← Ch.104 | Ch.106 → |
Lúc này Tiểu Long vừa hay đã có thể cử động. Nó sớm đã sợ hãi vô cùng, không đợi Thần Nam ra lệnh đã mở rộng đôi cánh bay thẳng lên trời, giống như tia chớp bay theo hướng ra ngoài sơn cốc.
Lúc Tiểu Long đưa Thần Nam và Tiểu Thần Hi bay cách vùng đất chết này mười mấy dặm, trong cái động khổng lồ đen kịt nơi vách núi dựng đứng ở tận cùng vùng đất chết sáng lên một luồng hồng quang. Hồng quang quét khắp một lượt bên trong cốc, sau đó tối dần đi, khắp sơn cốc là một cảnh chết chóc.
Lúc Tiểu Long bay cách đó khoảng trăm dặm Thần Nam mới thở phào. Hắn cảm thấy nguy hiểm đáng sợ dần biến mất. Vừa nãy hắn cảm nhận thấy rõ mồn một sự uy hiếp của cái chết. Có lẽ chỉ chậm một bước kiếp nạn sẽ đổ xuống đầu hắn. Mặc dù chỉ trong một khoảng thời gian ngắn ngủi nhưng Thần Nam quả thật đã có được cảm giác chết đi sống lại.
Tiểu Thần Hi trong lòng cũng có cảm giác lo sợ. Mặc dù cô bé bị Thần Nam bịt chặt hai mắt không nhìn thấy bất cứ thứ gì nhưng vẫn cảm nhận được sự sợ hãi không thể nào nói thành lời.
"Ca ca! Lúc nãy muội quả thật rất sợ. Muội cảm thấy ở đó có một sức mạnh dường như có thể hủy diệt toàn bộ thiên địa. Thật đáng sợ!"
Thần Nam nhẹ nhàng vỗ lưng cô bé an ủi: "Chúng ta sau này không tới nơi đó nữa!"
Tiểu Long dường như cũng đã hồi phục lại sau con sợ hãi ban nãy, nghe thấy câu nói này của Thần Nam, trong lòng vẫn còn sợ hãi quay nhìn lại đằng sau, sau đó cũng gật đầu.
Tiểu Long bay nhanh như một tia chớp, hàng trăm dặm nhanh chóng bay qua, Tội Ác chi thành đã hiện ra xa xa trước mắt. Thần Nam không có nhiều tình cảm sâu sắc đối với thành phố này, tuy nhiên lúc này hắn có một cảm giác đang quay về nhà. Hắn nói với Tiểu Thần Hi: "Muội xem, thành phố xinh đẹp phía trước có núi xanh bao quanh, sông xanh uốn lượn chính là điểm đến của chúng ta. Sau này chúng ta sống ở đó."
Tiểu Thần Hi đáng yếu gật đầu nói: "Thành phố này không giống với các thành phố đã nhìn thấy dọc đường đi, nơi này rất đẹp. Thần Hi rất thích!"
"Thích thì tốt!" Thần Nam cười.
Hắn không thích rêu rao nhiều. Sau khi gần tới Tội Ác chi thành, hắn muốn Tiểu Long hạ xuống ở bên ngoài thành, rồi cùng Thần Hi đi vào thành. Nhưng lúc này từ hướng Thần Phong học viện xuất hiện hai Phi long, nhanh chóng bay tới phía này, chớp mắt đã bay tới trước mắt họ.
Thần Nam không hề lạ gì hai người này. Không lâu trước hắn đã từng ngồi trên lưng Phi long của hai người bọn họ, cùng bọn họ tới Tiên Vũ học viện tham gia trận đấu Nhiệt thân.
Hai con Phi long ở trước mặt Tiểu Long run lẩy bẩy sợ hãi không ngừng. Hai Long kị sỹ trên mặt đều tỏ vẻ vui mừng, một người nói: "Thần huynh! Huynh cuối cùng cũng đã trở về. Phó viện trưởng hàng ngày đều nhớ tới huynh!"
"Ông ta?"Thần Nam ngạc nhiên nói: "Lão già chết tiệt gian tra, vô sỉ ấy nhớ ta làm cái gì?"
Long kị sỹ kia nói: "Phó viện trưởng rất lo cho huynh, chỉ sợ huynh gặp nguy hiểm, mấy ngày gần đấy đã phái rất nhiều người đi tìm huynh."
"Lão già đáng chết ấy lại định giở trò quỷ quái gì nữa đây?"
"Được rồi! Bọn tôi không làm ảnh hưởng tới thời gian của Thần huynh nữa. Phó viện trưởng nói nếu như ai gặp được huynh, lập tức mời huynh về Thần Phong học viện."
Thần Nam suy nghĩ một lát trả lời: "Được!"
Sau khi tới Thần Phong học viện, Tiểu Thần Hi hiếu kỳ nhìn mọi thứ, học phủ rộng lớn giống như hoàng cung này làm cô bé cảm thấy vô cùng thích thú.
Trên đường rất nhiều học sinh của Thần Phong học viện sau khi nhìn thấy Thần Nam đều bàn tán sôi nổi. Tuy nhiên lần này bọn họ không giống với những lần trước bàn luận hàng loạt những lời đồn độc ác về "tên bại hoại" nữa. Ánh mắt mọi người nhìn hắn đều vô cùng phức tạp.
Tin tức Thần Nam đại chiến ở đô thành Tấn quốc sớm đã bay về Tự Do chi thành cùng với những người tới tham dự trận đấu Nhiệt thân. Học sinh của học viện đương nhiên đều đã biết chuyện. Tất cả mọi người đểu không thể ngờ được rằng tên bại hoại có tiếng này lại có một thân phận lừng lẫy như thế. Đã từng là Kỵ sỹ Hộ quốc giương cung bắn Thiên Long của Sở quốc.
Bắn Tứ Giai cự long, chém Ngũ Giai tuyệt thế cao thủ, Thần Nam đã tạo ra một trận phong ba lớn, đương nhiên đã trở thành nhân vật huyền thoại của tầng lớp thanh niên. Tuyệt đại đa số học sinh của Thần Phong học viện đều thay đổi cách nhìn với hắn. Tuy nhiên do trước kia đều cho rằng hắn là một kẻ bại hoại nên cảm giác của nhiều người đối với hắn vô cùng phức tạp.
Thần Nam cảm nhận được những ánh mắt khác thường của mọi người dọc đường đi. Hắn chỉ biết mỉm cười, bế Tiểu Thần Hi đi về nơi làm việc của Phó viện trưởng.
Tiểu Thần Hi xinh đẹp đáng yêu hút hồn người. Mặc dù bây giờ Thần Nam đã là một nhân vật truyền kỳ nhưng cô bé cũng đã lấy đi không ít phong quang của Thần Nam. Dọc đường đi dường như tất cả mọi người đều không kiềm chế được gọi cô bé là Tiểu Thiên Sứ. Nếu như không phải thân phận của Thần Nam bây giờ không tầm thường thì sẽ có rất nhiều cô gái chạy tới ôm lấy Tiểu Thần Hi.
Thần Nam mở cánh cửa phòng Phó viện trưởng, cười nói: " Chào Phó viện trưởng, tìm tôi có việc sao?" Tiểu Thần Hi cũng ngọt ngào nói: "Chào bá bá!"
Phó viện trưởng ngạc nhiên nhìn Tiểu Thần Hi, yêu quí xoa má cô bé, nói với Thần Nam: "Chính là vì đứa bé này mà ngươi đã đại khai sát giới tại đô thành Tấn quốc?"
Thần Nam trả lời: "Đúng vậy!" Sau hắn đó đặt Tiểu Thần Hi xuống, nói với cô bé: "Thần Hi muội, hãy ra vườn chơi với mấy tỷ tỷ được không?" Hắn thấy Phó viện trưởng có điều muốn nói với hắn, trong đó có đề cập tới những chuyện Thần Hi không tiện nghe.
"Được à!" Tiểu Thần Hi tung tăng chạy ra ngoài. Phó viện trưởng ra hiệu cho hai nữ sinh đón lấy Tiểu Thần Hi.
"Ai da..." Phó viện trưởng thở dài nói: "Người có biết ngươi đã ngươi đã gây ra biết bao nhiêu đại họa không? Tại đô thành của một nước chống lại quân đội, đại khai sát giới. Ngươi đúng là gan to tày trời! Đừng chỉ thấy Sở quốc bây giờ bảo vệ ngươi, ngươi nên thấy rõ được quan hệ của họ với ngươi. Không chừng một ngày nào đó họ có thể trở mặt đi bắt ngươi đó!"
Thần Nam gật đầu nói: "Tôi biết, nhưng lúc đó tôi không còn sự lựa chọn nào khác!"
Phó viện trưởng thờ dài nói: "Việc này có Sở quốc giúp ngươi chống đỡ, ngươi nhất thời không gặp khó khăn gì. Nhưng ngươi có biết ngươi bây giờ vẫn ở vào nguy hiểm không? Anh trai của tên Long kị sỹ bị ngươi giết ở đô thành Tấn quốc chính là một trong những cao thủ giỏi nhất của Chiến Thần học viện. Hắn đã tuyên bố rằng, ba tháng sau, tại cuộc đấu Thanh niên cường giả đối kháng do Thần Phong học viện tổ chức sẽ băm vằm người thành nghìn mảnh."
Thần Nam cười nhạt nói: "Hừm! Tôi không thích gây chuyện nhưng điều đó không làm tôi sợ hãi. Nếu như hắn thật sự tìm tới thì hắn sẽ chịu chung số phận với em trai hắn!"
Phó viện trưởng vuốt râu, lắc đầu nói: "Trong đám học sinh của Chiến Thần học viện, hắn có một ảnh hưởng nhất định. Rất nhiều cao thủ giao tình thân thiết với hắn. Lúc ngươi và hắn đang liều sống chết không chừng có người khác nhúng tay vào."
Với võ công của Thần Nam bây giờ cho dù có bị nhiều người bao vây tấn công, cũng có thể ung dung đột phá vòng vây. Nhưng bây giờ bên cạnh hắn còn có thêm một Tiểu Thần Hi, sẽ không thể không có lo lắng gì như trước kia được.
Phó viện trưởng nói tiếp: "Đây không phải là uy hiếp lớn nhất đối với ngươi. Uy hiếp lớn nhất của ngươi tới từ Tiên vũ học viện. Ngươi chém chết tiền bối cao thủ Đào Nhiên sắp bước vào danh sách tuyệt thế cao thủ của họ. Bằng hữu và các môn đồ đệ tử của lão tuyệt đối không tha cho ngươi. Ngoài ra, ngươi ở trước mặt hơn một trăm cao thủ của Tiên Vũ học viện giương oai giễu võ, làm nhụt nhuệ khí của họ. Chuyện này làm cho Tiên vũ học viện thật sự mất mặt. Ngươi đã đắc tội với Tiên vũ học viện rồi!"
Thần Nam nhíu mày nói: "Có lúc người ta không có cơ hội để lựa chọn. Tôi nghĩ nếu như mọi chuyện lặp lại tôi vẫn làm như thế."
Tiếp theo Phó viện trưởng hỏi Thần Nam thật chi tiết những chuyện xảy ra ngày hôm đó. Khi được biết Nghịch Thiên Thất Ma Đao đã công phát trong lúc cửu tử nhất sinh ông ta gật đầu nói: "Ta biết trên thế gian này chẳng ăn không cái gì được đâu. Võ công chưa đạt tới cảnh giới đăng phong tạo cực thì không thể thực hiện thân ngoại hóa thân. Tuy nhiên sau này ngươi phải cẩn thận. Trong giới tu luyện có một số lão già rất chấn động bởi môn công pháp này của ngươi, có một số người rất muốn biết kỹ. Có lẽ không lâu sau sẽ có người tìm tới ngươi!"
Thần Nam cảm thấy thật đau đầu. Hắn không thể ngờ rằng trận chiến ở Khai Nguyên thành của Tấn quốc lại mang tới nhiều phiền phức như vậy. Sức ảnh hưởng không chỉ chấn động khắp hai nước mà còn kinh động tới không ít lão yêu quái trong giới tu luyện.
Cuộc nói chuyện gần nửa canh giờ, Phó viện trưởng bảo đám với Thần Nam chỉ cần hắn không rời Tội Ác chi thành thì Thần Phong học viện có thể đảm bảo sự an toàn cho hắn. Những thế lực khác mặc dù rất lớn những cũng không thể hoành hành được ở Tội Ác chi thành.
Thần Nam biết rằng những lời ông ta nói không phải là giả. Vị trí địa lý của Tội Ác chi thành rất đặc thù, nối liền những thành phố then chốt của đông tây đại lục. Trừ phi hai đại lục khai chiến, nếu không thì chẳng có một quốc gia nào dám xâm phạm tới nơi này. Suy cho cùng đây là một vùng đất nhạy cảm, tất cả các quốc gia của đông tây đại lục đều không dám lộ diện gây chiến.
Thần Phong học viện có vị trí đặc thù ở Tội Ác chi thành, trên thực tế là người bảo vệ thành phố này. Ý chí của nó đại diện cho ý chí của cả thành phố. Bọn họ nếu như quyết định bảo vệ Thần Nam, những thế lực bên ngoài rất khó với tay tới được. Cho dù là những thế lực phi quốc gia như Tiên Vũ, Chiến Thần cũng không dám vuốt râu hùm, cường long không đè đầu rắn, huống hồ Thần Phong học viện lại là một mãnh long!
Đương nhiên Phó viện trưởng tốn công tốn sức để bảo vệ Thần Nam như vậy cũng có cái giá của nó. Lão muốn hắn sau này toàn lực tham gia một công trình nghiên cứu của học viện. Bị Thần Nam chất vấn một hồi, Phó viện trưởng bắt hắn phải thề tuyệt đối không được nói cho người thứ ba biết mới nói cho hắn biết nghiên cứu vừa thần bí vừa trọng đại này, đó chính là làm cho người hóa thần.
← Ch. 104 | Ch. 106 → |