Truyện ngôn tình hay

Truyện:Thần Ma Hệ Thống - Chương 0389

Thần Ma Hệ Thống
Trọn bộ 1194 chương
Chương 0389: thần tốc!
0.00
(0 votes)


Chương (1-1194)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Nhạc Trọng lạnh lùng nhìn qua Tân Giai Nhu nói:

- Tân Giai Nhu tiểu thư! Ngày hôm qua tôi đã cho con gái của cô tiến hành lựa chọn rồi. Lúc trước nàng đã chọn lựa cho cô sử dụng thuốc của tôi. Hiện tại cô đã dùng tiến hóa dược tề của tôi, bây giờ muốn đổi ý. Như vậy hết sức xin lỗi, tuy rất lãng phí nhưng cũng mời các người đi chết đi! Không công lãng phí của tôi một lọ tiến hóa dược tề!

Bảo vật giúp người ta tiến hóa là bảo vật cực kỳ trân quý, nếu như Nhạc Trọng đem lọ tiến hóa dược tề này ra ngoài đem bán đi, tuyệt đối sẽ khiến cho vô số cao thủ tranh đoạt. Như vậy một lọ xà đản quả bị tiêu hao đi, Nhạc Trọng không nhận được hồi báo nào cả, chuyện này làm cho nội tâm của hắn cực kỳ tức giận.

Mạc Hương Lăng thoáng cáo gấp lên khóc lóc thật chói tai, đối với gai xuyên có khả năng xuyên thủng cổ của nàng không quan tâm tới, chỉ nhìn qua Nhạc Trọng lớn tiếng cầu khẩn nói:

- Không nên!! Đừng tổn thương mẹ em!! Nhạc Trọng ca ca! Đừng tổn thương mẹ em!! Em không có đổi ý!! Em không có đổi ý ah!! Em sẽ làm đồ chơi của anh, cầu anh đừng làm tổn thương mẹ em!

Tân Giai Nhu nhìn qua Nhạc Trọng với ánh mắt thanh tịnh, nàng cũng không có bởi vì sinh mệnh đã bị uy hiếp mà bối rối, nàng thập phần thứ tự nói ra:

- Nhạc Trọng tiên sinh. Tôi cũng không có ý đổi ý. Ý của tôi là tôi nguyện ý thay Hương Lăng làm đồ chơi của anh, cho dù anh ra lệnh gì tôi cũng tỉ mỉ chấp hành. Nhưng mà tuổi của Hương Lăng thật sự quá nhỏ, nếu muốn thân thể của nó ngài nên chờ vài năm, để tôi phục thị cho ngài.

Nhạc Trọng nhìn qua Tân Giai Nhu, thấy ánh mắt thanh tịnh của nàng, vẻ mặt kiên định nhìn qua hắn, hắn phất phất tay, bạch cốt thu hồi hai gai xương lại.

Nhạc Trọng nhìn qua Tân Giai Nhu trực tiếp hỏi:

- Lúc đầu tôi nguyện ý giúp nàng ta, cũng là vì nhìn thấy nàng thông minh hơn người, lại có hiếu tâm, tương lai sẽ là người tài giỏi. Nữ nhân tôi không thiếu, cô lo lắng dư thừa rồi. Cô bây giờ đã là người tiến hóa, đem thuộc tính và năng lực thức tỉnh của cô báo cho tôi nghe đi.

Trong lòng Tân Giai Nhu có chút buông lỏng một hơi, nàng vừa rồi tuy biểu hiện vô cùng trấn định, trên thực tế trong nội tâm cũng thập phần sợ hãi. Nàng trở thành người tiến hóa thì cảm giác trở nên nhạy cảm, nàng có thể rõ ràng cảm giác được sát khí cường đại trên người của Nhạc Trọng. Nam tử trước mặt tuyệt đối là nhân vật tâm ngoan thủ lạt.

- Tôi bây giờ là người tiền hóa hệ nhanh nhẹn! Lực lượng: 8, nhanh nhẹn: 25, sức sống: 9, thể lực: 8, tinh thần: 11, cường độ: 10. Thức tỉnh kỹ năng cấp năm tiến hóa cấp hai: thần tốc!

- Kỹ năng cấp năm tiến hóa cấp hai: thần tốc! Đây là kỹ năng cường hóa của kỹ năng di động cao tốc. Sau khi phát động kỹ năng này cần tiêu hao 20 điểm thể lực, nhanh nhẹn bạo tăng 120 điểm. Phát động kỹ năng này thể lực giảm xuống một giây là 5 điểm. Cường hóa kỹ năng cần tiêu hao 3 điểm kỹ năng.

Nhạc Trọng nghe được các tin tức, sắc mặt cũng không khỏi hơi đổi, trong mắt hiện ra vẻ vui mừng như điên.

- Cái gì! Kỹ năng cấp năm tiến hóa cấp hai!

Người bình thường cho dù phục dụng xà đản quả đều trở thành người tiến hóa, hơn nữa thức tỉnh ra một loại kỹ năng. Mà các kỹ năng bình thường là cấp hai và cấp ba. Thoáng cái thức tỉnh kỹ năng cấp năm tiến hóa cấp hai Nhạc Trọng chỉ nhìn thấy một mình Tân Giai Nhu.

- Vì cái gì? Chẳng lẽ là cơn bệnh của Tân Giai Nhu sao?

Trong nội tâm Nhạc Trọng cuồng hỉ, đồng thời hiện ra nghi vấn trong lòng. Loại biến hóa kỳ dị này hoặc là cũng chỉ có Tân Giai Nhu thiên phú dị bẩm, hoặc là cơn bệnh của Tân Giai Nhu, xà đản quả trong tay của Nhạc Trọng sinh ra biến hóa kỳ diệu.

Cho dù chuyện như thế nào, Tân Giai Nhu hiện tại cũng trở thành người tiến hóa tiềm lực cực lớn của Nhạc trọng. Một khi nàng có thể lực sung túc phát động kỹ năng này. Tốc độ của nàng dễ dàng vượt qua Nhạc Trọng.

Nhạc Trọng nhìn chằm chằm vào Tân Giai Nhu chậm rãi hỏi:

- Rất tốt! Tân Giai Nhu, từ giờ trở đi cô là bộ hạ của tôi! Từ sau này cô phải đi giết địch cho tôi! Cô có bằng lòng không?

Tân Giai Nhu từ trên giường bệnh đi xuống, quỳ rạp xuống đất và nhìn qua Nhạc Trọng cúi đầu nói:

- Chủ nhân, từ hôm nay trở đi Tân Giai Nhu sẽ là nô tài của ngài! Cho dù ngài ra lệnh gì cũng được!

Tân Giai Nhu hy vọng dùng trung thành cùng cố gắng của mình bảo hộ con gái yêu quý của nàng không bị tổn thương nào cả.

Mạc Hương Lăng quýnh lên, thoáng cái đi tới sau lưng Tân Giai Nhu và nhìn qua Nhạc Trọng cầu khẩn nói:

- Mẹ à! Không nên như vậy!! Nhạc Trọng ca ca, căn cứ giao dịch của chúng ta. Mẹ em chỉ là thuộc hạ của anh!! Em mới là đồ chơi của anh. Mẹ em cũng không phải nô tài của anh!

Tân Giai Nhu nhíu mày, gương mặt trầm xuống:

- Hương Lăng nghe lời! Bằng không thì mẹ sẽ giận đấy!

Mạc Hương Lăng bị Tân Giai Nhu quát lớn như vậy, thoáng cái trở nên trung thực lại. Nàng gần đây vừa kính vừa thương vừa sợ mẹ của mình. Mặc dù nàng dám ở trước mặt người cường hóa cao cấp như Nhạc Trọng hung hãn tuyệt luân mà không có chút khiếp đảm nào, thế nhưng mà Tân Giai Nhu vừa giận thì nàng sợ hãi không thôi.

Nhạc Trọng nhìn qua Tân Giai Nhu và mở miệng an ủi.

- Tân Giai Nhu, cô không cần như thế! Năng lực và tiềm lực của cô thật mạnh! Tôi hy vọng cô sau này làm đại tướng dưới trướng của tôi!! Chỉ cần cô trung thành ra sức cho tôi, tôi sẽ không thương hại cô và Hương Lăng!

Tân Giai Nhu tiến hóa tiềm lực rất mạnh, một khi nàng lớn lên, tốc độ của nàng sẽ là đệ nhất nhân dưới trướng của Nhạc Trọng. Nhạc Trọng cũng hy vọng cường giả như vậy là đại tướng dưới trướng của mình, mà không phải có lòng oán hận với hắn.

Tân Giai Nhu vẫn kiên định như cũ.

- Vâng! Chủ nhân!

Nhạc Trọng thấy bộ dáng của Tân Giai Nhu như vậy cũng không có cưỡng cầu, mà trực tiếp lấy trong trữ vật giới chỉ tìm kiếm trang bị hệ thống thần ma tăng nhanh nhẹn đưa cho Tân Giai Nhu:

- Đây là trang bị hệ thống thần ma! Cô bây giờ mặc lên đi, không nên bỏ chúng ra.

Trang bị đôi với một chiến sĩ mà nói cực kỳ trọng yếu, một bộ trang bị tốt có thể tăng sức chiến đấu của cường giả thật nhiều. Nhạc Trọng nếu như cởi bỏ trang bị trên người của hắn, chỉ sợ sức chiến đấu của hắn sẽ giảm đi phân nửa.

- Cảm ơn chủ nhân ban thưởng!

Tân Giai Nhu tiếp nhận trang bị của Nhạc Trọng và mang từng cái lên người, mỗi khi mặc một trang bị, nàng đều có thể cảm giác được thân thể của mình trở nên mạnh mẽ hơn một phần.

Mạc Hương Lăng nhìn qua Tân Giai Nhu mặc trang bị hệ thống thần ma xong, thập phần trông mà thèm chạy đến trước người Nhạc Trọng và dùng cặp mắt to tròn của mình nhìn chằm chằm vào Nhạc Trọng, ôm một cánh tay của Nhạc Trọng và làm nũng nói:

- Bất công!! Nhạc Trọng ca ca anh quá bất công!! Sao anh đem thứ tốt cho mẹ hết thế? Em cũng muốn co trang bị hệ thống thần ma!

*****

Mỗi một kiện trang bị hệ thống thần ma xuất hiện ở chợ có thể đổi lấy hàng tấn lương thực. Mạc Hương Lăng là tiểu ma nữ vẫn muốn có một món trang bị hệ thống thần ma.

Nhạc Trọng bóp cái mũi nhỏ của Mạc Hương Lăng một cái, nói:

- Em không chiến đấu ở tuyến đầu, muốn những trang bị này làm gì?

Mạc Hương Lăng thoáng cái giãy ra khỏi bàn tay lớn của Nhạc Trọng, nhăn mặt nói:

- Đừng nặn cái mũi! Sẽ biến dạng đấy!

Mạc Hương Lăng thập phần thông minh, nàng cảm giác lửa giận của Nhạc Trọng thu liễm thì thập phần thân thiết, bởi vậy mới dám không kiên nể làm nũng với Nhạc Trọng, hay nói giỡn.

Tân Giai Nhu thì vô cùng yêu thương nhìn qua con gái của mình. Con gái nàng chính là kiêu ngạo của nàng, cũng là hy vọng sinh tồn của nàng đấy. Cho dù vì Mạc Hương Lăng làm chuyện gì, nàng đều nguyện ý.

Nhạc Trọng nhìn qua gian phòng và trầm giọng nói:

- Nơi này không thích hợp cho người ở, chúng ta rời đi!

Căn phòng này tuy bởi vì có chủ nhân dụng tâm quản lý, tuy đơn sơ lại sạch sẽ. Thế nhưng mà Nhạc Trọng muốn tụ tập bộ hạ cùng một chỗ tránh bị công phá. Tân Giai Nhu hai nữ nhất định phải rời khỏi nơi này.

Tân Giai Nhu cùng Mạc Hương Lăng đều là nữ nhân thông minh, các nàng rất nhanh thu thập xong hành lý đơn giản, có chút lưu luyến nhìn qua gian phòng này và cùng đi theo Nhạc Trọng rời đi.

Nhạc Trọng mang theo Tân Giai Nhu, Mạc Hương Lăng hai nữ đi dọc theo ám ký và đi tới một gian phòng.

- Lão đại!

Trong một gian phòng, Nhạc Trọng nhìn thấy ba mươi tên cao thủ mình mang theo đang chào thi lễ.

Nhạc Trọng đã từng cùng ước định với bọn họ, tiến vào thành phố Quý Trữ thì phải dùng xưng hô mới.

- Đều là cao thủ!

Tân Giai Nhu nhìn qua ba mươi chiến sĩ trong phòng, nàng có thể từ trong đó cảm giác được ba mươi tên chiến sĩ này tỏa ra chiến ý và sát khí lẫm lẫm. Sau khi thức tỉnh trở thành người tiến hóa, Tân Giai Nhu cảm giác trở nên nhạy cảm phi phàm.

Mạc Hương Lăng nhìn qua ba mươi tên chiến sĩ trong phòng và ngọt ngào nói ra:

- Các vị đại ca ca mọi người khỏe!! Em là Mạc Hương Lăng!

Bạch Tiểu Thắng nhìn thấy Mạc Hương Lăng thắt tóc đuôi ngựa, dáng người tinh xảo và gương mặt nhỏ nhắn xinh xắn, nhìn qua Nhạc trọng nói:

- Lão đại! Anh từ chỗ nào tìm ra cực phẩm tiểu loli vậy! Chẳng lẽ anh thật sự là...

Nhạc Trọng lạnh lùng trừng Bạch Tiểu Thắng một cái, trong nội tâm Bạch Tiểu Thắng có chút phát lạnh, ngạnh sanh sanh đem mấy chữ yêu thích tiểu loli nuốt vào trong bụng.

Bạch Tiểu Thắng không phải đồ đần, hắn cũng không muốn vì chuyện nhỏ này mà làm cho Nhạc Trọng tức giận.

Trữ Vũ Hân đứng ở bên cạnh nhìn qua Mạc Hương Lăng cùng Tân Giai Nhu và trong mắt hiện ra thần sắc phức tạp.

Các chiến sĩ còn lại hiếu kỳ nhìn qua Mạc Hương Lăng cùng Tân Giai Nhu, chợt thu hồi ánh mắt nhìn qua Nhạc Trọng.

Nhạc Trọng đem mọi người tụ tập lại và nói:

- Chúng ta đã tiến vào thành phố Quý Trữ, bước tiếp theo đi như thế nào tôi muốn nghe ý kiến của mọi người.

Ưng Khai Sơn nhìn qua Nhạc Trọng nói thẳng:

- Lão đại! Không dễ làm ah! Thành phố Quý Trữ bên này có đông nhân khẩu, còn có Đỗ Thiện Hùng thống soái quân đội chinh chiến bốn phía! So sánh lực lượng thì chúng ta kém xa lắm.

Thành phố Quý Trữ vô cùng cường đại, cho dù là tiềm lực chiến tranh hay là sức chiến đấu của Bối Minh Dương ở huyện Thiên Tân mạnh hơn gấp mười mấy lần. Thông Thiên thần giáo là tà giáo ở trước mặt quân dã chiến của Đỗ Thiện Hùng thì chỉ sợ sẽ bị một kích đánh tan. Ba mươi mấy người ở đây cho dù là cao thủ cũng không có khả năng nuốt thành phố Quý Trữ.

Thượng Luân trầm mặc một hồi cũng chậm rãi nói:

- Chúng ta bên này tuy cao thủ nhiều như mây, nhưng mà so với thành phố Quý Trữ có được chín mươi vạn nhân khẩu, ngọa hổ tàng long, cao thủ cũng tuyệt đối không ít hơn chúng ta đâu. Nếu như chúng ta có bất cứ dị động nào, chỉ sợ lập tức sẽ bị nghiền thành bột mịn ngay.

Nghe Thượng Luân nói thì mọi người trầm mặc lại. Thành phố Quý Trữ xác thực là con cự thú khổng lồ, bọn họ cho dù là cao thủ nhưng đối mặt với con cự thú này cũng không quá đáng là một con kiến nhỏ.

Lúc trước Nhạc Trọng sở dĩ có thể mang theo hơn ba mươi tên cao thủ chiếm đoạt Thông Thiên thần giáo, đó là thừa dịp Thông Thiên thần giáo cùng thế lực khác tiến hành chiến đấu sinh tử nên hắn mới may mắn thành công. Nếu không lúc trước Nhạc Trọng muốn chiếm đoạt Thông Thiên thần giáo thì đúng là muôn vàn khó khăn. Thành phố Quý Trữ bên này thế lực so với Thông Thiên thần giáo mạnh hơn không chỉ mười lần, Nhạc Trọng muốn chiếm đoạt thành phố Quý Trữ ít khả năng.

Nhạc Trọng khẽ mĩm cười nói:

- Các ngươi cũng không cần suy nghĩ quá nhiều! Chúng ta cũng không phải muốn chiếm đoạt thành phố Quý Trữ. Chúng ta có thể buôn bán với bọn họ mà, cũng có thể hợp tác với bọn họ chống tang thi, biến dị thú. Hơn nữa chúng ta cũng không muốn chính diện đối kháng thế lực của thành phố Quý Trữ, chỉ cần chúng ta có thể từ trong thành phố Quý Trữ kiếm đến chỗ tốt là được.

Nếu như muốn cưỡng ép chiếm đoạt thành phố Quý Trữ, Nhạc Trọng phải vận dụng đại quân và các loại thủ đoạn tồi tệ công kích thành phố Quý Trữ, chết tổn thương thảm trọng mới có thể chiếm đoạt thành phố Quý Trữ. Thế nhưng mà lui một bước nếu như không phảo cường công thành phố Quý Trữ, như vậy thông qua phương thức giao dịch Nhạc Trọng cũng có thể từ thành phố Quý Trữ đạt được thứ mình cần.

Trong thành phố Quý Trữ bên trong đại bộ phận là người châu á, cũng không phải kẻ theo chủ nghĩa dân tộc cực đoan như Ngô Nham Hoành. Nhạc Trọng cũng không cách nào dùng thủ đoạn như đối phó quân Thái Lan được.

Nghe Nhạc Trọng nói thì mọi người cũng buông lỏng cỏi lòng. Đúng vậy a, bọn họ cũng không nhất định đi chiếm đoạt thành phố Quý Trữ. Song phương tiến hành lai vãng mậu dịch bình thường cũng đạt được hồi báo thật lớn. Nhưng mà Nhạc Trọng trước sau vẫn cường thế, liên tục phát động chiến tranh chiếm đoạt vài thế lực mới hình thành thế lực hiện tại. Chuyện này làm cho bọn họ tư duy theo quán tính, cho rằng Nhạc Trọng cũng sẽ phát phát động chiến tranh chiếm đoạt thành phố Quý Trữ.

Bạch Tiểu Thắng có chút không sao cả hỏi:

- Lão đại! Anh có tính toàn gì không?

Bạch Tiểu Thắng gần đây không thích động não, trong mắt của hắn chỉ có mỹ nữ. Bởi vậy tuy hắn thiên phúc cực cao, thực lực cao cường cũng chỉ là tay chân cao cấp, không cách nào trở thành thủ lĩnh một thế lực.

Nhạc Trọng trầm giọng nói:

- Chúng ta muốn cắm rễ ở thành phố Quý Trữ thì tôi có ý định thành lập bang phái mà hoạt động. Các người thành lập Thanh Thạch Bang. Ở bên phố Lý Ngư kia có không ít người sống sót gian nan, Thượng Luân, anh đi tới đó chiêu mộ ba trăm người, sung làm bang chúng của chúng ta. Đãi ngộ là bao ăn cơm no, mỗi ngày còn được nửa cân lương thực.

Tại thành phố Quý Trữ thế lực của Nhạc Trọng cũng chỉ có dùng phương thức bang phái mà hoạt động, nếu như hắn dùng phương thức quân đội mà chiêu mộ nhân thủ. Chỉ sợ lập tức sẽ bị người của thành phố Quý Trữ tiêu diệt.

Crypto.com Exchange

Chương (1-1194)