Truyện ngôn tình hay

Truyện:Thần Ma Hệ Thống - Chương 0236

Thần Ma Hệ Thống
Trọn bộ 1194 chương
Chương 0236: Quách Tuyền
0.00
(0 votes)


Chương (1-1194)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Quách Tuyền nhìn qua tên chiến sĩ kia hỏi:

- Như thế nào đây? Tổng bộ có dặn dò gì!

Tên chiến sĩ kia nói:

- Tổng bộ hạ đạt mệnh lệnh! Bảo chúng ta tận lực làm chậm bước chân của địch nhân lại. Phá hủy chiếc xe bọc thép đầu tiên, chúng ta có thể tự hành lui lại.

Tên trinh sát này là tinh anh dưới trướng của Nhạc Trọng, Nhạc Trọng cũng không muốn bọn họ hi sinh vô ích. Mười người mà ngăn mấy trăm người là chuyện khó khăn.

Khóe miệng Quách Tuyền nhếch lên, vỗ vỗ hai cây QLB06 35 li là súng phóng lựu hạng nhẹ bên người và nói:

- Một đoàn xe bọc thép! Tổng bộ cũng quá coi thường chúng ta! Có thằng này thì chúng ta ít nhất cũng xử được năm chiếc xe bọc thép! Mọi người có lòng tin hay không!

- Có!

Chín tên chiến sĩ còn lại đồng thanh đáp.

Bọn họ là lính trinh sát cho nên có một cây tiểu liên 03 đời mới, bốn quả lựu đạn khoai lang, mặc vừa vừa mới chế ra áo da rắn đặc chế, còn có hai cây QLB06 35 li súng phóng lựu hạng nhẹ, tổng cộng hai mươi bốn quả lựu đạn. Phải nói là trang bị tận răng. Bọn họ sau khi chiên đấu với heo biến dị xong đạt được dũng khí, tự tin cùng cường hóa, hơn nữa còn có trang bị hiện đại làm sĩ khí và lòng tin tăng lên rất cao.

Quách Tuyền thoả mãn nhìn qua đám chiến sĩ này, bắt đầu hạ đạt một loạt mệnh lệnh.

Đoàn xe dài này càng ngày càng tiếp cận căn nhà bạc này.

Quách Tuyền nhìn qua mái nhà cầm lấy QLB06 35 li nhắm vào chiếc xe jeep Dongfeng quân dụng chạy đầu tiên.

Khi chiếc jeep Dongfeng này chạy cách tòa nhà chừng trăm mét thì Quách Tuyền bóp cò, cơ hồ là cùng lúc đó chiến sĩ Hứa Dương bên cạnh cũng bóp cò.

Hai tiếng nổ mạnh, hai phát súng phóng lựu bắn vào chiếc xe jeep Dongfeng, một viên bắn lên bình xăng xe jeep Dongfeng, trực tiếp làm cho chiếc xe jeep Dongfeng nổ thành quả cầu lửa.

Đột nhiên đã bị công kích, cả đoàn xe lâm vào hỗn loạn. Bọn họ căn bản chưa từng cầm vũ khí hiện đại chiên đấu với nhân loại, có cỗ xe muốn lui về phía sau. Có cỗ xe muốn chạy tới, từng chiếc xe đụng vào nhau. Người trên hai chiếc xe nhau nhau va chạm thì mười người trong xe chết tại chỗ.

Quách Tuyền cũng không ngờ công kích của hắn lại tạo thành hiệu quả này, hắn lập tức cầm QLB06 35 li lên và xạ kích tự do vào đoàn xe.

Từng phát đạn phóng lựu bắn vào đoàn xe dài, đem từng chiếc xe Jeep, xe jeep Dongfeng trực tiếp nổ ra. Làm cho đoàn xe dừng lại, từ bên trong có vô số tay súng nhân loại chạy ra ngoài.

Lính của Đào Chính Nghĩa cho tới nay chỉ chiến đấu với tang thi và biến dị thú, không có chiến đấu với nhân loại có vũ khí hạng nặng, căn bản không có kinh nghiệm đối đầu với vũ khí hạng nặng. Bây giờ lâm vào công kích thì hỗn loạn, hơn một ngàn người dưới súng phóng lựu thì gào khóc chạy trốn, tự chà đạp nhau chết và tổn thương thảm trọng.

- Ẩn nấp!! Ẩn nấp!

Trương Báo từ trên xe lao xuống và gào lên.

Xông vào trong xe, trừ hai doanh chiến sĩ hạch tâm của huyện Trữ Quang có kinh nghiệm chiến đấu và trang bị tốt ra. Những người còn lại thay nhau bỏ chạy tứ tán.

Bộ đội huyện Trữ Quang vừa ẩn nấp thì Quách Tuyền cùng Hứa Dương nhắm bắn vô cùng nhẹ nhàng, bắn từng chiêc xe tan vỡ.

- Xông lên cho tao!

Trương Báo nhìn qua đạn phóng lựu không ngừng bắn ra từ trong căn nhà màu bạc, trên mặt hiện ra thần sắc dữ tợn. Hắn bảo hai doanh tinh nhuệ xông lên, đồng loạt công kích về phía căn nhà màu bạc bên kia đường.

Trương Báo và mấy tên chiến sĩ trang bị tốt xua đuổi hai doanh pháo hôi kinh hồn táng đảm xông lên phía trước.

- Tới tốt!

Chú ý thì thấy vài trăm người bên kia đang công kích về bên này, liếm liếm bờ môi, từ trong cửa sổ căn nhà màu bạc không ngừng công kích vào hai doanh pháo hôi đang xông qua.

Làn đạn dày đặc bắn thẳng vào trong doanh pháo hôi, trực tiếp làm hơn mười tên pháo hôi chết và tổn thương, sắc mặt của đám pháo hôi đại biến, lập tức bỏ chạy ra phía sau.

Trương Báo giận dữ, liên tiếp dẫn người xử bắn những tên pháo hôi dám bỏ chạy, lúc này mới dừng xu thế tan vỡ của đám pháo hôi.

Sau đó Trương Báo lại tổ chức hai đội pháo hôi công kích qua tòa nhà màu bạc bên kia, mỗi một lần công kích chỉ chết mấy người, thế tiến công chợt sụp đổ, những người sống sót ngay cả dũng khí bắn vào tòa nhà màu bạc cũng không có.

Liệt Thiên Dương nhìn qua Trương Báo tổ chức đám người không có kết cấu nào, liền nói ra:

- Như vậy không được! Báo ca, hay là cho hai doanh tinh nhuệ lên đi.

Doanh tinh anh chính là điểm chí mạng của Đào Chính Nghĩa, cũng là bảo bối của huyện Trữ Quang. Chính là vì như thế Trương Báo lúc này mới dùng lực lượng của hai doanh pháo hôi xông qua tòa nhà màu bạc kia, nhưng mà hắn không nghĩ tới đám pháo hôi này lại nhát gan như vậy.

Trương Báo xanh mặt nhìn chằm chằm vào Liệt Thiên Dương lạnh lùng nói:

- Liệt Thiên Dương! Mày không phải nói bọn chúng không có đạn dược sao? Những súng phóng lựu kia là cái gì?

Nếu không phải Liệt Thiên Dương nói Nhạc Trọng đã hao hết đạn dược, Đào Chính Nghĩa có lẽ còn phải xem xét quan hệ với Nhạc Trọng một chút đấy, dù sao giết địch một ngàn, tự tổn tam trăm. Cùng thế lực lớn giao chiến thì không có thư thái thoải mái chiếm thế lực nhỏ. Chiếm đoạt những thế lực kia Đào Chính Nghĩa liên tiếp một phát động công kích, dễ dàng tiêu diệt và chiếm được lực lượng vũ trang của thế lực nhỏ.

Liệt Thiên Dương cũng có chút buồn bực nói:

- Khả năng mấy ngày nay bọn chúng tìm được một doanh quân đội.

Liệt Thiên Dương hận Nhạc Trọng đến phải chết, thực lực thế lực Nhạc Trọng tăng trưởng thì hắn tràn ngập ghen ghét và hâm mộ.

Trương Báo nhìn Liệt Thiên Dương, trầm giọng ra lệnh:

- Nhân số trong tòa nhà màu bạc kia không nhiều. Mày đi tiêu diệt bọn chúng đi.

Trong mắt Liệt Thiên Dương hiện ra thần sắc dữ ọợn, hắn cũng không phải là tay sai của Đào Chính Nghĩa, Trương Báo này dám dùng hắn làm bia đỡ đạn.

Dữ tơn hiện ra trong mắ của Liệt Thiên Dương, một gã trung niên cao lớn vẻ mặt lạnh lùng, hai mắt như đao, thân thể khôi ngô tên là Ngưu Thắng cùng một gã tóc nhuộm vàng, mang trên mặt vẻ hung ác và trẻ tuổi tên là Đông Tử yên lặng đi tới.

Trương Báo, Ngưu Thắng, Đông Tử đều là người tiến hóa dưới trướng của Đào Chính Nghĩa, tập trung lực lượng lớn nhất của thế lực bồi dưỡng bọn họ. Đào tạo bọn họ thành cường giả của thế lực.

Liệt Thiên Dương cũng biết Ngưu Thắng, Đông Tử là hai gã người tiến hóa thực lực cường hoành, hắn cưỡng chế tức giận trong lòng, nhìn qua Trương Báo nói ra:

- Tôi sẽ đi tiêu diệt bọn chúng!

Nói xong Liệt Thiên Dương thoáng nhảy ra công sự che chắn, toàn thân vòi rồng vờn quanh, hắn xông qua tòa nhà màu bạc bên kia.

- Liệt Thiên Dương!

Nhìn thấy Liệt Thiên Dương toàn thân có vòi rồng vây quanh, Quách Tuyền và đám chiến sĩ còn lại biến săc. Bọn họ ngày xưa đều là người sống sót e sợ dâm uy của Liệt Thiên Dương và sống dưới sinh hoạt thống khổ, chứng kiến bá chủ Thanh Phong Trại ngày xưa thì cảm xúc tự nhiên dao động.

Trong chớp mắt, làn đạn dày đặc như mưa bắn qua phía Liệt Thiên Dương bên này.

Liệt Thiên Dương chỉ thu hút đạn dược. Cũng không có cường công tòa nhà bạc, hắn lập tức quay người đào tẩu, đại bộ phận đạn bắn không trúng, một ít đạn bắn vào thì bị vòi rồng thổi lệch hướng.

*****

Mấy lần chớp động thì Liệt Thiên Dương cũng thoát đi không thấy bóng dáng, chỉ còn lại lính của huyện Trữ Quang và bộ đội của Nhạc Trọng giằng co với nhau.

Trương Báo nhìn thấy Liệt Thiên Dương lâm trận bỏ chạy thì nghiến răng nghiến lợi mắng:

- Thằng khốn nạn chó chết!

Ngưu Thắng nhướng mày, hắn nhìn qua Trương Báo hỏi:

- Làm sao bây giờ? Báo ca, cho chiến sĩ tinh anh lên sao?

Những pháo hôi này không đáng tin cậy, có thể đánh rớt tòa nhà màu bạc này cũng chỉ có tinh anh của huyện Trữ Quang mới làm được.

Trương Báo do dự một chút. Thế lực của Nhạc Trọng có đạn dược còn có vũ khí hạng nặng, đây là điểm làm hắn cố kỵ. Nhưng mà hắn chần chờ một hồi và ra lệnh:

- Lại cho một liên đội tinh anh xông lên.

Lập tức một loạt chiến sĩ khom người cẩn thận từng li từng tí từ bốn phương tám hướng lao thẳng qua phía tòa nhà màu bạc.

Mà chiến sĩ tinh anh của huyện Trữ Quang đều từng đánh nhau với tang thi, là lão binh nhìn thấy máu. Tuy bọn họ rèn luyện hằng ngày còn kém xa quân đội, không phải đám pháo hôi này có thể làm so sánh được.

Hàng loạt tên chiến sĩ vây quanh tòa nhà màu bạc, chiến sĩ trinh sát trong tòa lầu bạc cảm thấy áp lực. Bọn họ từ trên cao nhìn xuống không ngừng bắn phá về phía đám chiến sĩ của huyện Trữ Quang đang xông tới.

Những tên chiến sĩ của huyện Trữ Quang dưới làn đạn dày đặc chết tổn thương ba người, những người còn lại thì nhao nhao tìm công sự che chắn ẩn nấp, lại không ngừng xạ kích vào phía tòa nhà bạc. Song phương triển khai bắn nhau kịch liệt.

Khu vực này đạn bay như mưa, một viên đạn bắn xuyên đầu của chiến sĩ trinh sát. Trực tiếp tiêu diệt hắn. Trong tòa nhà bạc hi sinh người đầu tiên.

- Lão Ngũ!

Quách Tuyền nhìn qua chiến hữu chết bên cạnh hắn, hai mắt đỏ thẫm giống như dã thú bị thương gầm lên, lại liên tục xạ kích ra ngoài, hai phát lựu đạn bắn lên một đống đất nhỏ, hai tên chiến sĩ nấp sau đống đất nhỏ của huyện Trữ Quang bị nổ chết.

- Địch nhân thật ngoan cường.

Trương Báo nhìn qua tòa nhà màu bạc bên kia, khẽ chau mày. Thế lực mà bọn họ công kích trước kia đại bộ phận chỉ bắn vài lần và tiêu diệt vài người thì tinh thần đối phương tan rã sụp đổ, sau đó bị bọn họ lại đi vào tiếp thu chiếm đoạt.

Tuy Quách Tuyền chỉ có mười chiến sĩ, nhưng mà trang bị tốt, đạn dược sung túc, lại áp chế người của huyện Trữ Quang không ngẩng đầu lên được, tổn thất không nhỏ.

Trương Báo nhìn thấy người của mình tấn công hai mươi phút rồi mà không đoạt được tòa nhà màu bạc, sắc mặt tái nhợt ra lệnh:

- Liên thứ ba xông lên, liên thứ tư dùng hỏa lực áp chế người ở trên lầu yểm hộ! Cần phải tiêu diệt địch nhân trong nhà.

Trương Báo vốn muốn bảo tồn thực lực của quân tinh anh, đợi đến lúc Đào Mộc Trấn và Nhạc Trọng quyết chiến thì tinh anh sẽ tấn công vào, hắn không ngờ chỉ chiếm tòa nhà màu bạc này còn khó khăn như vậy.

Tinh anh của huyện Trữ Quang cũng gia nhập vào vòng chiến, bỗng nhiên áp lực của tòa nhà màu bạc tăng lên cao, dưới làn đạn như mưa, một tên chiến sĩ bị trúng đạn. Nhưng mà bọn họ mặc áo giáp da rắn nước trên người, chỉ cần không phải bị bắn vào đầu thì sẽ sống sót. Chiến đấu kịch liệt như vậy chỉ có hai người bị bắn vào đầu chết, chiến sĩ còn lại vẫn sống sót.

Nhưng mà liên thứ ba và thứ tư của huyện Trữ Quang gia nhập vào chiến đấu, dưới hỏa lực cường đại áp chế, Quách Tuyền bị hỏa lực của đối phương áp chế không ngóc đầu lên được.

Trương Báo nhìn thấy cuộc chiến này phe mình đang chiếm ưu thế, lông mày của hắn cũng nhíu lại. Tinh anh của huyện Trữ Quang và người của Quách Tuyền trong tòa nhà xạ kích nhau, cũng không dám công kích vào trong, tiếp tục như vậy không biết phải mất bao lâu mới đánh vào nhà được.

Bọn người Trương Báo chủ yếu là thiếu đi vũ khí hạng nặng, nếu như bọn họ có trọng pháo thì tòa nhà nhỏ này chỉ một viên pháo là tiêu diệt được ngay.

- Lại cho liên thứ ba liên tục công kích!! Cần phải tiêu diệt toàn bộ địch nhân!

Trương Báo hung dữ ra lệnh. Hắn đã ở chỗ này quá lâu rồi, hắn không muốn lãng phí thời gian thêm nữa.

Dưới mệnh lệnh của Trương Báo thì tinh anh liên ba bao vây mọi phía, khom người tiến hành công kích mấy người Quách Tuyền đang ở trong tòa nhà.

- Đến! Giết hết lũ khốn này!

Quách Tuyền vừa nhìn thấy tinh anh liên ba công kích liên tục, nhổ ra một miếng nước bọt, cầm súng phóng lựu bắn ra mấy phát.

Ở gần tòa nhà màu bạc không có công sự che chắn, đám chiến sĩ tinh anh liên ba tổn thất thảm trọng.

Một viên đạn phóng lựu này nổ tung bên người của một tên tinh anh, tên này trực tiếp nổ tang xác. Súng tiểu liên bên phe Nhạc Trọng có ưu thế hiện đại và xạ kích chính xác, một đám tinh anh ngã xuống liên tục.

Dưới tình huống chiến hữu không ngừng chết đi như vậy, sĩ khí của tinh anh liên ba sụp đổ, giống như thủy triều rút lui. Dù sao bọn họ cũng không được huấn luyện nghiêm khắc và có tinh thần chức nghiệp như quân nhân. Bọn họ lúc này có thành quả duy nhất là diệt được năm trinh sát mà thôi.

Sinh sát của Nhạc Trọng cũng giảm bớt còn năm người.

- Đáng chết!

Trương Báo chau mày, hắn cảm giác được thế lực của Nhạc Trọng quá khó giải quyết. Ngay cả lực lượng của hắn đông như vậy mà không chiếm được tòa nhà bạc này, những người trong tòa nhà bạc cũng thể hiện ra ý chí và kinh nghiệm được rèn luyện hằng ngày, chuyện này làm cho hắn sinh ra bất an.

- Không thể kéo dài! Đông Tử, mày qua giải quyết bọn chúng!

Trương Báo nhìn qua Đông Tử trầm giọng ra lệnh.

Trong mắt Đông Tử hiện ra hàn quang, phát động kỹ năng Ảnh Bộ cường hóa hai lần, hắn vốn là người tiến hóa loại hình nhanh nhẹn, phát động Ảnh Bộ thì tốc độ vượt qua người thường mười một lần.

Đông Tử vừa phát động công kích thì thân thể giống như quỷ mị lao thẳng về phía căn nhà màu bạc.

Quách Tuyền và bốn chiến sĩ còn lại nhìn qua Đông Tử là người tiến hóa, giơ súng điên cuồng bắn qua phía của Đông Tử bên này, nhưng mà con mắt của bọn họ chỉ nhìn thấy quỹ tích di động của Đông Tử nhưng mà tay cầm súng không theo kịp tốc độ của mắt.

Đông Tử hiện di chuyển thành hình chữ Z đi tới gần tòa nhà màu bạc, nương vào kỹ năng câp ba cảm giác nguy hiểm né tránh công kích. Mặc dù là đạn thương nhưng trúng vào người cũng lấy mạng của hắn, nhưng mà nếu không bắn trúng thì dù là đạn 35 li cũng không làm gì hắn được cả.

Vẻ mặt Đông Tử đắc ý né qua tất cả viên đạn, vọt tới trước tòa nhà màu bạc này, mấy cánh cửa sổ đã bị đạn bắn nát rồi, hắn một cước đá bay cánh cửa ngăn cản đường đi.

Cánh cửa nhà bị Đông Tử một cước đá văng, sắc mặt đắc ý của hắn biến thành tro tàn.

Oanh một tiếng vang thật lớn, vào lúc cánh cửa lớn của tòa nhà bị Đông Tử đá văng thì Quách Tuyền bố trí quả lựu đạn khoai lang ở cửa cũng nổ tung, lực nổ khủng bố thôn phệ Đông Tử hoàn toàn, trực tiếp nổ bay đầu của Đông Tử, thân thể cũng bị nổ rách tung tóe bay ngược ra phía sau.

- Đông Tử! Hỗn đản đáng chết!!

Trương Báo nhìn thấy Đông Tử là người tiến hóa thực lực cường hoành bị lựu đạn nổ chét, trong mắt tràn ngập phẫn nộ và sợ hãi.

Crypto.com Exchange

Chương (1-1194)