Truyện ngôn tình hay

Truyện:Thần Ma Hệ Thống - Chương 0358

Thần Ma Hệ Thống
Trọn bộ 1194 chương
Chương 0358: Phản công
0.00
(0 votes)


Chương (1-1194)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Hào khí trong hội nghị lúc này hòa hoãn lại, mà Nhạc Trọng đang suy nghĩ, mọi người đang chờ lệnh của hắn. Là công hay thủ thì chỉ có quyết định của Nhạc Trọng mà thôi.

- Khí trời càng ngày càng lạnh! Chỉ sợ qua mấy ngày nữa sẽ tới mùa đông! Chúng ta không có thời gian để lãng phí! Tôi ra lệnh chi doanh thứ nhất, thứ hai, liên hai, liên ba, cặn bã doanh, nữ doanh, trại tù binh toàn bộ đều động đi tấn công huyện Thiên Tân. Một trận này chúng ta phải thắng lợi, cũng chỉ được phép thắng lợi!

Hàn quang trong mắt Nhạc Trọng lóe lên, hắn lại đưa ra một loạt mệnh lệnh:

- Vệ Trữ Quốc, tôi lệnh cho anh và liên bốn của nhị doanh thủ vững huyện Kinh Tây.

- Vâng!

- Vâng!

Tất cả mọi người lên tinh thần trả lời.

Nhạc Trọng nhìn qua Thư Thiên Nhã trong phòng hội nghị:

- Thư Thiên Nhã tiểu thư, tôi muốn mời cô cùng tấn công huyện Kinh Tây. Có thể chứ?

Thư Thiên Nhã nhìn qua Nhạc Trọng cười nói tự nhiên:

- Đương nhiên không có vấn đề! Tôi chỉ theo quân xuất phát, muôn tôi ra tay thì anh phải có thành ý mới được.

Thư Thiên Nhã là nữ nhân thông minh, nàng vừa nghe được lệnh của Nhạc Trọng thì lúc này đã biết rõ Nhạc Trọng muốn dập nồi dìm thuyền đánh hạ huyện Thiên Tân. Nhạc Trọng đem cả cặn bã doanh, trại tù binh, nữ doanh là những bộ đội không đáng tin tấn công huyện Thiên Tân, chính là lo lắng thời điểm không có mặt của hắn sẽ có phản loạn xảy ra.

Thư Thiên Nhã cũng là vũ trang độc lập dưới trướng của Nhạc Trọng, Nhạc Trọng tiến hành đánh cược sinh tử thì tự nhiên không có khả năng lưu nàng trong hang ổ của mình.

Nhạc Trọng khẽ mĩm cười nói:

- Không có vấn đề!

Thương nghị xong, cổ máy chiến tranh của cả huyện Kinh Tây đang vận chuyển. Từng bộ đội được tập kết, bắt đầu tiến quân tới huyện Thiên Tân bên kia.

Trong văn phòng chính phủ Huyện Thiên Tân.

Bối Minh Dương nhìn chằm chằm vào tên chiến sĩ vừa từ chiến trường quay trở về, trong mắt tràn ngập một tia không thể tin nói:

- Cái gì? Anh nói Cam La Vọng, Lao Huy, Thượng Luân toàn quân bị diệt? Anh xác định?

Tên chiến sĩ kia vẻ mặt kinh hoàng nhìn qua Bối Minh Dương nói ra:

- Vâng!! Bối lão đại!! Cam La Vọng, Lao Huy là bị giết! Thượng Luân dẫn đầu bộ hạ đầu hàng Nhạc Trọng! Tôi thật vất vả mới trốn vào trong rừng cây. Bọn người Nhạc Trọng có thể thao túng biến dị thú, hơn nữa có cả biến dị thú cấp hai.

- Thao túng biến dị thú cấp hai!! Chuyện này làm sao có thể?

Trong mắt Bối Minh Dương hiện ra thần sắc không thể tin, biến dị thú cấp hai vô cùng cường đại, muốn giết chết vô cùng khó khăn, muốn thao túng hàng phục vậy càng thêm khó khăn không chỉ gấp mười lần. Bối Minh Dương còn chưa từng nhìn thấy người nào làm được chuyện như vậy.

Trong mắt tên chiến sĩ kia hiện ra thần sắc vô cùng hoảng sợ, tiếp tục nói:

- Đó là thật!! Tôi tận mắt nhìn thấy một con biến dị thú cấp hai dẫn theo cả trăm tiểu đệ bao vây bọn người Thượng Luân. Bởi như vậy Thượng Luân mới đầu hàng Nhạc Trọng! Hơn nữa Thượng Luân cùng Nhạc Trọng luận bàn thì hắn bị Nhạc Trọng đánh bại trong vòng một chiêu!

Bối Minh Dương mặt trầm xuống, trực tiếp ngắt lời:

- Đừng nói!

Trong phòng hội nghị này, sắc mặt của đám thủ lĩnh nghe hắn báo cáo biến thành khó coi. Chiến đấu với một cường giả có khả năng thao túng biến dị thú cấp hai, đồng thời dưới trướng còn có nhiều chiến sĩ tinh nhuệ chiến đấu. chuyện này làm nội tâm đám thủ lĩnh không rét mà run.

- Không nói chuyện này, chuyện tiếp xúc với hắn thì sao?

- Ân! Tiếp xúc với hắn một lần xem, xem hắn nói cái gì.

"..."

Hào khí trong phòng hội nghị biến đổi, không có người nào nhắc lại chuyện chiến đấu với Nhạc Trọng.

Cùng chiến đấu với Nhạc Trọng là cường giả tuyệt thế và có nhiều binh sĩ tinh nhuệ. Bối Minh Dương dùng thủ đoạn cao minh khống chế mấy chục thế lực nhỏ, hình thành một thế lực lớn chừng năm vạn người. Trong các thế lực lớn thì Bối Minh Dương quyền thế lớn nhất, nhưng mà ngay cả Bối Minh Dương cũng nhất định phỉa nghe thế lực nhỏ nói chuyện. So ra thì kém Nhạc Trọng có quyền uy nhất ngôn cửu đỉnh với thuộc hạ.

Bối Minh Dương nhíu mày và trầm giọng nói ra:

- Bàn chuyện với Nhạc Trọng không có vấn đề, nếu chúng ta phải chiến với hắn một trận thì phải thắng lợi. Bởi như vậy chúng ta mới đi đối thoại với hắn.

Một gã thủ lĩnh thế lực nhỏ nói:

- Cam La Vọng! Thượng Luân đều bị chúng đánh bại! Chúng ta nên dùng ai đánh nhau với Nhạc Trọng đây?

Cam La Vọng, Thượng Luân là hai thế lực có sức chiến đấu mạnh nhất ở đây, hiện tại bị Nhạc Trọng dễ dàng tiêu diệt. Tất cả thế lực khác không bằng hai người bọn họ, cho nên không có tự tin chiến thắng Nhạc Trọng.

Bối Minh Dương trầm giọng nói:

- Lúc này đây có lẽ chúng ta nên liên hợp quân! Tuyệt đối phải đánh thắng hắn một lần, như vậy mới khiến hắn biết được thế lực của chúng ta!

- Liên hợp quân! Tốt!! Nếu như là liên hợp quân thì nhất định có thể đánh bại Nhạc Trọng!

- Tốt! Lúc này nhất định phải cho Nhạc Trọng xem thực lực của chúng ta mới được!

"..."

Nghe được liên hợp quân thì tất cả thủ lĩnh đều kêu gào lên. Liên hợp quân chính là tập hợp tất cả tinh nhuệ của các thế lực lại, mà ba doanh tinh nhuệ dưới trướng của Bối Minh Dương cũng dốc toàn bộ lực lượng.

Trước kia do Bối Minh Dương liên hợp rất nhiều thế lực lớn nhỏ mà đánh hạ huyện Thiên Tân này.

Oanh một tiếng vang thật lớn!!

Thời điểm các thế lực lớn kêu gào hưng phấn, một âm thanh nổ tung khủng khiếp vang lên, cả phòng hội nghị chấn động mãnh liệt, vô số tro bụi từ trên trần hội nghị rơi xuống.

- Chuyện gì xảy ra?

Trong nội tâm Bối Minh Dương cả kinh, một dự cảm không tốt hiện ra ngoài.

- Chạy mau!! Nơi này không an toàn!

Một tên thủ lĩnh thế lực nhỏ hét lên, trực tiếp từ trong cửa sổ nhảy ra bên ngoài.

Trong lòng Bối Minh Dương dâng lên dự cảm thật xấu, thân hình chớp động, thoáng cái nhảy ra cửa sổ khác.

Các thủ lĩnh thế lực khác cũng vô cùng vội vàng, có người từ cửa sổ nhảy ra ngoài. Có người trực tiếp trốn dưới bàn hội nghị.

Ở bên ngoài cửa sổ chính là lầu ba, không phải người nào nhảy xuống lầu ba mà có thể bình an vô sự.

Oanh một tiếng vang thật lớn, Bối Minh Dương vừa muốn nhảy xuống lầu không lâu, một quả đạn pháo bắn thẳng vào tầng lầu phòng hội nghị, trực tiếp nổ tung lên, đem trọn văn phòng chính phủ bao phủ, đá vụn vẩy ra, bụi mù nổi lên bốn phía. Người còn lại trong văn phòng huyện ủy lập tức vỡ nát.

Bối Minh Dương nhìn qua tòa nhà chính phủ sụp đổ, trong nội tâm hoảng sợ, nếu hắn chậm chân một chút thì đã chết trong đó rồi.

- Chuyện gì xảy ra? Là ai tấn công chúng ta?

Bối Minh Dương tâm niệm thay đổi thật nhanh, không ngừng phân tích là ai hung ác như vậy, trực tiếp dùng trọng pháo oanh kích bọn họ.

Ở phương xa không ngừng có tiếng súng vang lên thật lớn, cho dù người trong chính huyện ủy này, Bối Minh Dương vẫn nghe được tiếng súng điên cuồng vang lên.

- Bối lão đại!! Bối lão đại!! Nhạc Trọng dẫn người giết qua!! Bọn họ vận dụng trọng pháo, xe tăng, còn có rất nhiều người cường hóa tập kích chúng ta, hiện tại đã công phá sáu phòng tuyến rồi!! Bối lão đại, ngài nên quyết định nhanh đi.

*****

Một tên chiến sĩ toàn thân là máu nhìn qua Bối Minh Dương bên người lớn tiếng kêu lên.

Bối Minh Dương vẻ mặt không thể tin, không ngớt lời chất vấn:

- Cái gì? Đã bị công phá sáu phòng tuyến!! Làm sao có thể? Sáu đạo phòng tuyến, đây chính là hai doanh đấy! Làm sao có thể nhanh chóng bị diệt sạch như vậy? Làm sao có thể? Bọn họ làm gì có sức chiến đấu mạnh như vậy!! Còn nữa, cảnh báo đâu? Vì cái gì chúng ta không nhận được cảnh báo, thẳng tới khi địch nhân tới cửa mới biết được?

Bối Minh Dương cũng không phải tài trí bình thường, hắn tại huyện Thiên Tân bố trí rất nhiều trạm gác ngầm, phòng ngừa bị người ta đánh lén. Nhưng mà trạm gác ngầm và trạm gác bình thường đều bị Trịnh Minh Hòa phối hợp với ảnh lang của Minh Giai Giai giết sạch. Không có xúc động cảnh báo gì, Nhạc Trọng cũng nhanh chóng dẫn người giết vào huyện Thiên Tân.

- Anh đi thông tri toàn quân, cho người thủ vững cho tôi!! Tuyệt đối không cho phép lui ra phía sau một bước! Tôi sẽ dẫn người đi cứu viện.

Bối Minh Dương cũng không hổ là kiêu hùng, trong mắt của hắn có hàn quang bắn ra và nhanh chóng rống to với tên chiến sĩ kia.

Nói xong Bối Minh Dương móc bộ đàm quân dụng ra:

- Triệu Tư Cương! Anh lập tức tập kết quân đội, trong vòng ba mươi phút phải đem quân tập kết hoàn thành!

Triệu Tư Cương chính là doanh trưởng doanh tinh nhuệ nhất của Bối Minh Dương. Hắn vốn là đại đội trưởng biên phòng, dưới trướng có nhiều lão binh, sức chiến đấu cực kỳ cường hoành. Cũng là phụ tá đắc lực của Bối Minh Dương.

- Bối lão đại!! Ba mươi phút quá ngắn!! Trước mắt đang nghỉ, muốn tập kết hoàn thành cần phải mất ba tiếng mới đủ!

Trong bộ đàm truyền ra âm thanh của Triệu Tư Cương.

Bối Minh Dương giận dữ hét:

- Tôi mặc kệ nhiều như vậy! Toi chỉ cho anh ba mươi phút, ba mươi phút sau anh phải dẫn người tới gặp tôi, không được thì tôi sẽ xử bắn anh!

Hiện tại đã là mấu chốt sinh tử tồn vong, Bối Minh Dương cũng không có phong độ thân sĩ gì cả.

Bộ đàm bên kia vang lên âm thanh kiên định của Triệu Tư Cương.

- Vâng! Bối lão đại!

Triệu Tư Cương nghe được âm thanh pháo binh nện ầm ầm, hiểu được tiền tuyến đang nguy cấp, nếu không nhanh thì cả huyện Thiên Tân đều rơi vào tay của Nhạc Trọng.

Bối Minh Dương điều chỉnh một hồi, lại rống lên trong bộ đàm: "Bạch Tiểu Thắng!!! Bạch Tiểu Thắng!

Cho dù Bối Minh Dương gào thét như thê nào bên kia cũng không có âm thanh trả lời.

Sắc mặt Bối Minh Dương tái nhợt lớn tiếng mắng:

- Hỗn đản đáng chết!! Trong thời điểm mấu chốt này, hỗn đản này không ngờ biến mất không nói gì.

Bạch Tiểu Thắng chính là doanh trưởng cao thủ doanh của Bối Minh Dương, có được thực lực vô cùng cường hoành, đồng thời dưới tay hắn có ba mươi cao thủ người cường hóa cấp 13, hai mươi sáu tên người cường hóa cấp 20, một trăm tên người cường hóa cấp 10.

Bạch Tiểu Thắng lãnh đạo cao thủ doanh cũng là một trong các phụ tá đắc lực của Bối Minh Dương, sức chiến đấu cực kỳ cường hoành!

Cũng dựa vào cao thủ doanh của Bạch Tiểu Thắng và tinh nhuệ doanh của Triệu Tư Cương, Bối Minh Dương mới có thể khống chế toàn cục, trở thành thủ lĩnh lớn nhất. Nhưng mà Bạch Tiểu Thắng gần đây tản mạn, ưa thích chơi nữ nhân, thường xuyên tìm không thấy đâu cả. Bình thường không thấy mặt, Bối Minh Dương cũng nhịn, trong thời điểm mấu chốt này không thấy mặt làm cho Bối Minh Dương tức giận không thôi.

Ở tiền tuyến huyện Thiên Tân, Nhạc Trọng mang theo tinh nhuệ nhất doanh thứ nhất cùng với Ô Ấn, bạch cốt, Minh Giai Giai, Trịnh Minh Hòa năm đại cao thủ giống như thanh đao bén nhọn không ngừng đâm vào trong huyện Thiên Tân.

Minh Giai Giai triệu hồi năm con ảnh lang, chúng không ngừng xuyên qua những cái bóng, đột nhiên từ trong chỗ râm mát một ngụm cắn đứt cổ của các chiến sĩ, khó lòng phòng bị.

Trừ lần đó ra, những con ảnh lang này chỉ cần vừa ngửi được khí tức con người là xông tới, Minh Giai Giai đi theo bên người Nhạc Trọng chỉ dẫn phương vị của các chiến sĩ huyện Thiên Tân đang trốn tránh.

Nhạc Trọng cầm lấy súng trường 03, không ngừng bắn vào đám chiến sĩ huyện Thiên Tân, hắn vừa chỉ huy người của mình chiến đấu.

Bạch cốt thì trở thành tiên phong, thoáng cái đột nhập vào trong địch nhân, trong tay cốt nhận bay múa, không ngừng chém giết chiến sĩ của huyện Thiên Tân. Nó công kích tràn ngập huyết tinh, người nào ngăn ở trước người sẽ phải chết, tử trạng thê thảm, có hiệu quả chấn nhiếp thật lớn với địch nhân.

Mặt khác Ô Ấn cầm một thanh ám ma đao không ngừng xuyên thẳng qua, dựa theo chỉ thị của Nhạc Trọng không ngừng đột nhập ra sau lưng địch nhân cho một kích trí mạng.

Trịnh Minh Hòa chính là cao thủ tinh thông vũ khí hiện đai, hắn cầm một khẩu súng phóng lựu dựa theo Nhạc Trọng chỉ thị không ngừng bắn phá, đem những cứ điểm hỏa lực bắn phá toàn bộ.

Nhạc Trọng dẫn theo năm cao thủ phối hợp đánh đâu thắng đó; không gì cản nổi, rất nhanh đã chém giết được cả mấy trăm người.

Mà những binh sĩ tinh nhuệ đi theo sau lưng Nhạc Trọng mặc theo áo giáp da rắn nước cấp ba, đi theo sau lưng Nhạc Trọng không ngừng tấn công về phía trước. Bọn họ thuần thục sử dụng pháo và súng máy, dưới sự chỉ huy của Nhạc Trọng không ngừng phá hủy các cứ điểm.

Chiến đấu trong hẻm nhỏ, khó khăn nhất chính là phán đoán phương vị của địch nhân. Điểm này Minh Giai Giai dùng ảnh lang có tác dụng lớn hơn cả Nhạc Trọng nhiều. Bởi vì có ảnh lang của nàng tìm được địch nhân, người của Nhạc Trọng mới dễ dàng tiêu diệt địch nhân, nếu không có Minh Giai Giai tồn tại, Nhạc Trọng không thể thuận lợi như thế này.

Nhạc Trọng mang theo chiến sĩ doanh thứ nhất điên cuồng xông lên, liền phá sáu đạo phòng tuyến, rốt cuộc cũng giết lính phòng thủ của Bối Minh Dương sụp đổ, còn sót lại hơn mười tên chiến sĩ kêu khóc và chạy ra khỏi huyện, đem lưng của bản thân bạo lộ trước mặt Nhạc Trọng, bị hắn trực tiếp tiêu diệt sạch dễ dàng.

Nhạc Trọng mang theo người chạy vào trong huyện Thiên Tân và không có chút dừng lại, hắn giống như cây đao sắc bén chạy tới kho vũ khí.

Nhạc Trọng từ chỗ Thượng Luân đạt được rất nhiều tin tình báo, các địa điểm trọng yếu của huyện Thiên Tân đều tìm hiểu rõ ràng, cho nên tấn công vô cùng dễ dàng, trên đường đi cơ hồ không gặp được chống cự hữu hiệu nào cả!

Triệu Tư Cương tập kết hai doanh tinh nhuệ tới chiến trường, dựa theo địa hình thì phát động công kích vào người của Nhạc Trọng, điên cuồng công kích.

Dưới làn đạn dày đặc bao phủ như vậy, Nhạc Trọng mang theo mười mấy chiến sĩ tinh nhuệ té xuống mặt đất.

Đối mặt với tập kích đột ngột, người của Nhạc Trọng nhao nhao tìm kiếm công sự ẩn nấp thân hình, không ngừng xạ kích về phía trước.

Những chiến sĩ tinh nhuệ bị bắn té nhanh chóng đứng lên, lăn tại chỗ một vòng, lăn ra sau công sự che chắn. Trên người bọn họ có áo giáp da thú biến dị cấp ba ngăn được đạn súng trường, chỉ cần không trúng đầu là còn sống sót.

Hai tên chiến sĩ tinh nhuệ của Nhạc Trọng cũng bị bắn trúng đầu chết đi.

Đây cũng là lần đầu tiên Nhạc Trọng tiến công huyện Thiên Tân xuất hiện thương vong.

- Giữ vững hàng ngũ!! Đều cho ngăn cản cho tôi, ngăn bọn giặc cướp này!

Triệu Tư Cương gào lên giống như tên điên.

*****

Thủ hạ dưới trướng của Triệu Tư Cương hỏa lực thập phần hung mãnh, pháo cối không ngừng nã vào trận doanh của Nhạc Trọng. Âm thanh nổ tung không ngừng vang lên..

Trong hỏa lực pháo cối hung mãnh, mặc dù ăn mặc giáp da cấp ba thì tinh nhuệ của Nhạc Trọng cũng xuất hiện thương vong nhiều hơn, thỉnh thoảng có chiến sĩ bị đạn pháo bắn trúng hoặc bắn vào đầu chết đi.

Chiến sĩ tinh nhuệ của Nhạc Trọng không ngừng sử dụng pháo cối đáp trả vào lính của Triệu Tư Cương bên kia, lính của Triệu Tư Cương bị pháo cối bao trùm. Nhưng mà lính của Triệu Tư Cương không phải đám ô hợp trúng hỏa lực là đổ vỡ, mà là giữ vững trận địa, dốc sức liều mạng nhìn qua Nhạc Trọng phản kích.

- Đây là tinh nhuệ dưới trướng của Bối Minh Dương! Quả nhiên rất có thể đánh nhau!

Nhạc Trọng nhìn qua lính của Triệu Tư Cương, trong mắt hiện ra nội tâm suy nghĩ khác thường.

Triệu Tư Cương thống soái lính là bộ đội Nhạc Trọng nhìn thấy dám đánh nhau kịch liệt như vậy. Loại bộ đội này chính là hạch tâm của các thế lực. Tinh nhuệ dưới trướng của Nhạc Trọng so với người của Triệu Tư Cương không bằng.

Những quân lính tinh nhuệ chính là đội quân trải qua huấn luyện khắc khổ và không ngừng chiến đấu thắng lợi mà hình thành. Tinh khí thần đều khác với bộ đội bình thường.

- Đáng tiếc! Bộ đội như vậy không ở trong tay của mình.

Hàn quang trong mắt Nhạc Trọng lóe lên, cõng Minh Giai Giai trên đầu mang theo Thanh Đồng Linh Chung cùng bạch cốt trực tiếp xông qua trận địa của Triệu Tư Cương. - Cửa sổ lầu ba bên phải ở cửa sổ thứ năm có hai tên địch nhân đang ẩn nấp! Cửa sổ bên trái đầu tiên có ba địch nhân đang nấp.

Minh Giai Giai ghé vào lưng của Nhạc Trọng và ảnh lang ẩn vào bóng của Nhạc Trọng, nó dùng cái mũi đánh hơi vị trí của địch nhân, bản thân nàng thổ khí như lan, không ngừng nói rõ vị trí địch nhân cho Nhạc Trọng nghe.

Dị quang trong mắt của bạch cốt lóe lên, một đạo gai xương đột nhiên bắn ra ngoài, bắn vào trong cửa sổ lầu ba bên phải, gai xương co rụt lại và có máu tươi dính trên đó, tay trái duỗi ra, hai đạo gai xương bén nhọn đâm vào đầu của hai người.

Nhạc Trọng hít sâu một hơi, lúc này phát động tốc độ siêu cấp, mấy lần chớp động thì xuất hiện trước hẻm nhỏ, cầm súng trường 05 không ngừng bắn phá, trực tiếp bắn ba tên địch nhân thành cái sàng.

Sau khi diệt mấy tên địch nhân xong, Nhạc Trọng, bạch cốt tiếp tục giống như cây đao nhọn đâm vào hạch tâm của Triệu Tư Cương.

- Người cường hóa cao cấp!! Đáng chết!! Những tên quái vật!

Trong một tòa lầu lớn, Triệu Tư vừa dùng kính viễn vọng nhìn qua mấy người tiến vào trong trận địa, không ngừng giết chóc thủ hạ của hắn, Nhạc Trọng cùng bạch cốt chém giết như máy chém, trong nội tâm trầm xuống, thoáng cái cắn nát bờ môi.

Triệu Tư Cương đã từng nhìn thấy người cường hóa cao cấp của Bạch Tiểu Thắng. Tuy những người cường hóa vô địch với người bình thường, có các năng lực quỷ dị, một khi trải qua huấn luyện nghiêm khắc, bắt đầu chiến đấu thì quỷ thần khó lường. Nhưng mà khủng bố như Nhạc Trọng cùng bạch cốt tiến thẳng vào trong đại quân, hắn chưa bao giờ thấy qua người nào cả.

Mặc dù Nhạc Trọng lưng cõng Minh Giai Giai vẫn hành động như gió, tốc độ tiến lên phía trước không chậm chút nào. Hắn vừa xông lên không ngừng dùng súng, lựu đạn săn giết binh sĩ tinh nhuệ, trong mười phút ngắn ngủi có mấy chục người chết trong tay của hắn!! Nếu không phải những chiến sĩ kia vị trí phân tán, chết trong tay Nhạc Trọng nhiều hơn nữa...

Nếu như là bộ đội bình thường, đối mặt với Nhạc Trọng là tồn tại chém giết khủng bố, chỉ sợ sĩ khí đã hoàn toàn sụp đổ. Nhưng mà lính của Triệu Tư Cương chính là tinh nhuệ trong tinh nhuệ của Bối Minh Dương, trải qua vô số đại chiến, tinh khí thần hoàn toàn khác với lính bình thường, mặc dù không địch lại Nhạc Trọng nhưng vẫn không lùi! Đại lượng viên đạn không ngừng bắn vào Nhạc Trọng, thỉnh thoảng có viên đạn bắn lên trên Thanh Đồng Linh Chung, chợt nhao nhao bay ra ngoài.

Sắc mặt tên tham mưu khó coi đi tới bên người Triệu Tư Cương báo cáo:

- Doanh trưởng!! Liên đội một và hai bị diệt hoàn toàn!! Làm sao bây giờ? Bằng vào chúng ta không cách nào ngăn cản được mấy tên quái vật kia.

Nhạc Trọng, bạch cốt, Minh Giai Giai ba người giết gần trăm người, binh sĩ phía sau bọn họ cũng không phải ăn chay, cũng giết hơn mười người.

- Đáng chết! Bạch Tiểu Thắng khốn nạn còn chưa tới sao!

Sắc mặt Triệu Tư Cương tái nhợt gào lên.

Nếu như Bạch Tiểu Thắng mang theo cao thủ doanh tới nơi này trợ trận, Triệu Tư Cương còn có lòng tin chiến với Nhạc Trọng một trận. Nếu như chỉ có Triệu Tư Cương thì không có biện pháp ngăn cẩn Nhạc Trọng được.

- Doanh trưởng!! Liên đội ba cũng bị diệt!

Thời điểm Triệu Tư Cương gào thét tức giận, một gã sĩ quan truyền tin đi tới, sắc mặt trắng bệch nói.

- Cái gì?? Liên đội ba bị diệt? Làm sao nhanh như vậy!! Làm sao có thể nhanh như vậy!

Sắc mặt Triệu Tư Cương trắng bệch lẩm bẩm.

Triệu Tư Cương mang theo vài liên đội đều là những người trải qua vô số chiến đấu hun đúc mà thành. Hắn có tự tin sức chiến đấu của hai đại đội này cực mạnh. Ý chí chiến đấu của hai đại đội này vô cùng ương ngạnh, theo hiểu biết của hắn thì dù không đánh lại lính của Nhạc Trọng cũng kéo được thời giản rất dài.

Trên thực tế nếu không phải có Nhạc Trọng, bạch cốt, Minh Giai Giai ba người cường hóa xông vào tấn công. Chỉ bằng vào lính của Nhạc Trọng muốn đánh bại Triệu Tư Cương là chuyện cực kỳ khó khăn, chỉ sợ đánh tới một ngày còn chưa hạ được đối phương.

Người cường hóa xuất hiện trong các loại chiến đấu quy mô thế này rất tốt, thể hiện ra sức chiến đấu vô cùng cường đại. Bọn họ có năng lực phá vỡ chiến tranh thông thường trước tận thế.

Một gã tham mưu nhìn qua Triệu Tư Cương đề nghị nói:

- Làm sao bây giờ? Doanh trưởng!! Tiếp tục chiến đấu chỉ làm chúng ta bị diệt toàn bộ, nên rút lui thôi!

Một tên tham mưu trưởng khác cũng tiến lên.

- Đúng vậy! Doanh trưởng! Chúng ta rút lui đi! Đánh thành bộ dạng như vậy, chúng ta cũng không phụ lòng bối lão đại! Lưu được núi xanh sợ gì không có củi đốt.

Không phải tât cả mọi người đều hung hãn không sợ chết, nhìn thấy tình hình chiến đấu không ổn thì đưa ra chủ ý.

Triệu Tư Cương nhìn qua mấy tham mưu, sắc mặt biến hóa mấy lần, cuối cùng vẫn đưa ra quyết định gian nan.

- Rút lui!! Bảo mọi người rút ra khỏi chiến trường.

- Vâng! Doanh trưởng!

Những tên tham mưu buông lỏng một hơi, nhìn qua chiến sĩ đang chiến đấu kịch liệt và ra lệnh.

Nhận được lệnh của tham mưu, những chiến sĩ còn lại rút ra khỏi chiến trường, giống như bại binh lui ra phía sau! Mắt thấy người của mình không ngừng bị Nhạc Trọng tiêu diệt, sĩ khí lính của Triệu Tư Cương không còn lớn như trước nữa.

- Đầu hàng không giết!! Đầu hàng không giết!

Nhạc Trọng chiến đấu ở tuyến đầu, hắn vừa nhìn thấy những tên lính lui ra phía sau thì rống to lên.

- Đầu hàng không giết!! Đầu hàng không giết!

Đám chiến sĩ tinh nhuệ theo sau lưng Nhạc Trọng không ngừng rống to lên.

Dưới âm thanh gào rú rung trời này, những chiến sĩ bọc hậu đang run sợ, nhao nhao ném vũ khí và hai tay ôm đầu ngồi xuống đất.

Crypto.com Exchange

Chương (1-1194)