Truyện ngôn tình hay

Truyện:Thần Ma Hệ Thống - Chương 0284

Thần Ma Hệ Thống
Trọn bộ 1194 chương
Chương 0284: Chiến đấu gian nan
0.00
(0 votes)


Chương (1-1194)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Pháo kích trợ giúp chung quy có hạn, sau khi bắn phá liên tục một đoạn thời gian Từ Chính Cương cũng phải để nòng pháo làm lạnh, để các chiến sĩ đệ tam doanh thối lui.

Thi đàn bình thường như biển cả tuôn về Hổ Khẩu Hạp. Lúc này bố trí trong Hổ Khẩu Hạp đã phát huy tác dụng, trước Hổ Khẩu Hạp là những cây thép bén nhọn ghim trên mặt đất, những con tang thi va chạm trúng cây thép đều bị ghim bên trên, những con tang thi phía sau không ngừng xô đẩy lên, khiến những con tang thi phía trước bị chen chúc rơi lên trên những cây thép kia, khiến một chuỗi những cây thép nhọn ghim đầy tang thi.

Những con tang thi không ngừng đi tới, ngược lại đem những cây thép nhọn dài biến thành những xiên thịt, chặt chẽ ngăn chặn đường đi của chúng.

Sau khi bị tổn thất mấy trăm con tang thi, hơn trăm con tang thi L2 từ trong đống tang thi vọt ra, thân thể chúng hiện ra quá mức rõ ràng, những khẩu súng máy hạng nặng 12. 7mm không ngừng nổ vang.

Bị súng máy hạng nặng bắn phá, thân thể những con L2 đều bị đánh ngã xuống đất. Đồng Hiểu Vân tránh sau một công sự che giấu, nhân cơ hội điều khiển ám ma đao nhanh chóng đâm vào trong đầu con L2, sau đó dùng lực quấy trộn trực tiếp đem con L2 xử lý.

Viêm Vương Cố Chi Hành là lão tướng cao thủ cũng thập phần lão đạo, liên tục điểm vào hư không, từng đoàn quả cầu lửa trống rỗng oanh lên trên đầu tang thi L2, trực tiếp oanh bạo đầu chúng. Người này đầu phục Nhạc Trọng tại huyện Thanh Nguyên sau đó tham gia thật nhiều cuộc chiến đấu với tang thi, lúc này cấp bậc cường hóa của hắn đã lên tới 35 cấp, kỹ năng điều khiển hỏa diễm đã cường hóa qua ba lượt, hỏa cầu mà hắn ngưng tụ đã không kém hơn hỏa cầu nhất cấp.

Ánh mắt Bạch Hà băng sương cầm súng ngắm, mỗi tang thi một phát, không ngừng có tang thi L2 chết trong tay hắn.

Lối vào Hổ Khẩu Hạp thật sự rất hẹp hòi, ưu thế binh lực của tang thi căn bản không được triển khai. Từ Chính Cương chỉ huy chiến sĩ bốn doanh được thêm sự trợ giúp của đặc chiến doanh chặt chẽ bảo vệ Hổ Khẩu Hạp, bắn chết thật nhiều tang thi mà đội ngũ cơ hồ không có thương vong.

Cuộc chiến kéo dài kịch liệt cho tới khi màn đêm buông xuống, cơ hồ không cho người một chút thư giãn. Đàn tang thi không ngừng xông lên chịu chết, chiến sĩ quân đội cũng không ngừng nổ súng bắn chết thi đàn xông tới.

Bởi vì phải liên tục bắn phá không ngừng nghỉ, bả vai của các chiến sĩ quân đội cơ hồ bị lực phản chấn của súng ống làm sưng phồng lên, nòng súng không biết thay đổi bao nhiêu cái. Cuộc chiến này kịch liệt vượt xa sự tưởng tượng của năm đầu sỏ quân đội.

Cho dù là đội ngũ của Nhạc Trọng giữ vững được Hổ Khẩu Hạp, nhưng bọn họ cũng thập phần mỏi mệt. Từ Chính Cương đã điều động đệ bát doanh của SY thị đi lên thay thế cho chiến sĩ đệ nhị doanh chiến đấu cả ngày vô cùng mỏi mệt không chịu nổi.

Mười chiếc xe tăng cùng hai mươi bộ binh chiến xa kích chiến cả ngày, cũng đã có bốn bộ binh chiến xa bị tang thi H1 ẩn trong thi đàn trực tiếp đánh bạo.

Một ngày chiến đấu kịch liệt, được pháo kích tương trợ quân đội cùng đội ngũ Nhạc Trọng ít nhất tiêu diệt ngoài bốn mươi vạn tang thi. Nhưng bọn họ cũng phải trả giá bốn trăm tám mươi hai chiến sĩ chết trận. Đồng thời điều mấu chốt nhất chính là số lượng đạn pháo dự trữ cũng đã bị tiêu hao mất một phần hai.

Nếu không có đủ loại trọng pháo mạnh mẽ tương trợ, nhân loại không khả năng lấy được thành quả chiến đấu huy hoàng như vậy. Dù sao có đem bốn mươi vạn con heo cho người chém, hơn sáu ngàn người có chém cũng đủ làm tay chân thân thể mỏi mệt, rất khó chém hết.

Loại trái phá 122mm rơi xuống trong đống tang thi, có thể đem cả khu vực bán kính 18m tạc thành tro tàn, đồng thời mảnh đạn bắn ra tung tóe còn có thể đánh chết không ít tang thi. Một pháo là có thể xử lý mấy trăm con tang thi như thế. Chính nhờ có trọng pháo ủng hộ nên nhân loại mới tiêu diệt được hơn bốn mươi vạn tang thi, bảo vệ được trận địa.

Nhưng cho dù là tiêu diệt được hơn bốn mươi vạn tang thi, nhưng số lượng đại quân tang thi vẫn rậm rạp, như biển khơi nhìn ra không thấy giới hạn.

Bên trong trung tâm chỉ huy, năm đầu sỏ quân đội đang cùng Nhạc Trọng thương nghị hành động kế tiếp.

Tô Đông Minh lớn tiếng đề nghị:

- Nên lui lại, hiện tại chúng ta hẳn nên lập tức lui lại, sau đó phái ra một đội ngũ tiến hành bắn tỉa phương hướng đi tới của tang thi. Đại bộ đội rút về SSY thị xây dựng công sự, chỉnh quân tái chiến!

Tiền Vệ Dân nhướng mày nói:

- Không được, nếu chúng ta vừa rút lui, những con tang thi tốc độ cao truy theo thì sao? Chiến sĩ của chúng ta chạy không lại những con tang thi tốc độ kia!

Bên trong hơn trăm vạn tang thi, số lượng nhiều nhất chính là tang thi bình thường, nhưng loại tang thi L1, S1 cùng tốc độ lại có tới vạn con. Tốc độ hành quân của các chiến sĩ tuy nhanh hơn tang thi L1, nhưng lại kém hơn tang thi S1 rất nhiều.

Nếu trong lúc lui lại, một chi đội ngũ tang thi do tang thi S1 tạo thành truy đuổi, các chiến sĩ chỉ dựa vào đôi chân đi đường tuyệt đối sẽ chết thảm trọng.

La Điền Dực rít sâu một hơi thuốc lá, phun ra vòng khói, chau mày nói:

- Nhưng nếu tiếp tục đánh tiếp, chỉ sợ còn chưa diệt xong tang thi thì bộ đội của chúng ta đã bị giết hết!

Sự khủng bố của trăm vạn thi triều sáu đầu sỏ quân đội cùng Nhạc Trọng hôm nay mới chính thức nhìn thấy, cho dù có trọng pháo ủng hộ, xe tăng xung phong vẫn đánh trận vô cùng gian nan, rất nhiều thời điểm phòng tuyến đều tràn đầy nguy cơ, sắp hỏng mất, quân đội đem cả bảy chiếc trực thăng võ trang đầu nhập vào chiến trường mới miễn cưỡng duy trì được chiến tuyến.

Tuy rằng tiêu diệt được hơn bốn mươi vạn tang thi, nhưng bộ đội cũng đánh trận mệt mỏi không sao chịu nổi. Nếu tiếp tục như vậy chỉ sợ không chịu đựng được qua hai ngày nữa. Chủ yếu là cường độ chiến đấu quá lớn, bất luận người nào nếu tiến hành chiến đấu suốt tám giờ không được nghỉ ngơi, bọn họ cũng sẽ đuối sức không chịu nổi.

Nếu chiến đấu cùng nhân loại, các chiến sĩ còn có thể nghỉ ngơi một chút. Nhưng thi đàn không chiến đấu tới lúc tử vong tuyệt sẽ không lui bước, các chiến sĩ không có cơ hội nghỉ ngơi lấy sức, chỉ có thể không ngừng chiến đấu chẳng khác gì những cỗ máy. Dưới cuộc chiến cường độ cao như vậy rất nhiều nòng súng đều hư hỏng, rất nhiều chiến sĩ đều tổn thương.

Đương nhiên nhân loại tiêu diệt hơn bốn mươi vạn tang thi cũng không đến nỗi không gây ra ảnh hưởng, lúc này tang thi đã chậm rãi thối lui, cùng những đàn tang thi từ trong SSY huyện vọt ra tụ tập lại, nhờ vậy các chiến sĩ xem như được thở ra một hơi.

Tô Đông Minh lạnh lùng cười nói:

- Đúng vậy, chúng ta hẳn nên lập tức lui lại, về phần e ngại tang thi truy đuổi, chúng ta có thể để cho một chi bộ đội đi đoạn hậu, sức chiến đấu của bộ đội Nhạc Trọng cực mạnh, hôm nay thương vong cũng là ít nhất, tôi đề nghị cho bộ đội Nhạc Trọng cản phía sau, yểm hộ chủ lực của chúng ta thối lui!

*****

Lời nói của Tô Đông Minh làm bốn đầu sỏ còn lại của quân đội đều đưa mắt nhìn lên Nhạc Trọng. Nhạc Trọng canh giữ Hổ Khẩu Hạp, trước đó còn làm thật nhiều chuẩn bị, căng dây thép, ghim cây thép, lấy hầm hố cạm bẫy, thông qua đủ loại thủ đoạn đến suy yếu sức chiến đấu của tang thi, vì vậy tổn thất cũng nhỏ nhất.

La Điền Dực nhìn Nhạc Trọng đầy ý xấu, cười nói:

- Tôi cũng cho rằng lời đề nghị của Tô phó sư trưởng không sai. Sức chiến đấu của bộ đội Nhạc Trọng quả thật rất mạnh. Để cho hắn đi đoạn hậu yểm hộ chủ lực chúng ta lui lại, tôi cho rằng đây là lựa chọn tốt nhất. Nhạc Trọng, chỉ cần anh mang binh yểm hộ chủ lực chúng tôi lui lại, anh chính là đại anh hùng của SSY thị chúng ta. Mọi người dân đều sẽ ghi nhớ chiến công của anh trong lòng!

Nhạc Trọng như đinh đóng cột cự tuyệt nói:

- Tôi không đồng ý cản lại phía sau yểm hộ đại quân thối lui. Tôi cho rằng hẳn phải do Tô Đông Minh Tô phó sư trưởng cùng La Điền Dực La phó sư trưởng mang binh cản phía sau đi. Cơ hội để hai vị phó sư trưởng trở thành anh hùng tôi nhường lại cho hai người tốt lắm!

Tô Đông Minh cười âm hiểm, trực tiếp giơ lên tay phải:

- Chúng ta biểu quyết là công bình nhất, ai đồng ý cho bộ đội của Nhạc Trọng cản phía sau thì mời nhấc tay!

La Điền Dực cũng lập tức giơ lên tay phải.

Tiền Vệ Dân, Liễu Hồi Phong đều thoáng chút do dự, sau đó giơ lên tay phải. Dù sao Nhạc Trọng cũng là người ngoài, để cho hắn lưu lại cản phía sau tổn thất chỉ là người của Nhạc Trọng, không liên quan gì tới bọn họ.

Trầm Hoành Dương do dự một chút lại khai ra điều kiện với Nhạc Trọng:

- Nhạc Trọng, chỉ cần anh cản phía sau cho chúng tôi lui lại, sau khi trở lại SSY thị chỉ cần anh có năng lực, muốn chiêu mộ bao nhiêu người sống sót cũng có thể trực tiếp mang đi. Anh thích mỹ nữ chúng tôi cũng sẽ tìm ba trăm xử nữ xinh đẹp tặng cho anh!

Vẻ mặt Nhạc Trọng băng sương, cự tuyệt nói:

- Tôi không có hứng thú, nếu các ông kiên trì muốn cho tôi cản phía sau, tôi lập tức mang binh rời đi!

Nếu Nhạc Trọng giúp quân đội cản chân phía sau, nhất định sẽ bị tổn thất thảm trọng, nếu không có thực lực chỉ sợ quân đội là kẻ đầu tiên trở mặt động thủ với hắn.

La Điền Dực nhướng mày lớn tiếng quát:

- Nhạc Trọng, người như anh đúng là không có cái nhìn đại cục, hiện tại quân ta mỏi mệt, chỉ có bộ đội của anh còn có chiến lực đầy đủ. Anh vì bảo tồn thực lực kiên trì không chịu cản phía sau, chẳng lẽ muốn đem mọi người hại chết hay sao?

Nhạc Trọng khinh miệt liếc mắt nhìn La Điền Dực, lạnh lùng nói:

- La phó sư trưởng nếu có cái nhìn đại cục như vậy, ông mang binh cản phía sau không phải được rồi sao!

La Điền Dực tự nhiên không muốn mang binh cản phía sau, đó là việc làm khổ sai, nếu không đủ lực xem như bồi cả tính mạng. Đã không có binh cũng không có vũ khí, chức danh phó sư trưởng của hắn ngay cả cái rắm cũng không phải. Hắn tự nhiên không muốn mang binh đi chịu chết.

Liễu Hồi Phong trầm mặc một hồi lâu, lúc này mới khai ra cái giá khiến Nhạc Trọng có chút động tâm:

- Nhạc Trọng, chỉ cần anh nguyện ý cản ở phía sau, chúng tôi có thể cho anh ba chiếc trực thăng võ trang cùng phi công, kể cả chiến sĩ chuyên duy tu trực thăng!

Ba chiếc trực thăng võ trang chính là đại sát khí mạnh mẽ, có được ba chiếc trực thăng võ trang cho dù Nhạc Trọng muốn đối phó một ít tiểu thế lực chỉ cần phái ra một chiếc trực thăng là có thể làm cho đối phương hoàn toàn đánh mất ý chí chiến đấu, lập tức đầu hàng. Hơn nữa có trực thăng ở khoảng cách xa cũng có thể trực tiếp bắn chết tang thi.

Nghe xong điều kiện của Liễu Hồi Phong, trong lòng Nhạc Trọng vẫn có chút động tâm, nhưng một lúc sau hắn vẫn lắc đầu cự tuyệt:

- Tôi không có hứng thú, nếu các ông kiên trì muốn tôi cản phía sau, tôi lập tức mang binh rời đi!

Vẫn là đạo lý kia, nếu không còn mạng, quân đội lại trở mặt nuốt lời, hắn hoàn toàn không chiếm được chút lợi ích nào.

Vô luận năm đầu sỏ quân đội tận lực nói thế nào Nhạc Trọng đều cự tuyệt lời đề nghị của bọn hắn.

Mà năm đầu sỏ quân đội cũng không ai nguyện ý chí công vô tư, phụ trách mang binh cản ở phía sau, hội nghị lập tức biến thành giằng co.

Giằng co hồi lâu, Trầm Hoành Dương đành phải bất đắc dĩ tuyên bố tan họp, làm cao tầng trung tâm chỉ huy rời khỏi nghỉ ngơi ăn cơm.

Tô Đông Minh đi tới tìm La Điền Dực hỏi thẳng:

- Lão La, cuộc chiến lần này ông thấy thế nào?

La Điền Dực cùng Tô Đông Minh cùng xuất thân từ một sư đoàn, quan hệ vẫn luôn không tốt. Hơn nữa Tô Đông Minh luôn đảm nhiệm vị trí lãnh đạo. Nhưng sau cuộc chiến với Nhạc Trọng, thực lực của Tô Đông Minh giảm mạnh rất nhiều, lúc này quan hệ giữa song phương mới xảy ra biến hóa vi diệu. Nhưng so sánh với ba đại cự đầu còn lại trong quân đội, quan hệ giữa bọn hắn xem như thật thân mật.

La Điền Dực nhướng mày, nói:

- Muốn phán đoán thật minh xác thực sự rất khó, nếu tang thi phát động thế công trong đêm, chúng ta rất khó ngăn cản được!

Đánh đêm cho tới bây giờ đều là chiến trận khó đánh nhất. Dưới ban đêm không có tầm nhìn, cho dù là cao thủ muốn đánh trả cũng rất khó trúng được mục tiêu chứ không cần nói tới chiến sĩ bình thường.

Tuy rằng quân đội mang theo không ít pháo sáng nhưng vẫn không cách nào so sánh được với ban ngày.

Tô Đông Minh lạnh lùng cười:

- Nếu còn lưu lại chỗ này chỉ còn con đường chết. Đánh đêm khó khăn cùng nguy hiểm thế nào ông hiểu rất rõ ràng. Với binh lực cùng sức chiến đấu trước mắt của chúng ta chỉ cần có chút sai lầm thì cả chiến tuyến đều hỏng mất!

La Điền Dực im lặng, Tô Đông Minh đã nói rõ ràng, bộ đội của bọn hắn cũng chỉ có thật nhiều tân binh chưa từng trải qua nghiêm khắc huấn luyện như lão binh thân kinh bách chiến. Một khi phát sinh sai lầm có một điểm bị công phá, cả chiến tuyến đều sẽ hỏng mất.

La Điền Dực trầm mặc hồi lâu mới nói:

- Ông có đề nghị gì tốt?

Trong mắt Tô Đông Minh hiện lên nét ngoan độc, nói:

- Hai chúng ta lập tức mang binh triệt khỏi nơi này. Đến lúc đó bọn hắn không muốn giúp chúng ta đi đoạn hậu cũng không được, bọn hắn đoạn hậu ngăn cản thi đàn, tuyệt đối tổn thất không nhỏ, tới lúc đó SSY thị là thiên hạ của chúng ta!

La Điền Dực suy nghĩ một lát, trong mắt thoáng hiện vẻ lệ khí gật đầu đồng ý nói:

- Được!

Người không vì mình, trời tru đất diệt, La Điền Dực cũng không muốn đem toàn bộ lực lượng của mình bồi hết ở nơi này. Nếu không có binh sĩ, chức quyền của hắn chẳng còn chút giá trị.

Sau khi làm ra lựa chọn, La Điền Dực cùng Tô Đông Minh lập tức ngồi xe nhanh chóng rời khỏi trung tâm chỉ huy, dưới sự hộ vệ của nhóm cao thủ mà bọn hắn mời chào, quay về trong đội ngũ của mình.

Rất nhanh hai chi bộ đội của La Điền Dực cùng Tô Đông Minh đều rời khỏi trận địa của bọn hắn, bỏ lại một ít vũ khí hạng nặng, trực tiếp hướng về SY thị bỏ chạy.

Crypto.com Exchange

Chương (1-1194)