cười nhạt một tiếng nói:
- Chính là ở hai ngày trước ta cũng là vừa đến Thanh Nguyệt không gian, vừa vặn gặp lại ngươi đi ra, ta còn cho là nhận nhầm người rồi.
- Đây thật tốt quá, bọn họ không dám động vào ngươi!
Liễu Phiêu Phiêu khó được lộ ra nụ cười kêu lên.
Thấy bộ dạng nhất tiếu bạch mị sinh kia của Liễu Phiêu Phiêu, Lăng Tiếu không khỏi đều có chút thất thần mà nhẹ hô:
- Tỷ tỷ ngươi thật đẹp! Sau này nên cười nhiều hơn một chút!
Liễu Phiêu Phiêu hơi sững sờ, tiếp theo trên khuôn mặt hiện lên vẻ hồng nhuận khó gặp nói:
- Không cho phép nói như vậy!
Không biết vì cái gì khỏa trái tim một mực băng phong kia của nàng cư nhiên chảy qua từng tia ấm áp khác biệt, để nàng cảm thấy dị thường thoải mái vui vẻ!
Việt Chiêu Phong nhìn thấy tiểu tử kia cùng Liễu Phiêu Phiêu liếc mắt đưa tình, một cỗ nộ hỏa đố kỵ bạo phát ra.
- Tiểu sư muội ngươi lại đây cho ta, sư phụ ngươi đã đồng ý đem ngươi phối cho ta, ngươi chính là vị hôn thê của ta, cút lại đây cho lão tử!
Việt Chiêu Phong đối với Liễu Phiêu Phiêu giận dữ hét lên.
- Hừ, ai là vị hôn thê của ngươi, sư phụ ta chưa bao giờ nói qua chuyện này với ta, ngươi ít tự tác đa tình đi! Ta cho ngươi biết, sư phụ ta là muội muội của Minh chủ, Minh chủ đã trở về rồi, nếu như ngươi dám động đến chúng ta, ta nhất định sẽ cầu Minh chủ làm chủ, đến lúc đó ngươi coi như là đệ tử của Lệnh phó minh chủ cũng phải nhận lấy cực hình! Huống chi hắn cũng là người của Thanh Phong minh chúng ta, giữa đồng minh không được tàn sát lẫn nhau, một điểm này ngươi hẳn rất rõ ràng!
Liễu Phiêu Phiêu nghênh đón Việt Chiêu Phong mà cao giọng nói.
- Ha ha, trung thực mà nói sư phụ ngươi có phải là muội muội của Minh chủ hay không còn thật không dễ nói, lại không được tán thành của Minh chủ, huống hồ ngươi không biết Minh chủ đã không để ý đến thế sự nhiều năm rồi sao? Đều là sư phụ ta quản lý Thanh Phong minh, ta liền coi như là giết một cái tân binh như hắn lại có ai đến trừng phạt ta, ngươi thật là quá ngây thơ rồi!
Việt Chiêu Phong khinh thường mà cười lạnh, tiếp theo hắn đối với những người khác nói:
- Nếu hắn không thức thời liền đem hắn bắt lại cho ta, ta muốn hảo hảo chơi hắn!
- Chỉ là một cái gia hỏa đê cấp, đợi ta đến bắt hắn lại!
Lời của Việt Chiêu Phong vừa dứt, một gã trung cấp Chí tôn chủ động quát lên.
Nói xong hắn mang theo một thanh liêm đao hướng về phái Lăng Tiếu tật trảm tới, chiêu đầu tiên chính là toàn lực mà đến, không lưu nửa điểm đường sống, có thể thấy hắn thật lòng là muốn mạng của Lăng Tiếu rồi.
- Liền dựa vào điểm thực lực này của ngươi cũng muốn đối phó với ta? Quá ngây thơ rồi!
Lăng Tiếu sâu kín mà nói một tiếng, kéo lấy Liễu Phiêu Phiêu ngay lập tức tránh qua được một chiêu của ngươi này.
Tốc độ kia cực nhanh ngay cả Việt Chiêu Phong cũng thiếu chút nữa không bắt được rồi.
Một chiêu của trung cấp Chí tôn này rơi vào khoảng không, nhất thời cảm thấy vô cùng tâm kinh, hắn từ xuất thủ vừa mới rồi của Lăng Tiếu đã cảm thấy Lăng Tiếu bất phàm rồi, cho nên mới bắt đầu cũng không khinh thường, vận dụng toàn lực oanh sát Lăng Tiếu.
← Ch. 2502 | Ch. 2504 → |