Truyện ngôn tình hay

Truyện:Thần Ma Hệ Thống - Chương 1117

Thần Ma Hệ Thống
Trọn bộ 1194 chương
Chương 1117: Một chưởng chụp chết
0.00
(0 votes)


Chương (1-1194)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Nhạc Trọng chậm rãi nói:

- Kiều Trì, anh có biện pháp gì tốt có thể làm cho nàng tự nguyện đi tới chỗ chúng ta không? Nếu như anh dùng sức mạnh thì thôi. Cái này tôi còn không bằng động thủ bắt nàng còn hơn.

Kiều Trì cầm lấy chén rượu và uống cạn, tự tin nói:

- Nàng từ nhỏ là dưỡng nữ của tôi. Có được tôi bảo hộ sau lưng nên nàng mới có thể trở thành thần tượng siêu cấp của bốn đế quốc. Lệnh của tôi nàng phải nghe theo.

Nếu muốn trở thành thần tượng siêu cấp của bốn đại đế quốc thì không phải chuyện đơn giản, nếu như không có hậu trường cường đại, mỹ nữ đỉnh cấp như Đổng Vũ Dao chắc chắn sẽ bị đám ăn chơi quyền quý kia chơi chết.

Nhạc Trọng nghe vậy khẽ gật đầu, yên lặng nhìn qua Đổng Vũ Dao phong hoa tuyệt đại hát như tiên âm trên khán đài.

Trong cái rạp cách chỗ của Nhạc Trọng khôn xa có một nam nhân trẻ tuổi anh tuấn mặc quần áo cao quý ngồi trên ghế da, quan sát Đổng Vũ Dao bên dưới và trong mắt đầy tham lam.

- Không nghĩ tới đi dạo nơi đây lại gặp được mỹ nữ xuất sắc như vậy. Mã Lỗ Tư, buổi tối hôm nay tôi muốn nàng!

Đối diện nam tử trẻ tuổi này là một nam tử anh tuấn mắt xanh, ăn mặc áo sơ mi trắng bỗng nhiên khuyên bảo:

- Phương Minh công tử, Đổng Vũ Dao này không phải nữ nhân bình thường. Nàng chính là thần tượng siêu sao của bốn đế quốc đấy, hậu trường của nàng chính là hoàng đế đế quốc Tây Lỗ Tư Kiều Trì, nếu tôi dùng thủ đoạn bỉ ổi với nàng, một khi bị phát hiện thì toàn bộ Hách Lỗ gia tộc xong đời.

Phương Minh lườm Mã Lỗ Tư và quát lớn như quát chó của mình.

- Kiều Trì? Hắn tính toán là cái gì? Chỉ là một tên phế vật bát giai sơ cấp mà thôi. Mấy trăm năm trước hắn chính là bát giai sơ cấp, bây giờ còn là bát giai sơ cấp, hắn đã hoàn toàn không có tiếm lực tiến hóa. Trong thiên quốc thần thánh hắn chỉ là tiểu nhân vật. Phương Minh ta là ai? Cha ta chính là đệ nhất thánh tử của tây phương thần điện Phương Huyền. Chúng ta Phương gia cũng là rầm rộ đế quốc hoàng tộc, có được cửu giai lão tổ tông tọa trấn, hắn không dám tới trêu chọc ta. Mã Lỗ Tư, hiện tại đi đem nữ nhân kia cho ta đã nắm đến, nếu không, đừng trách ta đối với ngươi không khách khí!!"

Mã Lỗ Tư bị Phương Minh quát lớn như vậy thì thân thể đổ mồ hôi lạnh, thân thể run rẩy. Nam tử trước mặt lai lịch bất phàm, cũng không phải hắn có thể đối phó được. Nếu đối phương muốn giết hắn thì dễ dàng như bóp con kiến, cho dù hoàng đế đế quốc Tây Lỗ Tư Kiều Trì cũng không cứu hắn nổi.

Mã Lỗ Tư cắn răng một cái trầm giọng đáp:

- Vâng! Phương Minh công tử!

Nói xong Mã Lỗ Tư phất tay với hai tên hộ vệ của mình, chỉ vào Đổng Vũ Dao ở trung tâm sân khấu và nói:

- Hai người các ngươi bắt nàng tới đây, hiến cho công tử!

Hai tên hộ vê nhanh chóng trả lời.

- Vâng!

Hai tên hộ vệ này đi theo Mã Lỗ Tư chính là tử sĩ do Hách Lỗ gia tộc bồi dưỡng, tùy thời có thể chết vì chủ nhân.

Bọn họ sẽ phục tùng toàn bộ mệnh lệnh của Mã Lỗ Tư.

Thân hình của hai tên hộ vệ lóe lên, thoáng cái nhảy xuống lấu hai và phi thân về phía Đổng Vũ Dao.

Nhạc Trọng nhìn thấy hai tên hộ vệ xông thẳng về phía Đổng Vũ Dao thì sát cơ trong mắt lóe lên rồi biến mất, tay có chút nhấc lên, hắn định ra tay diệt sát hai tên hộ vệ này.

Bên cạnh Kiều Trì đưa tay ngăn cản lại, nhìn qua Nhạc Trọng khẽ cười nói:

- Nhạc Trọng, không cần ra tay, ngươi có thể xem vừa ra trò hay. Loại chuyện này, hàng năm đều gặp được không ít. Nàng hội (sẽ) chính mình xử lý tốt."

Nhạc Trọng nhíu mày một cái, buông tay ra, nói:

- Đúng vậy.

Đúng lúc hai tên hộ vệ xông qua Đổng Vũ Dao thì Đổng Vũ Dao ngẫng đầu, khẽ chau mày và trong mắt có hàn quang bắn ra ngoài, nàng lập tức rút nhuyễn kiếm bạc bên hông ra, bước lên một bước, trong sát na nàng rút nhuyễn kiếm ra thì nàng cải biến hoàn toàn, từ một siêu sao ca hát tới một cường giả kiếm đạo kiếm tâm thông minh, kiếm ý tung hoành.

Một đạo khí tức thất giai cường đại từ trong người Đổng Vũ Dao khuếch tán ra ngoài, ánh mắt của nàng băng hàn nhìn qua bầu trời, một kiếm đâm lên trời, kiếm khí phóng ra và hóa thành vô số đạo kiếm quang chém thẳng vào hai tên hộ vệ Mã Lỗ Tư.

Chỉ trong nháy mắt này hai tên hộ vệ của Mã Lỗ Tư biến mất trong kiếm quang như vũ bão kia, bị vô số kiếm quang ẩn chứa nguyên khí chém sạch không còn gì.

Nếu như bị kiếm bình thường chém trúng còn có thể lưu lại thi thể, nhưng mà bị kiếm khí của Đổng Vũ Dao chém trúng thì hài cốt không còn, ngay cả huyết dịch cũng bị ma diệt.

Mã Lỗ Tư nhìn thấy hai hộ vệ tâm phúc ngũ giai của mình bị Đổng Vũ Dao chém thành hư vô, trong mắt hiện ra hào quang ghen ghét và tức giận.

- Nữ đáng đáng chết!

Cao thủ ngũ giai trong đế quốc Tây Lỗ Tư cũng không phải rau cải trắng, cho dù là Hách Lỗ gia tộc cũng không có nhiều. Thoáng cái chết hai làm cho Mã Lỗ Tư đau lòng.

Nhìn thấy Đổng Vũ Dao chém giết hai tên hộ vệ Hách Lỗ gia tộc thì Phương Minh điên cuồng cười lớn, nhìn qua Đổng Vũ Dao trong mắt tràn nập tham lam.

- Đúng là nữ nhân mạnh mẽ, ta thích. Không nghĩ nói trong một xó nhỏ này vẫn có nữ nhân như vậy, đúng là quá bổng. Ha ha! Phương Thắng, nữ nhân này là cường giả thất giai, những tên phế vật này không phải đối thủ của nàng ra, ngươi xuống dưới bắt nàng lên đây cho ta.

- Vâng! Công tử!

Sau lưng Phương Minh có một nam tử trung niên nhàn nhạt đáp ứng một câu, chân đạp hư không mang theo khí thế khủng bố tiến thẳng tới chỗ Đổng Vũ Dao ở dưới đài.

Phương Thắng chân đạp hư không từng bước tới trước mặt Đổng Vũ Dao và lạnh lùng uy hiếp:

- Đổng Vũ Dao tiểu thư, công tử nhà ta thỉnh cô đi lên.

Đổng Vũ Dao nhìn thấy Phương Thắng từ trong rạp của Hách Lỗ gia tộc đi ra ngoài thì tức giận, nói:

- Tôi không đi thì sao?

Đổng Vũ Dao những năm này lịch lãm diễn xuất ở bốn đế quốc, không biết nhìn thấy bao nhiêu thủ đoạn xấu xa, nàng thập phần tinh tường nếu mình đi lên sẽ bị nhục nhã thế nào. Đối phương cũng không có đối đãi nàng như người ngang hàng, mà là đồ chơi thú vị mà thôi.

- Vậy không phải do cô rồi!

Ánh mắt Phương Thắng lạnh như băng, khí thế cường giả bát giai sơ kỳ bạo phát ra ngoài, trong một chớp mắt duỗi bàn tay ra bắt lấy Đổng Vũ Dao.

Thiên Tinh kiếm!

Gương mặt Đổng Vũ Dao biến sắc, thân thể căng cứng, lực lượng trong người vận chuyển tới cực hạn, nhuyễn kiếm trong tay hóa thành vô số hào quang, giống như vô số viên sao băng nện thẳng vào Phương Thắng.

Môn bí thuật Thiên Tinh kiếm này chính là kiếm thuật mạnh nhất mà Đổng Vũ Dao nắm giữ, một kiếm đâm ra có lực phá hoại ba mươi lần, cho dù là cường giả bát giai cũng bị thương.

- Được lắm, kiếm thuật tinh diệu, thiên tư tung hoành. Nếu như cô là cường giả bát giai thì tôi chắc chắ khó giải quyết. Nhưng mà bây giờ cô căn bản không thể làm gì tôi đâu.

Phương Thắng lạnh lùng cười cười, tay phải biến thành màu lưu ly của kim cương, tràn ngập khí tức thần bí chụp thẳng vào kiếm quang của Đổng Vũ Dao đâm ra.

*****

Thiên Tinh kiếm của Đổng Vũ Dao bị đánh sụp đổ, không có thương hại tới tay phải của Phương Thắng nửa phần.

Trong ánh mắt tuyệt vọng của Đổng Vũ Dao thì Phương Thắng cười cười dữ tợn, thò tay chụp thẳng vào Đổng Vũ Dao.

Thời điểm Phương Thắng sắp bắt lấy Đổng Vũ Dao thì sắc mặt của hắn đại biến, lui ra sau mấy bước..

Một đạo kiếm khí khủng khiếp từ trên trời giáng xuống, trực tiếp chém lên người Phương Thắng và chém sâu khấu thành hai nửa.

Trong kiếm khí tuyệt luân kia, thân hình Nhạc Trọng chậm rãi hiển hiện ra.

Phương Thắng nhìn qua Nhạc Trọng và trong mắt hiện ra hào quang ngưng trọng, vẫn vô cùng kiêu căng nói:

- Các hạ là người phương nào? Tôi là Phương Thắng của đế quốc Đại Hưng Phương gia. Nữ nhân này công tử nhà tôi nhìn trúng, kính xin các hạ tránh ra. Nếu không các hạ sẽ hối hận.

Kiều Trì nghe vậy sắc mặt bỗng nhiên biến thành khó coi.

- Đế quốc Đại Hưng Phương gia!! Dĩ nhiên chính là người Phương gia, đáng chết, chuyện này phiền toái. Trách không được đám gia hỏa kia dám càn rỡ như thế, không đặt pháp luật đế quốc Tây Lỗ Tư vào trong mắt.

Đế quốc Đại Hưng cùng đế quốc Tây Lỗ Tư chênh lệch như con rồng và con kiến cực lớn. Đế quốc Đại Hưng có cường giả cửu giai bán thần tọa trấn. Đồng thời còn có vài chục tên cường giả nửa bước cửu giai, mấy trăm tên cường giả bát giai thống soái năm trăm vương quốc. Mỗi một vương quốc đều mạnh hơn đế quốc Tây Lỗ Tư nhiều lắm. Nếu như đắc tội đế quốc Đại Hưng, đế quốc Tây Lỗ Tư tùy thời có khả năng bị diệt quốc.

Trong lòng Kiều Trì nhanh chóng đưa ra quyết định:

- Nhưng mà cũng may Nhạc Trọng ra mặt, chuyện này mình không được ra mặt.

Chưa bao giờ trêu chọc vào người không thể trêu, kết giao bằng hữu cường đại, đây là bí quyết Kiều Trì từ bình dân biến thành hoàng đế đều tuân thủ.

Kiều Trì thông qua bí thuật che dấu đưa tin cho Đổng Vũ Dao:

- Con gái ngoan, nam nhân trước mặt con tên là Nhạc Trọng, từ hôm nay trở đi con chính là người của hắn ta, hiểu chưa?

Đổng Vũ Dao nghe được Kiều Trì đưa tin, vốn sững sờ nhưng khi nhìn thấy Nhạc Trọng thì ánh mắt phức tạp ứng một tiếng:

- Vâng, phụ vương.

Đổng Vũ Dao từ nhỏ trải qua giáo dục nghiêm khắc, nàng thập phần tinh tường tương lai của mình phải phụng dưỡng chủ nhân mà Kiều Trì chỉ định. Vì chủ nhân này trung thành và tận tâm, phụng hiến tất cả, trong lòng của nàng dù không cam lòng nhưng mà rất nhanh đã điều chỉnh tốt tâm tình.

Nhạc Trọng nhìn qua Phương Thắng lạnh lùng cười nói:

- Đế quốc Đại Hưng Phương gia? Đó là thứ chó má gì? Hiện tại mày và công tử của mày bò ra ngoài giống như chó, tao sẽ tha bọn mày một mạng, nếu không toàn bộ bọn mày phải chết.

Nghe được Nhạc Trọng vũ nhục Phương gia, Kiều Trì cũng trợn mắt há hốc mồm, nói:

- Xong, hết!! Tên Nhạc Trọng này cũng quá mức ngang ngược càn rỡ, đây chính là đế quốc Đại Hưng Phương gia, là đế quốc khủng bố có được cường giả bán thần. Ngay cả cường giẳ nửa bước cửu giai cũng có mấy chục, hắn cũng dám khẩu xuất cuồng ngôn, bảo người Phương gia làm chó, đúng là quá ngang ngược càn rỡ.

Phương Thắng nghe vậy thân thể tức giận đến run lên, hai mắt như phun lửa. Đế quốc Đại Hưng Phương gia xem như một thế lực không nhỏ trong thiên quốc thần thánh, cho dù đi đâu chỉ cần mang Phương gia hiệu lộ ra thì mọi người đều nhượng bộ lui binh, dám như Nhạc Trọng vũ nhục Phương gia cơ bản không tồn tại.

- Tiểu súc sinh, lại dám vũ nhục Phương gia chúng ta, hôm nay mày chết chắc rồi.

Phương Thắng tức giận thân thể run rẩy, bỗng nhiên thi triển một trong những bí thuật mạnh nhất của Phương gia, Đại Lưu Ly Kim Thân quyết, thân thể của hắn biến lớn, biến thành một Lưu Ly kim Cương Cự Nhân to lớn.

Sau khi biến thân thành Lưu Ly Kim Cương Cự Nhân thì thân thể Phương Thắng mạnh hơn gấp mười lần, một quyền một cước có lực phá hoại của bát giai trung cấp. Đồng thời biến thân thành kim cương, thân thể của hắn vô cùng cứng rắn, ngay cả chủ pháo cũng không bắn hắn bị thương.

- Đi chết đi!

Trong nháy mắt biến thân thành Lưu Ly Kim Cương Cự Nhân thì Phương Thắng hư không một trảo, thiên địa nguyên khí khổng lồ biến thành khó nguyên khí, muốn khóa Nhạc Trọng lại, chân điểm một cái và biến mất như sấm sét, mang theo lực lượng xé rách không khí hiện ra trước mặt Nhạc Trọng và đánh ra một quyền như ngọn núi mạnh mẽ.

Kiều Trì nhìn thấy Nhạc Trọng lẳng lặng đứng đấy, giống như đang ngây người thì hối hận trong lòng.

- Hết!! Sao hắn không né?

Một kích của Phương Thắng làm Kiều Trì cảm giác được hãi hùng khiếp vía, nếu như đổi thành bản thân Kiều Trì thì cho dù hắn ngăn cản được một kích này cũng bị trọng thương.

Trên sân khấu Đổng Vũ Dao không nhịn được nhắc nhở.

- Coi chừng!

Phương Minh nhìn thấy Nhạc Trọng đứng yên bất động thì trong mắt hiện ra nét khinh miệt.

- Tao còn tưởng phế vật mày có bản lĩnh gì chứ? Thì ra là một phế vật khẩu xuất cuồng ngôn mà thôi1

- Ngay cả rác rưởi không có lĩnh ngộ lĩnh vực mà dám vung quyền với tao, nát đi!

Nhạc Trọng không thèm quay đầu lại, giống như đập con ruồi vỗ vào bụng đối thủ.

Oanh một tiếng vang thật lớn, Phương Thắng hóa thân thành kim cương bị trúng một kích, thân thể của hắn chia năm xẻ bảy, máu tươi văng khắp nơi, biến thành thịt vụn.

Nhìn thấy Phương Thắng bị đánh chia năm xẻ bảy, Phương Minh đứng dậy, sắc mặt tái nhợt, thân thể run rẩy, trong nội tâm rung mạnh:

- Phương Thắng đã chết? Chuyện này làm sao có thể? Lưu Ly Kim Thân của hắn có thể ngăn cản chủ pháo oanh kích ba lần, ngay cả cường giả bát giai cao cấp cũng khó phá được phòng ngự, làm sao có thể bị tiểu tử này chụp chết? Tên này ngay cả bí thuật còn không dùng tới, hắn làm sao mạnh như vậy?

Kiều Trì nhìn qua Nhạc Trọng đứng ở giữa sân khấu, sắc mặt biến hóa mấy lần, trong nội tâm thầm nghĩ:

- Gia hỏa thật lợi hại, mình áp đúng cửa rồi!

Nhưng mà bởi như vậy hắn cũng đắc tội đế quốc Đại Hưng Phương gia thật sâu, nếu như nhấc lên quan hệ với đối phương, cũng có khả năng bị dính liếu, làm sao bây giờ?

Đổng Vũ Dao nhìn qua Nhạc Trọng và trong mắt kinh hãi.

- Thực lực của người này quá mạnh mẽ, trách không được phụ vương bảo mình theo cho hắn, nếu như giao hảo với hắn thì thì phụ vương tìm được chỗ tốt thật lớn.

Nhạc Trọng một cái tát đánh Phương Thắng phấn thân toái cốt, bỗng nhiên ngẫng đầu nhìn qua vị trí Phương Minh, tinh quang trong mắt như lợi kiếm đâm thẳng vào mắt của Phương Minh.

Phương Minh bị Nhạc Trọng nhìn thì nội tâm phát lạnh:

- Không xong, hắn phát hiện mình!

- Xuống đây đi!

Nhạc Trọng nhìn qua hướng Phương Minh và hư không một trảo, một bàn tay nguyên khí cực lớn đánh nát rạp khách quý, một tay bắt lấy Phương Minh kéo hắn tới trước người của mình.

Phương Minh cảm thụ được Nhạc Trọng phóng thích sát ý hung mãnh thì hai mắt phát lạnh, rống lớn:

- Tao là con trai trưởng của Phương gia, Phương Minh, cha của tao là tây phương thần điện, đệ nhất thánh tử Phương Huyền, tao tới đế quốc Tây Lỗ Tư có rất nhiều người biết rõ, nếu tao chết thì toàn bộ đế quốc Tây Lỗ Tư đều phải chôn cùng!

Crypto.com Exchange

Chương (1-1194)