Truyện ngôn tình hay

Truyện:Thần Ma Hệ Thống - Chương 1137

Thần Ma Hệ Thống
Trọn bộ 1194 chương
Chương 1137: Diệt sát Quỷ Thôn!
0.00
(0 votes)


Chương (1-1194)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Thôn Thiên Hoàn là một loại bí dược trong thực nhân tộc đàn, một khi uống vào có thể đem lực lượng bản thân hoàn toàn dẫn phát, làm sức chiến đấu của bản thân tăng lên gấp mấy lần. Nhưng dược lực Thôn Thiên Hoàn cực kỳ cuồng bạo, một khi uống vào cao thủ thực nhân tộc kia phải luôn chiến đấu cho tới chết, không người nào cứu được, bởi vậy trừ phi rơi vào hoàn cảnh vạn bất đắc dĩ sẽ không ai sử dụng Thôn Thiên Hoàn.

Lúc này đại bộ phận cao thủ nhân tộc đã bị hoàng kim khải giáp nơi trung ương tế đàn hấp dẫn, không ai quản tới tiếng gọi của An Ny.

Hoàng kim khải giáp cực kỳ mê người, một khi lấy được là có thể trở thành nhân vật cấp đầu sỏ Thiên Thần đại thế giới, có thể đối kháng với cả cao thủ cửu giai, hấp dẫn như thế thật không có mấy người có thể tự chủ.

- Đi chết đi!

Quỷ Thôn liếc mắt nhìn nhóm cao thủ nhân loại đang bay về hướng tế đàn, vô số gai xương bén nhọn như mưa rơi ngưng tụ hình thành cốt nhận lĩnh vực hướng đám cao thủ kia oanh tới.

- Cứu ta!

- Cứu mạng!

- ...

Những người kia trong nháy mắt cũng phát động lĩnh vực của mình, nhưng vừa va chạm cùng lĩnh vực của Quỷ Thôn lập tức bị đánh dập nát, thân thể bị xương cốt vô tận chém tới làm vết thương chồng chất, phát ra tiếng thét vô cùng thảm thiết lập tức tử vong.

Một kích của Quỷ Thôn liền miểu sát ba cường giả nhân loại.

Những cao thủ còn lại tận lực giãy dụa trong cốt nhận lĩnh vực, dù Tiễn Trường Thanh cùng Hải Nhân đêu phải mở ra lĩnh vực của mình điên cuồng chống cự.

An Ny cắn răng, vung mạnh tay, vô số sợi tơ trong suốt bạo lên hướng Quỷ Thôn bay tới.

Quỷ Thôn không hề nhìn tới những sợi tơ kia, lao về hướng Nhạc Trọng, thân thể khổng lồ vừa va chạm vào sợi tơ nháy mắt bắn ra vô số gai xương đem những sợi tơ trong suốt xoắn thành vô số mảnh nhỏ, chỉ sau một lần hô hấp đã xuất hiện trước người Nhạc Trọng, hung hăng một trảo chộp tới, cốt nhận lĩnh vực vô tận thổi quét xuống.

- Muốn cùng ta ôm nhau cùng chết, ngươi còn chưa có bổn sự kia!

Trong mắt Nhạc Trọng hiện lên chiến ý vô cùng nóng rực, phát động Vũ Trụ Chỉ, hư ảnh vũ trụ trống rỗng xuất hiện hướng cốt nhận lĩnh vực nghiền áp tới.

Oanh một tiếng nổ, hư ảnh vũ trụ bị cốt nhận vặn vỡ, cốt nhận lĩnh vực cũng bị hư ảnh vũ trụ chấn đến tán loạn.

Trong sóng xung kích năng lượng cuồng bạo vỡ tán, Nhạc Trọng đạp hư không vượt qua không gian, xuất hiện trước người Quỷ Thôn oanh thẳng tới.

Một tiếng nổ vang, đầu Quỷ Thôn bị đánh thành lỗ lớn, lõm xuống dưới.

Nhưng chỉ trong tích tắc trong thân thể Quỷ Thôn bắn ra vô số gai xương bén nhọn phóng lên cao hướng Nhạc Trọng chém qua.

Gai xương ẩn chứa pháp tắc vô cùng sắc bén, dù Nhạc Trọng cố gắng tránh né nhưng vẫn bị chém trúng thân thể, máu tươi văng khắp nơi tát rơi đầy đất.

Vô số tế bào nhuyễn động ngưng tụ trên đỉnh đầu Quỷ Thôn, chỉ trong tích tắc thương thế của nó đã nhanh chóng khép lại.

Thân hình Nhạc Trọng xuyên qua trong vô số gai xương thật quỷ dị, hai tay ngưng tụ kim sắc thần quang đánh thẳng lên trên gai xương, đem từng cây gai xương đánh thành phấn vụn.

Xuyên qua vô số gai xương, Nhạc Trọng lại đi tới trên đỉnh đầu Quỷ Thôn, liên tục đánh ra mấy ngàn quyền hóa thành ảo ảnh hung hăng đánh xuống dưới.

Bị Nhạc Trọng toàn lực oanh kích, đầu Quỷ Thôn không ngừng nổ ra lại không ngừng hồi phục, dù Nhạc Trọng có thể đánh nát đầu nó nhưng chỉ trong nháy mắt các tế bào lại hồi phục trở lại, hơn nữa dịch não bị oanh bạo vẫn không tử vong, cực kỳ quỷ dị.

Ngay lúc Nhạc Trọng liên tục công kích Quỷ Thôn, trong thân thể nó cũng bắn ra vô số gai xương bén nhọn di chuyển theo quỹ tích kỳ dị đâm thẳng về phía hắn, đem hắn phải bức lui.

Trong nháy mắt Nhạc Trọng thối lui, thương thế Quỷ Thôn nháy mắt liền khôi phục, hoàn toàn không nhìn ra từng bị thương, tựa như một con quái vật có tấm thân bất tử.

Nhạc Trọng nhìn thấy tình hình kia, khẽ cau mày:

- Đáng chết! Giết nó không chết! Nếu còn tiếp tục như vậy người bị giết chết sẽ là ta! Xem ra chỉ còn có thể làm như vậy!

Ánh mắt hắn ngưng tụ, hai tay huy động, đem thật nhiều gai xương chấn vỡ, trong tích tắc xuất hiện sau lưng Quỷ Thôn, tay phải nháy mắt bùng nổ hỏa diễm lĩnh vực, nhanh chóng nén xuống, hình thành Thần Ma Viêm bám lên trên tay phải của hắn, hắn lập tức oanh thẳng một quyền đánh lên thân thể Quỷ Thôn.

Trong nháy mắt Thần Ma Viêm nổ bắn tới, điên cuồng thiêu hủy thân thể Quỷ Thôn, đem máu thịt của nó thiêu thành tro tàn.

- A!!!

Bị Thần Ma Viêm thiêu hủy, Quỷ Thôn phát ra tiếng hét thảm thiết thê lương, vô số gai xương nổ bắn ra, hướng phần máu thịt đang bị Thần Ma Viêm thiêu đốt chém tới.

- Vỡ cho ta!

Thân hình Nhạc Trọng hóa thành lưu quang, quyền trái đem gai xương của Quỷ Thôn đánh nát, quyền phải bao phủ Thần Ma Viêm lại oanh lên thân thể Quỷ Thôn, đem nó thiêu cháy liên tục kêu to thảm thiết, thân thể bốc khói, hoàn toàn bị Thần Ma Viêm bao phủ.

Sinh mệnh lực của Quỷ Thôn vô cùng ương ngạnh, cơ thể liên tục bị đốt thành tro, nhưng không ngừng có tế bào hồi phục sinh trưởng trở lại, nhưng tốc độ sinh trưởng của hắn xa xa kém hơn tốc độ thiêu đốt của Thần Ma Viêm, trong tiếng thét vô cùng thê lương rốt cục đã hoàn toàn bị thiêu hủy biến thành đống tro tàn.

Quỷ Thôn vừa tử vong, một cỗ sinh mệnh nguyên khí làn tràn vào trong cơ thể Nhạc Trọng, tẩm bổ lên thân thể hắn.

Sau khi diệt sát Quỷ Thôn, lúc này Nhạc Trọng mới thở ra một hơi nhẹ nhõm, tán đi Thần Ma lĩnh vực cùng hỏa diễm lĩnh vực, đồng thời duy trì cả hai lĩnh vực khiến cho hắn tiêu hao cực kỳ to lớn. Với loại trạng thái này hắn nhiều nhất chiến đấu thêm được ba phút sẽ bị kiệt quệ toàn bộ lực lượng có được.

Lúc này Nhạc Trọng mới đưa mắt nhìn về hướng trung ương tế đàn, chỉ thấy các cao thủ nhân loại đã vọt lên trên tế đàn kia.

Một thánh tử là người đầu tiên vọt tới trước hoàng kim khải giáp, trong mắt hiện lên vẻ tham lam, đưa tay chộp tới.

Sau lưng thánh tử kia, trong mắt một thánh tử khác thoáng hiện hàn quang, nổi giận gầm một tiếng, hung hăng oanh ra một chưởng, hóa thành nguyên khí giao long đánh lên thân thể gã thánh tử phía trước, đem hắn oanh bay trọng thương:

- Cút ngay! Khải giáp này là của ta!

Trong nhân loại cũng phân chia phe phái thế lực. Những thánh tử thánh nữ kia khi đối phó ngoại tộc còn có thể miễn cưỡng liên thủ, nhưng khi kẻ thù bên ngoài vừa biến mất, đối mặt cùng bảo vật, bọn hắn đều bị lòng tham che mờ hai mắt, điên cuồng chém giết lẫn nhau.

Một nữ tử mặc thanh sam, tướng mạo cực kỳ xinh đẹp vung tay, bảy đạo cầu vồng bay ra đánh lên ba thánh tử trước mặt, đem hộ thể nguyên khí của họ đánh tán, đem họ chấn bay sang một bên. Nàng hư không một trảo chộp thẳng vào hoàng kim khải giáp.

Nguyên khí trảo vừa bay ra, một thánh tử ở xa hư không bắn tới, một đạo hắc sắc huyễn quang oanh lên nguyên khí trảo, đem nó chấn đến hỏng mất.

Tuy hoàng kim khải giáp là bảo vật đỉnh cấp, không ai bảo trì được lý trí của mình, nhưng dù sao là đồng tộc, tuy rằng bọn hắn ra tay công kích đồng loại nhưng vẫn lưu vài đường sống, không đến nỗi xuất hiện cảnh tử vong, nhưng cuộc chiến càng kéo dài thì lòng kích động của họ ngày càng lớn.

*****

Nhạc Trọng lẳng lặng đứng nguyên tại chỗ, không hề có ý tứ đi lên tranh đoạt, chỉ nhíu mày nhìn nhóm cao thủ nhân loại đang điên cuồng tranh đoạt, đồng thời lấy ra tễ thuốc dùng máu huyết biến dị thú cửu giai điều chế uống vào, khôi phục lực lượng đã tiêu hao của mình.

An Ny cũng yên lặng đứng bên người Nhạc Trọng, giống như cái bóng của hắn, lẳng lặng nhìn lên khải giáp trên tế đàn, trong mắt thoáng hiện vẻ nóng rực.

An Ny tinh thông ẩn nấp, năng lực phụ trợ, nàng bố trí những sợi tơ có được khả năng đem người thao túng thành khôi lỗi, chém nát thân thể, trói buộc hoặc bảo hộ. Nhưng nếu chiến đấu chính diện nàng còn kém hơn nhóm người kia một bậc, bởi vậy khi tranh đoạt bảo vật cũng không có được nhiều ưu thế. Nàng là một nữ tử thông minh bình tĩnh, biết hoàng kim khải giáp không thể thuộc về mình, bởi vậy cũng không lao tới cướp đoạt.

Tiễn Trường Thanh ngẩng mặt lên trời lớn tiếng thét dài:

- Mọi người dừng tay! Nghe tôi một câu, kiện khải giáp kia có vấn đề. Nếu dễ dàng lấy được, ma tộc cùng thực nhân tộc vào trước đã sớm lấy được nó. Mọi người mau dừng tay, đừng đánh nữa!

Đám thánh tử thánh nữ đều là người thông minh, chỉ cần bọn hắn tỉnh táo lại đều sẽ hiểu được vấn đề. Nhưng tham dục mê hoặc tâm linh, làm tâm linh bọn hắn trầm mê, vì vậy không nhìn thấu được ảo diệu bên trong.

Một tiếng thét của Tiễn Trường Thanh vận dụng pháp môn làm kinh sợ lòng người rống to, những cao thủ đang chém giết lẫn nhau như thức tỉnh lại, liền dừng công kích lẫn nhau.

Ngay khi mọi người dừng công kích, một thánh tử tướng mạo anh tuấn mặc áo bào trắng nhanh như quỷ mị xuất hiện trước tế đàn, khóe môi lộ ra tia cười đắc ý, đưa tay chộp vào hoàng kim khải giáp.

Trong nháy mắt tay hắn chạm tới khải giáp, phù văn chung quanh tế đàn đại thịnh, hình thành một kim sắc bích chường đem thánh tử kia lẫn khải giáp bao phủ bên trong.

Đồng thời những phù văn huyền ảo sáng lên, từng mũi nhọn màu vàng từ trong tế đàn bắn ra nháy mắt xỏ xuyên qua thánh tử kia.

Một đạo lực lượng quỷ dị từ mũi nhọn màu vàng truyền đến, đem thánh tử kia nháy mắt hút thành thây khô, cuối cùng tan rã thành bụi bặm, rơi xuống bên cạnh khải giáp.

Một cơn gió thổi qua đem tro cốt thổi sang một bên.

Nhìn thấy một màn kia những người còn lại rùng mình, hoàng kim khải giáp quỷ dị khiến họ hoàn toàn bình tĩnh trở lại, dừng tranh đấu, đi tới bên cạnh tế đàn quan sát.

Lúc này Nhạc Trọng thật cẩn thận quan sát tình huống chung quanh, yên lặng đi tới bên tế đàn xem xét cẩn thận.

Trong cung điện của cường giả Chân Thần cấp có vô số huyền bí, nếu như không cẩn thận cao thủ bát giai cũng bị giết chết chẳng khác gì những con kiến.

Chung quanh tế đàn điêu khắc thật nhiều phù văn huyền ảo, mỗi phù văn đều ẩn chứa ảo diệu vô tận. Khải giáp đặt ngay trung ương tế đàn, khảm vào trong tế đàn, ở chỗ kết hợp có một lỗ khóa.

Nhìn thấy lỗ khóa kia, Nhạc Trọng khẽ cau mày muốn xoay người rời đi. Loại bảo vật có lỗ khóa thế này, với lực lượng hiện tại của hắn căn bản không thể phá hư. Chỉ có cường giả cửu giai hoặc là thập giai mới có thể dùng bạo lực phá hủy thủ đoạn mà một cường giả Chân Thần cấp đã bố trí.

Ngay lúc Nhạc Trọng muốn rời khỏi, chìa khóa thạch anh trong trữ vật giới chỉ của hắn giống như có sinh mạng đột nhiên rung động.

Nhạc Trọng chợt động, không lựa chọn rời đi mà lẳng lặng đứng một bên tiếp tục quan sát.

Tiễn Trường Thanh nhìn lỗ khóa địa phương kết hợp giữa khải giáp cùng tế đàn tiếc hận thở dài:

- Không được, khải giáp này cần có chìa khóa mới có thể mở ra. Chúng ta đi tìm bảo vật khác đi!

Dứt lời, Tiễn Trường Thanh không chút do dự xoay người chạy về hướng khác.

Cung điện này vốn là một bảo khố, trong bảo khố ngoại trừ hoàng kim khải giáp còn có thật nhiều bảo vật. Tinh hạch biến dị thú, da lông, lân giáp cũng tùy ý đặt một bên. Tinh hạch ngũ giai chồng chất như núi, đủ loại binh khí chiến tranh mạnh mẽ cũng tùy ý chồng chất khắp nơi, thậm chí có cả bảo vật mạnh mẽ như Phá Thiên Cung.

Những thánh tử thánh nữ còn lại cũng sôi nổi tản ra, trực tiếp bay về hướng khác trong cung điện, thu thập đủ loại bảo vật bên trong.

Nhạc Trọng phân phó An Ny một câu:

- Cô lui ra sau một chút!

An Ny yên lặng lui ra sau vài bước.

Nhạc Trọng trầm ngâm một thoáng, cân nhắc hồi lâu, sau đó vô cùng cảnh giác cầm chìa khóa thạch anh màu lam đâm vào trong lỗ khóa kia.

Ngay khi chìa khóa vừa lọt vào trong, tế đàn chợt dâng lên vô số kim sắc quang mang chói mắt, một cỗ khí tức mạnh mẽ từ trong hoàng kim khải giáp bay lên, sau đó hóa thành một đạo kim sắc quang mang rơi lên thân thể Nhạc Trọng.

Bên trong kim quang nhấp nháy, thân thể Nhạc Trọng bao trùm một bộ hoàng kim chiến giáp, một cỗ uy áp khủng bố vô biên vô hạn từ trong thân thể hắn khuếch tán ra, đồng thời trong nháy mắt hoàng kim khải giáp bao trùm lên người hắn, hai mắt hắn nhắm chặt, lẳng lặng đứng bất động tại chỗ.

Một đạo linh hồn lạc ấn đánh vào trong thức hải của hắn, ngưng tụ thành kim sắc thụ nhãn của cường giả Chân Thần cấp.

Kim sắc thụ nhãn vừa hình thành, thức hải của Nhạc Trọng chấn động, hắn chỉ có thể nhắm mắt lại, trong thức hải ngưng tụ hư ảnh bản tôn của hắn.

Cường giả Chân Thần cấp có kim sắc thụ nhãn cao cao tại thượng quan sát Nhạc Trọng, chẳng khác gì nhìn một con kiến nhỏ, tràn ngập uy nghiêm nói:

- Sinh linh hèn mọn, ta là Chân Thần Duy Địch vĩ đại! Buông tha chống cự, đem thân thể của ngươi giao cho ta. Ta sẽ ban cho ngươi sinh mệnh vĩnh hằng, quang vinh vô tận!

Trong thức hải, Nhạc Trọng nhìn kim sắc thụ nhãn, trong mắt tràn ngập chiến ý:

- Ý chí lạc ấn sao? Ta đã phá hủy ý chí lạc ấn của ngươi một lần, lần này ta vẫn có thể tiếp tục phá hủy ý chí lạc ấn của ngươi!

- Ý chí lạc ấn? Không, bên trong Vinh Diệu chiến giáp không phải ý chí lạc ấn, mà là một tia linh hồn bất diệt lạc ấn của ta. Ngươi cho rằng ngươi có thể nhẹ nhàng đạt được chìa khóa thần điện như vậy, tiến vào thần điện của ta, được bảo giáp của ta là vận khí của ngươi? Không, tất cả chuyện này đều nằm trong kế hoạch của ta. Trong vô số năm tháng có vô số cường giả cầm chìa khóa tiến vào thần điện của ta, chỉ có thân thể của ngươi là có thể thừa nhận được linh hồn lạc ấn của ta, để cho ta đạt được sống lại!

- Ở trong thức hải của ngươi là một tia linh hồn lạc ấn bất diệt của ta. Một tia linh hồn lạc ấn cho dù là cường giả Chân Thần cấp cũng khó thể phá hủy, chỉ bằng một cường giả bát giai như ngươi căn bản không thể hủy diệt linh hồn lạc ấn của ta. Đem thân thể của ngươi giao cho ta, làm nô bộc của ta. Chờ sau khi ta trèo lên đỉnh xưng bá chư thiên thế giới, tự nhiên sẽ tạo cho ngươi một thân thể khác, cho ngươi đạt được sống lại, cùng vinh quang vô tận. Ta không gì làm không được, sở hướng vô địch!

Duy Địch lạnh lùng quan sát Nhạc Trọng, tựa như đang nhìn một con kiến nhỏ, trong lời nói không ngừng đả kích tin tưởng của hắn.

Crypto.com Exchange

Chương (1-1194)