← Ch.082 | Ch.084 → |
"Nên suy nghĩ tới việc mở thịt nướng điếm thứ hai rồi." Nhất phẩm thịt nướng điếm quật khởi, làm cho rất nhiều người đỏ mắt, trong hai tháng hơn mười thịt nướng điếm lần lượt mở lên, nhưng mà làm ăn đều không tốt như nhất phẩm thịt nướng điếm, nguyên nhân là vì Triệu Thành có gia vị gia truyền, hương vị rõ ràng ngon hơn rất nhiều.
Mùa đông lúc này đúng là thời gian thịt nướng điếm làm ăn tốt nhất, hai người còn chưa đi vào trong tiệm, cũng đã nghe được tiếng thực khách nghị luận thì ồn ào.
"Người thật nhiều!" Lạc Thi Thi một thân quần áo màu tím, eo đeo trường kiếm, trên mặt thoáng trang điểm nhẹ, có vẻ xinh đẹp sáng ngời, giống như một đóa hoa bách hợp trong mùa đông.
"Ông chủ, lão bản nương, các ngươi khỏe!" Thân phận Trương Hiểu Vũ không lâu đã bị lộ ra, tiểu nhị nơi này lanh lợi cung kính nói.
Trương Hiểu Vũ mỉm cười, Lạc Thi Thi lại đỏ mặt lên, trong lòng ngọt ngào.
"Bên trong đã giữ lại phòng khách quý cho các vị, xin mời." Phòng khách quý theo như lời tiểu nhị là chỉ gian phòng đặt song song cùng phòng bếp, diện tích không nhỏ, bên trong được bài trí hoa lệ sạch sẽ.
Trương Hiểu Vũ gật gật đầu, cùng Lạc Thi Thi đi vào phòng khách quý, sau lưng truyền đến rất nhiều thanh âm kinh diễm, Lạc Thi Thi xinh đẹp không dưới đệ nhất mỹ nữ Tư Đồ Tú Tú ở Kim Quang Quận Thành, hơn nữa bởi vì tình yêu làm dịu, có vẻ càng thêm lung linh, gợi cảm xinh đẹp.
"Đem Triệu Thành gọi qua đây, ta có lời nói với hắn." Ngồi xuống, Trương Hiểu Vũ nói với tiểu nhị.
Tiểu nhị gật đầu rời đi.
Lạc Thi Thi mở miệng nói: "Hiểu Vũ, dù sao ngươi có tiền như vậy, không bằng mua xuống một tòa lâu ba tầng, nếu bạc của ngươi không đủ, chỗ này của ta vẫn còn." Lạc Thi Thi làm Huyền Âm Môn tiền nhiệm thiếu môn chủ, cũng có một cái nguyên giới, bên trong không ít hoàng kim, tối thiểu cũng có vài mươi vạn lượng.
"Chờ Triệu Thành đến đây, ta đem ý tưởng của ta nói ra." Trương Hiểu Vũ uống một ngụm trà nhuận cổ, nói.
Chỉ chốc lát công phu, Triệu Thành tinh thần vô cùng phấn chấn đi tới, "Hiểu Vũ ca, chị dâu!:
Triệu Thành cùng bọn họ tương đối quen thuộc, Lạc Thi Thi đã quen cách gọi này của hắn.
Chờ Triệu Thành ngồi xuống, Trương Hiểu Vũ nói: "Ta chuẩn bị đem đậu hủ điếm cách vách cũng mua xuống, sau đó dỡ bỏ vách tường chính giữa, để cho hai nhà liền cùng một chỗ.
"Cái chủ ý này không tệ." Triệu Thành mấy ngày nay đã đau đầu vì hết chỗ ngồi cho thực khách, nếu như diện tích nhiều gấp đôi, hẳn là không sai biệt lắm.
"Còn nữa, trà lâu cũng muốn mua xuống.
Lạc Thi Thi hỏi: "Trên một con đường mở nhiều thịt nướng điếm như vậy, có thể không tốt lắm." Huyền Vũ phố mặc dù không nhỏ, hơn nữa thường xuyên có người từ phố khác đi tới ăn thịt nướng, nhưng dù sao cũng cách khá xa. . n. Y. Y. c. o. m
Trương Hiểu Vũ thần bí nói: "Dừng lại ăn quá nhiều thịt nướng, các ngươi có cảm giác gì.
Triệu Thành nói: "Có chút chán ngấy!
Lạc Thi Thi nhãn tình sáng lên: "Ngươi là muốn mở trà lâu thanh vị."
"Thi Thi, ngươi rất thông minh, đương nhiên không chỉ là trà thanh vị, những loại trà có thể điều dưỡng thân thể đều cần cả, ta đã tìm được một vị sư phụ hái thuốc, hắn đối với phương diện này rất lành nghề, đến lúc đó ta sẽ mời hắn làm sư phụ trong trà lâu." Trương Hiểu Vũ nhìn Lạc Thi Thi liếc, nói ra kế hoạch của bản thân.
...
Từ thịt nướng điếm đi ra, tuyết bên ngoài lại bắt đầu rơi, tuyết trắng như lông ngỗng bồng bềnh đung đưa, phủ kín cả bầu trời, một mảng tình thơ ý hoạ.
"Tuyết rơi đẹp quá." Lạc Thi Thi duỗi bàn tay nhỏ bé mềm mại, tiếp được bông tuyết thì thầm nói.
Trương Hiểu Vũ đứng ở một bên, khóe miệng hiện lên một nụ cười, không thể ngờ được đi vào thế giới này một năm đã có người yêu, mặc dù Lạc Thi Thi so với hắn lớn hơn một tuổi, nhưng thật ra tuổi của Trương Hiểu Vũ phải tính bằng cách cộng cả kiếp trước và kiếp này lại.
Trong bông tuyết đầy trời, một cái bóng đen rất lớn từ không trung đàng xa bay đến.
"Trương Hiểu Vũ, đấu giá hội sắp bắt đầu rồi, có hứng thú đi xem hay không?" Một con phi hành hoang thú trôi nổi ở giữa không trung, Lý Dục ngồi ở phía trên nói với Trương Hiểu Vũ.
Hơn hai tháng tiếp xúc, Lý Dục và Trương Hiểu Vũ quan hệ coi như không tệ, đặc biệt Trương Hiểu Vũ trợ giúp Kim Quang Quận Thành bảo vệ tôn nghiêm, làm cho Lý Dục đối với thực lực thiếu niên này có minh bạch nhất định.
Kim Quang Quận Thành mỗi tháng đều có cử hành một hồi đấu giá hội, ba tháng cử hành một lần đấu giá hội to lớn, vật phẩm có thể xuất hiện ở trong đó đều là những thứ quý hiếm, những thứ có bạc cũng không mua đường thường xuyên xuất hiện, hấp dẫn rất nhiều phú hào hoặc là thế lực đại gia tộc.
Trương Hiểu Vũ gật gật đầu, "Nghe nói lần này có thứ tốt xuất hiện, nhất định sẽ đi.
Lý Dục mỉm cười: "Ta đây đi trước!" Nói xong cưỡi Phi Thiên Điêu hướng phía khu Tây Thành bay đi.
"Thế nào, có hứng thú đi không!" Trương Hiểu Vũ nắm bàn tay nhỏ bé của Lạc Thi Thi, hỏi.
Lạc Thi Thi lắc đầu: "Đấu giá hội lớn như vậy sẽ xuất hiện đại nhân vật, tất nhiên sẽ có thế lực lớn khác tới, ta sợ đến lúc đó bị người khác phát hiện thân phận, như vậy không tốt lắm." Ô Lương Câu và Triệu Nguyên tử vong mặc dù thần không biết quỷ không hay, nhưng lúc này Lạc Thi Thi bị Ô Lương Vũ phát hiện trong này, đối phương nhất định sẽ có chỗ hoài nghi, dựa vào Võ Hùng cường giả tôn quý, giết một người ai cũng không dám nói nhiều một câu. Cho dù là Lý Vương gia phụ thân Lý Đức cũng sẽ không vì một nữ nhân không có quan hệ mà trở mặt với Ô Lương Vũ, huống chi đối phương có bán mặt mũi cho hắn hay không còn chưa biết được.
"Được rồi! Ta đưa ngươi trở trước về.
Đem Lạc Thi Thi đưa về nơi ở, Trương Hiểu Vũ một mình đi tới khu Tây Thành.
Trước mắt, Trương Hiểu Vũ nhìn thấy một tòa nhà khổng lồ, đứng sững ở khu Tây, dòng người mãnh liệt đang không ngừng hướng vào đó hội tụ, trong đó không thiếu đại nhân vật thân phận tôn quý và cường giả tu vi cao thâm.
Đi vào bậc thang ngoài cửa lớn dưới phòng đấu giá, Trương Hiểu Vũ ngẩng đầu lên, trên tấm biển cực lớn viết năm chữ mạ vàng 'Kim quang phòng đấu giá', nét chữ như long xà, có chút hào khí.
"Nghe nói hôm nay sẽ có không ít đan dược đột phá tu vi đấu giá, hy vọng vận khí của ta không tệ." Bên cạnh một cái trung niên nhân ăn mặc hoa lệ có chút chờ mong nói.
Quản gia sau lưng nói: "Lão gia, nhất định sẽ có, ta nghe người ta nói lần này đấu giá hội sẽ là một lần lớn nhất trong mười năm, vật phẩm đấu giá bên trong cực kỳ hiếm có.
Trương Hiểu Vũ nhận ra người trung niên này, hắn tên là Nghiêm Tung, đại phú hào bài danh trước hai mươi của Kim Quang Quận Thành, gia sản ngàn vạn, giống như đã dừng lại ở Đại Võ Sư cấp ba năm sáu năm, một mực không có đột phá, hẳn là tiềm lực đã hết, không có cách nào tự mình đề cao tu vi, chỉ có thể đem hy vọng ký thác vào trên những đan dược kia.
Theo dòng người càng ngày càng nhiều, Trương Hiểu Vũ thấy được không ít đại nhân vật chỉ nghe kỳ danh, như các phú hào ít khi lộ diện của Kim Quang Quận Thành, hay cao thủ cấp bậc Võ Vương đỉnh phong, hôm nay toàn bộ đều chạy đến nơi này, xem ra lần đấu giá hội này quả không đơn giản.
"Hiểu Vũ, ngươi cũng tới, cùng nhau đi vào đi." Sở Thiên Hào nương theo một cái trung niên nhân mập mạp và nữ nhân trung niên phong mãn đi tới, hai người mập mạp và một mỹ nữ trung niên cũng làm cho người ta có chút chú ý.
Trương Hiểu Vũ lễ phép nói: "Lâm bá phụ, Lâm bá mẫu tốt!" Trung niên mập mạp và nữ nhân phong mãn tự nhiên là Lâm Thiên Nam và vợ hắn.
← Ch. 082 | Ch. 084 → |