Truyện ngôn tình hay

Truyện:Thần Ma Hệ Thống - Chương 0281

Thần Ma Hệ Thống
Trọn bộ 1194 chương
Chương 0281: Điều kiện xuất binh!
0.00
(0 votes)


Chương (1-1194)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Tang thi cùng thú biến dị đem ra so sánh chính là chúng hung hãn không sợ chết, đồng thời trên người chúng nó mang theo siêu vi trùng đủ làm người khiếp sợ. Những người sống sót dám cùng thú biến dị chiến đấu, nhưng đại bộ phận lại không có dũng khí chiến đấu cùng tang thi.

Trầm Tuyết thập phần tự tin nói:

- Chúng tôi sẽ chủ động tấn công, trực tiếp đem toàn bộ chúng nó tiêu diệt!

Lúc trước quân đội dễ dàng tiêu diệt hơn bảy mươi vạn tang thi trong SY thị, trong mắt bọn họ trăm vạn tang thi chỉ bất quá tiêu phí một ít công sức là có thể tiêu hủy bọn chúng mà thôi.

Tấn công là thủ đoạn phòng ngự tốt nhất, trong tay quân đội SY thị có được thật nhiều trang bị tiên tiến, chẳng những có bộ binh chiến xa, còn có trực thăng võ trang, cùng xe tăng là những đại sát khí, tự nhiên không sợ hãi trăm vạn tang thi.

Nhạc Trọng trầm mặc hồi lâu, trực tiếp hỏi ra mấu chốt của vấn đề:

- Các vị còn đủ đạn dược hay sao?

Một chi quân đội có được tiếp tế hậu cần nguyên vẹn hiện đại hóa tự nhiên sẽ không sợ trăm vạn tang thi. Nhưng hậu cần là quan trọng nhất, là do hậu cần chế ước lực khuếch trương của quân đội SY thị. Khi quân đội SY thị thu phục cả thành phố, tiêu diệt hơn bảy mươi vạn tang thi cũng đã tiêu xài số lượng đạn dược lẫn đạn pháo không thể đếm hết.

Có thể nói thế này, loại cao thủ có tài thiện xạ như Nhạc Trọng mỗi phát súng có thể xử lý một con tang thi. Nhưng dù sao không phải ai cũng có khả năng bắn súng như Nhạc Trọng, có tân binh lãng phí hơn mười phát cũng không bắn xong một con tang thi, cho dù là lão binh tinh nhuệ nhưng ở cự ly xa cũng cần mấy phát súng mới có thể xử lý được một con tang thi.

Quân đội SSY thị thu phục tiêu diệt hơn bảy mươi vạn tang thi, Nhạc Trọng phỏng chừng số lượng đạn dược hao tổn cũng phải hơn hai trăm vạn viên đạn.

Trên thực tế chính là như vậy, đồng thời họ còn phải điều động trọng pháo đối với thi đàn tiến hành pháo kích, lúc đó mới có thể chiếm đoạt lại SSY thị trong tay tang thi. Nhưng tiêu hao đạn dược cũng cực lớn, chính bởi vì nguyên nhân này mà năm đầu sỏ quân đội mới không tán thành khai chiến với Nhạc Trọng.

Dù sao hai đại thế lực nhân loại khai chiến, đạn dược bắn ra tiêu hao xem như là lãng phí. Đã không có đạn dược, bọn hắn sống tại tận thế nguy hiểm giăng khắp nơi, xem như đã mất đi đòn sát thủ lớn nhất.

Trầm Tuyết liếc mắt nhìn Nhạc Trọng lạnh lùng nói:

- Đạn dược của chúng tôi vẫn sung túc, không cần anh lo lắng!

- Vậy là tốt rồi!

Nhạc Trọng mỉm cười không nói thêm lời nào.

Trầm mặc một lúc, Trầm Tuyết mới nhìn chằm chằm Nhạc Trọng nói thẳng:

- Nhạc Trọng, cuộc chiến này đối với SSY thị cực kỳ trọng yếu. Cha tôi hi vọng anh có thể mang bộ hạ của anh tiến tới trợ giúp chúng tôi tiêu diệt trăm vạn tang thi kia!

Nhạc Trọng lãnh đạm hỏi:

- Nếu tôi mang binh trợ giúp lại có ích lợi gì?

Mang binh đi trợ giúp SSY thị bao vây tiễu trư tang thi, chẳng những sẽ tiêu hao thật nhiều đạn dược còn có thể làm chiến sĩ của hắn thương vong, nếu như không có ưu đãi, hắn tuyệt đối sẽ không xuất binh.

Phương hướng dùng binh của Nhạc Trọng chính là thành phố Lũng Hải có được đại lượng của cải công nghiệp quân sự. Cho dù hắn mang binh giết sạch trăm vạn tang thi cho SY thị, cũng không lấy được chút địa bàn, chỉ biết không công hao tổn binh lực của hắn mà thôi.

Trầm Tuyết nhướng mày, lạnh lùng khiển trách:

- Nhạc Trọng, con người của anh chỉ biết yêu cầu ưu đãi. Anh có điểm giác ngộ được không? Trăm vạn tang thi uy hiếp sống chết của hơn mười vạn người trong căn cứ SSY thị này, anh hẳn nên lập tức vứt bỏ vinh nhục cá nhân mang binh đến cứu viện, đó mới là đại anh hùng, đại hào kiệt nên làm. Nếu anh mang binh cứu vớt căn cứ, hơn mười vạn người đều sẽ cảm tạ anh!

Nhạc Trọng nhìn vẻ kích động của Trầm Tuyết, lãnh đạm nói:

- Thật có lỗi, tôi không phải là đại anh hùng hay đại hào kiệt trong miệng của cô. Tôi cũng không muốn làm đại anh hùng hay đại hào kiệt mà cô nói. Tôi chỉ là một thủ lĩnh bình thường, tôi phải phụ trách an toàn cho bộ hạ cùng con dân của tôi. Nếu không có đủ lợi ích, tôi sẽ không đem sinh mạng của bộ hạ tôi đi ra chiến trường hi sinh vô ích!

Trong mắt Nhạc Trọng lại hiện lên vẻ khinh miệt nhìn Trầm Tuyết châm chọc nói:

- Hơn nữa Trầm Tuyết đại tiểu thư, nếu cha của cô là đại anh hùng, đại hào kiệt gì đó, tại sao không đi đem hai kẻ tràn đầy tội ác như Tô Đông Dương cùng Bành Cơ xử theo luật pháp công chính đây?

Tô Thiên Dương cùng Bành cơ chẳng qua chỉ có được người cha có chức quyền, cho dù phạm phải đại họa ngập tời cũng chỉ bị giam vài tháng. Nhạc Trọng cũng không muốn bán mạng cho loại cao tầng như SY thị.

Trầm Tuyết bị lời nói của Nhạc Trọng làm tức giận đến đỏ bừng mặt, lớn tiếng tranh luận:

- Anh biết cái gì? Cha của tôi chỉ vì chú ý toàn cục mới không cùng họ trở mặt. Cha của tôi cũng không quen nhìn hành vi của Tô Đông Dương cùng Bành Cơ!

Nhạc Trọng nhìn Trầm Tuyết bị hắn chọc tức đến đỏ mặt, khẽ mỉm cười nói:

- Bỏ đi, tôi cũng không muốn tranh luận với cô chuyện này. Tôi chỉ muốn hỏi nếu tôi xuất binh sẽ có lợi ích gì? Nếu không có ưu đãi, mời cô trở về đi. Tôi đối với cuộc chiến giữa các vị cùng tang thi hoàn toàn không có hứng thú!

Trầm Tuyết thầm cắn răng, nhìn thanh niên trước mắt, trong mắt nàng hắn chỉ là đại quân phiệt đại ác nhân, trong lòng chỉ hận không thể đem hắn bầm thây vạn đoạn, nhưng nàng vẫn sửa sang lại chút tâm tình, nói:

- Anh không phải ưa thích mỹ nữ sao? SSY thị tặng cho anh hai mươi mỹ nữ xử nữ được rồi chứ?

Nhạc Trọng không biết nói gì, bởi vì lần đàm phán vừa rồi của Đại Cẩu Tử, danh tiếng của hắn trong SSY thị đã biến thành xấu xa háo sắc. Hắn trực tiếp lắc đầu cự tuyệt nói:

- Không đủ, chút trả giá ấy không đủ!

Trầm Tuyết lạnh băng nói:

- Một vạn người mà Thái Dịch Yên đã chiêu mộ có thể tự do rời khỏi SSY thị, điều kiện này cũng đã đủ rồi đi?

Một vạn người sống sót mà Thái Dịch Yên chiêu mộ chủ yếu đều phục vụ cho Nhạc Trọng, trái tim của họ đều hướng về Nhạc Trọng, SSY thị cũng muốn đem họ ném cho Nhạc Trọng đổi lấy lời hứa sẽ xuất binh của hắn. Cứ như vậy nhân thủ của Nhạc Trọng liền tăng lên tới gần hai vạn người ở trong SY thị.

Trong mắt Nhạc Trọng chớp động tinh quang, lòng tham không đáy nói:

- Thêm năm ngàn nam nhân, tôi sẽ xuất binh!

Trầm Tuyết lạnh băng cự tuyệt:

- Không có khả năng, để anh mang đi vạn người trong tay Thái Dịch Yên đã là điểm mấu chốt của chúng tôi, nếu như anh không muốn xuất binh, như vậy coi như xong!

Nhạc Trọng tự hỏi một lúc, gật đầu đáp:

- Được, tôi đáp ứng cô. Tới lúc đó tôi sẽ mang binh lực ba doanh cùng các vị cùng nhau hành động. Nhưng tôi nói rõ trước, bộ đội của tôi chỉ nghe theo sự chỉ huy của tôi, giữa chúng ta không ai can thiệp chuyện của nhau!

Trầm Tuyết cũng không tiếp tục dây dưa về quyền chỉ huy, chỉ lạnh lùng lên tiếng:

- Được!

*****

Sau khi nói chuyện cùng Nhạc Trọng, Trầm Tuyết lập tức rời đi, nàng thật không muốn lưu lại nơi này thêm giây phút nào.

Trầm Tuyết vừa mới rời khỏi, Nhạc Trọng cũng lập tức ra khỏi biệt thư, gọi về tiểu Thanh, cưỡi trên lưng của nó bay về hướng huyện SY. Hắn muốn xác nhận tính chân thật của tin tình báo mà Trầm Tuyết mang đến.

Phi hành trên không trung cũng không lãng mạn như trong tưởng tượng, từ sau khi tiểu Thanh thăng cấp thành thú biến dị nhị giai, tốc độ phi hành quả thật nhanh nhẹn như gió. Nhạc Trọng cưỡi trên lưng của nó có thể cảm giác được gió cắt như đao, thổi lên thân thể hắn đem hắn thổi không chút thoải mái. Nếu người thường căn bản không chịu nổi tốc độ phi hành của tiểu Thanh trên không trung.

Ở trên bầu trời đêm cũng có chút cầm điểu biến dị bay lượn trên không trung, những cầm điểu biến dị hung mãnh cảm nhận được uy áp khủng bố cường đại của tiểu Thanh, lập tức nhượng bộ lui binh, không dám tới gần trong vòng trăm thước.

Nhạc Trọng cưỡi tiểu Thanh rất nhanh đi tới trên bầu trời SSY huyện, hắn ở trong đêm tối có được khả năng tầm nhìn còn rộng lớn hơn ban ngày, hắn có thể rõ ràng thấy được đàn tang thi vây quanh SSY huyện. Quả thật là chẳng khác gì biển rộng mênh mông, liếc mắt nhìn xuống ở trong tầm mắt của hắn ngoại trừ tang thi vẫn là tang thi.

Nhạc Trọng điều khiển tiểu Thanh bay thẳng tới, số lượng tang thi kéo dài tới vài chục cây số, đồng thời không ngừng có từng đoàn tang thi tập trung tụ tập tới, gia nhập vào số lượng thi đàn đã vượt qua trăm vạn bên dưới.

Nhạc Trọng nhìn đàn tang thi mênh mông như biển kia, chau mày thầm nghĩ trong lòng:

- Lần này chỉ sợ khó thể thủ được SSY thị nữa rồi!

Nhạc Trọng thoáng tính toán một chút, tình huống chỉ sợ còn nghiêm trọng hơn lời nói của Trầm Tuyết không ít, đàn tang thi bên dưới chỉ sợ đã vượt qua khỏi con số một trăm hai mươi vạn đầu.

Toàn SSY thị trước tận thế có hơn bảy trăm vạn dân cư, bảy mươi vạn tang thi trong nội thành SY thị bị quân đội tiêu diệt sạch sẽ. Ở trong cả SY thị vẫn còn hơn sáu trăm vạn tang thi. Một trăm hai mươi vạn tang thi bên dưới còn chưa tới một phần năm trong thi đàn khổng lồ của cả khu vực này.

Nhưng cho dù là hơn một trăm hai mươi vạn tang thi cũng phi thường khó giải quyết. Ở bên trong SY thị chỉ có lượng binh lực một sư đoàn sáu ngàn người, cộng thêm đạn dược đã tiêu hao thật lớn, tân binh lại thật nhiều. Dưới tình huống như vậy nếu đối mặt cùng thi đàn vượt hơn họ gấp trăm lần, quả thật là cực kỳ khó khăn.

Điều tra xong, xác nhận lại tình huống, Nhạc Trọng nhanh chóng quay về biệt thự trong SY thị, lập tức đem toàn bộ quan quân dưới trướng đều triệu tập tiến hành phân công nhiệm vụ.

Ngày hôm sau Nhạc Trọng liền bắt đầu tổ chức tám ngàn người sống sót dưới trướng bắt đầu tiến hành di chuyển về huyện Trữ Quang.

Sau tận thế, nhiên liệu thật quý giá. Tám ngàn người sống sót di chuyển không có xe đưa đón, toàn bộ mọi người đều phải dùng chân mà đi tới huyện Trữ Quang ngoài trăm dặm. Chỉ có hai liên đội chiến sĩ đệ bát doanh cùng cao thủ đặc chiến doanh tiến hành võ trang hộ tống bọn họ.

Trong đội ngũ những người sống sót đại đa số đều là phụ nữ cùng trẻ em. Nguyên bản nếu không có thú thịt biến dị bồi dưỡng với trạng huống thân thể suy yếu của họ muốn đi qua trăm dặm khoảng cách chỉ sợ phải chết tới vài trăm người. Nhưng nhờ có thú biến dị thịt bồi dưỡng, nguyên khí của họ đã khôi phục rất nhiều, không có hiện tượng bị tụt về phía sau.

Cơ hồ toàn bộ người sống sót đều mang nỗi khát khao lẫn kỳ vọng về nơi ở mới. Nhạc Trọng giúp họ được ăn no bụng, có cuộc sống tôn nghiêm, điều này càng khiến họ thêm chờ mong cho cuộc sống tương lai.

Mà một vạn người sống sót trong tay Thái Dịch Yên, Nhạc Trọng đưa họ đi tới nhà xưởng gia công thịt hộp, không ngừng gia công ngày đêm. Đồng thời toàn bộ thịt tôm cua cá biến dị đều được trực tiếp gia công thành thịt khô lưu trữ.

Đồng thời vì muốn cho một vạn người sống sót có được đầy đủ khí lực để đại di chuyển trong tương lai, Nhạc Trọng đặc biệt phát thú thịt nhị giai biến dị cho họ. Chỉ có loại thú thịt này mới giúp họ khôi phục nguyên khí thật nhanh, tuy thú thịt biến dị bình thường cũng là thuốc bổ khó được, nhưng so sánh mà nói hiệu quả vẫn kém hơn nhị giai không ít.

Cả vạn người sau khi ăn vào thú thịt nhị giai, rất nhanh khôi phục nguyên khí, trở nên vô cùng tinh thần, công tác càng thêm cố gắng.

Nhạc Trọng từ trong một vạn người sống sót chiêu mộ hai ngàn người thân thể cường tráng, thành lập đệ nhất dự bị đoàn.

Trần Thạch Đầu được điều động đảm đương tổng huấn luyện viên cho bọn họ, bắt đầu chỉnh huấn đệ nhất dự bị đoàn. Hai ngàn người này Nhạc Trọng dự định chuyên dùng bổ sung tân binh bị hao tổn trong các đội ngũ.

Dự bị đoàn mỗi ngày đều được ăn thịt cùng cơm, lại ăn thịt cá biến dị, mỹ thực hàng đầu như hắc ngư nhị giai làm những người sống sót không được lựa chọn đều đỏ mắt, thật muốn được gia nhập trong đội ngũ. Nhưng Nhạc Trọng chỉ chiêu mộ hai ngàn người cũng không tiếp tục chiêu mộ thêm nữa.

Dù sao nhà xưởng cũng cần nhân công, tạo ra vũ khí đối phó tang thi, đem thuộc da của thú biến dị chế thành bì giáp cứng cỏi, hoặc là chế tạo viên đạn, những việc này đều cần rất nhiều nhân thủ. Không có đội hậu cần trợ giúp, sức chiến đấu của bộ đội sẽ giảm xuống thật lớn.

Ở một bên, dựa theo mệnh lệnh của Nhạc Trọng, Lưu Nhị Hắc, Hùng Chính, Trương Ngưu Giang, Quách Tuyền đều mang bốn doanh binh lực đi tới. Hiện tại Quách Tuyền đã tích lũy chiến công trở thành phó doanh trưởng đệ nhất doanh huyện Trữ Quang, khi Nhạc Trọng vắng mặt, hắn phụ trách hết thảy công tác của đệ nhất doanh trong huyện Trữ Quang.

Trong bốn doanh gia nhập không ít lão binh tinh nhuệ trong quân đội của huyện Thanh Nguyên đảm nhiệm vị trí quan quân, hơn nữa trải qua nhiều lần đối chiến cùng tang thi đã dần trưởng thành, không còn là đạo quân ô hợp một kích liền ngã.

Đệ nhất doanh, đệ nhị doanh, đệ tam doanh tinh nhuệ nhất của Nhạc Trọng đều lưu lại bên huyện Thanh Nguyên, đóng quân nơi đó, đồng thời không ngừng tiến công về thành phố Lũng Hải, quét sạch tang thi, tìm tòi vật tư, cứu vớt người sống sót, mở rộng thế lực.

Chiến sĩ bốn doanh của Nhạc Trọng vừa đến cả SSY thị liền oanh động. Lần này bộ đội của Nhạc Trọng đi vào thành cực kỳ xa hoa, trang bị võ trang vô cùng đầy đủ. Ngoài ra còn có súng máy hai nòng 14. 5mm, xe đạn đạo phản xe tăng chuyên diệt phi cơ trực thăng, xe phòng không đạn đạo 95 thức, hỏa tiễn 40 quản 122 tự động, đủ loại trang bị tiên tiến ùn ùn, ngay cả quân đội SSY thị cũng không sánh bằng.

Quân đội SY thị thoát thai từ hai bộ binh sư đoàn trước tận thế, nhưng chỉ là nhị tuyến trong quân đội chính phủ, ngay cả xe tăng cũng không có. Những xe tăng cùng phi cơ võ trang đều điều tạm từ những bộ đội khác dành cho diễn tập. Mà bộ binh lữ cơ giới hóa của Nhạc Trọng lại là cơ giới bộ đội tinh nhuệ chân chính, lúc này mới có được trang bị tiên tiến làm nhiều người đỏ mắt.

Crypto.com Exchange

Chương (1-1194)