Truyện ngôn tình hay

Truyện:Thần Ma Hệ Thống - Chương 1000

Thần Ma Hệ Thống
Trọn bộ 1194 chương
Chương 1000: Tiềm hành
0.00
(0 votes)


Chương (1-1194)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Trong Thánh Địa có nhiều khoa học kỹ thuật mà hắn ngấp nghé, nếu có thể lấy tới tay, kết hợp với khoa học kỹ thuật mà hắn đã có, như vậy lực lượng của Hoa Hạ quốc sẽ biến hóa nghiêng trời lệch đất trong thời gian ngắn.

Hồng Hà thánh nữ do dự, ngón tay gõ nhẹ lên tay ghế hồi lâu, môi anh đào hé mở:

- Sự tình quan hệ trọng đại, thỉnh cho tôi suy nghĩ vài ngày!

Nhạc Trọng nhướng mày:

- Thánh nữ điện hạ, dị biến đã bắt đầu, dị hình đã sinh ra. Cả Ô La tinh đều đã bị dị hình thẩm thấu, còn chậm trễ chỉ sợ không ổn đâu!

Hồng Hà thánh nữ mỉm cười vỗ tay:

- Chuyện lớn như vậy anh phải cho tôi chút thời gian suy nghĩ đi. Như vậy đi, ngày mai tôi trả lời anh. Hôm nay hãy cho chúng ta tận tình buông lỏng một chút!

Mười sáu nữ tử xinh đẹp nối đuôi nhau đi vào, nhẹ nhàng nhảy múa trong đại sảnh.

Đoan Mộc Băng Tuyết cũng bắt đầu khảy đàn dâng lên âm nhạc tuyệt vời.

- Chỉ sợ bọn hắn không có thành ý giao dịch, xem ra ta phải nhanh chóng chuẩn bị!

Ánh mắt Nhạc Trọng nhìn những cô gái đang nhảy múa, nhưng trong lòng xoay chuyển ý nghĩ, các kế hoạch dũng mãnh tràn vào trong đầu của hắn.

Trước khi cùng Thánh Địa tiếp xúc Nhạc Trọng đã có chuẩn bị tâm lý, nếu đối phương nguyện ý giao dịch, vậy thì tốt nhất. Mọi người trao đổi khoa học kỹ thuật, cùng nhau ích lợi. Nếu đối phương không muốn, hắn cũng có kế hoạch khác đạt được.

- Nhạc Trọng đại nhân, thỉnh bên này!

Buổi tiệc tán đi, Nhạc Trọng được Đoan Mộc Băng Tuyết dẫn đi tới một phòng khách trong Hồng Hà thánh cung trong ánh mắt ghen tỵ của ba người Tiếu Hải Phong.

Nhạc Trọng bước chân vào phòng, chỉ thấy giống như phòng tổng thống khách sạn năm sao trên địa cầu, tiện nghi đầy đủ xa hoa.

Nhạc Trọng quét mắt nhìn qua Đoan Mộc Băng Tuyết dùng khẩu khí thượng vị giả ra lệnh:

- Cô lui ra đi, tôi cần nghỉ ngơi một chút!

Đoan Mộc Băng Tuyết thoáng sững sờ, tuy trên danh nghĩa nàng là thị nữ, nhưng ngoại trừ Hồng Hà thánh nữ cùng thánh chủ Thánh Địa, còn chưa người nào dám dùng khẩu khí như vậy nói chuyện với nàng.

- Dạ!

Nhưng Đoan Mộc Băng Tuyết rất nhanh liền phản ứng lại, đúng mức đáp một câu sau đó lui ra.

Đoan Mộc Băng Tuyết vừa đi ra, Nhạc Trọng lật tay, máy tính xuất hiện trong tay hắn.

Máy tính kia chọn dùng kỹ thuật của Mỹ chế tạo thành, tuy rằng nhìn qua nhỏ như bút ký bổn, nhưng trên thực tế dung lượng cùng khả năng tính toán của nó đã vượt qua khỏi siêu đại hình máy tính trước cuối thời.

Có được trang bị tốt như vậy, Bạch Y có thể phát huy ra lực lượng càng thêm khủng bố.

Lấy ra máy tính, Nhạc Trọng thấp giọng nói:

- Trang bị giám thị trong phòng này đã che chắn rồi sao?

Bên trong máy tính lập tức hiện ra hình ảnh Bạch Y:

- Trong phòng này có mười tám trang bị giám thị, đã bị tôi hoàn toàn che chắn!

Nhạc Trọng hỏi:

- Điện não trung ương của Thánh Địa cô có thể nắm giữ sao?

Bạch Y nhanh chóng đáp:

- Không thể! Tôi mơ hồ điều tra được điện não trung ương Thánh Địa cũng là một siêu cấp trí năng sơ cấp. Tuy rằng tôi mạnh hơn nó rất nhiều, ngay mặt chiến đấu là có thể xâm lấn nó. Nhưng ở bên cạnh nó còn có thật nhiều kỹ sư giữ gìn. Một khi tôi động thủ đối với nó, đối phương sẽ có khả năng sử dụng phương pháp vật lý tới can thiệp vào!

Nhạc Trọng nhướng mày hỏi:

- Như vậy nếu muốn nắm giữ điện não trung ương tại đây nhất định cần đến gần bản thể của nó sao?

Bạch Y nói:

- Phải! Thuận tiện nhắc tới, nếu tôi có thể cắn nuốt được siêu cấp trí năng sơ cấp kia, tôi có thể tiến hóa thêm một chút!

Mỗi một thế lực truyền thừa xuống đều không đơn giản. Ô La tinh trải qua mấy lần tai kiếp cuối thời, hơn nữa còn có thể vượt qua, tự nhiên phải có chỗ lợi hại.

Nhạc Trọng trầm tư một thoáng, tâm niệm vừa động một phân thân liền xuất hiện.

Bản thể Nhạc Trọng nhanh chóng mặc vào ẩn thân khải giáp đoạt được từ chỗ Thị Huyết Thánh Hoàng, hoàn toàn ẩn thân, sau đó để phân thân mở ra cửa phòng.

Trong nháy mắt cửa phòng mở ra, bản thể của hắn lập tức tiềm hành ra ngoài.

- Nhạc Trọng đại nhân, xin hỏi ngài có gì phân phó?

Hai bên cửa phòng có hai thị nữ chiến lực ngũ giai đang đứng, một thị nữ mặt tròn chắn ngang trước mặt Nhạc Trọng mỉm cười hỏi.

Bản thể Nhạc Trọng nhìn lướt qua thị nữ kia, vô thanh vô tức rời đi.

Máy phát thanh khảm trên người phân thân của hắn được Bạch Y thao túng lạnh lùng hỏi:

- Các ngươi đang giám thị ta?

Nữ tử mặt tròn mỉm cười đúng mực nói:

- Nhạc Trọng đại nhân, xin ngài nguôi giận. Chúng tôi cũng không có ý giám thị ngài. Nhưng thành viên của Hồng Hà thánh cung chúng tôi đại đa số đều là nữ tử, ngài là một nam nhân, rất nhiều địa phương không tiện đi lại. Chúng tôi là thị nữ do Đoan Mộc tỷ an bài đến đặc biệt hầu hạ ngài, ngài có yêu cầu gì cũng có thể nói với chúng tôi!

Phân thân Nhạc Trọng đem cửa phòng đóng lại, lạnh băng nói:

- Không cần!

Nhìn thấy phân thân Nhạc Trọng đã đóng cửa phòng, hai thị nữ liếc nhau mỉm cười, canh giữ trước cửa phòng của hắn, chẳng khác gì hai ngục tốt.

- Nàng ở phương hướng này!

Từ sau khi Nhạc Trọng thăng cấp thành cao thủ thất giai, tố chất thân thể đã hoàn toàn biến chất toàn diện, giác quan thứ sáu tiến hóa, trong phạm vi năm cây số hắn có thể dễ dàng tập trung mục tiêu, loại uy lực này chẳng khác gì là bán thần.

Ngoại trừ thân thể Thần Ma của hắn tiến hóa tới nhị cấp, những cao thủ thất giai khác cũng không có được năng lực kỳ diệu như hắn.

- Đã phát hiện!

Nhạc Trọng dọc theo phương hướng cảm giác một đường truy tới, đi tới một ga-ra, chỉ thấy Hồng Hà thánh nữ cùng Đoan Mộc Băng Tuyết vừa bước lên một huyền phù xa.

Ánh mắt Nhạc Trọng sáng ngời, vô thanh vô tức bay lên trên huyền phù xa bám vào bên trên.

- Xuất phát!

Theo mệnh lệnh của Hồng Hà thánh nữ, huyền phù xa bay ra, hóa thành một đạo lưu quang bay tới vị trí Thánh Phong nằm tại trung tâm Thánh Địa.

Xuyên qua tuyến phòng vệ trùng điệp, huyền phù xa dừng trong một bãi đỗ xe của Thánh Phong.

Hồng Hà cùng Đoan Mộc Băng Tuyết xuống xe đi lên.

Nhạc Trọng như một u linh đi cách hai người chừng năm bước, trong khoảng cách này chỉ cần hắn chợt nổ bạo ra tay, tuyệt đối có thể dễ dàng đánh trọng thương thậm chí là miểu sát một cao thủ thất giai, đây là chỗ khủng bố của ẩn thân khải giáp.

Bỗng nhiên Đoan Mộc Băng Tuyết chợt dừng lại, xoay người, đôi mắt to xinh đẹp nhìn thẳng về hướng Nhạc Trọng.

Nhìn thấy Đoan Mộc Băng Tuyết đột nhiên quay đầu, trong lòng Nhạc Trọng thoáng kinh hãi, thân thể căng thẳng chuẩn bị chiến đấu.

Hồng Hà quay đầu nhìn lướt ra sau hỏi:

- Làm sao vậy? Băng Tuyết?

Đoan Mộc Băng Tuyết nhíu mày, vô cùng nghi hoặc nói:

- Tôi giống như cảm giác được có người đi theo sau chúng ta. Nhưng hình như cảm giác của tôi đã sai!

Hồng Hà quay đầu đi về phía trước, tự tin cười nói:

- Cô đã cảm giác sai rồi, trên thế giới này người có thể giấu diếm được Cửu Thiên Thập Địa Thiên Kích đại pháp của tôi còn chưa xuất thế. Cho dù là thánh chủ bệ hạ có thể đánh bại tôi, nhưng cũng không thể vô thanh vô tức tiến tới gần tôi trong ba mươi bước!

*****

Đoan Mộc Băng Tuyết giãn đôi mày, cười nhẹ, lại đi về phía trước:

- Phải, là tôi đa tâm thôi!

Nhạc Trọng như u linh yên lặng tiến về phía trước.

Thánh Phong chính là trung tâm Thánh Địa, thủ vệ cực kỳ sâm nghiêm, tùy ý có thể thấy được cao thủ ngũ giai làm thị vệ, thậm chí có không ít thống lĩnh lục giai. Quả thật chẳng khác gì đầm rồng hang hổ, nếu Nhạc Trọng không có được ẩn thân khải giáp chỉ có thể cậy mạnh đi vào nơi này mà không thể lẻn vào.

Mị lực của Hồng Hà cực kỳ đáng sợ, trên đường đi thật nhiều thị vệ cùng thống lĩnh đều nhìn nàng chằm chằm, trong mắt tràn ngập lửa tình.

Vô số ánh mắt chỉ bị Hồng Hà hấp dẫn, không có người nào phát hiện Nhạc Trọng như u linh đi theo sau lưng nàng.

Hồng Hà đi thẳng về phía trước, tiến vào một tòa cung điện trong Thánh Phong.

Trên vương tọa thạch anh là thánh chủ Thánh Địa.

Hai bên trái phải là hai gã thánh tử đang ngồi cùng một thánh nữ.

Hồng Hà ngồi xuống vị trí của mình, ngẩng đầu nhìn thánh chủ trực tiếp hỏi:

- Thánh chủ bệ hạ, lời đề nghị của Nhạc Trọng ngài cảm thấy thế nào?

Thánh chủ hừ lạnh một tiếng, một cỗ sát khí lạnh thấu xương khuếch tán trong đại điện:

- Hừ, nếu Nhạc Trọng dám ngấp nghé căn cơ của Thánh Địa chúng ta, tội ác tày trời!

- Thật mạnh! Lão súc sinh chết tiệt này chỉ sợ phải có được thực lực thất giai đỉnh phong!

Nhạc Trọng đứng phía sau Hồng Hà, cảm nhận được khí tức cường đại của thánh chủ, trong lòng trầm xuống, đồng dạng sát khí lóe lên. Thánh chủ Thánh Địa muốn giết hắn, trong tim hắn không còn lưu chút gánh nặng gì, chỉ cần cho hắn cơ hội hắn tuyệt đối sẽ cho Thánh Địa một lần giáo huấn thảm thống.

Quỷ Long thánh tử nhướng mày chậm rãi nói:

- Nhạc Trọng có thể một kích đánh bại Vương Thành, thực lực không thể khinh thường, hắn rất có thể là một cường giả thất giai!

Thánh chủ cười lạnh:

- Thần Quyến Giả đương nhiên không đơn giản như vậy. Hắn hẳn là một cường giả thất giai. Nhưng theo tình báo của Trương Hiên, hắn hẳn chỉ mới tiến vào thất giai. Đợi tới đêm tối ta sẽ cùng các ngươi đi trấn áp tên tiểu súc sinh dám ngấp nghé căn cơ Thánh Địa chúng ta. Cho dù hắn mạnh mẽ thế nào có năm người chúng ta liên thủ, chỉ cần hắn không phải cường giả bát giai ở trong Thánh Địa tuyệt đối có thể đem hắn trấn áp. Tới khi đó hết thảy của hắn đều thuộc về Thánh Địa chúng ta!

Bên dưới truyền ra thanh âm của thánh tử thánh nữ:

- Bệ hạ anh minh!

Nghe lời này Nhạc Trọng rùng mình:

- Thật độc ác, thật quyết đoán! Nếu không phải ta lặng lẽ truy theo tới đây, chỉ sợ thật sự rơi vào cạm bẫy của bọn hắn!

Sau khi Nhạc Trọng thăng cấp thất giai, thực lực biến hóa nghiêng trời lệch đất, bất kỳ cao thủ thất giai nào hắn đều có tự tin đối chiến, dù không địch lại cũng toàn thân trở ra. Nhưng nếu trong tình huống không phòng bị đột nhiên bị năm tên thất giai đánh lén, dù hắn mạnh mẽ cũng sẽ bị giết chết hoặc bị bắt giữ.

Trong mắt thánh chủ hiện lên vẻ tham lam, trong lòng tràn ngập chờ mong thầm nghĩ:

- Đợi khi bắt giữ Nhạc Trọng, ta nuốt Thần Ma Hạch của hắn, đem ấn ký Thần Ma hệ thống luyện hóa nhất định đột phá được cảnh giới tiến vào bát giai. Tới khi đó ta sẽ thiên hạ vô địch, sống lâu thêm ngàn tuổi!

Sinh vật tiến hóa càng cao càng thêm khó khăn. Thánh chủ cũng là một thiên tài tu luyện cấp yêu nghiệt, chỉ trăm năm đã lên tới cảnh giới thất giai đỉnh phong, nhưng suốt hai trăm năm qua hắn vẫn bị giam trong cảnh giới này, có thể cảm giác được thân thể mình đang không ngừng già nua. Nếu không tiếp tục đột phá, tối đa hắn chỉ có thể sống thêm năm mươi năm. Hắn rất sợ hãi tử vong, bởi vậy vừa thấy Nhạc Trọng xuất hiện liền sinh ra lòng tham lam, một lòng muốn đem Nhạc Trọng đưa vào chỗ chết, cắn nuốt hết thảy của hắn để tiến hóa.

Màn đêm buông xuống, cách Thánh Địa chừng 200km, trong một dãy núi sương mù dày đặc vờn quanh, từng con dị hình giống như châu chấu từ trong một hang động thật lớn đi ra.

Những con dị hình có cánh tay như đao nhanh chóng ẩn sau những cây cối thật lớn cùng từng tảng đá khổng lồ.

Thật nhiều dị hình rậm rạp xuất động, giấu kín trong bóng tối.

Số lượng dị hình tấn công mười tám thành thị lúc ban ngày so sánh với số lượng dị hình hiện tại chẳng khác gì là muối bỏ biển.

Nương theo tiếng gầm rít, một con dị hình có mũi chim dài tới hai mươi phân, có đôi cánh thịt, thân thể bao trùm một tầng giáp xác màu xanh, móng vuốt sắc bén chừng năm mươi phân từ trong động bay ra.

Ngay khi con dị hình kia bay ra, từ trong hang động lại có thật nhiều dị hình hình chim tước rậm rạp bay theo ra ngoài.

Đàn dị hình hình điểu vừa bay ra không lâu, từ trong hang động lại bay ra một đàn dị hình hình dáng như chim trĩ. Chúng bay ra không lâu lại có từng đợt dị hình như loài chim giống như nước thủy triều lần lượt bay ra, dung nhập lên bầu trời.

Cuối cùng từ trong hang động thật lớn kia xuất hiện một con dị hình cự long thân cao tới hai mươi thước, thật giống như cự long phương tây, toàn thân có giáp xác kim sắc vờn quanh, từng đốt xương mọc ra vô số gai xương bén nhọn, đỉnh đầu mọc một chiếc sừng kim sắc dữ tợn, cả người tản ra uy nghiêm khủng bố từ trong hang động bay ra.

Con dị hình cự long này đã là dị hình thất giai đỉnh phong, có được chiến lực vô cùng khủng bố, dù là Thần chiến sĩ bát giai sơ cấp cũng không phải đối thủ của nó. Con dị hình cự long này cũng là vương giả của đàn dị hình nơi đây.

Con dị hình cự long nhìn về phương hướng Thánh Địa, trong mắt hiện lên vẻ hung lệ tàn bạo lẫn quang mang trí tuệ. Dị hình khác hẳn với tang thi, dị hình là một loại chủng tộc có trí tuệ chiến tranh cao cấp, bản năng giết chóc siêu cường, là sinh vật cường đại hung tàn. Vì thế so với tang thi còn khó đối phó hơn gấp trăm lần.

Trong mắt chợt lóe hàn quang, con dị hình cự long vỗ cánh hóa thành một đạo lưu quang bay lên bầu trời.

Trong cung điện Thánh Địa, thánh chủ liếc mắt nhìn màn hình thạch anh, tràn ngập uy nghiêm ra lệnh:

- Truyền hình ảnh phòng C0876!

Thánh chủ hạ lệnh xuống, màn hình chợt lóe lên truyền ra hình ảnh phòng ngủ của Nhạc Trọng.

Trên màn hình thạch anh, phân thân của Nhạc Trọng đang ngủ say.

Thánh chủ liếc mắt nhìn màn hình, khóe môi nhếch lên nụ cười, trong mắt thoáng hiện tàn khốc:

- Hiện tại là thời gian con người mỏi mệt nhất, chúng ta đi!

- Dạ!

Bốn thánh tử thánh nữ đều đứng lên đi ra ngoài đại điện.

Nhạc Trọng nhìn theo năm cao thủ thất giai đi ra ngoài đại điện, trong mắt chợt lóe hàn quang:

- Các ngươi đã muốn giết ta, thì đừng trách ta lòng dạ độc ác!

Nhạc Trọng lẳng lặng đứng yên chừng hai phút, bỗng nhiên từ trong máy truyền tin truyền ra thanh âm của Bạch Y:

- Bọn hắn đã rời đi Thánh Phong, đang tới Hồng Hà thánh cung!

Nhạc Trọng ra lệnh:

- Lập tức giải khai khóa mật mã! Mở ra cửa thông đạo ngầm!

Điện não trung ương Thánh Địa cũng giấu dưới tầng hầm sâu nhất, lối vào nằm ngay dưới vương tọa thạch anh kia.

Có thánh chủ thất giai đỉnh phong trấn thủ, đã biết bao ngàn năm qua không người nào tiến được vào sâu bên trong.

Crypto.com Exchange

Chương (1-1194)