Truyện ngôn tình hay

Truyện:Thần Ma Hệ Thống - Chương 0230

Thần Ma Hệ Thống
Trọn bộ 1194 chương
Chương 0230: Thụ đằng quái
0.00
(0 votes)


Chương (1-1194)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Một cuộc chiến ngày hôm nay nàng thập phần cố gắng cũng thăng cấp lên cấp 8, chỉ cần tăng thêm hai cấp thì trở thành cường giả cấp 10.

Đồng Hiểu Vân cuồng hỉ và ôm lấy hôn lên mặt Nhạc Trọng hai cái, nói:

- Cảm ơn Nhạc đại ca!!

Cố Mạn Tư nhìn qua Đồng Hiểu Vân đạt được hai quyển sách kỹ năng, trong mắt hiện ra một tia ghen ghét, đi tới ôm cánh tay của Nhạc Trọng và dùng bộ ngực đầy đặn của mình cọ vào tay của Nhạc Trọng.

- Nhạc ca ca! Em cũng muốn một bản sách kỹ năng, cho em một quyển sách kỹ năng được không? Em cũng muốn giết địch giúp anh!

Nhạc Trọng nhìn Cố Mạn Tư, trực tiếp cự tuyệt.

- Không được! Cô không có dũng khí đó. Chờ cô chứng minh được dũng khí thì tôi mới có thể cho cô sách kỹ năng!

Thời điểm heo biến dị vừa nhảy qua hàng rào, Đồng Hiểu Vân vì đạt được lực lượng mà nguy hiểm đi tới bên người của Nhạc Trọng, hơn nữa cùng Nhạc Trọng tử chiến. Nhạc Trọng lúc này mới kính trọng với Đồng Hiểu Vân vài phần. Đồng Hiểu Vân thiên tư có lẽ không bằng Trác Nhã Đồng, nhưng mà một nữ sinh cấp hai yếu đuối lại có dũng khí như thế làm cho người ta lau mắt mà nhìn. Chỉ cần có dũng khí, Nhạc Trọng sẽ nguyện ý bồi dưỡng nàng.

Tuy Cố Mạn Tư lớn lên xinh đẹp đấy, tuy nhiên lại sợ chết giống như người bình thường. Điều này cũng không có gì sai. Nhưng mà Nhạc Trọng sẽ không đem sách kỹ năng quý giá hao phí trên người của nàng.

Nghe Nhạc Trọng nói vậy thì thân thể mềm mại của Cố Mạn Tư có chút cứng đờ, nàng có tính tình tiểu thư, muốn ném cánh tay của Nhạc Trọng sau đó không thèm nhìn Nhạc Trọng. Nhưng mà nàng sắp bỏ qua cánh tay của Nhạc Trọng thì nàng nhớ lại tình cảnh khủng khiếp trong đoàn xe khi chạy vô định tìm thức ăn, còn có tràng cảnh huyết tinh trong khu biệt thự ngày hôm nay, tính tình đại tiểu thư của nàng không dám phát tác. Nhưng mà trong nội tâm tràn ngập ghen ghét và ủy khuất nhìn qua Đồng Hiểu Vân.

Bởi vì ngày hôm sau phải đi mở quân doanh, Nhạc Trọng cũng không có ra tay với Trác Nhã Đồng cùng Cố Mạn Tư hai mỹ nhân, hắn thành thành thật thật ngủ một giác để dưỡng sức.

- Tôi muốn đi chiến đấu với anh!! Tôi sẽ chứng minh dũng khí của mình!

Sáng sớm ngày thứ hai, Cố Mạn Tư mặc quần áo chỉnh tề đi tới trước mặt Nhạc Trọng.

- Tốt! Cầm lấy!

Nhạc Trọng trực tiếp ném một thanh Phảng Chế Đường Đao cho Cố Mạn Tư, sau đó mang nàng và những người cường hóa khác lên xe.

Trải qua hai ngày một đêm này, Nhạc Trọng rốt cuộc đi tới bên ngoài nơi đóng quân lữ đoàn cơ giới hóa bộ binh trong miệng của Hứa Phong.

Trên đường đi Nhạc Trọng không ngừng gấp thi đàn chừng mười mấy con, mấy trăm con rải rác các nơi, những tang thi này bị Nhạc Trọng, bạch cốt, Trác Nhã Đồng, Hùng Chính, Đồng Hiểu Vân và những người cường hóa khác liên thủ tiêu diệt. Đồng Hiểu Vân sau khi chém giết một con L1 thì tân cấp trở thành người cường hóa cấp 9.

- Có chút không đúng!

Nhạc Trọng nhìn qua nơi đóng quân im ắng, khẽ chau mày.

Diện tích nơi đóng quân của lữ đoàn cơ giới hóa bộ binh này cực lớn, lưng tựa núi lớn, chung quanh là những cây cối lớn. Ở gần quân doanh còn có một con sông nhỏ không biết chảy đi đâu. Đúng là non xanh nước biết, vô cùng xinh đẹp.

Nhưng mà phong cảnh đẹp mắt này trong mắt của Nhạc Trọng thì lại tràn ngập cảm giác nguy hiểm. Bởi vì quá yên tĩnh, nơi đóng quân của lữ đoàn cơ giới hóa bộ binh này quá yên tĩnh.

Bọn người Nhạc Trọng vừa lái xe tới nơi này, âm thanh động cơ cũng đủ thu hút những tang thi ở chung quanh tới nơi này, nhưng bây giờ nơi đóng quân lại không có con tang thi này, hiển nhiên cực kỳ không hợp tình lý.

Phải biết rằng trong binh doanh này trước tận thế có hơn ba ngàn người đóng lại đấy, Nhạc Trọng đã làm chuẩn bị đại chiến một hồi, cho dù phải chết một trăm người thì hắn cũng phải thu phục được lữ đoàn cơ giới hóa bộ binh này. Nhưng mà bây giờ nơi đóng quân lại yên lặng tới mức làm da đầu của hắn run lên.

- Sẽ không phải là binh doanh này có người đi qua rồi chứ?

Một ý niệm không tốt lóe lên trong đầu của Nhạc Trọng hiện giờ.

Nhưng mà Nhạc Trọng nhìn kỹ thì nhìn qua lữ đoàn cơ giới hóa bộ binh này quá quỷ dị. Trong nơi đóng quân này từng gốc cây đại thụ phóng lên trời, mỗi một cây đều cao hơn hai mươi mét, hơn nữa cây to này rất khác so với trước tận thế, có loài tương tự như dương xỉ, có lá cây giống như chuối tây, có loài là cây mây bình thường, lớn lên thiên kì bách quái, giống như đi vào trong khu vực triển lãm thực vật biến dị.

- Các người ở nơi này chờ lệnh, tôi đi thăm dò trước.

Nhạc Trọng lưu lại một câu, phát động Hợp Thể Phòng Hộ Thuật. Lập tức đi thẳng vào trong quân doanh.

Mấy lần nhảy lên xuống thì Nhạc Trọng đã tiến vào phạm vi của lữ đoàn cơ giới hóa bộ binh, vừa vào thì hắn nhìn thấy chín chiếc trực thăng vũ trang. Nhưng mà chung quanh chín chiếc trực thăng này có một thực vật quỷ dị. Mọc ra vô số cây mây che trời. Mà những cây mây này không ngừng quấn quanh chín chiếc trực thăng, vài chiếc trực thăng trong số đó bị cây mây làm biến hình.

- Trực thăng vũ trang của tôi!

Nhìn qua mấy chiếc trực thăng vũ trang bị cây mây ép biến hình, Nhạc Trọng tâm đau lòng như nhỏ máu. Nếu như có chín chiếc trực thăng này thì Liệt Thiên Dương loại mặt hàng này chỉ cần một viên đạn tên lửa là bắn chết ngay lập tức.

Nhạc Trọng nhìn thấy thực vật biến dị vài lần rồi, do dự một hồi cầm lấy ám ma đao đi nhanh qua chỗ mấy chiếc trực thăng vũ trang. Nếu như không có thực vật biến dị uy hiếp. Hắn tuyệt đối đem động cơ của mấy chiếc trực thăng vũ trang bị hủy mang đi.

Nhạc Trọng cẩn thận từng li từng tí tiếp cận gốc thực vật biến dị này, thời điểm hắn tiếp cận gốc thực vật quỷ dị này chừng năm mươi mét, hắn lập tức sinh ra cảm giác cực kỳ nguy hiểm, hắn lập tức lui lại thật nhanh.

Nhữn cây mây chung quanh gốc thực vật biến dị này chuyển động, vô số xúc tu của nó lao thẳng qua chỗ của Nhạc Trọng.

Ám ma đao trong tay của Nhạc Trọng không ngừng bộc phát đao ảnh trùng điệp, đem vô số cây mây chặt đứt. Nhưng mà số lượng cây mây quá lớn, Nhạc Trọng mặc dù dốc sức liều mạng ngăn cản thì vẫn bị cây mây vượt qua phòng ngự, ngạnh sanh đâm sáu lỗ nhỏ trên cốt giáp của hắn.

Nhạc Trọng một đao chặt đứt sáu cây mây nhỏ này, thân thể nhanh lùi lại, chạy ra hơn bốn mươi mét. Lúc này mới thoát ra khỏi phạm vi công kích của cây mây.

Tầm hoạt động của cây mây biến dị này chừng bảy mươi mét, Nhạc Trọng vừa trốn ra xa hơn chín mươi mét thì nó không có biện pháp làm gì Nhạc Trọng cả.

- Thụ đằng quái quá lợi hại.

Nhạc Trọng thoát ra khỏi tầm hoạt động của cây mây, nhìn qua gốc thực vật biến dị này, trong mắt hiện ra nét sợ hãi. Nếu như đổi lại là người bình thường, cho dù Trác Nhã Đồng mặc phòng hộ phục cấp hai cũng sẽ bị cây mây xuyên thủng thân thể, bị cây mây bắt lấy và hút dinh dưỡng.

Nhạc Trọng rốt cục hiểu vì sao quân doanh này không có tang thi nào, nếu như trong quân doanh có thực vật biến dị khủng bố như vậy, những tang thi đó không đủ cho gốc thực vật này ăn.

*****

Nhạc Trọng nhìn qua thực vật biến dị chung quanh cây mây này, buông tha xâm nhập vào lãnh địa của nó. Mà quay người đi qua nơi khác, trong này thụ đằng quái móc xúc tu quá nhiều, Nhạc Trọng muốn giết chết thụ đằng quái là không được. Nhưng nếu tiêu hao chừng hai ngày thì làm được, nhưng hắn không muốn lãng phí thời gian quý giá ở đây.

Nhạc Trọng cẩn thận từng li từng tí tiếp xúc với đám thực vật biến dị ở nơi này. Cũng không phải tất cả thực vật biến dị là thực vật ăn thịt đều có tính công kích. Thần Tuyền Trà trong tay của Nhạc Trọng cũng là thực vật biến dị, lá của nó mọc dài ra mà người ta dùng chúng làm trà sẽ có hiệu quả cường hóa tinh thần, cũng không có tính công kích nào cả.

Nhạc Trọng cẩn thận từng li từng tí tiếp xúc với một lá cây của một nhánh cây hồng sam đại thụ, nhưng mà đại thụ này không có công kích hắn. Nó giống như cây đại thụ bình thường và có từng quả trái cây to như nắm tay.

Nhạc Trọng lúc này duỗi tay ra, một đạo gai xương đâm ra, một đâm đâm rớt trái cây xuống đất.

Trái cây màu đen này vừa rơi vào trong tay của Nhạc Trọng thì chợt nổ ra, trái cây bên trong chỉ có hai hạt giống nhỏ như móng tay.

Những hạt giống này lại nổ tung trên tay của Nhạc Trọng, chợt nhao nhao bắn bay ra, chúng nổ tung ở gần có lực lượng tương đương đạn súng trường, còn không cách nào ảnh hưởng tới cốt giáp trên tay của Nhạc Trọng.

- Có điểm giống lựu đạn! Nói không chừng trái cây này có thể sử dụng như lựu đạn.

Nhạc Trọng nhìn qua trái cây của đại thụ, tâm niệm vừa động, nhanh chóng leo lên đỉnh của đại thụ ngắt hai quả trái cây màu đen, mà Nhạc Trọng chỉ dùng sức hơi lớn thì trái cây màu đen nổ ra, một đống hạt giốn bắn ra bốn phương tám hướng.

Những hạt giống này chạm vào trái cây khác và kíp nổ những quả trái cây màu đen chung quanh. Giống như phản ứng dây chuyền, trái cây màu đen của đại thụ nhao nhao nổ tung, vô số hạt giống giống như mưa bắn qua phía của Nhạc Trọng, hoàn toàn không có góc chết.

Nhạc Trọng chỉ có thể đủ cúi đầu mặc cho hạt giống chạm vào cơ thể. Dùng cốt giáp ngưng tụ của bạch cốt thì có thể chịu được oanh kích của hạt giống.

Rất nhiều hạt giống oanh kích lên cốt giáp của Nhạc Trọng và bị đẩy lùi, lại rơi xuống mặt đất.

- Xem ra không được, hạt giống trái cây này không ổn định. Không có khả năng dùng như lựu đạn!

Nhạc Trọng từ trên cây biến dị này nhảy xuống. Thập phần tiếc nuối thầm nghĩ.

Nhạc Trọng bò xuống cây biến dị này, tiếp tục đi lên phía trước, khi hắn đi qua một cây đại thụ thì đột nhiên trong nội tâm có báo động. Một đầu con rắn nước biến dị từ trong bụi cây lao ra ngoài, mở to cái miệng lớn cắn về phía Nhạc Trọng.

Nhạc Trọng nhìn chằm chằm vào con rắn nước biến dị, thân thể có chút hơi nghiêng, né qua tấn công của con rắn nươc. Sau đó thuận thế một đao chém vào chỗ bảy tấc của nó, đem chỗ bảy tấc của con rắn chém vỡ, máu tươi bắn ra ngoài.

Con rắn nước biến dị bị một đao của Nhạc Trọng chém giết, vặn vẹo vài cái sau đó té trên mặt đất, trong thi thể của nó tuôn ra sách kỹ năng.

- Chúc mừng ngài thăng cấp đến cấp 38, đạt được 2 điểm cường hóa.

Sau khi linh quang của con rắn nước biến dị chui vào trong người của Nhạc Trọng thì hắn đã tấn cấp. Hắn trong chiến đấu thủ hộ Thanh Phong Trại thì chém giết hai trăm con heo biến dị mà không thăng cấp, tuy nhiên lại sắp thăng cấp rồi, sau khi chém giết con rắn biến dị này thì đột phá là bình thường.

- Cường hóa hai điểm nhanh nhẹn!

Nhạc Trọng lựa chọn cường hóa nhanh nhẹn. Thiên hạ võ công duy nhanh không phá, tốc độ trong chiến đấu thập phần mấu chốt.

Nhạc Trọng chém giết con rắn nước biến dị kia xong giống như chọc vào tổ ong vò vẽ, từ trong một góc có rắn nước biến dị lao ra ngoài, hướng về phía Nhạc Trọng bên này lao tới. Những con rắn nước biến dị bò ra thì bụi cỏ lay động, nó giống như cự thú phệ người điên cuồng xông qua.

Nhạc Trọng nhìn thấy hơn mười con rắn nước biến dị từ bốn phương tám hướng lao tới. Trong mắt hiện ra nét kinh ngạc.

- Nơi này là ổ rắn sao? Tại sao có nhiều rắn nước biến dị như vậy?

Tuy Nhạc Trọng kinh ngạc nhưng không có sợ, tuy rắn nước biến dị dọa người, nhưng bây giờ Nhạc Trọng có thể hoàn toàn tiêu diệt được ngay.

Thân hình của Nhạc Trọng lùi lại. Dẫn tới đám rắn nước biến dị lao theo, hắn chợt ẩn chợt hiện trong rừng cây, đột nhiên gia tốc lao thẳng vào một con rắn nước biến dị.

Nhanh nhẹn của Nhạc Trọng cao tới 72 điểm, hắn bộc phát tốc độ cực kỳ khủng bố, con rắn nước biến dị chưa kịp phản ứng đã bị Nhạc Trọng một đao chém lên chỗ bảy tắc, chém máu tươi văng khắp nơi.

Nhạc Trọng tiêu diệt con rắn nước kia xong, thân hình chớp liên tục, xuất hiện ở trước mặt một con rắn nước biến dị, một đao chém vào bảy tấc của nó.

Nhạc Trọng liên tục chém giết hai đầu rắn nước biến dị thì mấy con rắn nước biến dị bên cạnh mới có phản ứng, chúng duỗi cái đầu rắn ra, mở cái miệng như máu và đầu lưỡi như mũi tên bắn về phía Nhạc Trọng.

Thân thể Nhạc Trọng lóe lên, né qua tấn công của con rắn nước biến dị, thân hình chớp liên tục, ánh đao chớp động và chém vào chỗ bảy tấc của ba con rắn.

Nhạc Trọng cường hóa nhanh nhẹn nên bây giờ được hồi báo, hắn chớp động trong rừng, giống như quỷ mỵ thỉnh thoảng chém chết một con rắn, tất cả rắn nước biến dị không ngừng chém giết nhưng không có biện pháp với Nhạc Trọng.

Nhạc Trọng chém giết bảy đầu rắn nước biến dị xong thì đám rắn nước cũng sợ hãi, lui vào trong rừng cây.

Thân hình Nhạc Trọng chớp động, điên cuồng đuổi giết những con rắn nước biến dị kia. Những con rắn nước biến dị này toàn thân là bảo, hắn không bỏ qua được.

Nhạc Trọng một đường đuổi giết, lại chém giết thêm hai con rắn nước biến dị thì mấy con còn lại lập tức lao vào chỗ sâu của rừng rậm.

Bốn con rắn nước nhanh chóng lao thẳng tới một cây đại thụ to mười mét, cao ngất như mây, cành lá sum xuê, đem ánh sáng chung quanh che chắn lại, dưới cây sinh trưởng vô số đóa hoa màu hồng.

Ở chung quanh cái cây này có hai con rắn nước biến dị thân thể dài hơn ba mươi mét đang nuốt một đóa hoa màu hồng.

Một con thì cực kỳ thô to, những con dị thú rắn nước biến dị ở trước mặt của nó chỉ giống như một con rắn đang quấn quanh cành cây, con rắn này đang ở trên trên đại thụ che trời này, hiển nhiên là một con cự thú khủng bố quấn quanh đại thụ.

Dưới tán cây có chồng chất vô số thi thể nhân loại và cự thú, giống như đi lạc vào bộ tộc ăn thịt người vậy.

- Cự thú biến dị cấp 43, rắn nước tinh anh biến dị!

- Biến dị thú cấp 50, rắn nước biến dị cấp hai!

Nhạc Trọng vừa nhìn thấy ba con cự thu kia, cảm giác con mắt chấn động, hắn nhận được tin tức đơn giản từ đám quái vật này.

- Đáng chết! Thì ra là ổ của quái vật!

Nhạc Trọng vừa nhìn thấy ba con rắn nước biến dị thì lập tức biến sắc. Những con rắn nước tinh anh biến dị thì hắn có lòng tin chiến một trận, nhưng mà con rắn nước biến dị cấp hai hắn không có biện pháp.

Crypto.com Exchange

Chương (1-1194)