← Ch.098 | Ch.100 → |
Tất cả mọi người đều nhận Tiểu Long thật bất phàm, tiếng gầm đáng sợ, khí thế vương giả của loài rồng. 'Ngũ Giai Thánh Long' bốn từ này cứ ẩn hiện trong lòng mọi người.
Hơn một trăm vị cao thủ bao vây chặt lấy Thần Nam bất giác đều lùi lại phía sau. Tiểu Long lao mình hạ xuống bên cạnh Thần Nam.
Dương Lâm nhìn thấy Thánh Long Ngải Mễ tới, tim ông ta nhảy ngược lên. Không ai hiểu rõ hơn ông về sự đáng sợ của Tiểu Long. Tiểu Long chắc chắn có thể ung dung đưa Thần Nam đi. Thừa lúc hỗn loạn, Dương Lâm quay người, lặng lẽ thoát ra khỏi vòng vây trùng trùng.
Thần Nam bế Tiểu Thần Hi nhảy lên lưng Tiểu Long. Tiểu Long lại gầm lên một tiếng. Tiếng gầm lớn khiến cho những người đứng xem khí huyết đều chảy ngược lại, rất nhiều người đã ngã quỵ xuống đất.
Long Bảo Bảo xòe rộng hai cánh làm cuộn lên một trận cuồng phong mạnh mẽ. Trên quảng trường đột nhiên cát bụi ngập trời. Hai mắt nó phát ra hai đạo thần quang, gầm lên một tiếng bay thẳng lên, xông về phía hơn một trăm cao thủ của Tiên Vũ học viện.
Những người này đều là những cường giả thật sự, nhưng đối diện với một Ngũ Giai Thánh Long đáng sợ như thế này, sắc mặt mọi người đều trở nên trắng bệch. Đám người vội vàng giương đao kiếm, hướng về phía Tiểu Long đang bổ nhào xuống, ngăn chặn nó tiến lại gần.
Tuy nhiên, thực lực đáng sợ của Long Bảo Bảo khác xa so với những gì mà bọn họ có thể hiểu được. Toàn thân trên dưới của nó cứng như thép, đao kiếm thông thường của nhân gian không thể làm nó bị thương.
Tuy nhiên, Tiểu Long dường như không muốn tạo sát nghiệp, chỉ là đảo trên đỉnh đầu đám đông một vòng. Hai cánh của nó giống như thần binh bảo đao, sắc bén vô cùng. Tất cả những thanh đao kiếm giương cao chỉ trong chớp mắt đều bị cắt đứt một nửa, rơi hết xuống đất.
Long Bảo Bảo gầm lên một lần nữa, vang rền như tiếng sấm, dường như muốn cảnh cáo mọi người không được hành động một cách ngông cuồng. Sau đó nó bay thẳng lên cao, dừng lại trên bầu trời của quảng trường nhìn xuống đám đông.
Giọng Thần Nam vang vọng xuống phía dưới: "Các người có phải vẫn còn muốn bao vây tấn công ta?"
Đào Nhiên tay run run chỉ về phía Thần Nam, giọng căm hận nói: "Thần Nam! Ngươi đừng quá đắc ý! Đợi vết thương bình phục hoàn toàn ta sẽ tới Sở quốc lấy mạng ngươi!"
Thần Nam cười nhạt nói: "Ngươi có ấm đầu không vậy? Tình hình như thế này mà không mau tránh đi, lại còn đứng đó mà khoác lác! Đúng là tự tìm tới cái chết! Thần mỗ mặc dù không phải là kẻ đại gian đại ác nhưng cũng tuyệt đối không phải là một tiên quân tử ngốc nghếch cổ hủ. Ta tuyệt đối không để lại mầm họa cho mình, lão thất phu ngươi hôm nay chết chắc rồi!"
Tiều Long chồm xuống dưới theo ý của Thần Nam, giống như tia chớp lao thẳng xuống phía Đào Nhiên. Thần Nam giơ tay phải chém xuống. Một đạo kim sắc quang mang trong chớp mắt chém Đào Nhiên thành hai đoạn. Tuyệt thế cao thủ tiếp cận với Ngũ Giai cảnh giới đã chết như vậy. Đào Nhiên đã chết mà không thể nhắm mắt. Lão đã chết dưới tay một kẻ hậu bối thực lực kém xa lão ta.
Cảnh tượng bên ngoài vô cùng nhốn nháo. Hôm nay xảy ra quá nhiều chuyện ngoài dự đoán, kinh động hết lần này tới lần khác. Tuyệt thế cao thủ đã chết trong tay một thanh niên, tất cả mọi người đều không thể nào ngờ tới được.
Đúng lúc này ở phía xa vô cùng hỗn loạn, lại có một trăm cao thủ của Tiên Vũ học viện tới. Bọn họ vừa kịp chứng kiến cảnh Thần Nam chém Đào Nhiên. Những người này mặc dù đều lờ mờ hiểu được sự đáng sợ của Tiểu Long, nhưng không hề suy nghĩ nhiều, không hề biết Thánh Long không hề tầm thường. Không biết kẻ nào đã thét lên:
"Giết hắn! Báo thù cho Đào tiền bối!"
"Giết hắn!"
"Ngăn hắn lại!"
"Không được để hắn rời khỏi đây!"
Vô số người rút binh khí ra, nhìn Thần Nam gào thét.
Thần Nam cười nhạt: "Kẻ nào có thể ngăn cản ta?" Hắn ra lệnh cho Tiểu Long lao xuống dưới, chém ra hết đạo kiếm khí này tới đạo kiếm khí khác. Những đoạn đao bay tới tấp, máu tươi bắn ra, rất nhiều kẻ kêu gào đều bị kiếm khí xuyên qua người, chết tươi.
Đồng thời trong lúc này, Tiểu Long dường như đã tức giận, há miệng phun ra một tia chớp cực lớn. Mười mấy người trên quảng trường hóa thành cát bụi. Thực lực đáng sợ như vậy đừng nói tới những người trên mặt đất mà ngay cả Thần Nam là người có chút hiểu về nó cũng khinh ngạc há hốc mồm.
Những người còn lại đều sợ hãi kinh hồn bạt vía không dám la hét nữa.
Thần Nam sau khi hết kinh ngạc, cưỡi Tiểu Long bay thẳng lên trên cao, hướng xuống bên dưới thét: "Trận chiến ngày hôm nay, mọi người đều đã thấy. Thị thị phi phi, trong lòng mọi người đều biết! Thần Mỗ không muốn nói nhiều, bây giờ ta cần phải rời khỏi đây, có ai muốn giữ ta lại không?"
Trên quảng trường tất cả đều im bặt. Cả viên tướng quân tới báo thù cho con trai kia và đám đông cao thủ của Tiên Vũ học viện, tất cả đều không nói lời nào. Lúc này đây thực lực đại diện cho tất cả.
Một người một rồng đã uy hiếp hàng nghìn người! Không một ai dám đáp lại
Thần Nam cười lớn, cưỡi Tiểu Long bay xa trên không.
o0o
Trận chiến ở đô thành Tấn quốc, Thần Nam uy danh vang khắp đại lục. Chỉ trong khoảng thời gian vài ngày, tin tức đã truyền tới mọi ngóc ngách của đại lục. Phẫn nộ giết ác thiếu, phi đao giết rồng, một mình chống lại hàng nghìn quân binh, Nghịch Thiên Thất Ma Đao giết chết tuyệt thế cao thủ, tin tức dồn dập khiến cho uy danh của Thần Nam lên đến cực điểm, trở thành tâm điểm thu hút sự chú ý của mọi người.
Sát nhân Ma vương, Dục huyết Tu La, các danh hiệu này đều được gán cho hắn. Sở quốc Hộ quốc Kỵ sỹ Thần Nam trở thành nhân vật huyền thoại số một trong giới tu luyện của tầng lớp thanh niên.
o0o
Thần Nam huyết chiến Khai Nguyên thành đã qua đi mười ngày, giới tu luyện vẫn còn bàn luận về đại chiến ngày hôm đó. Công pháp huyền tà của Nghịch Thiên Thất Ma Đao khiến cho mọi người phải suy nghĩ, là tâm điểm bàn luận của giới tu luyện.
Thân ngoại hóa thân, thất trọng ma ảnh, sát nhân vô hình khiến cho người chết sống lại. Ma công huyền kỳ này khiến cho những lão nhân của rất nhiều môn phái đã quy ẩn nhiều năm phải chấn động. Bọn họ đều xuất quan, thăm dò tình hình cụ thể xảy ra ngày hôm đó.
Thân ngoại hóa thân là khả năng đặc biệt mà nhiều cao tuyệt thế cao thủ của đông phương nghiên cứu cả đời cũng không thể tìm ra, tuy nhiên lại xuất hiện trên người một thanh niên chỉ khoảng trên dưới hai mươi tuổi. Điều này không thể không khiến cho người ta kinh ngạc.
Sau khi võ giả đông phương tu luyện tới Cực Chí cảnh giới, thể chất sẽ thay đổi. Lúc này có thể xuất hiện một số khả năng đặc biệt, ví dụ như Thiên Nhãn Thông, thân ngoại hóa thân... Nhưng điều này cần có công lực tuyệt thế, cần có võ học tinh thông. Căn bản không có đường tắt để đi.
Tuy nhiên, sự xuất hiện của Thần Nam dường như đánh đổ lý luận này. Hắn với thân phận là Tam Giai võ giả, sử dụng Nghịch Thiên Thất Ma Đao, Thất Ma Đao hóa thành Thất Trọng ma ảnh, mặc dù không phải là thân ngoại hóa thân chính tông nhưng khác biệt cũng không đáng là bao.
Rất nhiều người tinh thông võ học rất muốn biết rốt cuộc làm sao hắn lại làm được. Nếu như thông hiểu được huyền môn kỳ công mới mẻ này, thực lực của võ giả đông phương không chừng có thể tăng lên rất nhiều. Điều họ không hề nghi ngờ chính là thần công này, khi thi triển sẽ dẫn đến tình trạng thập tử nhất sinh, bình thường thì chẳng có ai tình nguyện thi triển cả.
Không chỉ những người tu luyện của phương đông bị chấn động mà ngay cả giới tu luyện của phương tây cũng cảm thấy vô cùng ngạc nhiên về năng lực của Thần Nam. Chỉ là một võ giả thanh niên cấp thứ ba của đông phương mà đã giương cung bắn chết Thiên Long, chém đôi Ngũ Giai tuyệt thế cao thủ. Điều này khiến bọn họ cảm thấy bất khả tư nghị.
Gần một trăm năm nay, giới tu luyện đông phương gần như suy yếu. Người tu đạo rất ít xuất thế, giới võ giả hầu như không xuất hiện những nhân vật kinh thiên động địa. Ở phương tây thì ngược lại. Ma pháp và vũ kỹ (kỹ thuật chiến đấu) phát triển phồn vinh, các học viện mọc lên như nấm. Những Long kị sỹ dũng mãnh, những Ma pháp sư đáng sợ, thế hệ sau đều mạnh hơn thế hệ trước.
Tuy nhiên trong hai năm gần đây, đông phương xuất hiện không ít thanh niên võ giả dũng mãnh, lại thêm Thần Nam cùng với Nghịch Thiên Thất Ma Đao uy danh xuất thế. Giới tu luyện phương tây dường như nhìn thấy sự phục hưng của của võ thuật đông phương. Điều này khiến bọn họ cảm thấy lo lắng.
← Ch. 098 | Ch. 100 → |