← Ch.077 | Ch.079 → |
Thần Nam và Tử kim thần long tí nữa thì nôn hết ra ngoài, hắc sắc vân vụ lúc tỏ lúc mờ, không ngờ lại có nguồn gốc do Tổ Thi vương hít thở điều tức.
Khi thi khí bị Tổ Thi vương hít vào tiếp, người và rồng nhìn thấy, toàn bộ ngực của lão bị xuyên thủng nhiều chỗ, nhìn rõ cả xương trắng, nội tạc thối rữa, vô cùng khủng khiếp.
Rõ ràng đó là những vết thương từ Đỗ gia huyền giới, đủ để chứng minh sự đáng sợ của các cao thủ Đỗ gia. Đồng thời thấy được sự cường hoàng của lão thi vương, lại có thể phá Đỗ gia huyền giới trở về, rồi phong bế huyền giới thông đạo lần trước.
Khi thi khí lại một lần nữabao phủ huyên giới, Thần Nam cùng Tử kim thần long từ từ bước ra ngoài. Khi bắt đầu rời khỏi bạch cốt điện, một người một rồng điên cuồng nôn ọe.
"grào. thối chết long đại gia mất, không ngờ lại bị thi khí ám một thời gian dài như vậy, ngất mất".
"Không được, chạy mau" Thần Nam đột nhiên biến sắc.
Một trận ba động làm người khác kinh sợ xuất phát từ bạch cốt điện truyền ra ngoài.
Tử kim thần long cũng cảm thấy khí tức của Tổ thi vương, nó đem theo Thần Nam bay thẳng lên trời. Thần Nam cũng nhanh chóng khai mở nội thiên địa, một người một rồng biến mất giữa không trung.
Đồng thời, Tổ Thi vương toàn thân phát tán mùi nồng nặc, nhanh như thiểm điện phóng ra ngoài, ma ảnh cao đại, tóc tai bù xù, nhìn đầy vẻ khủng bố
"AAAAAA"
Tổ Thi vương ngẩng đầu lên trời gầm rống, các ngọn núi xung quanh đều bị rung chuyển, chấn động.
Oàng
Tổ thi vương vung trảo, phách về phía một ngọn núi gần đó. Dưới những tiếng nổ vang trời, toàn bộ ngọn núi sập xuống, cát bụi mù trời, đất đá tung tóe.
Sau đó, lão bay lên không, hai hốc mắt trống trơn bắt ra hai đạo huyết hồng chi quang, không ngừng quan sát bốn phía. Đúng như Thần Nam dự liệu, Tổ Thi vương công lực cái thế, bất kể ở phàm giới hoặc ở các huyền giới đều khó gặp đối thủ. Nhưng lúc này phản ứng của lão còn rất chậm chạp, linh thức chưa hoàn toàn hồi tỉnh, rất khó có thể cảm ứng được nội thiên địa của Thần Nam.
Lần vừa rồi trọng thương đào thoát từ Đỗ gia huyền giới, Tổ thi vương một mực áp chế lửa giận trong lòng. Vừa rồi lão vừa cảm ứng được có kẻ ẩn nấp quanh đây, nhưng bây giờ lại không cách nào truy ra được. Lão tức giận gầm thét không ngừng, bắt đầu điên cuồng huy động chưởng lực.
Thi khí vô tần điên cuồng bành trướng, toàn bộ phiến Phong Đô sơn rung chuyển, trong chớp mặt hơn chục tòa núi bị đánh tan, cát bụi mù mịt, tiếng uỳnh oàng vang lên không ngừng.
Tổ Thi vương tức giận, chỉ lật ngược cả vùng Phong Đô sơn. Bên trong quần sơn, lão điên cuồng tàn phá hơn mười ngọn núi mới dừng tay, phát ra một tiếng quỷ gào bất cam, rồi quay lại huyền giới.
Thần Nam cùng Tử kim thần long ẩn trong nội thiên địa, hơn hai giờ sau mới cẩn thận khai mở tiểu thế giới. Khi bọn họ nhìn xuống những trái núi đã mất ngọn bên dưới, đều hít sâu một hơi. Lão quỷ đó tu vi thật là đáng sợ.
Tử kim thần long mang theo Thần Nam bay hơn trăm dặm, mới dám rống to: "Đáng chết, cuối cùng cũng thoát được, ta thấy ở nhân gian chẳng có ai có thể khắc chế được lão quỷ này, Grào...thối chết đi được, chúng ta còn không nhanh chóng tìm một con sông để rửa sạch mùi xác chết này".
Thập vạn đại sơn nằm ở phía tây Sở quốc kề với Thiên Nguyên đại lục, năm xưa Tử kim thần long có một khoảng thời gian thường xuyên qua lại đây, cũng chính bị cổ thần bắt giữ ở đây, phong ấn bên dưới.
Trong thập vạn đại sơn có một con sông chảy qua, Tử kim thần long chở theo Thần Nam bay đến đây. Con rồng du côn bay một vòng trên không, Thần Nam đột nhiên phát giác ở phía xa có gì đó không bình thường, hắn đề tỉnh: "Ở phía Tây hình như có người bay đến, không ngờ lại là mấy người cung nhau phi hành, thật là không thể tin được! Đột nhiên lại xuất hiện 04 người có cùng tu vi như vậy. Ê lươn, mau hạ xuống.
Tử kim thần long cũng đã phát hiện ra, ngày trước nó ở Tây phương gây nhiều tai họa, sợ gặp phải những kẻ thù ngày xưa, quẫy đuôi một cái, nhanh chóng lao xuống.
Chỉ là, bốn đạo nhân ảnh ở phía xa đã nhìn thấy bọn họ. Bốn người như bốn đạo điện quang cùng nhau lao tới.
Đối mặt với những cao thủ như thế, Thần Nam vốn tưởng trực tiếp khai mở nội thiên địa, tạm thời trốn đi. Nhưng đột nhiên hắn thay đổi chủ ý, bình tĩnh chờ đợi.
Bốn người đều là người tây phương tóc vàng mắt xanh, hai nam hai nữ, đều chỉ khoảng hơn 20 tuổi. nam tử cao to đẹp trai, nữ tử xinh đẹp dễ thương.
Mặc dù còn trẻ, nhưng từ ánh mắt của bọn họ, Thần Nam cảm thấy những nét tang thương, biểu hiện của những người đã từng trải qua vô số năm tháng.
Trong lòng hắn trầm xuống, bởi vì hắn nhớ lại ngày trước, trong cuộc đại chiến tại hoàng cung, xuất hiện bị vị thiên sứ mượn thân. Dường như hắn có chút cảm giác quen thuộc.
Cảm giác của Tử kim thần long so với hắn còn tốt hơn, toàn thân nó cong lên, đã chuẩn bị sẵn sàng cho chiến đấu cũng như chạy trốn.
"Không ngờ lại là một con Đông phương thần long, là thần thú trăm năm khó gặp". Một nam tử cảm thán nói.
"A, nghe nói toàn thân đông phương thần long đều là bảo vât, có thể luyện thành cực phẩm thần dược", một nữ tử nhẹ nhàng cười nói.
"Còn đợi gì nữa, ta cảm thấy một người một rồng ngày có một cỗ khí tức tà ác".
"Đúng, bắt con đông phương thần long này có rất nhiều tác dụng". Hai người còn lại cũng đã mở miệng.
Nam tử cất tiếng cuối cùng có chút do dự: "Chúng ta bí mật đến Đông phương, chỉ vì điều tra vài cái huyền giới, gây thêm chuyện có lẽ không tốt".
"Có gì mà không tốt, bọn họ đã phát hiện ra tung tính của chúng ta, nếu như bị lộ, bị các tu luyện giả cường đại của Đông thổ biết được, chúng ta có về được Tây thổ hay không rất khó nói."
- Có gì mà phải do dự, hơn nữa trên người bọn chúng có tử vong khí tức, chỉ cần nhìn qua cũng biết là vẫn thường giao du với các tu luyện giả tà ác. Như vậy, chúng ta tiêu diệt họ cũng không có gì là áy này.
Thần Nam thấy bốn người đem bọn họ thành thịt nằm trên thớt, lập tức vừa kinh vừa giận. bốn kẻ cổ quái, không ngờ lại dám muốn đem Tử kim thần long luyện thuốc, lại còn cố ngụy biện cho mình một lý do đường hoàng.
Hắn cất giọng hỏi: "Bốn người các ngươi là ai?".
Một nữ tử trong nhóm khinh miệt nói: "Nhân loại đê tiện, ngưoi dám nói chuyện với thần linh như vậy à, thật là vô lễ".
"Ha ha..."Thần Nam cười lớn nói: "Các ngươi thực sự chỉ là những người chim không hiểu nhân tình. Các ngươi có giá trị gì khiến ta phải tôn kính? Trước đây ta còn tí nữa bắn chết một tên người chim nữa đó". Nói đến đây, Thần Nam đem cường đại khí tức ẩn tàng toàn bộ thể hiện ra ngoài
Nữ tử đó kinh ngạc nói: "Ngươi còn trẻ như vậy, không ngờ đã sắp bước vào lục giai.... càng không thể bỏ qua cho ngươi được".
← Ch. 077 | Ch. 079 → |