Truyện ngôn tình hay

Truyện:Thần Ma Hệ Thống - Chương 1042

Thần Ma Hệ Thống
Trọn bộ 1194 chương
Chương 1042: Buông lỏng
0.00
(0 votes)


Chương (1-1194)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

- Có thể tu luyện tới cửu giai còn có được lĩnh vực, lĩnh ngộ không gian pháp tắc đã là cường giả nghịch thiên, nhưng mà hắn vẫn vẫn lạc như thường. Quả nhiên là mạnh có người mạnh hơn, một núi còn có một núi cao hơn. Tinh chủ đã là cường giả vô địch nhưng hắn vẫn vẫn lạc. Vậy cơ giới hoàng mạnh như thế nào?

Nhạc Trọng vừa nghĩ tới cơ giới hoàng có thể tiêu diệt cường giả tinh chủ nghịch thiên kia, trong nội tâm của hắn càng kiêng kỵ cơ giới hoàng kia rất nhiều. Hắn cho rằng dù mình có mang toàn bộ át chủ bài ra có lẽ có thể chiến với cơ giới vương bát giai một trận. Nhưng nếu như chống lại cơ giới hoàng thì hắn chỉ có con đường chết mà thôi, ngay cả chạy trốn vẫn không có tư cách.

Nhạc Trọng vứt bỏ tạp niệm và bắt đầu tu luyện:

- Mặc kệ, vẫn nên tu luyện thật nhanh thôi, đề cao thực lực của mình đã. Nếu như không cách nào tăng thực lực lên trong thời gian ngắn, đại quân Cơ giới đế quốc hàng lâm địa cầu thì nhân loại cũng chỉ có con đường chết.

- Năng lực mạnh nhất của mình chính là thần ma viêm, đã như vầy mình nên lĩnh ngộ lĩnh vực hỏa hệ đã.

Nhạc Trọng dựa theo miêu tả lĩnh ngộ lĩnh vực trong Tinh La Chân Giải phía và tâm niệm khẽ động, một đoàn thần ma viêm màu vàng có thể thiêu đốt cường giả thất giai thành tro hiển hiện ra, hắn nhìn chằm chằm vào đoàn thần ma viêm màu vàng kia, bắt đầu thông qua quan sát thần ma viêm lĩnh ngộ lĩnh vực hỏa hệ của mình.

Trong quá trình này vô số pháp tắc lưu chuyển trong hai mắt của Nhạc Trọng, vài giờ sau bỗng nhiên một đoàn hỏa diễm mạnh mẽ tuôn ra khỏi thân thể của hắn, mang theo khí tức nóng rực bao phủ chung quanh..

- Lĩnh vực hỏa diễm thành!

Hai mắt Nhạc Trọng lúc này khôi phục thanh tỉnh, trong nội tâm tràn ngập cuồng hỉ. Một khi hắn luyện thành lĩnh vực hỏa diễm thì hắn sẽ có thêm một đòn sát thủ hùng mạnh. Có được lĩnh vực hỏa diễm thì cho dù là cường giả bát giai hắn cũng có lực đánh một trận, thậm chí có thể đánh chết cường giả bát giai nhỏ yếu.

- Thần ma thể quả nhiên là thể chất thích hợp tu luyện nhất, dùng tư chất người bình thường căn bản không có khả năng lĩnh ngộ lĩnh vực!

Trong lòng Nhạc Trọng tràn ngập vui sướng, tâm niệm khẽ động và hỏa diễm như mưa chen chúc bao quanh thân thể của hắn.

Lĩnh vực hỏa diễm thì hỏa diễm bên trong hoàn toàn do Nhạc Trọng thảo túng, hắn khẽ động niệm thì cường giả bát giai vẫn bị hòa tan như thường, nếu hắn khống chế thì người bình thường chạm vào vẫn không có cảm giác gì cả.

Nhạc Trọng tu luyện ra lĩnh vực tạo thành động tĩnh thật lớn, ba nữ đang tu luyện trong thùng hàng kinh ngạc, từ trong thùng hàng đi ra ngoài và dịu dàng cúi đầu, mang theo nụ cười ngọt ngào, nói:

- Chúc mừng chủ nhân tu thành lĩnh vực, từ nay về sau vô địch thất giai!

Lĩnh vực, cho dù là trong cường giả bát giai thì cũng chỉ có những tồn tại cực kỳ yêu nghiệt mới tu thành, Nhạc Trọng có thể trong thất giai tu thành lĩnh vực, cường giả thất giai không ai là đối thủ của hắn cả, sở hưởng vô địch, hắn trở thành một kẻ khiến nhiều người phải kiêng kỵ.

- Tu thành lĩnh vực cũng nên thư giản một chút!

Tâm tình Nhạc Trọng sung sướng, nhìn quét qua ba nữ và nói:

- Nguyệt Ảnh, cô đi tới đây!

Nguyệt Ảnh nghe được Nhạc Trọng gọi một mình nàng thì sững sờ, sau đó trên mặt đỏ ửng lên, mang theo ngàn vạn phong tình vạn chủng, nói:

- Vâng! Chủ nhân!

Nhạc Trọng cười ha hả, thoáng cái ôm Nguyệt Ảnh đi nhanh vào phòng ngủ.

Không lâu sau trong phòng ngủ vang lên tiếng rên rỉ nhộn nhạo động lòng người.

Nguyệt Tinh Nguyệt Liên hai nữ nghe được âm thanh rên rỉ thì nội tâm nhộn nhạo, trên mặt đẹp hiện ra nét ửng đỏ.

Trong mắt Nguyệt Liên hiện ra thần thái hâm mộ:

- Nguyệt Ảnh tỷ tỷ đúng là thật tốt, thoáng một cái đã được chủ nhân sủng ải, thật sự quá hâm mộ rồi, Nguyệt Ảnh tỷ tỷ cao gầy cho người ta cảm giác ưa thích mà.

Nguyệt Tinh cười hì hì, thoáng cái ôm lấy Nguyệt Liên, duỗi ma trảo ra bắt lấy hai ngọn núi đôi đầy dặn của Nguyệt Liên và xoa nắn, nói:

- Nguyệt Liên muội muội, em không cần tự ti như thế đâu, cảm giác rất tốt đấy, chủ nhân nhất định sẽ yêu thương em thật tốt mà.

Gương mặt nhỏ nhắn của Nguyệt Liên đỏ tới cổ, mang theo dáng vẻ dễ thương, nói:

- Không muốn, Nguyệt Tinh tỷ tỷ, không nên bóp như vậy, sẽ biến dạng đấy.

Sau khi ôm ấp Nguyệt Tinh và Nguyệt Liên vẻ mặt chờ mong hỏi:

- Nếu không chúng ta vụng trộm nhìn nhé?

Nguyệt Ảnh Nguyệt Tinh Nguyệt Liên là thánh nữ thiên tài của nhân tộc, các nàng một lòng tu luyện, thời điểm bị bắt làm tù binh cũng không có trải qua chuyện nam nữ, đám người máy trí tuệ nhân tạo thì cho rằng các nàng là tiểu miêu tiểu cẩu, xem các nàng như sủng vật vậy, chuyện nam nữ các nàng rất tò mò, các nàng bây giờ đã thuộc về Nhạc Trọng, đối với Nhạc Trọng các nàng có ính sợ và hiếu kỳ.

Nguyệt Tinh cũng là người vô cùng hoạt bát, nàng do dự một chút và gật đầu.

- Đi, chúng ta đi vụng trộm xem đi!

Hai thiếu nữ xinh đẹp di động tới gian phòng của Nhạc Trọng.

Vụng trộm mở cửa phòng, hai thiếu nữ xinh đẹp nhìn thấy cảnh khiến thân thể nóng lên, xuân tâm nhộn nhạo, ở trên giường lớn trước mặt chính là Nguyệt Ảnh tỷ tỷ xinh đẹp của các nàng gương mặt đang ửng hòng, da thịt tuyết trắng biến thành hồng hồng, cái miệng anh đào nhỏ nhắn đang thở dốc và phát ra tiếng rên rỉ không dứt, thoạt nhìn trong xinh đẹp còn mang theo nét mị hoặc kinh người.

Mà Nhạc Trọng đang tùy ý hưởng dụng thân thể của nàng nhưng mà lực cảm giác của hắn rất kinh người, hai con mèo nhỏ nhắn xinh đẹp ở ngoài cửa đang rình xem cũng nằm trong cảm ứng của hắn, trên mặt hắn mỉm cười tà dị và hư không một trảo.

Nguyệt Tinh Nguyệt Liên hai nữ thét lên kinh hãi, giống như hai bàn tay vô hình bắt lấy các nàng, kéo đến bên người Nhạc Trọng.

Nhạc Trọng vỗ vỗ gương mặt Nguyệt Tinh và đánh mắt với nàng.

Thiếu nữ tóc vàng mắt xanh dáng người cao gầy này trong mắt hiện ra nét vũ mị, lè lưỡi liếm gương mặt của Nhạc Trọng.

Bản thân Nhạc Trọng cũng cuối đầu xuống hôn lên đôi môi anh đào của nàng, đang mút cái lưỡi đỏ nhỏ nhắn của Nguyệt Liên.

Trong phòng bỗng nhiên xuân ý dâng trào.

Chiến hạm to lớn bay thẳng suốt một ngày, khoảng cách phi hành chừng bốn vạn dặm, cuối cùng đáp xuống một cứ điểm máy móc trên không, trên mặt đất tùy ý có thể nhìn thấy phòng óc máy móc to lớn, tràn ngập khí tức siêu khoa học kỹ thuật, diện tích của thành thị này có thể sánh ngang với Châu Á.

- Đã tới Cơ Giới Thành, thỉnh các thành viên quân đoàn cơ giới hoàng gia xuống hạm trong một giờ.

Lúc chiến hạm to lớn dừng lại ở cảng thì có âm thanh nhắc nhở vang lên.

- Đã tới sao?

Ở trên cái giường lớn này Nhạc Trọng một trái một phải ôm Nguyệt Ảnh Nguyệt Tinh hai nữ, ở trong ngực là con mèo nhỏ Nguyệt Liên, bỗng nhiên hắn mở hai mắt ra và rút tay ra ngoài, lúc này vỗ lên bờ mông nhỏ của Nguyệt Liên và bờ mông của nàng rung rung lên:

- Bắt đầu chuẩn bị một chút, chúng ta phải rời khỏi đây đấy.

*****

Nguyệt Liên thoáng ngẩng đầu lên lộ ra hai quả dưa nhỏ hồng hồng, nhìn qua Nhạc Trọng tươi cười dịu dàng, cúi đầu hôn nhẹ lên mặt của hắn sau đó giống như tiểu tinh linh vui sướng nhảy lên, chợt khẽ chau mày và vũ mị nhìn quét qua Nhạc Trọng, cầm lấy quần áo của mình mặc trước mặt Nhạc Trọng.

Bên cạnh Nhạc Trọng là Nguyệt Ảnh Nguyệt Tinh cũng cúi đầu hôn Nhạc Trọng, liền cầm lấy quần áo mặc trước mặt Nhạc Trọng.

Ba thiếu nữ có đặc điểm riêng, tướng mạo diễm lệ và xinh đẹp, các nàng thay đồ trước mặt Nhạc Trọng khiến hắn được mở rộng tầm mắt.

Nếu không phải đang làm chính sự, Nhạc Trọng đúng là muốn kéo ba thân ảnh mê người này vào trong người.

Sau khi ba nữ mặc xong quân áo thì tự giác đi vào trong cái thùng lớn, nếu như ở bên ngoài một khi bị người phát hiện bị phá "phá tờ-rinh" thì thân phận hóa thân Ngưu Mãnh của Nhạc Trọng sẽ bất lợi.

Nhạc Trọng cũng không tự đại tới mức cho rằng bằng thực lực của mình có thể giết ra khỏi Cơ giới đế quốc như chỗ không người.

Kéo thùng hàng lớn lại, Nhạc Trọng bước ra khỏi chiến hạm cực lớn này.

- Này, Ngưu Mảnh! Tôi là Ôn Đế, anh vừa tới Cơ Giới hoàng thành cho nên có nhiều chỗ không quen thuộc, đi tới nhà của tôi nhé.

Sau khi Nhạc Trọng đi ra khỏi chiến hạm thì Ôn Đế gương mặt lãnh diễm đi tới bên cạnh hắn, mỉm cười nói:

Nhạc Trọng tâm niệm thay đổi thật nhanh và đáp lời.

- Tốt!

Bước ra khỏi hải cảng phi hành to lớn này, Nhạc Trọng nhìn thấy được sự to lớn hùng vĩ của Cơ Giới hoàng thành.

Trên mặt đất có vô số máy móc và xe máy móc đang chạy qua lại trên đường, vô số máy móc bay đan xen với nhau giống như mạng nhện vậy.

Đồng thời ở trên đường của đám máy móc này dựa theo một quỹ tích huyền diệu, khảm nạm từng mảnh kính kỳ quái chiếu xạ ánh mắt trời xuống đất, làm cho mặt đất giống như bị ánh mặt trời bao phủ trực tiếp vậy.

Trên đường phố có nhiều người máy trí tuệ nhân tạo hành tẩu trên đường, những máy móc trí tuệ này hình dáng thiên kỳ bách quái, đại bộ phận nhân loại bị dắt đi như chó mèo.

Những máy móc trí tuệ này hành tẩu trên đường, rất nhiều người máy trong tay cầm lấy dây thừng, dây thừng đang cột một nhân loại hoặc là dị tộc đi dạo.

Những nhân loại hoặc là dị tộc kia được người máy trí tuệ dắt đi giống như con chó con mèo, thậm chí còn có người máy trí tuệ bảo nam sủng vật và nữ sủng vật giao phối ngay ngoài đường, khiến cho không ít người máy trí tuệ nhân tạo trêu tức và không ngừng cười lên ha hả.

Bỗng nhiên một nữ nhân tướng mạo xinh đẹp, dáng người gợi cảm mặc quần áo lụa trắng mỏng đang quỳ gối trước mặt người máy tóc vàng mắt xanh đau khổ cầu khẩn.

- Không! Tôi không muốn như vậy! Chủ nhân, ta cho tôi đi, tôi không muốn giao phối với con chó kia đâu.

Bên cạnh người máy tóc vàng mắt xanh này có một người máy trí tuệ nhân tạo tóc vàng mắt xanh khác đang đứng, bên cạnh người máy này là một con rùa hùng tráng mọc ra đầu chó, không ngừng thở hổn hển, thân thể khoác lên lân giáp đen nhánh, là một con chó biến dị.

Chung quanh có hơn mười người máy trí tuệ và sủng vật đang vây quanh, chúng không ngừng trêu tức nhìn qua một màn này.

Hung quang trong mắt người máy trí tuệ tóc vàng mắt xanh kia lóe lên, một cước đá vào thân thể mỹ nữ nhân loại này, đá nàng bay ra xa bảy mét, quát to:

- Cút ngay cho tao, vì cái gì tao lại mua mày chứ? Chính là vì muốn tao được cao hứng, nếu không phải mày có bờ mông cao, lại mang huyết thống quý tộc xinh đẹp thì và có địa vị cao hơn đám sủng vật cái khác thì sao cho máy giao phối với nó, là mày có vinh hạnh được giao phối với nó đấy, chẳng lẽ muốn chết hay sao?

- Không! Tôi không muốn, tôi không muốn giao phối với chó! Mày là @#%

Trong mắt mỹ nữ nhân loại này đầy tuyệt vọng, phát ra nguyền rủa tuyệt vọng...

Phanh!

Mỹ nữ nhân loại kia chưa nói xong thì đầu của nàng lập tức phát nổ, máu tươi văng khắp nơi

Người máy trí tuệ nhân tạo tóc vàng mắt xanh kia mất hứng, nói:

- Thực mất hứng, đúng là đồ đê tiện!

Nhìn thấy thân thể mỹ nữ nhân loại nổ tung hóa thành vô số huyết nhục, trong mắt bảy tám mỹ nữ nhân loại khác chung huyện ra thần sắc bi ai, thân thể lạnh run, mắt lộ hiện ra thần thái tuyệt vọng, còn mười hai nữ nhân loại khác thì thờ ơ, không có một tia cảm tình, sau khi trải qua đủ loại tra tấn tàn khốc các nàng đã không còn xem mình là nhân loại nữa.

Nhạc Trọng vừa mới xuống khỏi chiến hạm đã nhìn thấy một màn sỉ nhục và huyết tinh thế này thì máu nóng trong người của hắn không ngừng thiêu đốt, trong mắt tràn ngập lửa giận và gân xanh nổi lên.

Những người máy trí tuệ kia không có xem nhân loại là con người, chỉ là đám nô lệ và súc vật tùy ý sử dụng mà thôi, tùy ý vũ nhục tìm niềm vui trong việc hành hạ, bất luận là nhân loại có tâm huyết nào cũng không bỏ qua cho chuyện này.

Nhạc Trọng cùng đi tới đây, mặc dù hắn vì sống sót mở rộng thế lực cho nên trong tay cũng nhiễm không ít máu tươi nhưng hắn lại không quen những chuyện vũ nhục người khác như vậy.

- Không thể ra tay, đây chính là hoàng thành của Cơ giới đế quốc, cao thủ nhiều như mây, thành thị này có lực lượng khủng bố đủ sức tiêu diệt mình cả trăm lần, còn có Cơ Giới hoàng đế là cường giả cửu giai nữa, mình ầm tùy ý lộn xộn là chết chắc rồi, chỉ có ẩn nấp sâu trong Cơ giới đế quốc và lấy được công nghệ và khoa học kỹ thuật của chúng, cuối cùng nhất tiêu diệt đám người máy Cơ giới đế quốc này mới là việc nên làm, phải nhịn.

Lý trí của Nhạc Trọng không ngừng nhắc nhở hắn lúc này nên quay người rời đi mới là thượng sách, nhưng khi hắn nhìn thấy đoàn huyết nhục nhân loại nổ tung trên đường và những nữ tử nhân loại quỳ trên đất như đám chó cái thì trong lòng hắn tức giận bùng lên, hắn không cách nào kiềm chế được.

Nhạc Trọng thập phần gian nan, chuẩn bị cất bước rời đi thì tên người máy trí tuệ kia cười lên âm trầm, chỉ vào chó biến dị và nói:

- Mang Bội Tư cưỡi nữ nhân kia đi!

Con chó biến dị này có dương vật giống như cây gai nhọn hoắt, nó lúc này trực tiếp bổ nhào qua một nữ tử nhân loại.

Trong mắt mỹ nữ nhân loại này hiện ra nét tuyệt vọng, hai hàng nước mắt chảy xuống, không thể làm gì đành nhấc mông lên cao.

Nhìn thấy một màn này vài chục người máy trí tuệ chung quanh cười to lên.

Nô lệ nhân loại chính là món đồ chơi tìm niềm vui của đám người máy trí tuệ mà thôi, những mỹ nữ nhân loại phản ứng càng tuyệt vọng thì với đám người máy trí tuệ này mà nói càng khoái trá, cảnh này giống như nhân loại đang ngược đãi chó mèo, mà người máy trí tuệ thì đang ngược đãi nhân loại, nhân loại chính là chó mèo cho chúng tìm niềm vui sướng mà thôi.

Thời điểm con chó biến dị này đang sắp nhào lên người của nữ tử nhân loại thì một cơn gió mạnh thổi qua chỗ con chó biến dị kia, một đạo lực lượng khủng khiếp bộc phát đánh đầu của con chó biến dị này thành phấn vụn.

Đầu của con chó biến dị này nát vỡ tung tóe, huyết nhục bắn lên người của người máy trí tuệ đứng gần đấy.

Crypto.com Exchange

Chương (1-1194)