Truyện ngôn tình hay

Truyện:Thần Ma Hệ Thống - Chương 0272

Thần Ma Hệ Thống
Trọn bộ 1194 chương
Chương 0272: Giao dịch
0.00
(0 votes)


Chương (1-1194)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Tô Đông Minh trực tiếp cự tuyệt:

- Không được!

Đại Cẩu Tử lập tức xuất công phu sư tử ngoạm:

- Vậy cho chúng tôi sáu ngàn mỹ nữ. Đúng rồi, chúng tôi cần là sáu ngàn mỹ nữ. Người già, trẻ con dưới mười sáu tuổi, nam nhân đều không cần, xấu cũng không được!

Nhạc Trọng đang cần nhân công, nếu yêu cầu thật nhiều tráng niên nam tử căn cứ SY thị tuyệt đối sẽ không đáp ứng. Bởi vì tráng niên nam tử sau khi trải qua dạy dỗ rất nhanh sẽ trở thành chiến sĩ hoặc công nhân. Hình thành một cỗ lực lượng cường đại, bởi vậy Đại Cẩu Tử mới có thể há to miệng yêu cầu căn cứ SY thị.

Tô Đông Minh lãnh băng băng nói:

- Làm gì có tới sáu ngàn mỹ nữ cho anh? Các anh thích mỹ nữ như vậy, tôi cho ba mươi mỹ nữ là tốt lắm, nhưng mỗi mỹ nữ phải lấy một tấn lương thực để đổi!

Đại Cẩu Tử trợn mắt, thập phần thô tục rống lớn nói:

- Mỗi mỹ nữ một tấn lương thực? Sao ông không đi ra ngoài cướp đoạt đi? Ở bên ngoài ngủ một nữ nhân một buổi tối chỉ cần một cái bánh mì, ngủ một mỹ nữ một ngày chỉ bất quá cần một cân lương thực. Mười cân lương thực đủ mua một mỹ nữ. Ông mở miệng đòi lương thực kiểu đó, mỹ nữ của ông làm bằng vàng sao?

Nữ nhân trong SSY thị thập phần rẻ mạt, chỉ cần có thể quản ăn no, rất nhiều nữ nhân đều nguyện ý bán thân cầu một con đường sống. Nhưng Nhạc Trọng thu mua nữ nhân trong quy mô nhỏ thì không sao, nếu mua quá nhiều nữ nhân gia nhập phe cánh không có cái cớ tốt tuyệt đối sẽ làm cao tầng SY thị phát hiện ra ý đồ của hắn.

Vẻ mặt Đại Cẩu Tử dũng mãnh, thô lỗ uy hiếp Tô Đông Minh:

[CHARGE=3]

- Ông phái người tới ám sát Nhạc đội của chúng tôi, hiện tại lại không muốn bồi thường, muốn chết có phải hay không? Bốn ngàn huynh đệ chúng tôi, chỉ cần Nhạc đội ra lệnh một tiếng coi như liều lĩnh không cần cái mạng này cũng tới SSY thị tiêu diệt quân đội của ông!

Tô Đông Minh lạnh lùng trừng mắt nhìn Đại Cẩu Tử, thản nhiên nói:

- Được, đánh thì đánh, ai sợ ai!

Nhạc Trọng bật dậy, lạnh lùng liếc mắt nhìn Tô Đông Minh, sát khí lẫm lẫm:

- Tô Đông Minh, ông khinh người quá đáng. Tôi lập tức tập hợp binh mã cùng ông làm một trận! Chư vị, các ông đã nghe được là do Tô Đông Minh muốn đánh với tôi, tôi hi vọng khi song phương khai chiến các vị có thể bảo trì trung lập. Đây là ân oán cá nhân giữa tôi cùng hắn, tôi không có bất kỳ địch ý gì với chư vị. Sau này nếu xảy ra chuyện, tất cả đều là trách nhiệm của một mình Tô Đông Minh!

Trầm Hoành Dương nhướng mày mở miệng nói:

- Nhạc Trọng, cơn tức của anh không cần lớn như vậy. Tâm tình của anh chúng tôi có thể lý giải. Nhưng mọi chuyện đều có thể thương lượng, không nên chỉ một chút liền khai chiến, đánh giặc dù sao chết người. Ngồi xuống, chúng ta có thể từ từ nói chuyện.

Ôn Báo Quốc chậm rãi mở miệng nói:

- Như vậy đi, một trăm mỹ nữ, chín trăm người trẻ tuổi, ba ngàn năm trăm trẻ em, năm trăm nam nhân. SSY thị cho anh năm ngàn người, anh cho chúng tôi một ngàn tấn lương thực. Chuyện này cứ định như vậy!

Trẻ em chỉ có thể tiêu hao tài nguyên mà không thể sản xuất, Ôn Báo Quốc thập phần đau đầu đối với nhân số trẻ em trong thành phố, lần này sẽ đem ba ngàn năm trăm đứa bé kia xem như gánh nặng giao qua cho Nhạc Trọng. Đương nhiên làm bồi thường hắn lại cho Nhạc Trọng thêm năm trăm nam nhân.

Lúc này Nhạc Trọng mới ngồi xuống, nhưng không nói một lời, liếc mắt nhìn Đại Cẩu Tử.

Lúc này Đại Cẩu Tử mới tiếp tục tiến lên ép giá:

- Trẻ con quá nhiều, mà bọn trẻ chỉ biết ăn, không thể giết được tang thi, không thể công tác, như vậy chúng ta quá thiệt thòi rồi. Cứ vậy đi, ba ngàn năm trăm trẻ con kia chúng tôi vẫn nhận lấy, nhưng các ông cho chúng tôi một trăm mỹ nữ thì phải có hơn ba mươi xử nữ. Ngoài ra chúng tôi có thể dùng mười viên đạn mua một nam nhân, năm viên đạn mua một nữ nhân, mua tổng cộng một ngàn nam nhân một ngàn nữ nhân.

Ánh mắt Bành Minh Đức thoáng chớp động, khẽ mỉm cười nói:

- Được, tôi đáp ứng anh!

Chứng kiến Bành Minh Đức trực tiếp đánh nhịp đáp ứng yêu cầu của Nhạc Trọng, nguyên bản Ôn Báo Quốc còn định lên tiếng nói gì đó cuối cùng vẫn im lặng.

Năm đầu sỏ còn lại của quân đội đều đồng ý giá cả này. Tuy rằng Nhạc Trọng có được thêm bảy ngàn dân cư, nhưng đại bộ phận chỉ là phụ nữ cùng nhi đồng, nam tử trưởng thành thực sự chỉ có một ngàn năm trăm người. Vì thế Nhạc Trọng trả giá một ngàn tấn lương thực cùng một vạn năm ngàn viên tử đạn, song phương đều có thu hoạch riêng của mình.

Song phương thương nghị xong, Ôn Báo Quốc lập tức điều động ngành chức năng của chính phủ nhanh chóng chọn lựa bảy ngàn người ném cho Nhạc Trọng.

Bảy ngàn người thoáng chốc dũng mãnh tràn vào địa bàn của Nhạc Trọng liền tạo thành gánh nặng thật lớn cho hắn. Trong bảy ngàn người ngoại trừ trăm mỹ nữ, cơ hồ mọi người đều mang theo bộ dáng xanh xao vàng vọt. Việc ăn uống cùng nơi ở của họ biến thành vấn đề thật lớn.

Đám người Ôn Báo Quốc chỉ chớp mắt đem bảy ngàn người ném cho Nhạc Trọng, cũng ôm ý định không tốt, muốn nhìn xem Nhạc Trọng làm ra chuyện chê cười. Muốn bảy ngàn người cũng không phải là số lượng nhỏ, muốn quản lý tốt nhiều người như vậy thật không đơn giản. Ngoài ra bảy ngàn người kia mỗi ngày cũng phải làm thịt hơn tấn thực vật, nếu không có lương thực dự trữ sung túc sẽ không gánh vác nổi việc ăn uống của nhiều người như thế.

Nhiều người tràn vào địa bàn của Nhạc Trọng, đích xác tạo thành phiền phức thật lớn cho hắn. Đặc biệt một ngàn năm trăm nam nhân trưởng thành thân thể thật suy yếu, bị đói bụng đến gầy trơ xương chỉ còn một hơi thở yếu ớt. Cho dù là trước tận thế, với trạng huống thân thể của bọn họ cũng cần điều dưỡng một hai tháng mới có thể khôi phục khỏe mạnh. Mà những trẻ em càng không sao chịu nổi, cả đám đều gầy yếu tới mức chỉ cần trận gió đủ thổi té trên mặt đất.

Hơn nữa trong bảy ngàn người còn có những người lương tâm xấu xa. Vừa mới giao qua tay Nhạc Trọng ngày đầu tiên liền có ba mươi mấy nam giới thú tính quá mức thừa dịp đêm tối cưỡng gian mấy chục nữ tính. Đám nam giới kia không dám đi ra ngoài chiến đấu cùng tang thi tìm tòi vật tư, lại dùng bạo lực lăng nhục những nữ tính còn yếu ớt vô lực hơn bọn hắn.

Rất nhanh những nam giới kia bị bộ hạ của Nhạc Trọng trực tiếp bắt lấy, chém đầu răn chúng, hơn nữa đem tội của bọn hắn cùng đầu lâu công khai tuyên cáo, lúc này mới trấn trụ những người sống sót rục rịch lòng dạ ma quỷ của mình.

Đại Cẩu Tử ở trong Thạch Mã trấn cùng huyện Thanh Nguyên đã từng chủ trì qua việc chính trị, rất nhanh đã đem bảy ngàn người sống sót an bài thỏa đáng.

Nhạc Trọng cũng đề bạt không ít cán bộ chiến sĩ có biểu hiện tốt đẹp trong cuộc chiến với Tô Đông Minh, hơn nữa đem một ít cán bộ điều động tới phụ trách những người sống sót kia.

Trong tay Nhạc Trọng cướp được hơn ba ngàn tấn lương thực từ trong tay Tô Đông Minh, bởi vậy lương thực cung cấp xem như sung túc.

- Nên bắt đầu làm chuẩn bị!

Cục diện hơi có chút ổn định, Nhạc Trọng liền phái Đại Cẩu Tử đi vào trong SSY thị thu mua thật nhiều thép, đồng thời bắt đầu đào hầm chung quanh Tư Giang.

*****

Vô luận là nữ tử, trẻ em, hoặc là nam nhân, ngay cả bang chúng Chu Tước bang cùng Hắc Hổ bang đều bị tập hợp, bắt đầu đào hầm chung quanh Tư Giang.

Dưới sự nỗ lực của tám ngàn người, hầm sâu tới vài thước được đào ra, ở trong hầm lớn đều ghim xuống những cây thép vô cùng bén nhọn.

Thú thịt được chế thành thịt hộp ở huyện Trữ Quang cũng được vận chuyển tới trong SY thị, nguyên bản những người sống sót vốn đại thương nguyên khí vô cùng suy yếu được ăn vào thịt thú biến dị cấp cao đã bắt đầu nhanh chóng khôi phục lại.

Tới thời gian ăn cơm, ở gần bên Tư Giang trong những nồi cơm lớn đều là cơm tẻ nóng hầm hập, canh rau dại, còn có từng phần phần thú thịt, vô luận nam nữ đều nghiến ngấu ăn cơm, vẻ mặt thỏa mãn.

Trịnh Bội Bội cùng nhau đi tới, chứng kiến người sống sót dưới trướng Nhạc Trọng, trong mắt thoáng hiện nét kinh ngạc nói:

- Bọn hắn làm sao có thịt ăn? Nhạc Trọng kia cũng thật lợi hại đi? Hắn từ chỗ nào lấy được nhiều thịt tới như thế?

Bên cạnh Trịnh Bội Bội là khuê mật của nàng tên Thái Dịch Yên, trải qua chuyện Ám Nha tập kích quan hệ giữa Trịnh Bội Bội cùng Thái Dịch Yên đã trở thành tốt đẹp tới cực điểm. Song phương cơ hồ lúc nào cũng cùng tiến cùng xuất, lần này các nàng tới tìm Nhạc Trọng cùng đi dạo chơi.

Gia thế của Trịnh Bội Bội cùng Thái Dịch Yên ở trong SY thị được xếp vào bậc thềm đặc quyền có thể tiến vào ở trong đặc khu. Chính bởi vì như thế nên các nàng mới có thể ở trong tận thế còn nhàn hạ thoải mái đi tìm Nhạc Trọng chơi đùa.

Nhưng cho dù gia thế của Trịnh Bội Bội không tệ nhưng ở nhà của nàng cũng không dám cam đoan mỗi ngày đều được ăn thịt. Bây giờ nhìn thấy cả người sống sót bình thường đều ăn uống còn ngon hơn trong nhà nàng, thật làm nàng cảm thấy vô cùng giật mình.

Thái Dịch Yên nhìn những người sống sót kia, khẽ mỉm cười nói:

- Đây là bổn sự của Nhạc Trọng!

Từ trong cơm nước của những người thường kia đã có thể chứng kiến thực lực Nhạc Trọng hùng hậu cỡ nào.

Trịnh Bội Bội khẽ cười nói:

- Hắn quả nhiên rất lợi hại!

Thái Dịch Yên trêu đùa:

- Lúc trước không nhớ ai đã nói chán ghét Nhạc Trọng vô cùng đi, hiện tại đã yêu thích người ta rồi sao!

- Làm gì có!

Trịnh Bội Bội đỏ mặt, lập tức phản bác nói:

- Tôi xem cô mới là ưa thích hắn. Bằng không sẽ không tha thiết mong chờ đi tìm hắn!

[CHARGE=3]

- Tôi đúng là ưa thích hắn, vậy thì sao chứ?

Thái Dịch Yên không hề có chút che giấu trực tiếp nói với khuê mật.

Trịnh Bội Bội nghe vậy thoáng sững sờ, do dự một chút nói:

- Cô không ngại tôi nói thẳng, hiện tại hắn đã có rất nhiều nữ nhân, ngay cả đại minh tinh Chu Diễm Tuyết cũng đã thành người của hắn. Hơn nữa tôi nghe nói người này phi thường háo sắc, hàng đêm sênh ca, không nữ nhân không vui, còn thường xuyên làm những chuyện hoang đường hoang dâm vô độ!

Chuyện Đại Cẩu Tử yêu cầu Tô Đông Minh giao ba ngàn xử nữ đã không ngừng truyền bá, biến dạng, hiện tại đã biến thành Nhạc Trọng không có nữ nhân không vui, hàng đêm sênh ca, nhìn thấy nữ tử xinh đẹp liền bắt vào phòng, là siêu cấp sắc ma. Chẳng qua thực lực cùng thế lực của Nhạc Trọng đã mạnh tới mức đáng sợ nên không ai dám đi trêu chọc hắn.

Đương nhiên đây cũng chỉ là lời đồn, trên thực tế Nhạc Trọng chỉ lo bề bộn xử lý công việc, nay cả tuyệt sắc mỹ nữ như Chu Diễm Tuyết mà hắn còn chưa có thời gian chạm tới thân thể của nàng.

Thái Dịch Yên thản nhiên cười, nói:

- Có chút phản nghịch thì đã sao đâu? Đường Thái Tông Lý Thế Dân chẳng phải là một tên đại sắc ma hơn nữa tướng ăn cực kỳ khó xem, nhưng cuối cùng chẳng phải hắn cũng trở thành một vị vua có tài trí mưu lược kiệt xuất một đời, đã trở thành thiên cổ nhất đế sao! Tôi thích loại nam nhân như thế!

Trịnh Bội Bội có chút bất đắc dĩ nhìn khuê mật, khuê mật của nàng là người dám yêu dám hận hơn nữa tính khí có chút phản nghịch, chỉ cần chuyện nàng nhận định chủ yếu sẽ không nghe theo ảnh hưởng của người khác.

Một gã chiến sĩ dẫn Thái Dịch Yên cùng Trịnh Bội Bội đi tới chỗ trường bắn, Nhạc Trọng đang ở đó tiến hành huấn luyện bắn súng.

- Thật là lợi hại, Nhạc đại ca bắn mười phát đều trúng hồng tâm đâu!

Vẻ mặt Ôn Bội San sùng bái cầm chai nước khoáng đưa cho Nhạc Trọng.

Mấy ngày nay Ôn Bội San vừa có thời gian liền chạy tới chỗ Nhạc Trọng, đã trở thành khách quen của hắn.

Ôn Báo Quốc cũng ngầm đồng ý loại hành vi này của Ôn Bội San. Như vậy có thể giúp cho quan hệ giữa hắn cùng Nhạc Trọng càng gần hơn.

- Cảm ơn!

Nhạc Trọng tiếp lấy chai nước nhìn Ôn Bội San mỉm cười.

Trịnh Bội Bội nhìn Ôn Bội San, có chút mất hứng nói thầm một câu:

- Tiểu hồ ly tinh!

Đêm Ám Nha đột kích, làm quan hệ giữa Trịnh Bội Bội cùng Ôn Bội San sản sinh vết rách thật sâu. Tuy rằng không đến mức làm hai người trở mặt thành thù, nhưng cũng làm quan hệ vốn tốt đẹp biến thành xa lạ.

- Nhạc đại ca!

Thái Dịch Yên lộ ra tiếng nói ngọt ngào mỉm cười kêu khẽ, đi tới bên cạnh Nhạc Trọng.

Nhạc Trọng liếc mắt nhìn Thái Dịch Yên hỏi:

- Thái tiểu thư có chuyện gì không?

Chân mày Thái Dịch Yên nhíu lại, bộ dáng tức giận nói:

- Nhạc đại ca, anh gọi em là Dịch Yên là được rồi, còn gọi Thái tiểu thư em sẽ tức giận đó!

Nhạc Trọng sửa lời hỏi:

- Dịch Yên, cô tới tìm tôi có chuyện gì sao?

Thái Dịch Yên nhìn chằm chằm Nhạc Trọng hỏi:

- Không có chuyện gì thì không thể tới tìm anh sao?

Nhạc Trọng liếc mắt nhìn qua Trịnh Bội Bội, nói thẳng:

- Có thể, nhưng tôi có thật nhiều công việc cần làm, chỉ sợ không thể chiêu đãi tốt cho cô cùng Trịnh tiểu thư!

Nhạc Trọng cần xử lý rất nhiều công việc, hắn đã đem không ít việc giao cho bộ hạ giải quyết, nhưng có một số việc phải do chính hắn đi xử lý mới xong. Đặc biệt hắn mới tiếp nhận hơn bảy ngàn người sống sót, hắn cần ổn định tốt cho cuộc sống ngày sau của họ. Dù sao bảy ngàn người kia không khả năng luôn đi đào hố hay làm cạm bẫy.

Thái Dịch Yên nhìn Nhạc Trọng thản nhiên cười nói:

- Em tới là muốn nhờ vả anh, làm thư ký cho anh. Em tốt nghiệp đại học hành chính chuyên nghiệp tại Harvard, làm thư ký cho anh không dọa người đi?

Nhạc Trọng nhìn Thái Dịch Yên tò mò hỏi:

- Năm nay cô bao nhiêu tuổi rồi? Lại tốt nghiệp cả đại học Harvard?

Thái Dịch Yên nhìn qua chỉ mới mười mấy tuổi, tuổi này có thể tốt nghiệp được đại học Harvard sao?

Trịnh Bội Bội có chút tự hào nói:

- Là do Dịch Yên thông minh, khi nàng đi học đã nhảy mấy lớp. Nàng thật sự đã tốt nghiệp đại học Harvard. Còn nữa, Nhạc đại ca, sau này anh gọi em là Bội Bội đi, đừng gọi em là Trịnh tiểu thư!

Nhạc Trọng liếc mắt nhìn dáng vẻ tự tin của Thái Dịch Yên nói:

- Được rồi, tôi nhận cô. Thử việc trước một tháng nếu như làm tốt thì cô lưu lại!

Mỹ nữ có năng lực lẫn bản lĩnh đảm đương thư ký cũng là sự kiện làm nam nhân thích thú lẫn hưởng thụ.

Đúng lúc này Trương Hòa thở hổn hển chạy vào nói:

- Nhạc lão đại, không tốt, có thật nhiều người tụ tập bên ngoài!

- Đưa tôi đi nhìn xem!

Nhạc Trọng nhướng mày, lập tức để Trương Hòa dẫn hắn đi ra bên ngoài.

Crypto.com Exchange

Chương (1-1194)