Truyện ngôn tình hay

Truyện:Thần Ma Hệ Thống - Chương 0306

Thần Ma Hệ Thống
Trọn bộ 1194 chương
Chương 0306: Đàn kiến biến dị! Đàn muỗi biến dị!
0.00
(0 votes)


Chương (1-1194)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

- Kỹ năng thư 3 cấp: biến thân tùng lâm du hiệp! Đây là kỹ năng chủ động, sau khi phát động kỹ năng ngươi sẽ biến thành du hiệp tùng lâm. Ở trong rừng ngài có thể có được lực mẫn tiệp siêu cường, năng lực cảm giác cực mạnh, năng lực dùng cung tên cực mạnh, năng lực nhìn ban đêm cực mạnh, năng lực vượt mọi địa hình cực mạnh. Năng lực biến thân trở thành tùng lâm du hiệp quyết định bởi sáu đại thuộc tính trên thân thể của ngài, kéo dài liên tục mười phút. Sau khi phát động kỹ năng mười phút ngài sẽ bị vây trong trạng thái suy yếu!

- Kỹ năng thư 4 cấp: biến thân du hiệp tùng lâm nhị giai! Đây là kỹ năng chủ động, muốn học tập cần đem kỹ năng biến thân du hiệp tùng lâm cường hóa ba lượt, tiêu hao hai điểm kỹ năng!

Nhạc Trọng nhìn hai quyển kỹ năng thư nhướng mày, thu vào trong trữ vật giới chỉ. Hai quyển kỹ năng đều là kỹ năng chiến đấu trong rừng rậm, tuy rằng thập phần phù hợp với địa hình lúc này nhưng không hợp với khả năng chiến đấu của hắn. Hắn chỉ có thể lưu lại hai quyển kỹ năng chờ đợi tìm người thích hợp cho chúng xuất hiện.

Nhạc Trọng nhìn hai con độc xà khổng lồ kia, nuốt cứu mạng thảo chữa trị thương thế, đồng thời chui vào trong đầu độc xà nhị giai tìm kiếm huyết tinh cùng tinh hạch đào ra.

Nhạc Trọng lấy ra huyết tinh cùng tinh thạch liền dùng Hắc Nha đao lột lân giáp của hai con độc xà.

Lân giáp của hai con độc xà cùng một đẳng cấp với hắc lân hung trư nhị giai, nếu chế thành bì giáp bộ đội của hắn cũng sẽ thêm an toàn.

Trên thực tế đặc chiến đoàn rất ít bị tổn thất, bên trong có một nguyên nhân trọng yếu là bởi vì trên người họ mặc bì giáp của thú biến dị nhị giai bao bọc toàn thân. Bì giáp còn tốt hơn áo chống đạn trước tận thế rất nhiều, bình thường chỉ có vũ khí hạng nặng hùng hậu của quân đội mới có khả năng tạo thành uy hiếp đối với bọn họ.

- Thật là lợi hại!

Trần Dao được Bạch Cốt bảo hộ đi tới địa phương đầy thi thể độc xà biến dị, nàng nhìn thi thể độc xà khắp nơi trên đất, trong lòng tràn ngập kinh hãi.

- Đi lột da rắn xuống đi!

Nhạc Trọng nhìn thấy Trần Dao đi tới tiện tay ném một thanh ám ma đao tới trước người nàng.

Trần Dao tiếp nhận ám ma đao nhưng không nói thêm lời nào, đi tới trước người một con độc xà, cố nén nỗi sợ hãi trong lòng bắt đầu dùng ám ma đao cắt da rắn độc.

Lân giáp của độc xà biến dị nhị giai vô cùng cứng rắn, trên người Nhạc Trọng lại bị tổn thương, vì vậy dùng ám ma đao cũng cực kỳ khó khăn, thật lâu mới lột được một đoạn.

Bạch Cốt đi tới bên cạnh Nhạc Trọng, ngẩng đầu liếc mắt nhìn hắn, sau đó nắm lấy răng nọc của độc xà nhị giai phát động cốt đầu lợi dụng thuật.

Trong tích tắc xương cốt con độc xà nhị giai liền bị Bạch Cốt hấp thu vào trong cơ thể của hắn. Chỉ sau năm phút xương cốt con độc xà nhị giai dài hơn bảy mươi thước đã bị Bạch Cốt toàn bộ hấp thu.

Con độc xà nhị giai vốn khổng lồ hiện tại đã bị rút nhỏ hơn phân nửa.

Nhạc Trọng lấy ra hai bình Thần Tuyền trà uống ừng ực, đồng thời lấy ra một lon thịt nhị giai bắt đầu ăn ngấu nghiến. Được Thần Tuyền trà tẩm bổ, tinh thần hắn đang không ngừng khôi phục lại. Hộp thịt nhị giai lại giúp hắn khôi phục thật nhiều năng lượng. Khi dùng Hắc Nha đao cắt lân giáp của độc xà nhị giai thật sự quá khó khăn, không thoải mái như sử dụng kỹ năng ma viêm.

Được Thần Tuyền trà, cứu mạng thảo, thịt thú biến dị nhị giai tẩm bổ, thương thế trên người hắn khôi phục rất nhanh. Bởi vì có dinh dưỡng của thịt biến dị nhị giai bồi dưỡng, kỹ năng tái sinh tứ cấp của hắn phát động hết sức thuận lợi, xương sườn bị gãy khép lại thật nhanh. Khi hắn ăn tới hộp thịt thứ tám thì hai xương sườn đã hoàn toàn lành hẳn.

- Kỹ năng tứ cấp quả nhiên lợi hại!

Sau khi thân thể hoàn toàn khôi phục, Nhạc Trọng nhảy xuống khỏi thi thể độc xà nhị giai, giãn ra thân thể, lộ vẻ mặt hài lòng.

Nhạc Trọng phát động kỹ năng ma viêm, ngưng tụ ma viêm nhận dài ba thước liên tục chém xuống, hai con độc xà nhị giai đã bị hắn chém thành từng khối thịt lớn.

Nhạc Trọng thúc giục ma viêm đem từng khối thịt bao phủ, những khối thịt bị ma viêm thiêu đốt biến thành tro tàn, chỉ còn lưu lại da rắn cứng rắn không bị thiêu hủy.

Bạch Cốt sử dụng cốt đầu lợi dụng thuật thu hút tinh hoa xương cốt của thú biến dị, Nhạc Trọng dùng ma viêm thiêu hủy huyết nhục, chỉ lưu lại da rắn quý giá.

Dùng phương pháp như vậy Nhạc Trọng thập phần thoải mái đem hơn hai mươi thi thể độc xà biến dị thiêu thành tro tàn, chỉ lưu lại từng miếng da rắn.

- Đi thôi!

Làm xong tất cả chuyện này Nhạc Trọng nhìn Trần Dao nói.

Trần Dao đi theo Nhạc Trọng hướng ra bên ngoài.

- Chạy mau!

Nhạc Trọng vừa bước ra hai bước, sắc mặt đại biến, trực tiếp ôm Trần Dao hướng phương xa bỏ chạy.

Ở phương xa xuất hiện từng con cá sấu lớn như thời tiền sử đang hướng bên này bò tới. Chúng nó đều bị mùi vị huyết nhục của độc xà biến dị hấp dẫn mà mò tới.

Cá sấu biến dị chỉ khi nào phát động công kích thì tốc độ mới nhanh tới mức kinh người chỉ trong nháy mắt, nhưng khi bò sát trên đất liền thì tốc độ của chúng chỉ nhanh hơn người bình thường đi bộ chừng ba thành.

Nhạc Trọng ôm Trần Dao một đường chạy như điên, chạy trốn hơn cây số mới dám ngừng lại.

Vừa chạy ra hơn cây số, khi đi ngang qua một rừng cây từng con kiến biến dị lớn cỡ hai ngón tay giống như hạt mưa từ trên cây rớt xuống.

- Thú biến dị 6 cấp: mã hoàng biến dị. Những sinh vật nhỏ tham lam hút máu có thể ở trong vòng 30 giây đem máu của một con trâu bò biến dị hút khô!

Nhạc Trọng phản ứng cực kỳ nhanh chóng, con kiến vừa rớt xuống hắn liền phát động kỹ năng ma viêm, tay phải hướng bầu trời bắn ra một ngọn lửa khủng bố đem toàn bộ những con kiến biến dị bao phủ bên trong.

Bị ma viêm thiêu đốt, những con kiến có ý đồ rơi xuống trên người Nhạc Trọng cùng Trần Dao đều bị đốt thành tro bụi. Nếu không phải Nhạc Trọng phản ứng nhanh, chỉ sợ lúc này trên người của họ đã tràn đầy những con kiến khiến người cảm thấy phiền phức không chịu nổi đồng thời lại thập phần ghê tởm kia.

Những con kiến biến dị rơi rụng trên mặt đất không ngừng giãy dụa thân thể hướng hai người bò tới.

Trần Dao nhìn thấy mấy con kiến biến dị không ngừng giãy dụa trong mắt hiện lên vẻ hoảng sợ, không ngừng đưa chân giẫm đạp lên trên người chúng.

Bị Trần Dao giẫm đạp, từng con kiến biến dị bị nàng giẫm lún vào trong mặt đất lầy lội, nhưng những con kiến kia vẫn giãy dụa bò lên mà không bị nàng giết chết.

Những con kiến nguyên bản luôn chịu đựng được áp lực, sau khi biến dị chúng càng thêm dai dẳng, bên trong khu rừng lầy lội thế này với lực lượng của Trần Dao rất khó đem chúng giết chết.

- Đi nhanh lên!

Nhạc Trọng nắm lấy Trần Dao, phát động kỹ năng cụ phong từ vòng cổ cụ phong, một đoàn cơn lốc lấy hắn làm trung tâm hướng khắp bốn phương tám hướng điên cuồng thổi quét.

Bị cơn lốc cuốn qua, từng tảng lớn con kiến biến dị từ trên cây rơi xuống, sau đó bị thổi bay ra xa bên đường.

*****

Nhạc Trọng ôm lấy Trần Dao phóng nhanh ra bên ngoài. Trần Dao chỉ nặng hơn trăm cân, cho dù Nhạc Trọng có ôm nàng cũng không có vẻ nặng bao nhiêu, mỗi khi hắn tiến hành rèn luyện chạy việt dã phụ trọng ít nhất đều sẽ mang theo tới hai trăm cân.

Một đường chạy nhanh, rốt cục Nhạc Trọng đã ôm Trần Dao vọt ra khỏi rừng cây tràn đầy kiến biến dị.

Vừa mới xông ra khỏi rừng cây tràn đầy đàn kiến biến dị, lại nghe được thanh âm tiếng vang ông ông, một đoàn muỗi biến dị đã hình thành một cơn lốc màu đen hướng Nhạc Trọng cuốn tới.

- Côn trùng biến dị 2 cấp: muỗi độc biến dị, những sinh vật nhỏ này nếu không chú ý ngài cũng sẽ bị chúng hút thành thây khô!

Sắc mặt Nhạc Trọng đại biến, lập tức phát động kỹ năng ma viêm, một đoàn ma viêm đem thân thể hắn hoàn toàn bao quanh, những con muỗi biến dị vừa chạm vào ma viêm liền vang lên thanh âm xèo xèo nổ vang.

Trần Dao gắt gao cuộn tròn trong lồng ngực Nhạc Trọng, chỉ làm như vậy nàng mới cảm giác an tâm lẫn ấm áp. Nàng vốn cho rằng mình đạt tới 13 cấp tuy rằng không phải là cao thủ nhưng cũng có thể tự bảo vệ mình. Hôm nay gặp phải đủ loại sinh vật khủng bố trong rừng đã cấp cho nàng một bài học thật sinh động, chút lực lượng ấy của nàng ở trước mặt thiên nhiên cùng đàn thú biến dị hoàn toàn không đáng là gì.

Cho dù mạnh mẽ như Nhạc Trọng nhưng nếu bị vài con thú biến dị nhị giai vây công cũng chỉ còn một con đường chết.

Nhạc Trọng nhìn thấy đàn muỗi biến dị vọt tới, được ma viêm hộ thể thật nhiều muỗi độc biến dị bị thiêu thành tro tàn.

Cảm nhận được ma viêm nóng rực, đàn muỗi biến dị vội vàng tránh né để cho hắn chạy qua.

Chạy thoát khỏi đàn muỗi Nhạc Trọng mới thở hổn hển phun ra một hơi.

- Nhất định phải nhanh chóng rời khỏi nơi này!

Ở trong khu rừng này không ngừng bị từng đợt thú biến dị liên tục tập kích làm cho hắn cũng cảm thấy mỏi mệt. Nếu còn lưu lại nơi này nói không chừng không cẩn thận hắn cũng sẽ bị dây dưa tới chết tại nơi này.

Xông qua khỏi khu vực đàn muỗi biến dị, Nhạc Trọng cùng Trần Dao đi thêm một cây số, đánh chết hơn mười con vượn biến dị gây rối, rốt cục nhìn thấy một khu trấn nhỏ.

Vừa nhìn thấy trấn nhỏ Nhạc Trọng rốt cục thở ra một hơi nhẹ nhõm, so sánh với thú biến dị có đủ loại dị năng ùn ùn, những tang thi còn dễ dàng đối phó hơn nhiều.

Chỉ cần không xuất hiện đại thi đàn ngoài vạn con, Nhạc Trọng tin tưởng bằng vào sức một mình hắn cũng đủ đem chúng tiêu diệt.

Hắn suy nghĩ một thoáng, lấy ra một ba lô lớn cùng một ít thực vật lẫn công cụ đặt vào bên trong. Như vậy cho dù hắn lấy ra thực vật gì người khác cũng chỉ cho rằng hắn lấy ra từ trong ba lô mà không hoài nghi hắn có được trữ vật giới chỉ.

Làm xong tất cả chuyện này hắn mới mang theo Trần Dao đi vào trong tiểu trấn.

Khi hai người vừa tiến vào trấn nhỏ, tang thi ngửi được vị thịt liền tụ tập đi tới.

- Xử lý chúng nó!

Nhạc Trọng liếc mắt nhìn đám tang thi, nhìn Trần Dao ra lệnh.

Hiện tại nơi này chỉ có hắn cùng Trần Dao, hắn không thể không rèn luyện nàng, ít nhất hắn không hi vọng mang theo một người rườm rà mạo hiểm trong một hoàn cảnh lạ lẫm như ở đây. Ở trong khu rừng nếu không có Trần Dao gây vướng bận một mình hắn cũng đủ sinh tồn. Nhưng nếu mang theo Trần Dao thì sẽ nguy hiểm. Hắn nhất định phải bảo hộ an toàn của Trần Dao, nhưng làm như vậy sẽ khiến cho hắn đem chính mình đặt vào trong nguy hiểm, không thể chạy thoát.

Trần Dao nhận mệnh lệnh của Nhạc Trọng, ném một mầm móng cây mây quái, phát động kỹ năng điều khiển thực vật, trong chớp mắt mầm móng đã biến thành một cây mây thật lớn hung hăng quất vào đầu đám tang thi.

Xương cốt của những con tang thi bình thường chưa tiến hóa cực kỳ yếu ớt, ngay cả gậy gỗ cũng có thể đánh vỡ, đương nhiên không thể ngăn cản được cây mây quái đánh tới, lập tức bị đánh bay đầu mà chết.

Bên trong những con tang thi không ngừng vây tới, vô luận là tang thi L1 hay S1 đều không đỡ nổi một kích của cây mây quái, làm cho nó có thể phát huy ra hung uy khủng bố.

Nhưng thực lực Trần Dao quá yếu, tinh thần lực quá thấp, cây mây quái thủ tiêu hơn hai mươi con tang thi thì gương mặt nàng đã đỏ bừng, mồ hôi ướt đẫm, thở hổn hển liên tục. Kỹ năng điều khiển thực vật thật sự quá tiêu hao thể lực cùng tinh thần lực.

- Dừng lại, đi theo tôi!

Nhạc Trọng chứng kiến chỉ mới một thoáng Trần Dao đã mất đi hơn phân nửa sức chiến đấu, khẽ lắc đầu cầm Hắc Nha đao hướng đàn tang thi đi tới.

Từng ánh đao chớp động, những con tang thi đến gần đều bị Nhạc Trọng chém giết.

Trần Dao nhìn thấy Nhạc Trọng thật nhẹ nhàng dùng lực lượng một người giết ra một đường máu trong thi đàn, trong mắt tràn ngập vẻ hâm mộ đi nhanh theo sau.

- Nơi này không phải Trung Quốc!

Nhạc Trọng thập phần thoải mái chém giết tang thi, nhìn khắp chung quanh, chỉ thấy trên kiến trúc viết loại văn tự mà hắn đọc không hiểu.

Sau khi Nhạc Trọng lấy được kỹ năng ngôn ngữ chuyên tinh, hắn hiểu được Nga văn, Trung văn, Anh văn, Nhật văn, nhưng văn tự trên kiến trúc chung quanh hắn đọc không hiểu.

Nhạc Trọng tùy tay chém ba đao đem ba con tang thi giết chết, sau đó nhìn Trần Dao hỏi:

- Những chữ này viết gì vậy, cô có hiểu không?

Nhạc Trọng lúc trước chỉ là một sinh viên bình thường, hắn chỉ lo làm việc kiếm tiền đóng học phí, ngoại ngữ là điểm yếu của hắn.

Trần Dao nhìn quanh một lúc, lại nhìn lên văn tự, sau đó nhìn nhìn hoàn cảnh chung quanh lúc này mới nói:

- Tôi cũng không hiểu mấy chữ này. Nhưng nơi này hẳn là Thái Lan, trước kia tôi từng đi du lịch Băng Cốc, văn tự nơi đó cũng giống như nơi này. Hơn nữa nơi này có thật nhiều xe máy, nhà cũng xây dựng chẳng khác gì những hộp diêm!

Trần Dao nhìn thấy trên đường rơi rụng một xấp tiền tệ, nàng lập tức bước tới nhặt lên, nhìn Nhạc Trọng lộ ra nụ cười tự tin nói:

- Không, hiện tại tôi có thể xác định nơi này là Thái Lan, anh xem, đầy là tiền Thái!

Trần Dao lắc lắc xấp tiền trong tay, cười thật ngọt ngào. Rốt cục nàng có thể chứng minh mình không là một bình hoa vô dụng, thể hiện được sức quan sát mẫn tuệ.

Nhạc Trọng truy hỏi lại một câu:

- Nơi này là khu vực nào của Thái Lan?

- Không biết!

Trần Dao nhụt chí.

- Bất kể là nơi nào chúng ta phải sống sót trước đã!

Nhạc Trọng mỉm cười, huy động Hắc Nha đao cứng rắn giết ra một con đường, cùng Trần Dao với Bạch Cốt đi tới trong một tiểu siêu thị.

Nhạc Trọng lưu lại Bạch Cốt trấn thủ cửa lớn siêu thị, mình cùng Trần Dao đi vào bên trong.

Vừa tiến vào siêu thị, Trần Dao đã vọt tới chỗ quầy bán vật dụng nữ giới, đem băng vệ sinh, kem chống nắng, sửa rửa mặt, xà phòng vân vân bỏ vào trong một ba lô lớn.

- Sao cô lại đi lấy mấy thứ này? Đựng thêm nhiều lương thực cùng đồ uống không tốt hơn sao!

Nhạc Trọng cầm một lon nước cùng một hộp thịt bò đi nhanh tới, nhìn thấy Trần Dao quét lấy đồ dùng sinh hoạt có chút khó hiểu hỏi.

Crypto.com Exchange

Chương (1-1194)