← Ch.0197 | Ch.0199 → |
Sau khi Nhạc Trọng chém chết hai mươi ba con sói, những con sói xám biến dị không có bị lừa, trực tiếp chạy thục mạng vào trong rừng rậm, không có quan tâm tới khiêu khích của Nhạc Trọng.
- Những con biến dị thú này thật sự là khó chơi!
Nhạc Trọng từ trên cây nhảy xuống, nhìn qua ba mươi thi thể của đám sói thì nhíu mày.
Những con sói xám biến dị này ở trong tay của Nhạc Trọng tuy không chịu nổi một kích, nhưng mà đối với chủ lực doanh mà hắn vừa thành lập, chỉ có súng máy hạng nặng và pháo trên chiến xa bộ binh mới tiêu diệt được mà thôi.
Trừ chuyện đó ra, chiến sĩ bình thường chống lại chúng chỉ nhờ lựu đạn, hỏa tiễn mới có thể giết chúng. Mà lựu đạn, hỏa tiễn giản đều là tài nguyên khan hiếm, dùng một thì ít một. Trước mắt Nhạc Trọng tồn kho loại binh khí chiến tranh này không nhiều lắm.
Nhạc Trọng nhìn qua thi thể của đám sói trên mặt đất, trực tiếp dùng ám ma đao chém đầu lâu của sói biến dị, hắn tìm kiếm tinh hạch và huyết tinh bên trong, nhưng mà hắn tìm trong thi thể của con sói không phát hiện tinh hạch, chỉ phát hiện huyết tinh nhỏ như hạt gạo.
Trong nội tâm Nhạc Trọng vui vẻ, sau đó đem thi thể của đám sói trên mặt đất thu vào trong trữ vật giới chỉ.
Sau khi thu giữ đám thi thể vào trữ vật giới chỉ thì thân hình Nhạc Trọng chớp động, nhanh chóng chạy tới đội cứu viện.
Rất nhanh Nhạc Trọng đã nhìn thấy toàn bộ chủ lực doanh chạy tới nơinayf. Mà hai khẩu zpt90 25 li của chiến xa bộ binh hiện ra, cho dù bây giờ có đàn sói ở đây thì Nhạc Trọng cũng có nắm chắc diệt chúng.
Lưu Đàm nhìn qua Nhạc Trọng dính đầy máu sói, lo lắng hỏi:
- Nhạc đội, anh không sao chứ?
- Không có việc gì!
Nhạc Trọng phất phất tay, nhìn qua phía trước và hơi do dự, lại ra lệnh.
- Tiếp tục đi tới!
Nhận được lệnh của Nhạc Trọng thì đoàn xe khổng lồ tiến tới, kho súng đạn với bọn họ mà nói không khác gì mỹ nhân nằm khỏa thân chờ đợi.
- Đỗ xe!
Sau khi tiến thêm một đoạn, Nhạc Trọng lần nữa gọi đỗ xe lại, , đồng thời nhanh chóng đi ra khỏi chiếc Hammer.
Chỉ thấy ở giữa con đường có một chiếc xe xe jeep Dongfeng của quân đội.
Nhạc Trọng tiếp tục nhìn qua phía trước, chỉ thấy hai bên đường khắp nơi đều là vết súng đạn, còn có một vũng hố lớn đang hiện ra trên mặt đất.
Phía trước khắp nơi rơi lả tả hài cốt x jeep Dongfeng của quân đội, làm cho Nhạc Trọng cảm thấy sợ hãi là, thậm chí có hai chiếc chiến xa bộ binh bị lật tung trên đường, sau đó không biết sức lực lớn thế nào mà nghiền ép nó thành sắt vụn.
Trừ chuyện đó ra Nhạc Trọng cẩn thận quan sát phát hiện cơ hồ mỗi một cỗ quân đều có dấu vết vật gì đó xổ xuyên qua.
Đủ loại dấu hiệu cho thấy, kho súng đạn phía trước hiển nhiên không phải là con đường bằng phẳng, mà là nguy hiểm trùng trùng điệp điệp, chiến xa bộ binh là đại sát khí cũng không bị tiêu diệt dễ dàng.
- Lui lại! Toàn bộ mọi người lui ra ngoài. Chờ mệnh lệnh!
Nhạc Trọng cẩn thận quan sát cảnh vật chung quanh và ra lệnh.
Trên con đường này có hai chiếc chiến xa bộ binh bị lật tung, cho dù cho hai chiến xa bộ binh gia nhập chiến đoàn cũng không thể làm được gì.
Mà hai chiếc chiến xa bộ binh là bảo bối của Nhạc Trọng đấy, trong cuộc chiến với thi đàn lần cuối ở huyện Thanh Nguyên, nếu không phải có bốn chiến xa bộ binh nghiền áp nhiều tang thi, cho dù Nhạc Trọng có thể dẫn người toàn diệt tang thi cũng không nhẹ nhàng như vậy. Nhận được lệnh của Nhạc Trọng và nhìn qua hài cốt xe quân đội đầy đất, Lưu Đàm cũng biết tính nghiêm trọng của chuyện này, hắn chợt dẫn người lập tức chuyển hướng. Đúng lúc này từ trong kho đạn dược có một đầu con lợn rừng đen nhánh to ba mét, giống như một chiếc xe tăng loại nhỏ, có răng nhanh bén nhọn thật dài, trên người hiện ra một tầng lân giáp màu đen xuất hiện trong mắt mọi người.
- Biến dị thú Hắc Lân Hung Trư cấp 43! Biến dị hung thú có được lực phòng ngự cùng lực công kích cường đại. Răng nanh của chúng co thể đâm thủng tất cả những thứ ngăn cản đường đi.
Những cái... kia Hắc Lân Hung Trư hiển nhiên không phải đi ra cùng Nhạc Trọng bọn hắn chào hỏi, vừa hiện thân tựu hai mắt đỏ thẫm hướng về Nhạc Trọng một chuyến vọt tới. Nhạc Trọng cưỡi Hammer bọc hậu, hắn xuất ra một tingqjz8 mễ (m) đại đường kính súng máy hạng nặng điên cuồng hướng về đằng sau xông lại cái kia này Hắc Lân Hung Trư điên cuồng quét sắc.
Súng máy hạng nặng sau đó xé rách chiếc xe jeep Dongfeng của quân đội, viên đạn oanh kích lên người của Hắc Lân Hung Trư giống như chiếc xe tăng, tia lửa màu đen hiện ra, không cách nào lưu lại một tia dấu vêt trên người của Hắc Lân Hung Trư.
- Đáng chết! Lực phòng ngự quá biến thái.
Nhạc Trọng nhìn thấy một màn này, nhịn không được mắng một câu, đạn súng máy hạng nặng có thể dễ dàng xuyên qua da rắn nước đấy, có thể bắn xuyên thủng xương sọ. Nhưng mà bắn lên người của Hắc Lân Hung Trư không có hiệu quả, hiển nhiên lực phòng ngự của Hắc Lân Hung Trư cực kỳ biến thái, tối thiểu nhất cũng cùng một đẳng cấp với da chuột vương.
Hai khẩu qjz8 của chiên xa bộ binh quay ngược lại, chợt điên cuồng bắn đạn như mưa.
Bị hai đại sát khí qjz8 của Nhạc Trọng oanh kích, hai súng máy này nhanh chóng thể hiện hỏa lực của mình, viên đạn dày đặc của chúng bắn lên người của Hắc Lân Hung Trư, cho dù lực phòng ngự của Hắc Lân Hung Trư có mạnh cũng có huyêt hoa băn ra ngoài.
Dưới cơ quan pháo điên cuồng oanh kích, một đầu Hắc Lân Hung Trư bị bắn thành cái sàng, máu tươi không ngừng phún dũng ra ngoài, vô lực té trên mặt đất.
Nhìn thấy đồng bạn như chiếc xe tăng của mình té trên mặt đất, số Hắc Lân Hung Trư còn lại hiện ra thần sắc cảnh giác, chúng hung dữ trừng đoàn xe của Nhạc Trọng, ngửa mặt lên trời phát ra tiếng heo rống to lớn.
Sau một khắc, trong rừng rậm kia có vô số chim bay bị kinh động, từng cây đại thụ ngã trên mặt đất. Một con heo khác thân cao bảy mét, thân dài dài đến ba mươi mét, thân thể có lân giáp hắc sắc hiện ra, trong mắt chớp động ánh sáng màu đỏ thô bạo, nó từ trong rừng rậm nhảy ra ngoài, không ngừng nhìn qua đoàn người của Nhạc Trọng.
- Thú biến dị cấp hai Hắc Lân Hung Trư cấp 65.
Nhạc Trọng nhìn thấy con Hắc Lân Hung Trư biến hị cấp hai, trong nội tâm hít một hơi khí lạnh. Con Hắc Lân Hung Trư cấp hai to lớn, hai chiến xa bộ binh của Nhạc Trọng trước mặt của con Hắc Lân Hung Trư cấp hai này giống như một món đồ chơi. Hắn rốt cục cũng hiểu vì sao từng chiếc xe jeep Dongfeng bị nghiền nát như vậy.
Con Hắc Lân Hung Trư cấp hai lặng lẽ đứng ở nơi đó đã mang cho người ta cảm giác áp bách cường đại, nó đứng ở đó làm không ai có ý chí chiến đấu nữa.
Chỉ có những con Hắc Lân Hung Trư bình thường thì lực phòng ngự đã rất kinh người rồi, Nhạc Trọng không biết con Hắc Lân Hung Trư cấp hai lực phòng ngự còn biến thái hơn ra sao.
Con Hắc Lân Hung Trư cấp hai này hiển nhiên không cho Nhạc Trọng thời gian chào hỏi, bốn vó của nó tề động, vừa nhảy dựng lên là như sét đánh xuyên thẳng qua con đường nhỏ, rất nhanh đã vọt tới trước bầy heo, dẫn theo hai mươi ba con Hắc Lân Hung Trư phát động công kích vào đoàn xe của Nhạc Trọng.
Súng máy hạng nặng của chiến xa bộ binh bắn như điên, vô số đạn hạng nặng bắn thẳng vào trong đàn heo.
← Ch. 0197 | Ch. 0199 → |