Truyện ngôn tình hay

Truyện:Thần Ma Hệ Thống - Chương 0292

Thần Ma Hệ Thống
Trọn bộ 1194 chương
Chương 0292: Cướp lấy SSY thị!
0.00
(0 votes)


Chương (1-1194)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Tên cường hóa giả tốc độ hệ thân hình chớp động, từ trong một hẻm nhỏ thoát ra dùng súng ống trực tiếp bắn phá đem những chiến sĩ kháng cự xử lý.

Cường hóa giả thực vật hệ công kích lại thập phần quỷ dị, thường thường có một gốc dây mây từ dưới đất bắn ra đem một chiến sĩ bình thường cuốn lấy trực tiếp siết chết.

Nhạc Trọng cầm súng tự động 05 thức trong tay xung phong trên tuyến đầu, bằng vào lực lượng một người hoàn toàn áp chế các chiến sĩ của La Điền Dực. Những chiến sĩ kia vừa lộ ra khỏi điểm ẩn nấp liền bị bắn nổ đầu.

Dưới sự đột kích của Nhạc Trọng cùng cao thủ đoàn, bộ đội La Điền Dực chết thảm trọng, dần dần tan tác.

Từ Chính Cương nhìn thấy tình thế lập tức đem chiến sĩ đệ nhị doanh cùng đệ tam doanh đầu nhập vào trong chiến đấu, điên cuồng tấn công bộ đội của La Điền Dực.

Binh lính của La Điền Dực cùng đội đặc cảnh tan rã, không ngừng tháo chạy vào trung tâm SY thị.

Ngay khi bộ đội của Nhạc Trọng thừa thắng xông lên, một liên quân do võ cảnh, đặc cảnh, cảnh sát tạo thành tạo nên từng đạo phòng tuyến, miễn cưỡng ngăn chặn chiến sĩ của Nhạc Trọng tiến tới.

Bành Minh Đức đích thân đi tới đầu trận tuyến, thông qua loa lớn hướng Nhạc Trọng lớn tiếng quát:

- Nhạc Trọng! Tôi là Bành Minh Đức! Tôi muốn mời anh lập tức rút quân! Đây là việc giữa nội bộ SSY thị chúng tôi, hẳn do người của SSY thị giải quyết, anh là người ngoài không nên can thiệp!

Bành Minh Đức chính nghĩa lẫm nhiên thông qua loa phóng thanh lớn tiếng quát:

- Liễu sư trưởng, Trầm sư trưởng, có sự tình gì cũng có thể thương lượng. Chúng ta hẳn nên giải quyết vấn đề trên bàn đàm phán mà không phải chém giết lẫn nhau. Các ông chém giết lẫn nhau đều chỉ làm chiến sĩ bên dưới tử vong. Nguyên bản bọn họ đều là chiến sĩ xuất sắc, cho dù chết cũng chỉ chết trong việc phục hưng quốc gia trong quá trình chiến đấu cùng tang thi mà không phải chết trong cuộc chiến đấu của nhân loại chúng ta. Các ông vì bản thân phẫn nộ mà làm nhiều chiến sĩ xuất sắc khuất nhục chết đi, chẳng lẽ các ông không cảm thấy xấu hổ sao?

Bành Minh Đức là một gã chính khách tiêu chuẩn, hắn nói những đạo lý lớn đều có một bộ, nghe xong lời nói của hắn tàn quân của Tiền Vệ Dân lẫn Liễu Hồi Phong đều có chút xúc động.

Hai mắt Liễu Hồi Phong đỏ đậm thông qua loa phóng thanh lớn tiếng quát:

- Bành Minh Đức! Con mẹ nó ông ít nói nhảm! Hôm nay lão tử không đập chết hai tên vương bát đản La Điền Dực cùng Tô Đông Minh thì là đồ khốn! Bởi vì hai tên vương bát đản kia, chúng tôi đã chết bao nhiêu hảo huynh đệ. Bọn hắn không chết, ông nói không có ích lợi gì!

Dị quang trong mắt Bành Minh Đức chớp động, nói:

- Chỉ cần Tô Đông Minh cùng La Điền Dực đã chết thì các ông không đánh nữa sao?

Liễu Hồi Phong lớn tiếng nói:

- Đương nhiên! Chỉ cần bọn hắn chết, lão tử không đánh nữa!

- Được! Một lời đã định!

Khóe miệng Bành Minh Đức hiện lên đường cong, phất phất tay, hai gã đặc cảnh đem Tô Đông Minh cùng La Điền Dực áp giải tới trước trận địa hai quân.

Sắc mặt Tô Đông Minh xanh mét, chửi ầm lên:

- Bành Minh Đức! Tên vương bát đản như mày tuyệt đối không chết tử tế được!

Hai mắt La Điền Dực đỏ đậm trừng trừng Bành Minh Đức quát:

- Bành Minh Đức! Cả nhà mày là vương bát đản! Mày là kẻ khốn kiếp!

Tô Đông Minh cùng La Điền Dực vừa lui đã bị Bành Minh Đức phái ra cao thủ khống chế bắt giữ. Bọn hắn thật không ngờ chiến hữu mới vừa kề vai chiến đấu thế nhưng ở thời điểm mấu chốt đem bọn hắn bán rẻ.

Bành Minh Đức cao giọng nói:

- Tô Đông Minh, La Điền Dực, hai người trốn chạy trên chiến trường, lại đem người phục kích quân đội bạn, chứng cớ vô cùng xác thực. Tội ác tày trời, hiện tại xử bắn ngay tại chỗ! Lập tức chấp hành!

Hai gã đặc cảnh đem súng chỉ lên đầu hai đầu sỏ quân đội Tô Đông Minh cùng La Điền Dực, bóp cò!

Phanh! Phanh!

Nương theo hai tiếng súng vang, đầu của La Điền Dực cùng Tô Đông Minh đã hiện thêm hai lỗ máu ngã trên mặt đất.

Bành Minh Đức nhìn thấy hai người Tô Đông Minh cùng La Điền Dực đã chết, trong mắt thoáng hiện vẻ vui mừng. Hai người này vừa chết, hắn có thể công khai gồm thâu thủ hạ cũ của hai người bọn họ. Hơn nữa trong tay hắn có lực lượng võ cảnh, đặc cảnh, cảnh sát, hắn có thể trở thành thế lực mạnh nhất SSY thị. Bộ đội của Trầm Hoành Dương cùng Liễu Hồi Phong đã bị đánh thành tàn phế, bộ đội của hắn sẽ trở thành lực lượng võ trang mạnh nhất SSY thị. Sau này hắn có thể thông qua đủ loại thủ đoạn làm suy yếu bộ đội của hai người kia, cuối cùng đem cả SSY thị hoàn toàn nắm giữ trong tay hắn.

Liễu Hồi Phong nhìn thấy hai người Tô Đông Minh cùng La Điền Dực đã chết, rốt cục thở ra một ngụm ác khí, nhưng trong lòng chợt biến thành mờ mịt.

Đúng lúc này Nhạc Trọng trực tiếp mang theo cao thủ đặc chiến doanh xâm nhập vào đội ngũ của Liễu Hồi Phong, dùng súng chỉ thẳng vào đầu hắn lạnh lùng nói:

- Liễu sư trưởng! Hiện tại ông chỉ có hai lựa chọn, thứ nhất là mang theo bộ đội đầu hàng tôi, nhận chỉnh biên. Thứ hai chính là cùng đội ngũ của ông nhận cái chết!

Cơ hồ ngay lúc Nhạc Trọng phát động, chiến sĩ đệ nhị doanh cùng đệ tam doanh của huyện Trữ Quang đều thay đổi họng súng chỉ vào tàn quân của Liễu Hồi Phong.

Tàn quân của Tiền Vệ Dân sau khi được Nhạc Trọng giải cứu đã bị tước vũ khí sau đó bắt lại.

Liễu Hồi Phong nhìn họng súng chỉ vào đầu mình, cười khổ một tiếng nói:

- Nếu tôi hàng bộ hạ của tôi sẽ như thế nào?

Nhạc Trọng không hề che giấu nói thẳng:

- Toàn bộ chiến sĩ trải qua giáo dục đánh tan sắp xếp vào trong bộ đội chủ chiến. Tôi sẽ đối xử bình đẳng với bọn họ!

Bộ hạ của Liễu Hồi Phong đều là lão binh thân kinh bách chiến, đây là một số tài nguyên lớn, lúc trước Nhạc Trọng chịu xuất binh giúp Liễu Hồi Phong là vì nhìn trúng nhóm lão binh bách chiến trong tay hắn.

Liễu Hồi Phong đã có ý hàng, hắn trực tiếp hỏi:

- Nếu tôi hàng có thể đạt được đãi ngộ gì?

Nhạc Trọng chân thành mời:

- Hưởng thụ đãi ngộ quân hàm trung tá. Hơn nữa tôi nguyện ý mời ngài làm giáo viên trường quân đội, hướng quan quân chúng tôi truyền thụ đủ loại tri thức về chiến tranh hiện đại hóa!

Giáo viên trường quân đội của Nhạc Trọng cực kỳ khuyết thiếu, quan chỉ huy xuất sắc như Từ Chính Cương cơ hồ phần lớn thời gian đều bị điều động đi chiến đấu cùng tang thi, cứu vớt người sống sót hay tìm tòi vật tư. Trường quân đội thật sự rất thiếu thốn giáo viên chuyên môn truyền thụ tri thức chiến tranh hiện đại hóa.

Nhạc Trọng lấy được thật nhiều trang bị tốt từ bộ binh lữ cơ giới hóa, nhưng bởi vì nhân tài không đủ rất nhiều trang bị đều không thể sử dụng. Nếu như hắn có sung túc nhân tài, sức chiến đấu của đội ngũ hắn có thể lật lên gấp mấy lần.

Nhạc Trọng từng điều tra qua mặc dù con người của Liễu Hồi Phong có chút háo sắc, sau tận thế một lần cưới tới ba vợ, nhưng con người hắn cũng không xấu xa. Ba nữ nhân kia cũng tự nguyện theo cùng hắn. Hơn nữa khi chỉ huy chiến đấu mặc dù không có hành động gì chấn kinh, nhưng trung quy trung củ, thập phần ổn trọng, đủ đảm đương chức giáo viên trường quân đội.

*****

Liễu Hồi Phong mỉm cười, thập phần thản nhiên nói:

- Được! Tôi đầu hàng!

Liễu Hồi Phong vừa đầu hàng, bộ hạ của hắn cũng lập tức buông xuống vũ khí bị người của Nhạc Trọng trông giữ lên. Bộ đội của Liễu Hồi Phong đều đã chiến đấu thật lâu, vừa đi vào phòng cấp cho bọn họ liền nằm gục xuống chìm vào giấc ngủ.

Trầm Hoành Dương xanh mặt nhìn những chiến sĩ võ trang chung quanh, trầm giọng quát:

- Các anh làm cái gì vậy?

Lúc này Trầm Hoành Dương, Trầm Tuyết cùng một nhóm quan quân của họ đang bị trùng điệp bao vây. Một khẩu trọng súng máy chỉ thẳng vào họ, gần ba trăm chiến sĩ đem nơi này vây kín.

Trương Ngưu Giang nhìn Trầm Hoành Dương nói thẳng:

- Trầm sư trưởng, hết sức xin lỗi, hiện tại phải mời các vị ở lại nơi này. Chúng tôi đã sắp xếp bốn trọng pháo nhắm ngay đây, nếu các vị có bất kỳ dị động thì thập phần tiếc nuối, chúng tôi buộc phải đem các vị đánh gục ngay tại chỗ!

Trầm Hoành Dương rất được lòng quân, nếu đem bọn họ giết hết Nhạc Trọng còn muốn thu lấy tàn quân của Trầm Hoành Dương là chuyện thập phần khó khăn, tới lúc đó hắn chỉ có thể xử lý toàn bộ những lão binh kia. Vì bất đắc dĩ hắn chỉ có thể tạm thời vây khốn Trầm Hoành Dương, đương nhiên nếu Trầm Hoành Dương thật sự có ý đồ gì Nhạc Trọng cũng sẽ không chút khách khí tiêu diệt hắn.

Trầm Hoành Dương nhìn Trương Ngưu Giang, nhướng mày chậm rãi hỏi:

- Trương doanh trưởng! Rốt cục Nhạc Trọng đã không nhịn được muốn động thủ chiếm SSY thị sao?

Lúc này SSY thị trải qua cuộc chiến với thi triều bị đại bại, mấy đầu sỏ quân đội đều tổn thất thảm trọng. Nhạc Trọng vẫn luôn nhìn chằm chằm SSY thị đương nhiên giờ phút này muốn ra tay là chuyện không khó đoán trước.

Quy luật tận thế cá lớn nuốt cá bé, chỉ cần bất luận người nào lộ ra thái độ suy yếu sẽ có vô số á clang bổ nhào qua xé thành phấn vụn. Khi Nhạc Trọng còn yếu ớt SSY thị vẫn luôn muốn gồm thâu hắn. Khi Nhạc Trọng mạnh mẽ tự nhiên cũng sẽ chủ động gồm thâu SSY thị. Chỉ khi chênh lệch mạnh yếu giữa song phương không quá lớn mới có thể ngang hàng trao đổi cùng giao dịch.

Trong mắt Trương Ngưu Giang thoáng hiện nét sùng bái nói:

- Phải! Nhạc lão đại của chúng tôi muốn đem cả SSY thị nắm lấy trong tay!

Trầm Hoành Dương thở dài một hơi không nói thêm gì nữa. Hiện tại chỉ cần Nhạc Trọng quyết định nguyện ý trả giá thương vong nhất định, muốn nắm giữ cả SSY thị cũng không phải là chuyện không thể nào.

Nơi tiền tuyến, Bành Minh Đức nhìn thấy quân đội của Nhạc Trọng vẫn chưa chịu thối lui, trong lòng dâng lên cỗ dự cảm bất tường, lúc này người có thể ngăn cản hắn trở thành thái thượng hoàng của SSY thị chỉ có quân đội của Nhạc Trọng.

Bành Minh Đức thông qua loa phóng thanh lớn tiếng quát:

- Liễu sư trưởng, Nhạc Trọng, các ngươi có ở đó không? Chúng ta nói chuyện đi!

Nhạc Trọng bước tới nhìn Bành Minh Đức ở đội ngũ bên kia, chậm rãi nói:

- Bành Minh Đức! Ông đầu hàng đi! Hiện tại ông dẫn người đầu hàng tôi còn có thể cho ông một con đường sống!

Sắc mặt Bành Minh Đức đại biến, thập phần miễn cưỡng nói:

- Nhạc Trọng, anh đang nói gì đấy? Phản quân Tô Đông Minh cùng La Điền Dực không phải đã chết rồi sao? Anh còn có lý do gì khai chiến! Chẳng lẽ anh muốn phản bội Đảng, phản bội chính phủ, phản bội quốc gia phát động phiến loạn sao? Làm như vậy anh sẽ trở thành tội nhân của quốc gia cùng dân tộc!

- Tiến công! Tiêu diệt hết thảy kẻ địch dám ngoan cố chống lại!

Nhạc Trọng vung tay lên phát ra mệnh lệnh tiến công.

Phanh một tiếng súng vang!

Đầu của Bành Minh Đức trực tiếp hiện ra một lỗ máu thật lớn, thân thể té ngã về phía sau.

Bạch Hà ẩn thân ngoài hai cây số lại biểu hiện ra kỹ thuật bắn tỉa khủng bố của hắn, đem thân thể không cẩn thận bị bại lộ của Bành Minh Đức trực tiếp bắn chết.

Nương theo mệnh lệnh của Nhạc Trọng, mười hai cỗ pháo 122 bắt đầu phát huy ra hung uy khủng bố của chúng, từng đoàn đạn pháo rơi lên trận địa của đội ngũ cảnh sát, đặc cảnh cùng võ cảnh.

Trong màn pháo kích kinh khủng, thật nhiều cảnh sát, đặc cảnh cùng võ cảnh trực tiếp bị tạc thành tro tàn. Đồng thời đối tượng mà họ nguyện trung thành là Bành Minh Đức bị bắn chết càng làm sĩ khí của họ hạ thấp tới cực điểm.

Bọn họ điên cuồng chạy trốn trong lửa đạn, không còn chút chiến ý.

Từ Chính Cương trước tiên mệnh lệnh chiến sĩ đệ nhị doanh cùng đệ tam doanh hướng tàn quân Bành Minh Đức công tới.

Tình hình chiến đấu thuận lợi cơ hồ không thể tưởng tượng nổi, những nơi bộ đội của Nhạc Trọng đánh tới đều là cảnh sát cùng võ cảnh đầu hàng, cũng có chút phần tử ngoan cố chống lại bị đại quân của Nhạc Trọng dễ dàng nghiền thành bột mịn.

Liên quân do cảnh sát, võ cảnh cùng đặc cảnh tạo thành thật đơn giản bị tan tác một mặt là do Bành Minh Đức bị trực tiếp bắn chết, một mặt khác là bởi vì sau khi Bành Minh Đức nắm lấy lực lượng này lập tức tiến hành thanh tẩy khiến lòng người bàng hoàng, tự nhiên không còn sức chiến đấu.

- Tư Đồ lão đại, hiện tại nên làm sao?

Hơn hai mươi cao thủ mà Bành Minh Đức mời chào hội tụ bên người Tư Đồ Quang, lòng người bàng hoàng nhìn Tư Đồ Quang hỏi.

Những người này đều là cao thủ có thể lấy một địch mười, nhưng so sánh với đại quân của Nhạc Trọng lại chẳng khác gì châu chấu đá xe, nhiều nhất là tạo thành chút phiền toái cho Nhạc Trọng mà thôi.

Trong mắt Tư Đồ Quang chớp động dị quang, lớn tiếng nói:

- Nơi này đã không thể tiếp tục ở lại! Chúng ta đã làm quá nhiều cho Bành Minh Đức, hiện tại chúng ta nên rút lui khỏi đây. Thiên hạ to lớn, bằng bản lĩnh của chúng ta chẳng lẽ còn không thể đánh ra một mảnh thiên địa hay sao?

Tư Đồ Quang vốn là một người vô cùng có dã tâm, Bành Minh Đức vừa chết dã tâm của hắn đã không còn được áp chế.

- Được! Chúng ta đi cùng Tư Đồ lão đại làm một trận!

- Chúng ta cũng đi xây dựng một nơi ngụ cư!

- ...

Hơn hai mươi cao thủ lớn tiếng kêu lên, theo Tư Đồ Quang suất lĩnh hướng địa phương khác bỏ chạy.

Bốn hướng của SSY thị đều thông suốt, Tư Đồ Quang chỉ cần đi đường vòng là có thể né tránh qua cầu Tư Giang mà Quách Tuyền trú đóng thoát khỏi SY thị. Một khu vực như vậy mặc dù là địa phương có rất nhiều tang thi, nhưng đối với những cao thủ như bọn hắn mà nói chỉ cần số lượng không quá vạn thì thi đàn bình thường căn bản không làm gì được bọn hắn.

Tư Đồ Quang vừa trốn cả SSY thị đã không còn lực lượng đủ ngăn cản Nhạc Trọng. Bộ hạ của hắn rất nhanh chiếm lĩnh một nhóm đường chính bên trong SSY thị. Những tên côn đồ phát động bạo loạn trong SSY thị rất nhanh bị hắn phái người toàn bộ trấn áp.

Sau khi tiếp quản SSY thị, Nhạc Trọng trước tiên cho bộ đội nghỉ ngơi chỉnh đốn, đồng thời điều chiến sĩ dự bị đoàn đi tới phương hướng từ SSY huyện thông tới SSY thị xây dựng đủ loại công sự cạm bẫy. Thi đàn khổng lồ đang hướng bên này di chuyển, hắn nhất định phải nhanh chóng chuẩn bị sẵn sàng.

- Chủ lực thi đàn còn bao nhiêu thời gian sẽ tiếp xúc cùng chúng ta?

Nhạc Trọng nhìn trinh sát binh trầm giọng hỏi.

Crypto.com Exchange

Chương (1-1194)