Truyện ngôn tình hay

Truyện:Thần Ma Hệ Thống - Chương 0321

Thần Ma Hệ Thống
Trọn bộ 1194 chương
Chương 0321: (không tựa)
0.00
(0 votes)


Chương (1-1194)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Bởi vì thoát đi kịp thời, Nhạc Trọng rốt cuộc đạt được thời gian quý giá, cũng không có bị Đại Thái Lan đế quốc tiêu diệt toàn bộ.

Nhạc Trọng kế tiếp tiến hành một loạt an bài. Hắn cho Cam Đào, Phan Kim Dũng hai là hai cao thủ dẫn theo chiến sĩ Thái Lan tiến tới biên giới Quảng Tây càn quét tang thi trên đường đi, vừa sưu tìm người sống và vật tư, vừa biến mạnh hơn.

Hiện tại Nhạc Trọng cho đám quân nhỏ đi tới doanh của Ngô Nham Hoành bên kia đánh một trận. Sẽ không bị một kích đánh tan, nhưng mà sức chiến đấu của hai bên chênh lệch không nhỏ. Nhạc Trọng phải lợi dụng tang thi tôi luyện bộ đội này, chỉ có không ngừng chiến đấu thì chi bộ đội này mới hợp cách.

Dù sao Nhạc Trọng hiện tại thiếu nhất chính là vật tư, áp lực thật lớn làm cho hắn không có thời gian luyện binh. Nơi này là Thái Lan, tiền vốn của hắn quá nhỏ, hắn không cẩn thận sẽ bị Ngô Nham Hoành nuôt cả da và xương.

Mà dưới sự nổ lực của người Thái Lan sống sót, từng kiện từng kiện lân giáp độc xà biến dị được làm ra, mặc lên người của các chiến sĩ. Đương nhiên do vội vàng chế tạo, kiểu dáng có chút thô ráp khó coi, nhưng mà đối với đám chiến sĩ mà nói có lực phòng ngự của giáp da cường đại thì sống sót tăng lên, ai cũng không chán ghét giáp da khó coi.

Sau khi công tác chế tác giáp da kết thuc, Trần Dao tổ chức những người Thái Lan sống sót bắt đầu tu kiến các công sự phòng ngự. Một tháp canh, các cứ điểm hỏa lực bí mật phòng ngự.

Nhạc Trọng cũng không biết những công sự này có tác dụng nào hay không. Nhưng mà nếu những người Thái Lan không có việc gì làm cả ngày, nghĩ ngợi lung tung đó mới là nguy hiểm. Không cẩn thận sẽ xảy ra bạo loạn. Còn không bằng lợi dụng bọn họ tu kiến công sự.

Sau khi bàn giao phương hướng phát triển vơi Trần Dao xong, Nhạc Trọng lưu bạch cốt thủ hộ Trần Dao, lẻ loi một mình tiềm hành về Nha Huyện. Hắn nhất định phải trì hoãn hướng phát triển của Ngô Nham Hoành mới được.

- Kiểm tra rất nghiêm, xem ra rất khó đi vào!

Nhạc Trọng rất nhanh từ trong đỉnh núi gần đó nhìn thấy tình hình bên trong Nha Huyện.

Lúc này ở cửa ra vào của Nha Huyện có mười sáu tên quân Thái đang canh phòng, kiểm tra người đi đường và xe cộ. Ở gần Nha Huyện có không ít hồ nước, núi rừng, đầm lầy, có rất nhiều rau dại, côn trùng, tôm cá. Chỉ cần không bị biến dị thú ăn tươi, chỉ cần đi ra ngoài tìm chút rau dại, nấm các loại đồ ăn sẽ không khó khăn.

Nhưng mà trên thế giới người thông minh có không ít, một ít người cường hóa mạnh mẽ sẽ tổ chức những người sống sót bình thường đi ngắt lấy rau dại và tôm cá tươi, bọn họ phụ trách tiêu diệt biến dị thú. Hình thành từng quần thể nhỏ.

Thời điểm Nhạc Trọng tự hỏi nên tiềm hành vào trong Nha Huyện như thế nào, nhưng mà trong Nha Huyện lại có từng chiếc xe tải chở theo chiến sĩ đi ra ngoài.

- Có đại động tác!

Nhạc Trọng con mắt sáng ngời, thoáng cái nhảy lên lưng của Thiểm Điện và chỉ ngón tay vào đoàn xe trước mặt:

- Đuổi kịp bọn chúng!

Nhận được lệnh của Nhạc Trọng, Thiểm Điện chợt nâng Nhạc Trọng nhanh chóng xuyên qua núi rừng. Theo sát phía sau Thiểm Điện chính là hơn trăm tiểu đệ mèo rừng của nó.

Đội ngũ này đi không lâu thì tới một doanh địa.

Ở phía trước là một tiểu trấn, trong tiểu trấn này có súng nổ lớn. Đồng thời từ một điểm cao có bày một khẩu trọng pháo không ngừng bắn ra, đem các tòa kiến trúc nổ bay, nó không ngừng phóng đạn pháo.

Cả thị trấn nhỏ đều có hỏa lực gào thét, nhưng mà người trong trấn nhỏ không buông lỏng chiến đấu, vẫn thập phần ương ngạnh chống cự lại.

Chiến tranh trong trấn này hiển nhiên vô cùng tàn khốc, một doanh chuyển tới nhanh chóng gia nhập vào trong chiến đấu. Một tên chiên sĩ Thái nhanh chóng tán ra, tiềm hành vào trong trấn.

- Cơ hội tốt!! Động thủ!! Thiểm Điện, tiêu diệt khẩu pháo kia.

Nhạc Trọng nhìn thấy một doanh này đầu nhập vào trong chiến đấu, nhanh chóng ra lệnh cho Thiểm Điện một câu, hơn nữa cầm súng trường đột kích vào nơi chỉ huy.

Thiểm Điện phát ra âm thanh gào rú trầm thấp, sau đó giống như sét đánh lao thẳng vào khẩu pháo.

Những pháo binh Thái Lan là ghê tởm nhất, có bọn chúng tồn tại cho nên phe trong trấn vô cùng gian nan. Nếu như không có trọng pháo tương trợ, quân Thái chiến đấu tới bây giờ phải thương vong gấp mười lần rồi.

Tốc độ của Thiểm Điện còn nhanh hơn cả Nhạc Trọng trong trạng thái phát động Ảnh Bộ, cực kỳ biến thái. Khoảng cách năm trong mét với nó chỉ cần năm giây là tới.

Cơ hồ pháo binh còn chưa kịp phản ứng, Thiểm Điện đã nhào vào trong đống người, nó tiêu diệt quân Thái ở nơi này.

Nhìn thấy Thiểm Điện nhảy vào trong đống người, những quân Thái kia lập tức bối rối, bọn họ nhao nhao móc súng lục ra bắn về phía Thiểm Điện.

Nhưng mà tốc độ của Thiểm Điện quá mức đáng sợ, nó phát động tốc độ cao nhất, móng vuốt sắc bén trong tay chém ra liên tục, móng vuốt sắc bén cắt yết hầu quân Thái và một gã pháo binh.

Một đám mèo rừng biến dị đột nhiên xông vào trong trận địa, tốc độ của chúng tuy không đáng sợ như Thiểm Điện, thế nhưng mà chiến sĩ bình thường gặp chính hữu tử vô sinh.

Trong trận địa, trừ những quan chỉ huy ra, còn có hai hàng, một lớp quân hậu cần của quân Thái Lan.

Nơi trú quân của quân Thái bị tập kích, hai hàng chiến sĩ lập tức giơ vũ khí lên, dựa vào công sự che chắn tấn công vào đám mèo rừng và Nhạc Trọng.

Thân hình Nhạc Trọng không ngừng chớp động né tránh viên đạn bắn, một bên không ngừng ném lựu đạn vào trong quân Thái.

Oanh! Oanh!

Âm thanh nổ tung không ngừng vang lên, một tên chiến sĩ bay lên cao cao. Khi không ngừng chiến đấu thì Nhạc Trọng sử dụng lựu đạn càng hiệu quả.

Những con mèo rừng điên cuồng công kích vào chiến sĩ hai hàng của quân Thái, cũng xuất hiện thương vong, tất cả mèo rừng xông lên không sợ chết.

Ở gần sở chỉ huy của quân Thái, càng có hai khẩu súng máy hạng nặng, hai khẩu súng máy này phát huy sức chiến đấu mạnh mẽ. Dưới hỏa lực của nó sáu con mèo rừng chết đi, ba con mèo rừng đứt cột sống và mất di sức chiến đấu.

Dưới hung uy của hai khẩu súng máy hạng nặng, đột nhiên Nhạc Trọng nhảy ra, khiêng một ống phóng rốc-két bắn vào một khẩu súng máy.

Ánh lửa lóe lên, khẩu súng máy và quân Thái bị tiêu diệt.

Tiêu diệt được khẩu súng máy xong, Nhạc Trọng vung tay lên, một quả lựu đạn trực tiếp bay tới gần khẩu súng máy khác và nổ tung, đem khẩu súng máy và người điểu khiển nổ bay đi.

Mất đi hai khẩu súng máy áp chế, những con mèo rừng rơi vào trong tâận địa của quân Thái, đem những chiến sĩ của quân Thái đè trên mặt đất, một ngụm cắn đứt yết hầu của bọn họ.

Dưới công kích của đám mèo rừng biến dị, những chiên sĩ quân Thái bị đánh tan tác, đánh tơi bời điên cuồng bỏ chạy ra khắp bốn phương tám hướng. Bọn họ cũng không phải bách chiến chi sư, trong bọn họ rất nhiều người chẳng qua là người bình thường, tiếp nhận huấn luyện của quân đội không tới hai tháng, ngăn cản không nổi đám mèo biến dị hung hãn này.

Nhạc Trọng không để ý đến những con mèo rừng tàn sát quân Thái, ánh mắt của hắn lạnh như băng, hắn đi tới nơi chỉ huy của quân Thái.

*****

Bộ chỉ huy quân Thái có ba mươi quân Thái chạy ra ngoài. Trong đó chín tên mang theo trang bị hết sức kỳ lạ, bọn họ cầm cung tiễn trong tay, là Lang Nha bổng cực lớn, còn có thuẫn thép to lớn, trong thân thể tràn ngập sát khí và bưu hãn người thường khó có được.

Đây là chín tên cao thủ Lang Nha doanh của quân Thái, chuyên môn phụ trách bảo hộ bộ chỉ huy quân Thái không bị cao thủ ám sát.

Chín cao thủ Lang Nha doanh vừa mới hiện thân, Nhạc Trọng không có chút gì do dự dùng súng chống tăng pf98 120 li bắn qua đám cao thủ quân Thái.

Ánh lửa lóe lên, tên cao thủ Lang Nha doanh cầm thuẫn thép bị bắn trúng, phát ra âm thanh nổ tung cực lớn. Tên cao thủ Lang Nha doanh này chưa phát huy tác dụng gì đã bị Nhạc Trọng một pháo bắn chết, cây bỗng rơi xuống.

- Đáng chết!

Một tên cao hai mét, tên đại hán cầm thuẫn théo giống như xe tăng lao thẳng tới trước.

Bốn tên người cường hóa hệ nhanh nhẹn phát động kỹ năng lao tới trước, vây quanh hai bên, cầm súng không ngừng bắn phá Nhạc Trọng.

Một người cường hóa biến thân thành hiệp sĩ rừng nhiệt đới, gỡ cốt cung sau lung ra, trực tiếp bắn một mũi tên về phía Nhạc Trọng. Tuy không phải rừng nhiệt đới làm cho sức chiến đấu của hắn hạ thấp, nhưng mà vẫn vô cùng khủng bố.

Tên người cường hóa khác khởi động kỹ năng thao túng đại địa, một cây gai đất từ đất mọc lên, đâm về phía Nhạc Trọng.

Một tên người cường hóa hai tay bắn ra hỏa diễm, hai chưởng của hắn hợp lại và xuất hiện một cây trường mâu lớn. Hắn dùng lực ném một cái, viêm mâu không ngừng lao thẳng tới Nhạc Trọng.

Tuy bị Nhạc Trọng động thủ miểu sát một tên đồng đội, nhưng mà tám tên cao thủ của Lang Nha doanh hơn cấp 30 liên thủ đủ chém giết cường giả cấp 50.

Nhạc Trọng phát động kỹ năng Ảnh Bộ, thân hình chớp động, không ngừng né qua gai đất đâm tới. Đồng thời trong tay hắn ánh đao lóe lên, một đao bổ lên mũi tên. Từ trong mũi tên bộc phát sức lực to lớn, làm hắn bay ra sau sáu bảy mét, nhưng mà mũi tên cũng bị hắn bắn nát bấy.

Cơ hồ trong chớp mắt Nhạc Trọng hạ xuống đất, viêm mâu đã hiện ra trước mặt, thoáng cái đâm vào phần bụng của Nhạc Trọng, hỏa diễm kinh khủng bộc phát ra ngoài, hoàn toàn bao phủ lấy Nhạc Trọng.

Viêm mâu này mới là đòn tuyệt sát của đội ngũ Lang Nha doanh tinh nhuệ. Không có bao nhiêu người ngăn cản được chiêu này cả.

- Chết rồi sao?

Tên người cường hóa hệ nhanh nhẹn vứt bỏ súng, thay đổi một thanh dao găm, nhìn qua Nhạc Trọng bị lửa thôn phệ và trong nội tâm có chút buông lỏng.

Còn trong nội tâm đám chiến sĩ Lang Nha doanh còn lại cho dù đánh với đối thủ nào. Chỉ cần chín người bọn họ liên thủ là đánh chết, cho nên vô cùng tự tin.

Phanh một tiếng súng vang lên, tên người cường hóa hệ nhanh nhẹn bị bắn vào đầu, thi thể không đầu rơi ra sau mười thước.

Ánh mắt của mọi người biến đổi nhìn qua phía trước, chỉ thấy trong ánh lửa xuất hiện một tên người cường hóa bị lửa bao phủ bay đi.

Tên người cường hóa quân Thái nhìn thấy người của mình bị hỏa diễm bao phủ, trong mắt tràn ngập vô cùng kinh hãi:

- Làm sao có thể chữ? Hắn bị hỏa diễm của tôi thôn phệ. Hắn cũng là người cường hóa thao túng hỏa diễm sao?

Toàn thân của Nhạc Trọng có ma viêm đáng sợ quấn quanh, ánh mắt lạnh như băng, giống như ma thần nhìn qua tên chiến sĩ biến thân thành hiệp sĩ rừng nhiệt đới và tên người cường hóa thao túng đại điện, một ngón tay điểm qua. Hai đạo hỏa diễm hiện ra ngoài, trong một chớp mắt đã bắn vào đầu của hai tên này, hỏa diễm khủng bố đốt rụi hai người này.

Nhìn thấy Nhạc Trọng hời hợt đuổi giết ba tên tinh anh Lang Nha doanh cao hơn cấp 30, năm tên tinh anh của Lang Nha doanh còn lại nội tâm run lên, vô cùng sợ hãi.

Tên đại hán cao hai mét cầm đầu gào lên.

- Tiêu diệt hắn!! Không tiêu diệt hắn thì chúng ta phải chết!

Tên đại hán khôi ngô này chưa rống xong, Thiểm Điện từ sau lưng lặng lẽ bổ nhào qua phía hắn, một ngụm cắn vào đầu của tên này.

Thi thể không đầu của tên đại hán ngã xuống.

Tên đại hán khôi ngô vừa chết, bốn tên tinh anh của Lang Nha doanh đã không còn tâm tư chiến đấu, bọn chúng điên cuồng bỏ chạy ra bốn phương tám hướng. Về phần quan chỉ huy bọn họ bảo vệ cũng không còn ai bảo vệ cả.

Nhạc Trọng nhìn tên người cường hóa thao túng hỏa diễm, giơ gai độc lên lạnh lùng nhắm vào hắn.

- Đừng giết tôi! Tôi đầu hàng!! Tôi đầu hàng!!

Trong nội tâm tên người cường hóa khống chế hỏa diễm lạnh lõe, lập tức quỳ trên mặt đất hai tay giơ lên đầu đau khổ hét lên.

Nhạc Trọng tiện tay hai phát oanh bạo hai gã khác trốn chết Lang Nha doanh chiến sĩ đầu lâu, sau đó lạnh lùng chằm chằm vào tên kia có thể thao túng hỏa diễm cường hóa người nói:

- Biết nói tiếng Trung sao? Vậy miễn cho ngươi tội chết!

Tuy Nhạc Trọng không nghe hiểu nói gì, nhưng mà quỳ trên mặt đất và hai tay giơ cao lên đầu đầu hàng vẫn biết rõ. Hắn lúc này mới tha cho tên thao túng hỏa diễm này một mạng.

Vệ Trữ Quốc quỳ trên mặt đất đau khổ nhìn qua Nhạc Trọng cầu khẩn.

- Tôi biết tiếng Trung! Tôi tên là Trữ Trữ Quốc!! Tôi là con lai. Đừng giết tôi, tha mạng cho tôi!

Vệ Trữ Quốc đúng là con lai. Trước tận thế hắn là tiểu thương nhân chuyên qua lại biên giới buôn bán. Gặp người nói tiếng người, gặp quỷ nói chuyện ma quỷ. Hắn thời điểm làm thủ hạ của Ngô Nham Hoành kiếm cơm, hắn thuần túy là người Thái Lan. Nhìn thấy Nhạc Trọng thì hắn nói là con lai Trung Quốc.

- Đứng lên!

Nhạc Trọng lạnh lùng nhìn qua Vệ Trữ Quốc sau đó ném qua một khẩu súng trường, tiến lên phòng chỉ huy.

Vệ Trữ Quốc tâm niệm thay đổi thật nhanh và nhìn qua Thiểm Điện cắn mất đầu một tên tinh anh của Lang Nha doanh. Trong nội tâm khẽ run rẩy, không có tạp niệm gì, đi theo sau lưng Nhạc Trọng.

Những quan chỉ huy người Thái này phần lớn là người bình thường hoặc là người cường hóa cấp thấp, tốc độ chạy trốn của bọn họ kém xa tốc độ Nhạc Trọng truy kích, dễ dàng bị Nhạc Trọng đuổi theo!

Nhạc Trọng cũng không có nói nhảm với quan chỉ huy quân Thái, trực tiêu diệt là được.

Vệ Trữ Quốc nhìn qua Nhạc Trọng không quan tâm chém giết người đơn giản như vậy. Trong nội tâm cũng có chút phát lạnh.

Tiêu diệt mười mấy tên quan chỉ huy, trong doanh địa quân Thái cũng chỉ còn lại đám mèo biến dị đang hưởng thụ chiến lợi phẩm.

Nhạc Trọng mang theo Vệ Trữ Quốc đi vào trung tâm chỉ huy, chỉ thấy một bộ đàm không ngừng vang lên âm thanh chất vấn đầy lo lắng.

Nhạc Trọng nhìn qua bộ đàm và nhìn qua Vệ Trữ Quốc hỏi:

- Bọn chúng nói gì?

Vệ Trữ Quốc cẩn thận từng li từng tí nhìn qua Nhạc Trọng báo cáo:

- Đại nhân. Bọn họ là người doanh thứ bảy. Bọn họ hỏi tổng bộ có chuyện gì?

Nhạc Trọng lạnh lùng ra lệnh:

- Rất tốt!! Anh bây giờ nói cho bọn họ biết. Có ba doanh võ trang không rõ tấn công vào trung tâm chỉ huy, bảo bọn họ rút lui về, bảo hộ trung tâm chỉ huy. Bằng không thì đường lui của bọn họ sẽ bị chặt đứt.

Trong nội tâm Vệ Trữ Quốc rùng mình, không có chút do dự đáp:

- Vâng!

Nói xong Vệ Trữ Quốc chợt dùng tiếng Thái Lan điên cuồng gào thét trong bộ đàm, hơn nữa ra lệnh cho doanh thứ bảy ngừng tấn công lui về.

Crypto.com Exchange

Chương (1-1194)