Truyện ngôn tình hay

Truyện:Thần Ma Hệ Thống - Chương 1114

Thần Ma Hệ Thống
Trọn bộ 1194 chương
Chương 1114: Ương ngạnh
0.00
(0 votes)


Chương (1-1194)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Một tên thiếu gia ăn chơi có hung quang hiện ra trong mắt, quát lên.

- Hắn muốn giết sạch chúng ta, mọi người cùng nhau xông lên, diệt hắn thì xong chuyện!

Một đạo nguyên khí chi kiếm lóe lên, trực tiếp chém bay đầu của tên nam nhân này.

- Cảnh cáo, cảnh cáo! Người kia đã vi phạm hình pháp thứ 136 của đế quốc Tây Lỗ Tư, cố ý giết người, mau mau dừng tay, nếu không chúng tôi sẽ công kích.

Đúng lúc này vô số máy móc quét dọn đường phố nhanh chóng di động qua bên này.

Đồng thời cả thành Cáp Cổ vang lên âm thanh báo động.

Nhìn thấy những máy móc này vây tới, trong mắt những thiếu gia ăn chơi trác táng này nhìn qua Nhạc Trọng đầy tức giận, Nhạc Trọng bị ngăn cản thì bọn họ sẽ chạy thoát.

Nhìn thấy đám máy móc vây tới, hoàng tử Kiều Cát đế quốc Tây Lỗ Tư rốt cuộc nhìn qua Nhạc Trọng chậm rãi mở miệng nói:

- Nhạc Trọng tiên sinh, chuyện này là chúng tôi không đúng, có mắt không thấy thái sơn, mạo phạm ngài, kính xin ngài tha thứ cho chúng tôi!

Trong mắt Kiều Cát có sát cơ hiện ra, không kiêu ngạo không siểm nịnh nói:

- Ngài đã giết nhiều người của chúng tôi như vậy, song phương cùng lui một bước, chuyện này cứ vậy chấm dứt đi. Dù sao đây chính là đế đô đế quốc Tây Lỗ Tư, nếu chuyện này náo lớn thì ngài cũng chẳng tốt gì.

Kiều Cát cũng là người cực kỳ thông minh, tuy hắn ngang ngược kiêu ngạo ương ngạnh nhưng không có ngu xuẩn. Chiến lực của Nhạc Trọng chắc chắn đã ngoài thất giai, nếu như Nhạc Trọng hiện tại phát cuồng thì miểu sát hắn là chắc chắn. Chỉ có trước tránh một kiếp thì bàn chuyện báo thù sau.

Trong mắt Kiều Cát có oán độc hiện ra, hung dữ thầm nghĩ:

- Chuyện hôm nay chắc chắn không tính toán như vậy. Chờ mình rời khỏi đây chắc chắn sẽ triệu tập đại quân lại bầm thây Nhạc Trọng này thành vạn đoạn, chỉ có như vậy mới tiêu mối hận trong lòng của mình.

Kiều Địch khẽ chau mày, đi tới bên người Nhạc Trọng khuyên:

- Nhạc Trọng, nếu không chuyện này dừng ở đây đi. Những người này chính là con cái của trọng thần trong đế quốc Tây Lỗ Tư, nếu như anh giết chết bọn họ thì những người kia tuyệt đối không từ bỏ ý đồ.

Nhạc Trọng không để ý tới Kiều Địch, khuôn mặt băng hàn nhìn quét qua đám máy móc kia, trong mắt có hàn ý hiện ra, lạnh lùng cười cười:

- Một đống máy móc rách rưới mà ngăn cản tôi sao, chết đi!

Một đạo nguyên khí khổng lồ nện thẳng vào trong đám máy móc trị an này, trong một chớp mắt những máy móc này biến thành đống sắt vụn.

Một kích miểu sát đám máy móc này xong, trong mắt Nhạc Trọng đầy hàn ý nhìn qua đám người Kiều Cát trảo một cái, từng đạo thiên địa nguyên khí cực lớn hiện ra và dùng sức bóp đám thiếu gia ăn chơi này.

Ầm, thân thể vài tên thiếu gia ăn chơi nổ tung, hóa thành từng đống thịt vụn.

Nhìn thấy Nhạc Trọng hung tàn như thế, sắc mặt Kiều Cát bỗng nhiên biến thành khó coi, trong mắt đầy hoảng sợ.

Kiều Cát là người vô cùng hung tàn. Động cái là giết người, hắn càng ưa thích hành hạ bình dân tới chết. Thế nhưng mà hắn cực kỳ quý trọng tính mạng của mình, cực kỳ sợ chết.

- Dừng tay!

Vào lúc mấy tên thiếu gia ăn chơi bị Nhạc Trọng bóp vỡ một sát na thì trên bầu trời có tiếng gầm giận dữ vang lên.

Một đám cao thủ tinh nhuệ của cục trị an mang theo áo giáp xuất động tới đây, chúng giống như mưa bay tới nơi này.

Trong thành Cổ Cáp này là hệ thống giám sát có trí tuệ nhân tạo, đế quốc Tây Lỗ Tư trí có thể nhanh chóng phát hiện Nhạc Trọng và làm ra phản ứng.

Nếu như là giết người thường cũng bỏ đi, nhưng mà hắn lại giết con cái của những người tai to mặt lớn, là con cái thủ tướng đế quốc, con trai bộ trưởng trị an, hoàng tử của hoàng đế. Mỗi một người bị giết đều tạo ra rung động cực lớn.

Bởi vì như thế cho nên đám người trị an mới phản ứng nhanh như thế. Chỉ chốc lát có vô số cao thủ bay tới đây.

Nhìn thấy vô số cao thủ bay tới đây, khí diễm của Kiều Cát kéo lên và quát Nhạc Trọng.

- Nhạc Trọng, mày thấy chưa? Lực lượng toàn bộ thành Cổ Cáp đã động viên, mày đầu hàng hiện tại còn kịp. Tao còn ở trước mặt phụ vương giải vây cho mày vài câu. Nếu như mày không đầu hàng thì chỉ có một con đường chết. Ngay cả nữ nhân bên cạnh mày cũng bị liên quan, một khi bị bắt còn không bằng cả kỹ nữ! Hơn nữa nếu ngươi dám giết tao, phụ vương tao là hoàng đế Kiều Trì vĩ đại sẽ không bỏ qua cho mày.

Kiều Địch nhướng mày, cũng khuyên bảo:

- Nhạc Trọng. Chuyện này dừng ở đây đi, nếu giết hắn thì phụ vương của tôi sẽ không bỏ qua ý đồ.

Nhạc Trọng nhìn qua Kiều Địch và hàn quang trong mắt bắn ra ngoài, giọng nói băng hàn:

- Kiều Địch, tên súc sinh này phải chết, nếu anh ngăn cản tôi thì anh sẽ là địch nhân của tôi.

Kiều Cát này xem bình dân như con sâu cái kiến, tùy ý đánh giết đùa bỡn, là một tên cặn bã, là tồn tại Nhạc Trọng thống hận nhất. Nếu như không biết cũng thôi đi. Nhưng bây giờ lực lượng của Nhạc Trọng cường đại thì tự nhiên sẽ không bỏ qua cho cặn bã này. Thiên hạ to lớn, cặn bã vô số, hắn tuyệt đối không thể giết toàn bộ cặn bã, nhưng mà chỉ cần hắn gặp phải và hắn có đầy đủ lực lượng, hắn cũng không ngại tiêu diệt cặn bã này.

Kiều Cát và đám người bên cạnh hắn đều là cặn bã, đã chạm vào điểm mấu chốt của Nhạc Trọng. Chuyện này khiến cho Nhạc Trọng thập phần phẫn nộ, hắn hạ quyết tâm dù giết sạch đại bộ phận cường giả đế đô này, hắn cũng phải diệt sát cặn bã.

Kiều Địch bị Nhạc Trọng trừng mắt thì nội tâm phát lạnh, thoáng cái lui ra phía sau, im lặng không nói.

Lệ Na nhướng mày, tiến lên kéo Kiều Địch, có chút lắc đầu. Nhạc Trọng cường đại nàng thấy rõ ràng, đây chính là tồn tại khủng bố phất tay là diệt sát mười vạn cự nhân, hơn nữa Nhạc Trọng rõ ràng có vô số át chủ bài. Nếu như Nhạc Trọng phát cuồng thì toàn bộ thành Cổ Cáp chỉ sợ sẽ bị hủy diệt.

Nhạc Trọng nói chuyện với Kiều Địch giọng nói không nhỏ.

Kiều Cát nghe được Nhạc Trọng nói vậy thì biến sắc, lấy cái hộp màu trắng trong tay ra, trực tiếp bóp vỡ và kêu to:

- Phụ vương, cứu con với!! Có người muốn giết con!

Trong một chớp mắt trong hoàng cung trung ương thành Cổ Cáp có khí tức bát giai khủng bố hiện ra, giọng nói như lôi đình vang vọng trong hoàng cung truyền ra ngoài:

- Ai? Ai dám giết con trai Kiều Trì a!!

Trong mắt Nhạc Trọng hiện ra thần sắc mỉa mai, nhìn qua Kiều Cát và bắt lấy hắn:

- Vô dụng thôi, hôm nay dù thiên vương lão tử tới cũng không cứu mày được, mày chết chắc rồi.

Một nguyên khí chi thủ không lưu tình bóp cổ Kiều Cát kéo tới trước mặt Nhạc Trọng.

Sắc mặt Kiều Cát đại biến, trong nháy mắt đã làm ra phản ứng. Thân thể của hắn tăng vọt, cơ bắp ngưng tụ và giống như ác quỷ đánh ra mấy trăm quyền vào nguyên khí chi thủ của Nhạc Trọng, súng xung kích khủng bố đánh vào nguyên tố chi thủ.

Phản ứng của Kiều Cát thập phần nhanh chóng, ứng đối cũng hết sức xuất sắc. Nhưng mà thực lực của hắn và Nhạc Trọng chênh lệch cực kỳ khủng bố, nguyên khí chi thủ dễ dàng đánh tan sự chống cự của Kiều Cát, tiến vào trong tay của hắn.

*****

Kiều Cát bị Nhạc Trọng nắm trong tay, tâm linh sụp đổ và cầu xin tha thứ:

- Không nên giết tôi. Van cầu ngài không nên giết tôi, tôi có thể hiến toàn bộ tài phú cho ngài. Nữ nhân của tôi tôi tặng cả cho ngài, còn có thể giúp ngài tìm ba ngàn xử nữ xinh đẹp, van cầu ngài tha tôi một mạng.

Nhạc Trọng bóp nát đám thiếu gia ăn chơi kia, Kiều Cát nhìn vào trong mắt, Kiều Cát càng sợ hãi Nhạc Trọng tới cực điểm.

- Tôi là thống lĩnh cấm vệ quân Ai Lôi Mạn, mau thả điện hạ ra!! Tất cả còn thương lượng được.

Nương theo đó là giọng nói giận dữ vang vọng bầu trời, vô số cao thủ tinh nhuệ của đế quốc Tây Lỗ Tư bao bọc chung quanh, một tên cường giả thất giai khí tức cường hãn, chân đạp hư không nhìn qua Nhạc Trọng giận dữ hét lên.

Tối thiểu có một ngàn tên cao thủ tinh nhuệ của đế quốc Tây Lỗ Tư tập trung bên này, bao quanh Nhạc Trọng, vô cùng cảnh giác nhìn qua Nhạc Trọng, lại không dám hành động thiếu suy nghĩ. Dù sao hoàng tử đang nằm trong tay của Nhạc Trọng, hơn nữa Kiều Cát là hoàng tử được Kiều Trì sủng ái nhất, nếu như Kiều Cát chết thảm thì kết cục của bọn họ có thể nghĩ.

Trong một ngàn tinh nhuệ của đế quốc Tây Lỗ Tư bao quanh, ánh mắt Nhạc Trọng lanh như băng và bàn tay khép lại:

- Vì những bình dân vô tội chết thảm, sám hối đi!

- Không muốn!

Lúc này hoàng tử Kiều Cát hoảng sợ thê lương và kêu thảm thiết, tên hỗn thế ma vương này bị Nhạc Trọng bóp chết.

- Không muốn!

Ai Lôi Mạn nhìn thấy Kiều Cát bị Nhạc Trọng trực tiếp bóp vỡ, cũng kêu lên thê lương, sau đó hai mắt đỏ thẫm, hổn hển ra lệnh:

- Giết hắn!

Kiều Cát bị giết trước mặt Ai Lôi Mạn, Kiều Trì tuyệt đối không buông tha Ai Lôi Mạn. Ai Lôi Mạn cho dù vận khí tốt cũng sẽ bị cách chức làm dân đen, bắt đầu lại từ đầu. Nếu vận khí không tốt chết cũng là bình thường.

Sắc mặt Kiều Địch đại biến, nhìn qua bầu trời rống lớn:

- Dừng tay!!

Lời của Kiều Địch nếu là lúc bình thường Ai Lôi Mạn sex coi trọng, nhưng bây giờ Ai Lôi Mạn đã giết đỏ mắt, căn bản không có để ý tới Kiều Địch. Một ngàn tinh nhuệ của đế quốc Tây Lỗ Tư hai mắt đỏ thẫm công kích Nhạc Trọng.

Trong nháy mắt pháo hạt bắn ra các nơi, nó giống như hạt mưa bắn qua Nhạc Trọng.

- Một bầy kiến hôi, đi chết đi!

Nhạc Trọng nhìn qua bầu trời và hàn ý trong mắt hiện ra, hắn điểm vào hư không, thiên địa nguyên khí lập tức hội tụ, diễn biến ra vô số nguyên khí nhận chém tới đám binh sĩ.

Trong một chớp mắt, một ngàn tên chiến sĩ tinh nhuệ của đế quốc Tây Lỗ Tư đã bị nguyên khí nhận của Nhạc Trọng chém giết, hóa thành bột mịn, tiêu tán trên trời.

Trong nháy mắt Nhạc Trọng diệt sát một ngàn tên tinh nhuệ của đế quốc Tây Lỗ Tư thì thân hình hoàng đế đế quốc Tây Lỗ Tư Kiều Trì cũng hiện ra, trực tiếp đứng cách Nhạc Trọng ba cây số, hắn nhìn qua Nhạc Trọng cất cao giọng nói:

- Tôi là hoàng đế đế quốc Tây Lỗ Tư Kiều Trì, xin hỏi ngài là vị nào? Tại sao đại khai sát giới ở thành Cổ Cáp, còn giết con của tôi là Kiều Cát.

Khoảng cách ba cây số đủ cho Kiều Trì phản ứng trực tiếp với cao thủ bát giai đỉnh phong, ở vị trí này hắn có thể bỏ chạy. Dùng thủ đoạn của hắn và phòng ngự của thành Cổ Cáp thì chống lại cường giả bát giai đỉnh phong vẫn được.

Nhạc Trọng nhìn qua Kiều Trì trầm giọng nói:

- Toioi là Nhạc Trọng, được Kiều Địch vương tử, Lệ Na công chúa mời, tôi tới thành Cổ Cáp làm khách. Con của ngài là Kiều Cát và một đám rác rưởi mạo phạm uy nghiêm của tôi, tự nhiên không cho chúng sống được. Về phần những người còn lại dám ra tay với tôi, tôi giết bọn họ xem như phản kích.

Lệ Na tiến lên cất cao giọng nói:

- Phụ vương, Nhạc Trọng đúng là khách quý do chúng ta mời. Anh ta tại trấn Ngả Đức Ni Á giúp chúng ta tiêu diệt hai tộc đàn cự nhân ăn thịt người, là đại anh hùng hào kiệt khó có được. Lúc này đây anh ta chuẩn bị nhờ đế quốc Tây Lỗ Tư chúng ta tiến về vào thiên quốc thần thánh, gia nhập bắc thần điện.

- Cái gì? Hắn có thể một mình tiêu diệt hai tộc đàn cự nhân ăn thịt người?

Kiều Trì từ trong miệng Lệ Na đạt được không ít tin tức, trong lòng của hắn chợt hiện ra sóng to gió lớn.

Hai tộc đàn cự nhân ăn thịt người nhất định là có hơn bốn con cự nhân bát giai, cự nhân ăn thịt người và đế quốc Tây Lỗ Tư thỉnh thoảng giao chiến với nhau, phần lớn thời gian đều chiến bại mà thôi, đối với tộc đàn có cự nhân bát giai hắn cũng bó tya.

Kiều Trì cũng không có bổn sự một mình tiêu diệt hai tộc đàn cự nhân ăn thịt người, hắn thoáng hiểu được sự cường đại của Nhạc Trọng.

Dùng thực lực Nhạc Trọng có thể tiêu diệt hai tộc đàn cự nhân ăn thịt người, cho dù thành Cổ Cáp át chủ bài ra hết đối phó Nhạc Trọng thì kết quả cuối cùng chính là lưỡng bại câu thương, không cẩn thận cả thành Cổ Cáp bị hủy diệt cũng có thể.

Kiều Trì có thể trở thành hoàng đế đế quốc Tây Lỗ Tư thì hắn chẳng phải nhân vật đơn giản, hắn nhanh chóng làm ra quyết đoán, nhìn qua Nhạc Trọng cười cười, trực tiếp thi lễ với Nhạc Trọng, nói xin lỗi:

- Thì ra là như vậy, thật có lỗi Nhạc Trọng tiên sinh, là do tôi quản giáo không nghiêm, có mạo phạm xin tha thứ.

Kiều Địch cùng Lệ Na nhìn thấy Kiều Trì thi lễ xin lỗi Nhạc Trọng thì trong mắt đầy kinh ngạc, nhưng mà cũng cảm thấy thoải mái, Kiều Trì bình thường uy nghiêm rất nặng, nhưng mà đối mặt với Nhạc Trọng thực lực hơn xa mình thì phóng thấp tư thái rất đúng, Kiều Trì trước khi sáng tạo đế quốc Tây Lỗ Tư cũng trải qua không biết bao nhiêu khuất nhục và trắc trở, hắn cúi đầu trước Nhạc Trọng chẳng tính là gì.

Nhạc Trọng nhìn qua Kiều Trì và nói:

- Kiều Trì, những tên bại hoại mạo phạm tôi, mỗi người đều có chỗ dựa lớn, chúng còn dùng chỗ dựa uy hiếp tôi, tôi không cao hứng chút nào, trừ Kiều Cát ra, tôi muốn chỗ dựa của đám kia phải chết.

Kiều Trì nhẹ nhàng cười cười, chân đạp hư không đi tới bên người Nhạc Trọng và tươi cười như gió xuân, nói:

- Không có vấn đề, cũng là do tôi quá bận tu luyện, buông bỏ quản lý thành Cổ Cáp cho nên xuất hiện không ít bại hoại, đây là trách nhiệm của tôi, tôi nhất định sẽ tiêu diệt chỗ dựa của đám bại hoại này, cho ngài một câu trả lời hài lòng.

Kiều Trì nhìn qua cường giả thất giai bên cạnh và ra lệnh.

- Y So, truyền mệnh lệnh của ta lập tức bắt thủ tướng đế quốc Mạch Tư và bộ trưởng trị an Hán Mỗ... Bắt tất cả, nếu có chống cự phải tiêu diệt tại chỗ.

Đứng bên cạnh là Kiều Địch cùng Lệ Na vẻ mặt phức tạp nhìn Kiều Trì hạ đạt mệnh lệnh, bọn họ biết dưới mệnh lệnh của Kiều Trì thì những nhân vật dậm chân một cái cũng khiến đế quốc Tây Lỗ Tư chấn động sẽ xong đời, đại nhân vạt này cho dù Kiều Địch cùng Lệ Na là hoàng tử công chúa cũng phải kiên kỵ ba phần, địa vị tôn sùng như vậy chỉ dưới một câu của Nhạc Trọng là hủy hoại kinh doanh cả trăm năm của bọn họ, đây là lực lượng của cường giả.

Y So thi lễ với Kiều Trì sau đó mang theo hai mươi tên cao thủ rời đi.

- Vâng! Bệ hạ!

Crypto.com Exchange

Chương (1-1194)