Truyện ngôn tình hay

Truyện:Thần Ma Hệ Thống - Chương 0372

Thần Ma Hệ Thống
Trọn bộ 1194 chương
Chương 0372: Huyện Long An!
0.00
(0 votes)


Chương (1-1194)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Trần Thăng Cương từ trong đám người đi ra lạnh như băng nhìn qua tên giáo đồ, nói:

- Mày không nhận ra tao à? Mày dám dùng súng chỉa vào tao, chẳng lẽ muốn dĩ hạ phạm thượng?

- Thì ra là Trần trưởng lão!! Thuộc hạ không biết là Trần trưởng lão trở về, có mạo phạm kính xin Trần trưởng lão tha tội!

Tên giáo đồ trông thấy Trần Thăng Cương thì trên mặt hiện ra nét sợ hãi, trực tiếp quỳ trên mặt đất!

Bốn tên giáo đồ ở cửa ra vào cùng quỳ xuống và đồng thanh nói:

- Trần trưởng lão thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuế!

Trần Thăng Cương kiêu căng nhìn bốn tên giáo đồ ra lệnh:

- Các người gọi bảy đàn chủ và Trữ hộ pháp tới cư xá hoa viên! Tôi có lời muốn nói với bọn họ! Ở đây cho người khác thủ, các người đi đi!

- Vâng! Trần trưởng lão!

Bốn tên giáo đồ cung kính đứng lên, nhao nhao rời đi, đi vào trong trấn.

Trần Thăng Cương lúc này mới mang theo người của Nhạc Trọng đi tới cư xá hoa viên bố trí xuống.

Một gã nam tử trung niên dáng người trung đẳng, làn da hơi vàng, tướng mạo hết sức bình thường mang theo bảy tên đàn chủ của Thông Thiên thần giáo đi vào trong cư xá hoa viên, nhìn tâấy Trần Thăng Cương trực tiếp chất vấn:

- Trần trưởng lão, không bảy bây giờ ngài đi trợ giúo Trinh Diệp Dương sao? Tại sao hiện tại lại quay về rồi?

Trần Thăng Cương hai mắt nhưng trọng, vẻ mặt nghiêm nghị nói:

- Tôi mang theo khẩu dụ của giáo chủ, có nhiệm vụ tuyệt mật cần bàn giao với các người! Hết thảy quỳ xuống, lắng nghe khẩu dụ của giáo chủ!

- Giáo chủ thần thông quảng đại, thiên hạ vô địch, vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!

Trong mắt Trữ Ý rùng mình nhìn qua bảy tên đàn chủ quỳ xuống, trong miệng lớn kêu khẩu hiệu nhìn qua Trần Thăng Cương.

- Khẩu dụ của giáo chủ là các ngươi đi chết đi!

Trong mắt Trần Thăng Cương hiện ra thần sắc dữ tợn, thoáng cái phát động năng lực thao túng đại địa, trong một chớp mắt hai đạo gai đất bắn lên cao, trực tiếp xuyên qua thân thể của hai tên đàn chủ.

- Trần...

Trữ Ý nhìn qua thân thể hai tên đàn chủ bị xuyên thủng, chết thảm ở trước mặt của hắn, trong lòng của hắn hiện ra thần sắc sợ hãi và tức giận, hắn vừa mới kêu to một chữ thì một đạo ánh đao xẹt qua cổ của hắn, đầu hắn rơi xuống đất, máu tươi bắn lên cao cao.

Nhạc Trọng phát động kỹ năng Ảnh Bộ chém giết Trữ Ý xong, tiện tay một đao chém qua đầu của một tên đàn chủ đang quỳ.

Lúc này Bạch Tiểu Thắng đứng ở bên cạnh cũng sử dụng kỹ năng, thân hình hắn chớp động, dao găm màu xanh trong tay lóe lên ba lượt, liền đâm thủng yết hầu của ba tên đàn chủ.

Bên kia Tống Diệu Y cũng đâm ra một thương cực kỳ hung ác, trực tiếp một thương đâm thủng cổ của tên đàn chủ đan quỳ.

Chỉ trong mấy hô hấp Trữ Ý cùng với bảy tên đàn chủ thực lực không tầm thường chết trong tay của Nhạc Trọng.

- Động thủ!

Chém giết xong Trữ Ý và bảy tên đàn chủ thực lực không tầm thường kia, Nhạc Trọng đi ra bên ngoài phòng, nhìn qua Trịnh Minh Hòa ra lệnh.

Đám chiến sĩ giấu trong các góc của cư xá hoa viên cầm súng máy hạng nặng bắn vào đám cuồng tín đồ của Thông Thiên thần giáo!

Trong chớp mắt những tên cuồng tín đồ Thông Thiên thần giáo lúc này bị mưa đạn bao trùm, biến thành huyết nhục mơ hồ, bọn họ đứng chỉnh tề chính là bia ngắm tốt nhất, căn bản chạy không khỏi làn đạn của bộ hạ Nhạc Trọng.

Sau một vòng xạ kích, năm mươi tên cuồng tín đồ của Thông Thiên thần giáo tất cả biến thành thi thể nằm trong vũng máu, Trịnh Minh Hòa mang theo bộ hạ từ các nơi bí ẩn đi ra, thần sắc lạnh lùng chém một đao vào cổ đám cuồng tín đồ còn chưa chết.

Mà cao tầng Tâm Trữ Trấn đã chết toàn bộ, cuồng tín đồ với tư cách cơ sở của Thông Thiên thần giáo đã bị Nhạc Trọng giết hơn một ngàn. Còn sót lại chỉ là giáo đồ bình thường của Thông Thiên thần giáo, cũng đều bị Trần Thăng Cương toàn bộ lừa gạt tiến vào cư xá hoa viên, hết thảy bắt giữ lại. Cả Tâm Trữ Trấn cũng bị Nhạc Trọng khống chế trong tay.

Nhạc Trọng sau khi nếm qua ngon ngọt trực tiếp ra lệnh cho Trần Thăng Cương:

- Trần Thăng Cương, anh lập tức báo cáo về tổng bộ Thông Thiên thần giáo! Báo cáo là địch nhân đã bị toàn diệt, nhưng mà Ngưu trưởng lão, La trưởng lão chết trận! Bộ hạ của anh tổn thất thảm trọng, bảo người tổng bộ tới bổ sung vào.

- Vâng! Thủ lĩnh!! Tôi sẽ báo cáo với bên kia!

Trần Thăng Cương cũng là nhân vật phản diện thành công, hắn đã làm thủ hạ của Nhạc Trọng thì thông qua đài vô tuyến truyền đạt lời của Nhạc Trọng về tổng bộ Thông Thiên thần giáo.

Nhạc Trọng suy nghĩ một hồi mới lên tiếng:

- Chờ một chút!! Sáu giờ tối anh hãy báo cáo!

Sức chiến đấu của bộ hạ Nhạc Trọng đã suy yếu, tuy bọn họ là người cường hóa, nhưng mà bây giờ đã mệt mỏi, Trinh Diệp Dương dẫn đầu phản đồ Thông Thiên thần giáo càng không chịu nổi. Bọn họ hiện giờ cần nghỉ ngơi.

Sáu giờ tối đi báo cáo, chuyện này làm cho tổng bộ Thông Thiên thần giáo có thời gian phản ứng, bọn họ tối thiểu nhất cũng phải sáng mai mới đi tới Tâm Trữ Trấn. Như vậy lưu thời gian cho người của Nhạc Trọng nghỉ ngơi.

- Đóng giữ tại chỗ! Chờ đợi mệnh lệnh!

Trần Thăng Cương đem lời nói dối của Nhạc Trọng báo cáo về cho tổng bộ Thông Thiên thần giáo, chỉ đạt được mệnh lệnh vô cùng đơn giản. Thông Thiên thần giáo cũng không có đưa ra lệnh quan trọng nào cả.

Nhạc Trọng cũng không có lãng phí thời gian một đêm này, hắn đem người Miêu trong Tâm Trữ Trấn, Đào Mộc Trấn cứu ra và nhét vào dưới trướng, đem hai trăm người Miêu nam nữ đưa vào một bộ, trực tiếp giao cho Thượng Luân thống lĩnh. Tù binh của hắn là giáo đồ Thông Thiên thần giáo có sáu trăm người. Hắn đem hơn sáu trăm giáo đồ Thông Thiên thần giáo chia thành sáu bộ, phân biệt giao cho Trần Thăng Cương, Trinh Diệp Dương, Bạch Tiểu Thắng, Lỗ Trữ Thủy, La Xích Phong, Minh Giai Giai thống lĩnh.

Trần Thăng Cương, Trinh Diệp Dương cũng đã trở thành đại phản đồ của Thông Thiên thần giáo, bọn họ đã dính máu tươi của giáo đồ Thông Thiên thần giáo. Cho dù bọn họ lần nữa phản bội Nhạc Trọng, cũng khó có thể dung nhập vào Thông Thiên thần giáo, bởi vậy Nhạc Trọng cũng sử dụng bọn họ.

Nhạc Trọng một đêm không ngủ, một mình đi tuần tra chung quanh Tâm Trữ Trấn. Tâm Trữ Trấn khoảng cách Thông Thiên thần giáo không tới hai mươi cây số, có thể nói bọn họ hiện giờ đã ở trước mắt của địch nhân, hơn nữa hàng tướng Trần Thăng Cương, Trinh Diệp Dương cũng không thể nào nhận được tín nhiệm của hắn, hắn chỉ có thể hành động tuần tra ban đêm mà thôi, gác đêm chung quanh Tâm Trữ Trấn để phòng ngừa ngoài ý muốn.

Đồng thời chỗ radio, cửa trấn các trọng địa, Nhạc Trọng cũng phái cao thủ tâm phúc tiến hành thủ hộ.

Đêm nay trôi qua vô cùng bình tĩnh.

Sáng sớm hôm sau, trời vừa tảng sáng Nhạc Trọng nhận được lệnh của tổng bộ Thông Thiên thần giáo truyền tới.

- Lập tức mang theo người và toàn bộ vũ khí tiến về tổng bộ! Gặp được địch nhân thì tiêu diệt!

Trần Thăng Cương trực tiếp nhìn qua Nhạc Trọng hỏi:

- Làm sao bây giờ, thủ lĩnh?

Nhạc Trọng trầm mặc một hồi, nhìn qua Trần Thăng Cương dò hỏi:

- Thực lực quan trọng của Thông Thiên thần giáo là như thế nào?

*****

Huyện Long An! (2)

Trần Thăng Cương nhanh chóng hồi đáp:

- Tại Thông Thiên thần giáo ở khu vực quan trọng có bốn trưởng lão trú đóng, bốn mươi tên hộ pháp, sáu mươi tên đàn chủ. Bọn họ đều là người cường hóa cao cấp. Trừ chuyện đó ra trong Thông Thiên thần giáo có năm ngàn giáo đồ, trong năm ngàn giáo đồ có một ngàn giáo đồ áo bào trắng, đó chính là cuồng tín đồ. Trong một ngàn tên cuồng tín đồ còn có năm mươi cao thủ mặc giáp da biến dị thú cấp ba. Bọn họ chính là tinh nhuệ dưới trướng lệ thuộc vào Lệnh Hồ Tương Như -- sứ đồ chi kiếm. Năm mươi tên này có thực lực hộ pháp cao cấp, hơn nữa bọn họ cực kỳ sùng bái Lệnh Hồ Tương Như, đạt tới trình độ điên cuồng. Sức chiến đấu cực kỳ đáng sợ.

Giáp da biến dị thú cấp ba trong Thông Thiên thần giáo cũng là bảo vật cực kỳ thưa thớt. Cho dù hộ pháp, đàn chủ trong tay cũng không có một cái, nhưng mà cao thủ trong sứ đồ chi kiếm mỗi người một bộ, hiển nhiên là một cổ lực lượng cực kỳ đáng sợ.

Trần Thăng Cương nói chuyện đến Lệnh Hồ Tương Như, trong mắt hiện ra thần sắc kinh hãi.

- Nhưng mà trong Thông Thiên thần giáo, đáng sợ nhất chính là giáo chủ Lệnh Hồ Tương Như, sau lưng của hắn có phật quang, đao thương bất nhập, nói là làm ngay! Người buộc hắn hoàn toàn ra tay thì đều là người chết! Lúc trước hắn tới mời chào tôi, tôi biết rõ mình không phải là đối thủ cho nên đầu hàng hắn ngay. Năng lực của hắn cụ thể là gì thì tôi cũng không biết. Cả Thông Thiên thần giáo cũng không biết rõ, nhưng mà theo tôi phỏng đoán, hắn vô cùng có khả năng là người tiến hóa cường đại.

Nhạc Trọng trầm tư một sẽ trực tiếp nói:

- Tôi biết rõ! Dựa theo lệnh của hắn đi, chúng ta xuất binh xem sao!

Dưới mệnh lệnh của Nhạc Trọng thí tám trăm người đi từ trong Tâm Trữ Trấn tới tổng bộ Thông Thiên thần giáo.

Nhạc Trọng lúc này cùng Minh Giai Giai, Trần Thăng Cương ngồi trong một chiếc Hammer xung trận ngựa lên trước tiến vào trong tổng bộ của Thông Thiên thần giáo.

Trần Thăng Cương người này là trưởng lão Thông Thiên thần giáo dẫn dắt, Nhạc Trọng nhanh chóng đi tới gần tổng bộ Thông Thiên thần giáo.

Nhạc Trọng lúc này đi tới gần Thông Thiên thần giáo, chợt nghe được tiếng súng vang kịch liệt, còn có âm thanh nổ tung.

- Quả nhiên xảy ra vấn đề!

Trong mắt Nhạc Trọng hiện ra hàn quang, trong nội tâm lẳng lặng thầm nghĩ, đồng thời bước nhanh tới trước.

Nhạc Trọng nhanh chóng đi lên một đỉnh núi nhỏ, ở xa xa nhìn qua chuyện xảy ra trong huyện Long An bên dưới.

Chỉ thấy ở hướng huyện Long An có một đám cầm súng trường, ăn mặc quần áo và trang sức loạn thất bát tao đang điên cuồng tấn công vào huyện Long An.

Những phần tử vũ trang này có trang bị vô cùng tốt, có súng trường, súng máy hạng nhẹ, súng máy hạng nặng, lựu đạn phát xạ, ống phóng rốc-két, lựu đạn, pháo cối. Bọn họ dựa vào trang bị tốt không ngừng áo giáo đồ Thông Thiên thân giáo trong huyện Long An phải ẩn nấp.

Nhạc Trọng lấy ra ống nhòm nhìn qua đám phần tử vũ trang, trong nội tâm lẳng lặng thầm nghĩ:

- Sức chiến đấu của đám người này không kém! Nhưng mà còn chưa phải đối thủ doanh tinh nhuệ của mình! Bọn chúng không được huấn luyện quân sự nghiêm túc, là học tập trong thực chiến mà đi lên.

- Thần Tiên hộ thể! Đao thương bất nhập! Thần Tiên hộ thể! Đao thương bất nhập!

Ở phương hướng huyện Long An thì giáo đồ Thông Thiên thần giáo liên tục tan tác, ở trong huyện thành có bốn trăm tên cuồng tín đồ áo bào trắng lao ra ngoài, bọn họ tay cầm đại khảm đao, trong miệng hô lớn khẩu hiệu, lao ra ngoài trấn muốn quyết tử chém giết địch nhân.

So với đám cuồng tín đồ mà Nhạc Trọng đối phó rất khác biệt, những cuồng tín đồ này tuy phát động quyết tử, nhưng mà bọn họ đứng rất phân tán, muốn toàn diệt bọn chúng thật sự khó khăn.

Nhìn thấy đám cuồng tín đồ phát động công kích, những tên phần tử vũ trang dùng vũ khí hạng nặng nhẹ nhắm vào cuống tín đồ.

Dưới làn đạn dày đặc bao phủ không ít cuồng tín đồ áo trắng bị biến thành cái sàng. Nhưng mà tài bắn súng của đám phần tử vũ trang này không tinh chuẩn, những cuồng tín đồ đứng lại phân tán, bọn chúng chỉ bị giết chừng trăm người, trừ chuyện đó ra còn có một ít cuồng tín đồ trúng đạn nằm xuống, cũng không cách nào có tên nào tổn thương mảy may. Dưới tình huống như thế một gã cuồng tín đồ áo trắng vượt qua mưa bom lửa đạn xông thẳng tới trước, huy động đại đao chém vào đám phần tử vũ trang.

Những cuồng tín đồ này xông vào trong trận địa của đám phần tử vũ trang, chợt vung đao chém vào đám phần tử vũ trang, thường thường một đao là trực tiếp chém chết một tên phần tử vũ trang.

- Cứu mạng!

- Ao! Cứu mạng!

"..."

Những cuồng tín đồ giống như ác ma xông thẳng qua đám phần tử vũ trang, những phần tử vũ trang bị giết mà sụp đổ, rất nhiều người vứt bỏ súng ống trực tiếp chạy ra phía sau.

- Cũng là một đám ô hợp!

Nhạc Trọng nhìn qua biểu hiện của đám phần tử vũ trang, trong nội tâm lẳng lặng thầm nghĩ.

Những phần tử võ trang phần tử hoàn toàn là ỷ vào trang bị tiên tiến của mình mà chiến đấu với giáo đồ Thông Thiên thần giáo, một khi bị cuồng tín đồ của Thông Thiên thần giáo cận thân thì mất đi dũng khí chiến đấu.

- Thần Tiên hộ thể, đao thương bất nhập!

- Thần Tiên hộ thể, đao thương bất nhập!

Những cuồng tín đồ áo trắng rống to lên, giống như điên xung phong liều chết xông qua đám phần tử vũ trang, đem những phần tử vũ trang chém giết như heo chó.

- Sát!! Sát!! Sát!

- Giáo chủ vạn tuế!! Giáo chủ vạn vạn tuế!

"..."

Nhìn thấy đám phần tử vũ trang bị đám cuồng tín đồ chém giết sụp đổ, giáo đồ Thông Thiên thần giáo lúc này sĩ khí đại chấn.

Một gã trưởng lão thân hình cao lớn, cưỡi một xe gắn máy, hai mắt như điện dẫn theo năm mươi người, mang theo cuồng tín đồ chạy ra khỏi trấn, chạy theo giết đám phần tử vũ trang.

Năm tên đà chủ cũng mang theo ba trăm tên thủ hạ của mình xông thẳng lên phía trước.

Đúng lúc này đột nhiên trong đám phần tử vũ trang xuất hiện đám chiến sĩ mặc âu phục đen, những tên mặc âu phục này cầm lựu đạn phát xạ, không ngừng xạ kích vào cuồng tín đồ áo trắng.

Một phát đạn lựu đạn bắn vào trong đám cuồng tín đồ.

Chỉ thấy tên cuồng tín đồ áo trắng bị bắn trúng thì liền trực tiếp chết ngay, mặc dù ăn mặc giáp da biến dị thụ cấp ba cũng không cách nào hoàn toàn phòng ngự uy lực của súng phóng lựu. Về phần những cuồng tín đồ không mặc giáo da biến dị cấp ba thì thân thể trực tiếp nổ thành phấn vụn.

Cơ hồ cùng một thời gian, đám phần tử vũ trang đang chạy trốn lập tức quay lại nổ súng, các loại súng máy hạng nặng chẳng phân biệt địch ta bắn vào trong đám phần tử vũ trang, cuồng tín đồ áo trắng.

Trong bắn phá điên cuồng như vậy, đám phần tử vũ trang vứt bỏ vũ khí và cuồng tín đồ áo trắng không ngừng bị bắn thành cái sàng.

Đồng thời các loại hỏa lực cất dấu cũng không ngừng xạ kích, không ngừng bắn quét qua giáo đồ Thông Thiên thần giáo lao tới và ở trong huyện Long An, làm cho đám người lao tới sụp đổ.

Từng chiếc xe gắn máy trực tiếp bị bắn trúng, người chạy xe cũng chết đi.

Crypto.com Exchange

Chương (1-1194)