Truyện ngôn tình hay

Truyện:Thần Ma Hệ Thống - Chương 0396

Thần Ma Hệ Thống
Trọn bộ 1194 chương
Chương 0396: Bản thiết kế chiến y Nạp Mễ
0.00
(0 votes)


Chương (1-1194)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Những tên chiến sĩ này sức chiến đấu mạnh mẽ thì Trịnh Minh Hòa vừa rồi đã tự mình lĩnh giáo qua. Bọn chúng phối hợp ăn ý, huấn luyện nghiêm chỉnh, ý thức chiến đấu hài lòng. Nếu không phải có bạch cốt đột nhiên giết vào, đánh sụp đổ ý chí chiến đấu của bọn họ, nếu không cho dù quân của Nhạc Trọng chiến thắng thì chỉ sợ cũng phải trả giá càng thê thảm hơn.

- Chư vị Thanh Thạch Bang! Tôi là Mạch Lý Cầu Tư! Tôi có thể nói chuyện với thủ lĩnh các vị hay không!! Giữa chúng ta có lẽ có chút hiểu lầm!

Đúng lúc này từ trong tất cả các tầng lầu truyền ra âm thanh của Mạch Lý Cầu Tư.

Mạch Lý Cầu Tư nói:

- Tôi ở tầng hai mươi hai chờ các người!

- Lão đại, làm sao bây giờ?

Trịnh Minh Hòa quay đầu nhìn qua Nhạc Trọng hỏi.

Hàn quang trong mắt Nhạc Trọng lóe lên và ra lệnh:

- Tiếp tục tiến công! Đánh tới tầng cao nhất! Đánh tan toàn bộ các lực lượng chống cự.

Nhận được lệnh của Nhạc Trọng thì bạch cốt nhanh như mũi tên lao lên tầng mười chín.

Ở tầng mười chín chính là nơi cao tầng Hồng môn hưởng lạc, ở nơi này có rất nhiều nữ nhân ăn mặc bạo lộ, có người Trung Quốc, còn có nữ nhân ngoại quốc mắt xanh da trắng, nhưng mà những nữ nhân ngoại quốc này đều có tướng mạo hết sức bình thường.

Những nữ nhân này nhìn thấy đám người toàn thân là máu, trên người còn dính chút ít thịt nát và xương, tâm thần và thân thể run rẩy, trong mắt hiện ra vẻ sợ hãi.

Bạch cốt lúc này không nhận thấy có gì uy hiếp thì lập tức đi lên tầng hai mươi.

Ở tầng hai mươi, tầng hai mươi mốt lúc này không có ai, Nhạc Trọng đi lên tầng hai mươi hai liền trông thấy Mạch Lý Cầu Tư thập phần ngạo mạn ngồi ngay ngắn trên ghế lão bản nhìn chằm chằm vào hắn.

Ở bên người của Mạch Lý Cầu Tư còn có mười ba tên người ngoại quốc tóc vàng mắt xanh, bọn họ dáng người khôi ngô, trên người tỏa ra khí thê mạnh mẽ, hiển nhiên đều là nhân vật không dễ chọc.

Mạch Lý Cầu Tư lườm Nhạc Trọng và lạnh lùng nói:

- Tôi là Mạch Lý Cầu Tư, anh chính là Thanh Thạch Bang Nhạc Trọng sao?Bang chủ Thanh Thạch Bang là ai, bảo tới gặp tôi!

Trong mắt của Mạch Lý Cầu Tư thì người Môn gô lô ít đều là tồn tại thấp kém, hắn chỉ nguyện ý nói chuyện với bang chủ Thanh Thạch Bang mà thôi, nói chuyện với nhân vật nhỏ như Nhạc Trọng sẽ hạ thấp thân phận của hắn.

Hàn quang trong mắt Nhạc Trọng lóe lên, vung tay lên, gai độc trực tiếp nổ súng.

Phanh một tiếng súng vang!

Đầu của một tên ngoại quốc đứng bên cạnh Mạch Lý Cầu Tư lập tức nổ tung, máu tươi bắn tung tóe trên đất.

Nhạc Trọng lạnh lùng nói:

- Nơi này là địa bàn của tao! Đều thành thật lại đi, nếu như bọn mày muốn chết thì tao có thể tiễn bọn mày một đoạn đường!

Một gã ngoại quốc tức giận nhìn qua Nhạc Trọng gầm thét và sờ soạng súng bên hông. - Hỗn đản!! Mày dám giết người của tao!! Tao sẽ giết bọn mày!

Phanh một tiếng súng vang! Tay của tên người ngoại quốc là người cường hóa cấp 30 còn chưa chạm vào súng ngắn, đầu hắn chợt nổ tung, thi thể té trên mặt đất.

Nhạc Trọng nhìn qua mười một tên người ngoại quốc nói ra.

- Muốn chết thì các người tùy tiện động đậy! Không muốn chết thì bất động.

Mà bạch cốt đứng bên cạnh Nhạc Trọng lúc này cầm búa lớn chỉa thẳng vào đám người ngoại quốc này, chỉ cần những cao thủ kia có bất kỳ dị động, nó sẽ lập tức chém giết ngay.

Mười một gã cao thủ ngoại quốc đối mặt với Nhạc Trọng cùng bạch cốt hai người, trong nội tâm sinh ra cảm giác sợ hãi, thân thể cũng run nhè nhẹ, không dám cử động gì cả.

Mạch Lý Cầu Tư cưỡng chế tức giận trong lòng nhìn qua Nhạc Trọng chậm rãi nói:

- Nhạc Trọng!! Những người ngoại quốc chúng tôi hảo tâm đi tới nơi này xây dựng nhà máy cho các người! Anh lại nhẫn tâm đối phó những người tới đây giúp quốc gia các người hay sao? Chính phủ Trung quốc tuyệt độ sẽ không bỏ qua phần tử khủng bố phá hoại quan hệ này đâu. Anh hiện tại rời đi còn kịp, nếu không tôi nhất định sẽ trách cứ chính phủ Trung Quốc, bắt cách anh lại!

Đối phó người Trung Quốc thì biện pháp tốt nhất chính là thông qua chính phủ tạo áp lực mới được. Cho dù là trước hay là sau tận thế, Mạch Lý Cầu Tư chơi chiêu thức này cũng xuất thần nhập hóa.

Phải biết rằng chính phủ sợ truyền thông nước ngoài, người ngoại quốc cưỡng gian phụ nữ trước mặt nhiều người cũng chỉ sử phạt mười lăm ngày giam giữ, mà người ngoại quốc cưỡng gian không có bao nhiêu bối cảnh. Mạch Lý Cầu Tư chính là cự đầu do công ty đa quốc gia phái tới, chính phủ bên kia sẽ cung kính với bọn họ, hắn dùng danh nghĩa chính phủ cũng dễ dàng.

Hàn quang trong mắt Nhạc Trọng lóe lên và bóp cò.

Phanh một tiếng vang thật lớn! Đầu của một tên ngoại quốc nổ tung.

Nhạc Trọng lạnh lùng nói:

- Mạch Lý Cầu Tư, mày nói nhảm quá nhiều! Những chuyện mày nói chỉ là cứt chó! Có bản lĩnh mày bây giờ nên điều động đại quân vây quét tao này! Nếu không mày còn nói nhảm tao sẽ xử bắn mày đấy.

Nhạc Trọng lạnh lùng uy hiếp:

- Mạch Lý Cầu Tư, bây giờ mày có một cơ hội. Mang theo người của mày lập tức đầu hàng, nếu không tao sẽ giết chết toàn bộ tụi mày!

- Con chó Trung Quốc! Tao nhất định phải giết mày!

Trong nội tâm Mạch Lý Cầu Tư tràn ngập tức giận, hắn lần đầu tiên bị người Trung Quốc sỉ nhục như vậy, đối với người theo chủ nghĩa người da trắng thượng đẳng đây là sỉ nhục.

Trong lòng Mạch Lý Cầu Tư bị tức giận bao phủ, hắn thoáng cái gào lên:

- Mày vọng tưởng!! Đồ người Hoa chó chết! Muốn tao đầu hàng mày, tuyệt đối không có khả năng!! Lên đi, giết nó!

Mạch Lý Cầu Tư vừa mới tức giận gầm rú, chợt có sáu âm thanh vang lên, sáu gã cao thủ người nggoaij quốc nổ súng.

Bốn tên cao thủ còn lại thân hình vừa khẽ động, hai đạo gai xương bén nhọn đâm vào đầu của bọn họ, đóng đinh bọn họ lên tường!

- Tôi đầu hàng!! Đừng giết tôi!

Một tên cao thủ ngoại quốc trẻ tuổi hoảng sợ kêu lên.

Một tên cao thủ ngoại quốc khác lập tức vứt bỏ vũ khí, hai tay giơ lên cao, ôm đầu ngồi chồm hổm trên mặt đất.

Mạch Lý Cầu Tư vừa mới đứng lên, một đạo gai xương bắn tới, trực tiếp xuyên thủng thân thể của hắn, xuyên thủng vai phải của hắn và đính lên tường.

Mạch Lý Cầu Tư bị đóng ở trên tường, lúc này thống khổ kêu thảm thiết, một bên lớn tiếng mắng:

- A a a a!! Bọn người Hoa khốn khiếp!! Mày tuyệt đối không có kết quả tốt. Tao chết thì chủ của tao sẽ tới Trung Quốc, đem toàn bộ người Hoa thấp hèn chúng mày thiêu chết cháy toàn bộ.

Mạch Lý Cầu Tư cũng không phải người cường hóa, hắn chỉ là người bình thường. Hắn có thể trở thành phó bang chủ Hồng môn cũng bởi vì dưới tay của hắn có nhiều cao thủ, đồng thời còn có một chi quân đoàn thẩm lí và phán quyết thực lực vô song.

Nhạc Trọng nhìn qua Mạch Lý Cầu Tư bị đính lên tường, lạnh lùng hỏi:

- Bọn mày là ai? Lệ thuộc tổ chức gì?

Mạch Lý Cầu Tư nhìn qua Nhạc Trọng lộ ra nụ cười dữ tợn, sau đó nhìn qua Nhạc Trọng phun một cục nước bọt:

- Phi!! Mày vĩnh viễn không tìm được đáp án.

*****

Ưng Khai Sơn đi đến bên người Nhạc Trọng và nhìn qua Mạch Lý Cầu Tư bị đóng đinh lên tường, nói:

- Lão đại! Giao thằng này cho tôi! Tôi sẽ làm cho hắn thành thành thật thật khai toàn bộ chân tướng.

Nhạc Trọng lãnh khốc nói ra:

- Tốt lắm! Tôi giao hắn cho anh! Giết chết hay làm tàn phế đều được! Tôi chỉ cần tình báo mà thôi.

- Vâng! Lão đại!

Ưng Khai Sơn lộ ra nụ cười dữ tợn, đi đến trước người của Mạch Lý Cầu Tư và hắn đem thân thể của Mạch Lý Cầu Tư giật từ gai xương đi xuống, sau đó kéo vào trong căn phòng nhỏ.

- Aaaaaaaaa...

Từ trong căn phòng nhỏ truyền ra âm thanh thống khổ tê tâm liệt phế của Mạch Lý Cầu Tư.

- Tôi nói! Tôi nói!! Cái gì tôi cũng nói, aaaaaaaaaa....

Mạch Lý Cầu Tư kiên trì không quá hai mươi giây trong tay của Ưng Khai Sơn.

Có hai gã cao thủ ngoại quốc thân thể đều lạnh run, không biết Mạch Lý Cầu Tư rốt cuộc thê thảm thế nào.

Nhạc Trọng thì đi tới trước cài bàn của Mạch Lý Cầu Tư tìm một hồi lâu, nhìn xem có thể từ trong đó tìm ra bảo vật hay tài liệu gì không.

Nhạc Trọng lại lật tới lật lui cái bàn của Mạch Lý Cầu Tư và đột nhiên nhìn thấy bản thiết kế.

- Ồ! Đây là cái gì?

- Bản thiết kế bảo vật cấp năm tiêu chuẩn quân dụng, trang bị tác chiến Phảng Sinh Nạp Mễ chiến đấu phục. Muốn chế tạo Phảng Sinh Nạp Mễ chiến đấu phục cần phải lấy da của biến dị thú làm sợi, dùng đất vàng làm điều hòa, làm biến đổi màu ngụy trang, có khả năng kháng phóng xạ, chống cự súng trường 762 li xạ kích, toàn bộ thuộc tính +3. Chế tạo cần tài liệu biến dị thú cấp hai...

Nhạc Trọng cầm lấy bản thiết kế kia lên, trong đầu của hắn vang lên âm thanh chi tiết và cách chế tạo Phảng Sinh Nạp Mễ chiến đấu phục.

Chế tác Phảng Sinh Nạp Mễ chiến đấu phục tài liệu quan trọng nhất chính là máu của biến dị thú cấp hai, tài liệu khác đều tương đương bình thường. Phương pháp chế tác không quá khó khăn, nhưng mà trình tự có chút rườm rà, chỉ cần dựa theo bản thiết kế này mà làm thì ai cũng có thể dễ dàng chế tạo ra cả.

Nhạc Trọng cầm bản thiết kế Phảng Sinh Nạp Mễ chiến đấu phục và hưng phấn nghĩ thầm.

- Quá tốt! Có thứ này thì sau này có thể tổ chức đại quân cường hóa rồi!

Phảng Sinh Nạp Mễ chiến đấu phục so phòng ngự thì kém da thú biến dị cấp ba, nhưng mà toàn bộ thuộc tính của nó +3 đấy, là một kiện trang bị hệ thống thần ma.

Trang bị trong hệ thống thần ma hiện tại tỉ lệ rơi ra cực thấp, dươi trướng của Nhạc Trọng thì phòng hộ phục cấp hai có hai mươi người mặc, phòng hộ phục cấp ba một người, phòng hộ phục cấp bốn chỉ có mình hắn mà thôi.

Nếu như có thể chế tạo nhiều phòng hộ phục này, tố chất thân thể thủ hạ của Nhạc Trọng sẽ cường hóa thật lớn. Toàn bộ thuộc tính +3, đây là đề cao tám điểm cường hóa đấy.

Quân đoàn thẩm lí và phán quyết cường hoành như vậy cũng là do trang phục này thêm vào.

Nhạc Trọng cầm lấy bản thiết kế này trong nội tâm nóng rực suy nghĩ thầm:

- Huyết dịch biến dị thú cấp hai sao? Đáng tiếc, trước kia không có thu thập huyết dịch của chúng a. Xem ra phải đi săn vài con biến dị thú cấp hai rồi. Ưng Khai Sơn kéo Mạch Lý Cầu Tư đi tới, nhìn qua Nhạc Trọng báo cáo nói:

- Lão đại!! Đã thẩm vấn hoàn tất! Hắn đã khai toàn bộ!

Nhạc Trọng nhíu mày nói:

- Ah! Nói đi!

Ưng Khai Sơn chợt đem toàn bộ tình báo mà Mạch Lý Cầu Tư khai một năm rõ mười nói cho Nhạc Trọng. Nghe những tin tình báo kia, trong nội tâm của Nhạc Trọng trầm xuống, giống như có tảng đá lớn áp vào lòng.

Mạch Lý Cầu Tư gia nhập tổ chức có tên là Thiên Đường Thần Quốc, đây là tổ chức do mấy đại tập đoàn ở Châu Âu sau tận thế cùng hợp lực tạo thành.

Trong mấy tập đoàn lớn này thì tập đoàn CMT cũng là một cái trong số đó. Mấy tập đoàn lớn này tích tài phú và khoa học kỹ thuật khổng lồ, kéo dài qua hơn mười quốc gia, có được công nhân hơn trăm vạn.

Sau khi thế giới biến dị thì đại bộ phận thủ lĩnh và cao tầng quốc gia hoặc quân đội biến thành tang thi cả rồi. Thời điểm thế giới biến dị thì cao tầng mấy tập đoàn này may mắn tránh được một kiếp. Những thủ lĩnh các tập đoàn này có định liên hợp với nhau, liên thủ cùng một chỗ thành lập Thiên Đường Thần Quốc là tổ chức lớn có màu sắc tôn giáo trong đó.

Mấy tập đoàn xuyên quốc gia này có tập đoàn khống chế trong tay mấy vệ tinh nhân tạo. Chính vì có hình ảnh vệ tinh và điện thoại vệ tinh, lệnh của Thiên Đường Thần Quốc có thể trực tiếp truyền tới các góc trên thế giới.

Mạch Lý Cầu Tư chính là một thống soái cao nhất của Thiên Đường Thần Quốc tại Quảng Tây này. Hồng môn chính là hắn sáng lập ném cái đinh vào thành phố Quý Trữ. Hắn dùng Hồng môn yểm hộ, không ngừng phát triển thế lực của mình và đồng thời kiên nhẫn cùng đợi cơ hội. Nếu một khi thành phố Quý Trữ bất ổn, là thời điểm hắn mang theo quân đoàn thẩm lí và phán quyết đem trọn thành phố Quý Trữ chiếm đoạt.

Thiên Đường Thần Quốc là tổ chức nghiêm mật, phân công minh xác, nhân thủ sung túc, khoa học kỹ thuật phát đạt, trong tay có hơn ba trăm vạn người sống sót, số lượng quân đội vượt qua ba mươi vạn. Hiện tại đã bắt đầu chỉnh hợp tài nguyên ở Châu Âu, đồng thời vi tương lai đã bắt đầu bố cục toàn cầu. Phi Châu, Bắc Mĩ, Nam Mĩ, Ấn Độ, Nhật Bổn, Đông Nam Á, vùng Trung Đông cũng đã có người tu kiến thế lực của họ.

Trong đó phần quan trọng nhất là ở Châu Âu, nghe nói thành phố Berlin đã bị bọn họ thu phục, hơn nữa trở thành tổng bộ của Thiên Đường Thần Quốc.

Mà Nhạc Trọng lúc này người sống sót trong tay mới hai mươi vạn, quân đội hơn một vạn người còn phân bố ở khu vực lớn, miễn cưỡng chỉ có thể chế tạo ra viên đạn súng trường và các vũ khí hạng nhẹ. So sánh với Thiên Đường Thần Quốc là tổ chức khổng lồ thì Nhạc Trọng biến thành nghèo khó như ăn mày vậy.

Nhạc Trọng có dã tâm phu quốc gia, nhưng mà trong Trung Quốc thật sự là người quá nhiều, một Quảng Tây đã có năm ngàn vạn, tang thi cũng có hơn bốn nghìn vạn. Nếu tang thi như vậy cho dù hắn muốn thu phục Quảng Tây cũng khó khăn quá nhiều.

Hơn nữa hiện tại chính là tận thế, Trung Quốc có vô số kiêu hùng, mỗi người đều có ý định của riêng mình, ai cũng sẽ không dễ dàng cho người ta đánh cơ nghiệp của mình. Mượn Nhạc Trọng mà nói, có người nào muốn chiếm đoạt cơ nghiệp mà hắn tay không dựng nên, hắn tuyệt đối không bỏ qua cho kẻ đó.

- Mình vẫn còn quá kém!

Nhạc Trọng hai đấm nắm chặt thập phần trầm trọng thở dài một hơi. Hắn trước tận thế chỉ là sinh viên mà thôi, một đường dốc sức trải qua vô số lần chiến đấu mới đi được tới bước này. Mà Thiên Đường Thần Quốc trước tận thế chính là mấy tập đoàn lớn của thế giới sáng lập nên, đối phương có vô số nhân tài, khoa học kỹ thuật, vật tư. Song phương căn bản không cùng cấp bậc. Nhạc Trọng lúc này thành tựu tự nhiên không bằng đối phương.

Chỉ có một Hồng môn đối với Thiên Đường Thần Quốc mà nói chỉ là một trăm hàng trăm phân bộ của nó mà thôi, cho dù bị Nhạc Trọng diệt cũng tổn thất không lớn.

Crypto.com Exchange

Chương (1-1194)